So với đạn thì lựu đạn và thuốc nổ càng quý hơn trừ phi người Aztec phát động phản công quy mô lớn, nếu không không được phép dùng lựu đạn, các tay súng bắn tỉa tạm thời cũng chỉ bắn những mục tiêu có giá trị.
Tất cả cứ phải đơi vào không quân tới rồi hẵng hay. Đao Vô Phong đã liên hệ với không quân, thúc bọn họ mau chóng tới nơi, thực tế thì bọn họ vừa mới tới Áo Đặc Đế Ngõa thì không quân cũng đã xuất phát cùng với bộ đội lính dù rồi.
nếu như tính theo đường thẳng, phi dĩnh chỉ cẩn khoảng 2 tiếng là tới nơi, nhưng do rừng rậm nơi nào cũng giống như nơi nào, rất khó tìm được đặc trưng cho nên không quân tới nơi cần tốn chút thời gian ngoài dự kiến.
Cùng lúc Đao Vô Phong điều binh khiển tướng thì thủ lĩnh Đế Tắc Khắc của người Aztec cũng vắt óc ra để điều quân đuổi quân Lam Vũ ra khỏi mép thành trấn.
Đế Tắc Khắc là một tẻn gia hỏa cao lớn, giống như Mạnh Đế Tổ Mã, hắn cũng là dũng sĩ nổi danh nhất của người Aztec, nhưng công phu sở trường của hắn không phải là đánh nhau mà là... ăn, nghe nói mỗi bữa ăn hắn ăn hết nửa con dê.
Công phu sở trường thứ hai là vặn đầu người khác, tên gia hỏa này xuông trận không cần vũ khí, 2 tay hắn là vũ khí tốt nhất rồi.
Thấy quân Lam Vũ không có dấu hiệu tấn công mãnh liệt, Đế Tắc Khắc đoán binh lực của quân Lam Vũ không nhiều, có khả năng chỉ là bộ đội tiên phong, nếu có thể đuổi được đối phương là tốt nhất, nếu không ít nhất cũng không thể để đối phương thoải mái trải qua đêm được.
Đế Tắc Khắc lập tức tổ chức phản công, hắn tập trung hơn 4000 chiến sĩ cũng rất nhiều vu sư cung tiễn thủ, nhưng Đế Tắc Khắc không biết quân Lam Vũ mong nhất là người Aztec phản công, thậm chí đám Lăng Kiếm ném tiền cầu khẩn người Aztec chủ động tấn công.
Vì không có đủ vũ khí hạng nặng nên biện pháp đánh thành duy nhất của quân Lam Vũ là dùng thuốc nổ, ở trong bóng tối thì đây không phải là biện pháp tốt, cung tiễn thủ của người Aztec khẳng định sẽ làm cho quân Lam Vũ trả một cái giá khá đắt.
Hơn nữa kế hoạch ban đầu của quân Lam Vũ cũng không phải là như thế, mấy cái pháo đài này cứ để phi dĩnh quăng tạc đạn xuống là xong.
Trước khi phi dĩnh tới nơi, chuyện bọn Lăng Kiếm Phải làm là cố gắng tiêu hao lực lượng của người Aztec.
Tạch... tạch... tạch...
Súng máy bắn cho người Aztec tham gia phản công phải kêu cha kêu mẹ, tiếng gào thét thảm thiết và tiếng rống đan xen vào nhau làm nơi này biến thành địa ngục.
Đám chiến sĩ thì cũng đành, bọn chúng là chiến binh, chết là nơi tốt nhất để về, nhưng đám vu sư kia thì khác bọn chúng phát hiện ra tất cả những điều mình làm là vô ích, không những không bảo vệ được đám chiến sĩ, mà cả bản thân cũng không bảo vệ được.
Trang phục của đám vu sư rất bắt mắt, còn đội mào gà cao vút, rất dễ nhận ra khiến cho bọn chúng trở thành bia bắn cho quân Lam Vũ trước.
Mắt nhìn đám vu sư bị giết chết, có một số người Aztec bất giác muốn rút lui.
-Xông lên... xông lên cho ta....
