Úc Thủy Lan Nhược trừng mắt lên nói:
- Ngươi còn có chuyện thối tha gì nữa, còn nói người khác ăn nhiều, trong tay ngươi còn cầm bao nhiêu thứ kia, nứt bung ra mà chết đi! Đáng đời ai bảo ngươi trông như con heo vậy …
Dương Túc Phong chớp chớp mắt, sửng sốt nói:
- Thì ra cô thích ta như vậy, ta đúng là không biết đó …
Úc Thủy Lan Nhược tức thì mặt đỏ dừ, tựa hồ bí mật ở trong lòng bị vạch trần vậy, cuống quít nói :
- Ai thích ngươi cơ chứ? Xéo đi.
Dương Túc Phong nghi hoặc nói:
- Không phải là có câu tục ngữ nói đánh là thương chửi là yêu, không đánh không chửi không yêu nhau ….
Áng hồng trên mặt Úc Thủy Lan Nhược dần dần biến mất, cười như không cườig nói:
- Vậy ngươi có muốn ta thương ngươi một chút hay không?
Dương Túc Phong lập tức đổi giọng, nghiêm túc nói:
- Úc Thủy Lan Nhược cô nương, ta nói chuyện nghiêm chỉnh đây, ta chuấn bị để Hải Thiên Phật Quốc của cô đứng đầu, đem tất cả môn phái võ lâm bên trong vùng quân Lam Vũ toàn bộ đăng ký vào hồ sơ, không được phép để sót, nếu như không chịu đăng ký hồ sơ, nhất luật giao cho Hải Thiên Phật Quốc các cô xử lý.
Úc Thủy Lan Nhược không hiẻu ý tứ của y, hỏi lại theo phản xạ điều kiện:
- Đăng ký hồ sơ cái gì?
U Nhược Tử La cũng quan tâm hạ bát cơm xuống.
Dương Túc Phong cười cười, trên mặt lộ ra nụ cười ma mãnh không hề có chút che dấu nào, thản nhiên nói:
- Ta ban cho Hải Thiên Phật Quốc các cô quyền lực cực lớn, để cho các cô đi quản lý toàn bộ nhân sĩ võ lâm và môn phái võ lâm trong toàn quốc, bọn họ cần phải dựa theo quy định, ngoan ngoẵn tới Hải Thiên Phật Quốc đăng ký thông tin của mình, bao gồm nguồn tài chính của bọn họ, lịch sử môn phái, nhân số hiện có v..v..v.. nếu như bọn họ cự tuyệt đăng lý, Hải Thiên Phật Quốc các cô có quyền lực tiêu diệt bọn họ, đồng thời thu lấy tất cả tài chính và con đường thu nhập của bọn họ … có hiểu không?
Úc Thủy Lan Nhược sững sờ, cánh môi run run một hồi mới nói với vẻ không sao tin được:
- Ngươi để bọn ta đi quản lý toàn bộ võ lâm, ý tứ của ngươi … có phải là có thể hiểu như thế không?
Dương Túc Phong gật đầu nói:
- Gần là như thế, tóm lại, tất cả những môn phái không chịu nghe lời, đều nằm trong phạm vi xử lý của các cô, tất cả mọi thứ bọn họ có, đều thuộc về quyền sở hữu của các cô, bât kể đó là thứ vật chất hay là phi vật chất.
Úc Thủy Lan Nhược mặt hưng phấn hồng lên, bầu ngực cũng phập phồng kịch liệt, đồng thời chẳng hề để ý ánh mắt của Dương Túc Phong đang hau háu nhìn vào bộ ngực rung rinh của mình, hiển nhiên là nàng đã không thể nào che dấu được hiệu quả sự kích động ở trong lòng nữa.
Hai ngày qua nàng ở cùng Dương Túc Phong một chỗ, liên tục bị đả kích, trái tim nàng gần như đã sắp vỡ nát rồi, hiện giờ đột nhiên bị một tin tức tốt vô cùng như vậy làm cho phấn chân, sự tương phản trước sâu quá lớn làm cho nàng luyện qua nội công khiến cho lòng phẳng như nước đọng, lúc này cũng không thể nào che dấu được tâm tình kích động kịch liệt của mình.
Dương Túc Phong cười rất tùy ý, nhưng trong lòng lại thầm cười cười lạnh, đừng có thấy người nào đó nhìn qua thì cao vời bên trên, kiêu ngạo khinh đời, tự cao tự đại, kỳ thức bọn họ chẳng khác gì mấy so với con lừa, sau khi giáo huấn cho một trận rồi lại cho một chút mật ngọt, thế là có thể ngoan ngoãn nghe lời rồi.
