- Vạn nhất thực sự có Hỏa Long thì sao đây? Ngươi có còn cảm thấy ngu ngốc nữa không?
Long Khải Ca không nói gì, bất quá trên mặt còn có chút vẻ không tán đồng.
Vì để đối phó với Hỏa Long còn chưa biết là có tồn tại hay không, dựa theo chỉ thị của Dương Túc Phong, các chiến sĩ của hải quân lục chiến đội đã tháo dỡ xuống bốn khẩu súng máy Bạo Phong Vũ trên Long Nha chiến hạm của hải quân, để làm vũ khí chính phòng không.
Loại súng máy có cỡ nòng 12.7 ly này, khi hướng lên trời xạ kích thì uy lực lớn hơn đạn 7.62 ly của lục quân rất nhiều, chẳng những tầm bắn xa, hơn nữa sức sát thương của đạn cũng cực lớn.
Long Khải Ca đã tận mắt nhìn thấy khi súng máy Bạo Phong Vũ càn quét, thì thuyền gỗ có trọng tải hơn một trăm tấn cũng bị làn đàn xé làm hai nữa.
Hỏa Long có lợi hại hơn nữa, thì dù sao cũng là thứ có sinh mệnh, không thể nào có thể kháng cự lại được sự công kích của loại vũ khí giết người lợi hại như thế này được.
Bất quá, súng máy Bạo Phong Vũ cũng có một khuyết điểm trí mạng, đó chính là quá nặng nề, không thích hợp cho bộ đội trang bị nhẹ như hải quân lục chiến đội sử dụng.
Vì bốn khẩu súng máy Bạo Phong Vũ nặng nề này mà các chiến sĩ của hải quân lục chiến đội nến không ít đau khổ trên dọc đường đi, có rất nhiều Lỗ Ni cuồng chiến sĩ da ở trên vai đều bị cọ toạc cả ra, máu thịt lẫn lộn, cần phải quân y giúp băng bó. Bọn họ vừa vác súng máy Bạo Phong Vũ hành quân, vừa nguyền rủa ban ngành quân giới của quân Lam Vũ, vì sao lại phải sản xuất ra cái thứ đồ chơi nặng trình trịch như thế này.
Đương nhiên cũng có không ít người nguyền rủa con Hỏa Long đầu sỏ gây họa kia, nếu không có sự tồn tại của bọn chúng, thì tất nhiên cũng không cần thiết phải có súng máy Bạo Phong Vũ rồi.
Bằng Huy xem qua đồng hồ đeo tay, mươi hai giờ lẻ ba phút trưa, hắn và Long Khải Ca thương lượng qua một lượt, quyết định do các chiến sĩ đội đột kích Thủy Mẫu do Long Khải Ca suất lĩnh sĩ đánh bọc hậu từ đằng sau, đề phong quân đội Pháp Bố Nhĩ rút lui, sau đó Bằng Huy suất lĩnh binh lực của một tiểu đoàn, phát động công kích từ phía chính diện, hai mặt giáp kích , đem quân đội Pháp Bố Nhĩ tiêu diệt gọn gàng sạch sẽ.
Thời gian tiến công quyết định vào lúc mười hai giờ bốn mươi phút.
Chiến đấu mau chóng nổ ra.
Đùng đùng đùng ….
Đạn pháo của bách kích pháo rơi xuống xung quanh của cứ điểm Long Nha, bùng lên từng cột khói đen nồng liệt, vô số gạch ngói mảnh gỗ đều bị bắn tung lên, toàn bộ cứ điểm Long Nha nhanh chóng bị bao phủ trong lớp bụi đất màu trắng, khắp mọi nơi đều mù mịt, căn bản không nhìn rõ được bóng người.
Bản thân cứ điểm Long Nha không phải là công trình kiên cố cho lắm, đại đa số là được xây dựng bằng đất và gốc, loại kết cấu này là khó chống chịu được pháo đạn oanh kích nhất, mau chóng bọn bắn cho sụp đồ từng lớp từng lớp một, mỗi một phát đạn bắn tới, đều phải đổ sập cả mảng.
Các pháo binh của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ hài hước nói:
- Sau này nếu không đánh trận nữa, thì chúng ta có thể suy tính tới việc đi tháo rỡ nhà cửa.
Bằng Huy đưa tay ra vỗ lên vũ sát của bọn họ, bảo bọn họ ngậm miệng lại.
Những binh sĩ quân đội vương quốc Pháp Bố Nhĩ bị pháo hỏa của quân Lam Vũ bao phủ tức thì loạn hết cả lên, trong khói bụi mù mịt chạy loạn khắp nơi, rất nhiều tên theo bản năng ẩn nấp vào trong các công trình kiến trúc, muốn dựa vào những công trình này tránh khỏi sự sát thương của đạn pháo.