Đế Tắc Khắc ở phía sau không ngừng quát tháo, nếu như có tên nào không chịu tiến lên, hắn sẽ vặn đầu tên đó trước tiên, thế là xong rồi.
Dưới sự uy hiếp của Đế Tắc Khắc, đám chiến sĩ chỉ đành nhắm mắt làm liều, xông lên cho tới khi bị giết chết. CHính đang giao chiến kịch liệt, Đế Tắc Khắc đột nhiên phát hiện trên đầu mình có cái gì đó kêu ù ù, mặt đất cũng truyền tới rung động khe khẽ.
Hắn ngẩng đầu lên, nhưng không nhìn thấy cái gì cả, có điều có thấy có chuyện gì đó chẳng lành, như trời cao đang chuẩn bị trừng phạt gì đó.
người Aztec rất tin thần linh, nếu như không có thần linh phù hộ, bọn chúng không có can đảm đánh trận nữa. Đám Lăng Kiếm cũng nghe thấy tiếng ù ù ở trên bầu trời, đều lau mồ hôi lạnh trên trán.
Dưới sự tổ chức của Lăng Kiếm, các chiến sĩ ném lựu đạn vào một khoảng rừng gần đó, sau đó tập trung cây cỏ lại, đốt cho ngọn lửa cháy mạnh để không quân dễ tìm được mục tiêu
Rất nhiều chiến sĩ truyền tai nhau, nói:
-Người của không quân tới rồi.
Quả nhiên mấy phút sau, trên bầu trời tối mù xuất hiện những ánh sáng như đom đóm, ánh sáng đó càng lúc càng lớn, cuối cùng biến thành mấy chục cái đèn treo trên không trung từ phía tây bắc bay tới, dần dần dừng trên thành Áo Đặc Đế Ngõa, giống như sứ giả trên trời.
-Thần mặt trời giáng lâm rồi.
Suy nghĩ đầu tiên của Đế Tắc Khắc là như thế, tức thì mặt đầy thất vọng vì bị thần linh vứt bỏ.
Những người Aztec khác ngây ngốc nhìn bầu trời, căn bản không còn muốn tấn công nữa, bọn chúng cuối cùng cũng nhìn thấy thần mặt trời, nhưng đáng tiếc là thần lại đứng về phía quân Lam Vũ rồi.
-Tên tiểu tử nhà ngươi sao giờ mới tới?
Đao Vô Phong không hề khách khí chất vấn Hứa Nho Long, theo tính toán của hắn, Hứa Nho Long mất bốn tiếng đi quãng đường 2 tiếng, có thể thấy người của không quân làm việc quá chậm chạp.
-Bọn này đi quá đà,tới Đặc Nặc Kỳ Đế Đặc Lan rồi quay về.
Hứa Nho Long bất lực đáp, thì ra trong bóng đêm điều khiển phi dĩnh khá khó khăn, mà Áo Đặc Đế Ngõa và Đặc Nặc Kỳ Đế Đặc Lan cùng một đường thẳng, cách nhau không xa nên bọn họ đi quá đà, phát hiện ra không đúng mới vội vàng quay về.
Cho dù có chút bực bội vì sự chỉ trích của lục quân nhưng Hứa Nho Long cũng không trả đũa, cũng không giải thích nhiều, so với lục quân thì bọn họ thoải mái hơn nhiều lắm rồi, dù nói thế nào thì người ta đi quãng đường mất 20 ngày nguy hiểm trùng trùng, mình đi có mất 2 tiếng nhàn nhã, người ta càu nhàu cũng là chuyện bình thường.
Uỳnh.. uỳnh... uỳnh....
Dưới sự chỉ huy của Hứa Nho Long, phi dĩnh bắt đầu oanh kích Áo Đặc Đế Ngõa, tạc đạn không ngừng rơi xuống, biến cả thành trấn thành một biển lửa.
Không quân Lam Vũ dùng đạn cháy, mà công trình kiến trúc ở nơi này đại đa số bằng cỏ, gỗ nên vô cùng dễ cháy, chỉ nửa tiếng là Áo Đặc Đế Ngõa đã biến thành một biển lửa bao la.