Hải Thiên Phật Quốc mặc dù địa vị siêu nhiên, nhưng cuối cùng vẫn không thoát được cái hư danh gọi là đệ nhất võ lâm, bọn họ sẽ bị cái hư danh này làm cho mệt tới chết.
Dương Túc Phong từ nhỏ có một giấc mộng võ hiệp, đó là muốn hành tẩu giang hồ, hành hiệp trượng nghĩa, sảng khoái ân cừu, chỉ tiếc rằng khi y phát hiện ra mình trở thành người đứng đầu của một nước, không ngờ lại trở thành đối tượng công kích của những nhân vật anh hùng trong giấc mộng võ hiệu kia, bất kể là người ta hành hiệp trưởng nghĩa cũng tốt, đền áp ân cừu cũng được, nhưng bản thân đã trở thành nhân vật phản diện ở bên trong tiểu thuyết võ hiệu rồi.
Cho nên cái danh từ võ lâm này ở trong con mắt của Dương Túc Phong, bắt đầu từ nghĩa tốt đã biến thành nghĩa xấu, cùng từ hâm mộ mà trở thành căm ghét.
Cái chết của Xuân Ý Nùng làm cho y ý thức được, nếu như không thể quản lý hữu hiệu những người gọi là nhân sĩ hiệp nghĩa này, thì khả năng sẽ còn có nhiều phiền phức lớn hơn nữa, đám gia hỏa chết tiệt tới lui không để lại dấu vết gì đó, thực sự là quá mức coi trời bằng vung rồi, hoàn toàn không để ý tới cảm thủ của người đứng đầu quốc gia ta đây, bản thân muốn làm gì là làm cái đó, hoàn toàn làm trái lại mong muốn của đế quốc Lam Vũ, xa hội hài hòa làm sao có thể chấp nhận sự tồn tại của những hạng người này.
Bất quá, làm thế nào để quản lý được võ lâm đây? Làm sao mới có thể nắm giữ những kẻ này trong tay mình một cách hữu hiệu, làm sao mới có thể để cho bọn chúng ra sức vì đế quốc Lam vũ?
Đây tựa hồ là một vấn đề không hề dễ dang chút nào, súng ống của quân Lam Vũ mặc dù lợi hại, có thể dế dàng giết chết được hạng cao thủ tuyệt đỉnh như Bắc Mục Thiên Tôn, nhưng bảo quân Lam Vũ vác pháo đi truy sát nhân sĩ võ lâm, tựa hồ cũng không phải là một sự lựa trọn lý trí lắm.
Biện pháp tốt nhất đương nhiên là dùng nhân sĩ võ lâm đi quản lý võ lâm, khơi lênh tranh đấu trong nội bộ của bọn chúng, để bọn chúng đấu đá lẫn nhau, tàn sát lẫn nhau, cuối cùng là đồng quy vu tận, triều đình ở bên trong Tuyết Sơn Phi Hồ thật đáng hổ thẹn, nhưng phương pháp họ làm cũng là hiệu quả nhất, mình cũng chẳng ngại thủ một chút, cưỡng ép môn phái võ lâm đăng ký hồ sơ, bất quá chỉ là bước đầu tiên của tất cả kế hoạch mà thôi.
- Chuyện này ngươi thực sự chuẩn bị giao cho bọn ta tiến hành?
Úc Thủy Lan Nhược biết hiện giờ chuyện làm ăn của Hải Thiên Phật Quốc rất u ám, cho nên tỏ ra có chút căng thẳng.
- Đương nhiên, chỉ cần phía các cô đồng ý, ngay ngày mai là ta sẽ có thể đưa ra thông báo.
Dương Túc Phong vẫn cứ nói rất nhẹ nhàng hời hợt, tựa hồ như cho rằng đây chẳng phải là điều gì to tát lắm, bất quá chỉ là thuận miệng mà nói ra thôi, nhưng ở trong lòng, y đã biết Úc Thúc Lan Nhược mắc cầu rồi.
Úc Thủy Lan Nhược tu luyện công phu lòng như nước đọng suốt hai mươi năm, nhưng vẫn không thể thoát khỏi sự trói buộc của hư danh, nàng là chưởng môn nhân đới tiếp theo của Hải Thiên Phật Quốc, nàng rất cần có một chút chính tích để thể hiện năng lực của mình, mà miếng mồi của mình thả ra vừa khéo thỏa mãn nhu cầu của nàng.