Thế nhưng bọn chúng không biết rằng, bọn chúng nấp ở bên trong những công trình này mới là nguy hiểm nhất, mục tiêu chủ yếu của pháo binh của hải quân lục chiến đội chính là phá hủy những công trình này, mở rộng con đường tiên công cho bộ binh quân Lam Vũ, vì thể thường thường là trở thành vật hi sinh cùng với những công trình đó.
Có lẽ ở trong đầu bọn chúng, bọn chúng căn bản không biết những cái thứ rơi xuống rồi phát nổ này là cái gì, bọn chúng chưa từng rời khỏi bán đảo Hỏa Long, không hề biết tất cả những chuyện xảy ra ở bên ngoài, khi quân Lam Vũ đã vượt qua hải dương kéo dài mấy nghìn dặm từ đại lục Y Vân đổ bộ lên đại lục Y Lan, thì bọn chúng còn đang ở bán đảo Hỏa Long không ngừng đầu tranh với hoàn cảnh tự nhiên khắc nghiệt ở nơi này, căn bản không ngờ rằng bản thân cũng phải đánh nhau với quân Lam Vũ.
Quân đội của vương quốc Pháp Lôi Nhĩ mau chóng quân không thành quân nữa.
Đám Bằng Huy những quan quân quân Lam Vũ mau chóng phát hiện ra, quân đội vương quốc Pháp Bố Nhĩ đồn trú ở cứ điểm Long Nha, kỳ thực không thể tính là quân đội đúng nghĩa được, ngoại trừ rất nhiều những nô lệ tạm thời gia nhập quân đội ra, còn có rất nhiều người là thợ săn đại khái là được lâm thời chiêu mộ.
Trong số bọn chúng thậm chí có kẻ ngay cả quân phục của quân đội Pháp Bố Nhĩ cũng chẳng có, còn mặc y phục thợ săn, sử dụng thì cũng là đủ mọi chủng loại súng trường do bản thân tự chế tạo ra, thời gian bọn chúng gia nhập quân đội Pháp Bố Nhĩ hiển nhiên là không lâu, căn bản không hình thành được kỷ luật hữu hiệu, khi gặp phải pháo kích mãnh liệt, là ập tức tan rã toàn bộ.
Có quan quân quân Lam Vũ không hiểu thắc mắc :
- Quân đội như thế này, vì sao còn dám ngông nghênh với chúng ta nhỉ?
Bằng Huy lắc đầu, tỏ ý bản thân cũng chẳng tài nào hiểu nổi.
Sứ giả ngoại giao quân Lam Vũ phái đi, ở trên bến tàu của Cát Á Đinh liền bị quân đội Pháp Bố Nhĩ bắn chết một cách tàn nhẫn, đây là chuyện chưa từng có từ khi quân Lam Vũ được thành lập tới nay, mà tựa hồ cũng mở ra tiền lệ giết chết sứ giả ngoại giao của mấy trăm năm nay.
Bởi thế làm cho quan binh quân Lam Vũ từ trên xuống dưới cực kỳ phẫn nộ, bọn họ đều muốn giáo huấn đích đáng những người Pháp Bố Nhĩ không biết trời cao đất dày này.
Thế nhưng tình huống ở trước mắt đã cho thấy, Pháp Bố Nhĩ quả thực không thể chịu nổi một đòn, thực sự là không hiểu nổi vì sao bọn chúng còn muốn bất chấp sự công phẫn chi trích mà giết chết sứ giả của quân Lam Vũ.
Có một quan quân quân Lam Vũ nói :
- Chắc là có kẻ bị điên rồi, bọn điên mà chúng ta gặp phải cũng đâu có ít, thêm bọn chúng nữa cũng chẳng phài là nhiều.
Những quan quân quân Lam Vũ còn lại đều cười rộ lên.
Đột nhiên một loạt đạn Đạt Mỗ dày đặc lướt qua trên đỉnh đầu bọn bọ, làm bọn họ vội vàng nằm sấp xuống.
Có quân quân quân Lam Vũ vừa bực mình vừa buồn cười mắng:
- Mẹ nó! Cái đám rác rưởi này lại còn dám đánh trả!
Bằng Huy nâng kính viễn vọng lên nhìn qua một lượt, nhìn thấy có hơn nghìn tên binh sĩ Pháp Bố Nhĩ từ bên trong khói bụi chui ra, khom lung xuống, hông đao đoản đao tay cầm súng trường Tháp Đạt Mỗ phát động tấn công về phía quân Lam Vũ.