-Những thứ này sử dụng sớm một chút thì tốt rồi
Lăng Kiếm cảm thán nói, nếu như lúc tấn công Minh Na Tư Đặc Lai, phi dĩnh có thể dùng đạn cháy này đốt cho Minh Na Tư Đặc Lai một lượt, rồi quân Lam Vũ mới tiến công thì khẳng định có thể giảm bớt không ít thương vong.
Dù phòng ốc của Minh Na Tư Đặc Lai bằng đá, không sợ đốt, nhưng sợ độ cao, sợ bị thiêu thì loại đạn cháy này chính là khắc tinh của nó, tiếc rằng tới đầu năm nay đạn cháy mới được phát minh ra.
Vốn Dương Túc Phong cũng muốn dùng đạn cháy để đối phó với người Mã Toa, chuẩn bị cho một bó lửa thiêu sạch thành thị chủ yếu của Mã Toa, tiếc là phát minh này chậm trễ một đoạn thời gian, mà Mã Toa lúc này không cần phải tiến công nữa.
Đạn cháy thành anh hùng không có đất dụng võ, may mà còn nơi này và Y Lan, thế là thống soái tối cao hạ lệnh một tiếng, đạn cháy liền rơi xuống đầu người Aztec.
Ngọn lửa bừng bừng chỉ rõ mục tiêu công kích cho quân Lam Vũ,bọn họ từ 4 phía dần dần thu gọn vòng vây, cũng không cần phải tiết kiệm đạn nữa.
Phi dĩnh xuất hiện làm người Aztec sụp đổ, bọn chúng cho rằng mình đã bị thần linh vứt bỏ rồi, nên mất hết lòng tin và ý chí chiến đấu, đám vốn đang tấn công quân Lam Vũ cũng quẳng hết vũ khí chạy về.
người Aztec chỉ còn biết kêu gào trong biển lửa, hoặc bị thiêu chết, hoặc bị đạn bắn chết, dù thế nào thì cũng không còn đường sống.
Lúc này các Lang chiến sĩ phát tiết thù hận trong lòng mình, đem mỗi người người Aztec nhìn thấy là quẳng xuống địa ngục, làm tiếng thét thảm thiết vang lên không ngớt.
Có ánh lửa lớn giúp đỡ, phi dĩnh bắt đầu oanh tạc pháo đài của người Aztec, bảy chiếc phi dĩnh chầm chậm bay tới 7 pháo đài, trước tiên dùng tạc đạn bình thường định vị, xách định không có sơ xuất gì mới ném tạc đạn 250kg xuống, tức thì những pháo đài đó hoàn toàn bị bao phủ trong ánh lửa chói lòa.
Uỳnh.....
Tiếng nổ đinh tai nhức óc truyền tới, đám Lăng Kiếm dù ở rất xa vẫn bất giác rụt cổ lại, mặt đất như chấn động, những pháo đài của người Aztec trong tích tắc biến mất trong biển lửa.
Lăng Kiếm đột nhiên nghe thấy tiếng rắc một cái, như có thứ gì ở trên cây rơi xuống, vội vàng nhào bổ xuống đất, tiếp đó nghe thấy bịch một cái.
Nhưng lâu lắm vẫn không có thêm động tĩnh gì, Lăng Kiếm quay đầu lại thì ra là một cỗ thi thể người Aztec, đại khái vừa rồi bay từ pháo đài tới.
-Ôi, mẹ ơi, lợi hại quá.
Có chiến sĩ nhỏ giọng thì thào, nhìn vị trí pháo đài gần nhất cũng phải tới 150m thế mà cái thi thể này có thể bay tới được, từ đó có thể thấy được uy lực của tạc đạn siêu cấp lớn như thế nào.
Quả nhiên người Aztec hoàn toàn bị vụ nổ lớn làm cho ngây dại, rất nhiều người cứ đứng ngây ra nhìn pháo đài bị phá hủy mà không biết phải làm gì.
Đế Tắc Khắc càng tin quân Lam Vũ đã được thần mặt trời giúp, trận chiến này người Aztec hết hi vọng rồi, vội vàng chạy về phía thần điện, xem xem còn thần linh nào khác có thể cứu người Aztec không.
Uỳnh... Uỳnh.... Uỳnh....