U Nhược Tử La là người ngoài nên sáng suốt hiểu ra được ý tứ của Dương Túc Phong là gì, mắt thấy một tiểu cô nương xuất sắc như Úc Thủy Lan Nhược lại bị hủy trong tay của tên ác ma này, hơn nữa còn liên lụy tới cả Hải Thiên Phật Quốc trong lòng không khỏi có chút thỏ chết cáo đau lòng.
Nhưng đương nhiên là nàng sẽ không nhắc nhở Úc Thủy Lan Nhược chú ý đây là một con đường không có chỗ quay lại, cho nên chỉ đành im lặng uống trà, không nói lời nào.
Úc Thủy Lan Nhược đúng là động lòng rồi.
Từ trước tới nay mặc dù Hải Thiên Phật Quốc địa vị siêu nhiên, rất có tiếng tăm bên trong võ lâm, hơn nữa còn được rất nhiều người coi là võ lâm đệ nhất, nhưng Hải Thiên Phật Quốc cũng là đối tượng đề phòng trọng điểm của đế quốc Đường Xuyên, vì sự cần thiết của bản thân, triều đình đế quốc Đường Xuyên tuyệt đối không cho phép Hải Thiên Phật Quốc một mình thao túng, không chế toàn bộ võ lâm.
Cho nên đế quốc Đường Xuyên đều cố ý áp chế thế lực của Hải Thiên Phật Quốc, đồng thời bồi dưỡng một số môn phái có quan hệ không tốt với Hải Thiên Phật Quốc một cách có mục đích, trước kia ở kinh đô Ni Lạc Thần còn chuyên môn có một Thần Đao doanh thuần túy do các nhân sĩ võ lăm tạo thành.
Theo một số thông tin bí mật, cái Thần Đao doanh này chuyên môn dùng để đối phó với Hải Thiên Phật Quốc, chỉ có điều sau này súng ống nổi lên, địa vị của nhân sĩ võ lâm sụt giảm, Thần Đao doanh mới bị giải tán, người đứng đầu của nó cũng không rõ tung tích.
Thế nhưng hiện giờ Dương Túc Phong tựa hồ muốn thay đổi cách làm này, công khai cấp cho Hải Thiên Phật Quốc quyền lực thống trị võ lâm, đây thực sự là hành động chưa từng có.
Đương nhiên, điều này cũng có thể lý giải là do Dương Túc Phong ấu trĩ, y khẳng định là không hiểu chuyện võ lâm, cho nên mới đưa ra quyết định ấu trĩ như thế.
Để Hải Thiên Phật Quốc đi chấp hành công tác cưỡng ép đăng ký hồ sơ, là Hải Thiên Phật Quốc trên thực tế đã trở thành lão đại của tất cả các môn phái võ lâm, có thể khống chế hữu hiệu sống chết của các môn phái võ lâm khác, lấy lông gà giả làm lệnh tiễn , Hải Thiên Phật Quốc có thể muốn làm gì thì làm.
Càng nghĩ càng xa, Úc Thủy Lan Nhược quả thực có chút sợ một lát nữa Dương Túc Phong sẽ lại thay đổi chủ ý, một khí chuyện này thực sự được chấp hành, nàng sẽ trở thành chưởng môn nhân đầu tiên có xưng hiệu vinh dự chí tôn vô thượng đầu tiên trên lịch sử của Hải Thiên Phật Quốc.
Điều này đối với Úc Thủy Lan Nhược một cô gái còn chưa tròn hai mươi tuổi, sức hấp dẫn quả thực là quá lớn, nàng cảm giác giống như đang mơ vậy, tỉnh giấc rồi thì không còn gì nữa, may mắn Dương Túc Phong tiếp tục làm cho nàng tin chắc vào sự tồn tại của giấc mộng đẹp này.
Dương Túc Phong nói như vô ý:
- Năm sau ta sẽ bỏ chút thời gian ra nói chuyện này với sư phụ của cô.
ÚC Thủy Lan Nhược chừng như muốn ôm lấy cái đầu đáng hận của Dương Túc Phong hôn một cái thật là kêu, hình như trông y cũng không còn đáng ghét lắm nữa.
Bất quá sau khi từ từ tỉnh táo lại, Úc Thủy Lan Nhược khẽ cau mày, tính khi của sư phụ nàng thế nào nàng biết cực kỳ rõ ràng, trong lòng có chút thanh cao, tựa hồ không muốn quỷ lý những việc trần tục, vạn nhất sư phụ nàng không tán thành chuyện này thì hỏng mất, bởi thế lập tức nói:
- Tới khi đó ta sẽ tự mình đi giải thích cho sự phụ.