Khi đại bộ phận quân đội Tháp Bố Nhĩ đã tan rã hết cả, thì mộ số binh sĩ Pháp Bỗ Nhĩ này lại tỏ ra vô cùng anh hùng và kiêu dũng, hay nói cách khác là vô cùng lỗ mãng và ngu dốt.
Súng trường Tháp Đạt Mỗ của bọn chúng không có chỗ để lắp lưỡi lê, nên bọn chúng liền dùng dải lụa đỏ đem chùy thủ hoặc là đoản đao của bản thân buộc lên trên nòng súng, nhìn qua thật không ra cái thể loại gì, bất quá những dải lụa đỏ đó thì đúng là hết sức bắt mắt, có thể chỉ rõ mục tiêu hạ sát cho quân Lam Vũ ở trong khói bụi mịt mù.
Đạn Mỗ Đạt là một loại đạn rất nguy hiểm, các chiến sĩ của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đều được Dương Túc Phong cận thận dặn dò ngàn vạn lần không được để cho quân đội Pháp Bố Nhĩ có cơ hội nổ súng.
Bởi thế, khi quân đội Pháp Bố Nhĩ phát động phản kích, thì các chiến sĩ hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ lập tức nổ súng xạ kích ở khoảng cách xa, hạ gục bọn chúng trước, bách kích pháo cũng điều chỉnh cự ly công kích có tính lựa chọn, đem bộ phận quân đội Pháp Bố Nhĩ này tống xuống địa ngục trước.
Đùng đùng đùng….
Pằng pằng pằng…
Tạch tạch tạch …
Xình xình xình …
Trong tiếng rít gào của bách kích pháo, có một loại tiếng động vô cùng rõ ràng, vô cùng kích thích trái tím người ta, đó chính là tiếng động như xé giấy dầu khi súng máy Bạo Phong Vũ mới nhất của quân Lam Vũ khạc đạn phát ra.
Bời vì tốc độ đạn bắn ra khỏi nòng thực sự là quá nhanh , nên không thể nào phân biết được tiếng động của từng viên đạn rời nòng, cho nên tiếng động của súng máy Bạo Phong Vũ đều nối liền vào nhau trở thành một chuỗi, nghe quá giống như có người đang xé giấy dầu. Đi cùng với tiếng động giấy dầu bị xé rách, quân đội Pháp Bố Nhĩ đổ gục từng mảng một.
Đồ sát.
Đây thuần túy là đồ sát.
Dưới mưa bom bão đạn dày đặc của quân Lam vũ, quân đội Pháp Bố Nhĩ lũ lượt gục ngã, không có một tên nào xông qua được lưới hỏa lực tử thần ngăn cản.
Trang bị quân đội của bọn chúng đem so với quân Lam Vũ, căn bản chênh lệnh nhau tới mấy thế kỷ. Súng trường Tháp Đạt Mỗ của bọn chúng trên cơ bản là không có cơ hội bắn ra, đã cùng với chủ nhân vĩnh viễn nằm xuống trên mặt bất rải đầy bụi đất.
Ở dải trung tâm của cứ điểm Long Nha, có đại pháo của quân đội Pháp Bố Nhĩ không ngừng rít lên, nóng pháp phun ra từng cột khói đen, nhưng tầm bắn của bọn chúng quá gần, căn bản là không thể uy hiếp được tới quân Lam Vũ, mà ngược lại, những cột khói đen dày đặc đó đã làm bại lộ ví trí của bọn chúng, chúng liền mau chóng bị bách kích pháo của quân Lam Vũ phá hủy.
Thi thoảng cũng có đạn Đạt Mỗi lướt qua ở trên đầu bọn Huy Bằng, nhưng đã không thể tạo thành một chút uy hiếp nào với quân Lam Vũ, ở bên trong cả chuỗi ánh lửa, quân đội Pháp Bố Nhĩ tham dự phản kích bị đổ gục từng mảng, thi thể bị xé nát treo đẩy lên cây cối ở xung quanh, ngay cả linh kiện của súng trường Tháp Đạt Mỗ cũng lắc lư ở bên trên cành cây, rung rinh như sắp rơi xuống, nhưng lại thùy chung không hề rơi xuống.
Không tới thời gian hai mươi phút, ở phía trước mặt trận địa của quân Lam Vũ, đã nằm xuống hơn một nghìn cỗ thi thể của quân đội Pháp Bố Nhĩ, mấy chục tên cuối cùng còn sống sót vội vàng quay đầu bỏ chạy, nhưng cũng bị những tay súng bắn tỉa của quân Lam Vũ truy sát từ đằng sau. Rời khỏi cứ điểm Long Nha, bọn chúng chỉ có thể là những tấm bia sống, trừ cái chết ra thì không còn kết thúc nào khác.