Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 1003: Chương 1003: Thời kỳ hòa bình (P6 - 7)




Nhưng dù sao đây cũng không phải là biện pháp tiêu diệt tận gốc, chỉ cần có hạm đội cướp bóc tồn tại, thì cái họa ngầm này vẫn không thể hoàn toàn dẹp sạch được, dưới sự dụ hoặc của những món hàng cực lớn, chúng rất dễ đưa ra quyết định mạo hiểm làm liều, hải quân quân Lam Vũ cần phải đưa vào một lực lượng nhất định để bảo vệ an toàn vận chuyển ở trên biển.

Ở phương bắc, hải quân quân Lam Vũ còn phải tiếp tục quét sạch thế lực của hải tặc Ca Âu, gắng hết sức tiêu hao lực lượng của hải tặc Ca Âu.

Chiến hạm cỡ nhỏ của hải tặc Ca Âu rất nhiều, trong thời gian ngắn không có cách nào tiêu diệt hết được, cần phải trải qua chiến đấu trường kỳ bền bỉ, đem chiến hạm của hải tặc Ca Âu nhấn chìm từng cái một xuống đáy biển Ca ri bê.

Ngoài ra, hải quân quân Lam Vũ còn phải tăng cường chiến lược tổng thể với biển Ca ri bê, cần phải phái thêm nhiều thuyền bè, thăm dò đo đạc bản đồ cùng tính huống cơ bản của khí hậu và sống biển của toàn bộ biển Ca ri bê, đồng thời tra xét các hòn đảo chủ yếu, chuẩn bị trước cho tác chiến độ bộ sau này.

Từ tình hình quân Lam Vũ nắm giữ hiện nay mà xét, binh lực chủ yếu của hải tặc Ca Âu đã rút về quần đảo Đại Mã Cáp căn cứ địa lớn nhất của bọn chúng, ở đó tập kết từng thế lực hải tặc Ca Âu, bao gồm hải tặc Râu Đỏ, hải tặc Râu Trắng, hải tặc Râu Đen, hải tặc Râu Tím … chuẩn bị liên hợp với nhau, phát động phản kích hải quân quân Lam Vũ, đoạt lại đảo Kim Quy.

Đồng thời hải tặc Ca Âu cũng bố trí vô số binh lực phòng ngự ở đảo Đường Lang (bọ ngựa) và đảo Hỏa Điểu, chuẩn bị triển khai cuộc chiến tiêu hao kịch liệt với quân Lam Vũ.

Xét theo thực tế, hải quân quân Lam Vũ hiện giờ đã có ba hạm đội hải quân của Đặc Lan Khắc Tư, Trát Lan Đinh và Đức Tư Phỉ Đế Na ở biển Ca ri bê, bọn họ phải phối hợp với nhau, hợp tác với nhau, để phát huy đầy đủ ưu thế hỏa lực của quân Lam Vũ, mau chóng nắm lấy toàn bộ quyền không chế biển của biển Ca ri bê.

Bởi vì bất kể là việc xây dựng lại địa phương đang được tiến hành, hay là kế hoạch chiếm lĩnh Y Lệ Nạp, đều phải đảm bảo an toàn cho tuyến bờ biển và các cửa cảng.

Tuyến đường biển Ca ri bê xưa nay đều là tuyến đường hoàng kim, đáng tiếc là bởi vì sự xuất hiện của hải tặc Ca Âu mà bị cắt đứt, hiện giờ quân Lam Vũ đang nỗ lực khôi phục lại nó.

Ở trung bộ Nam Đại Dương, nhiệm vụ chủ yếu của quân Lam Vũ vấn là vây khốn đảo Lữ Tống.

Quân đội nước Mã Toa ở bên trên đảo Lữ Tống, trải qua gần cả một năm vây khốn, sĩ khí đã rơi xuống tới mức độ cực kỳ nguy hiểm, bất kể lúc nào cũng có khả năng tan rã.

Dưới loại tình huống này, Vũ Văn Lôi Đình khẳng định là sẽ bất chấp mọi giá cũng phải rời khỏi đảo Lữ Tống, nếu không không cần đợi quân Lam Vũ đổ bộ công kích, bản thân bọn chúng đã bị diệt vong rồi.

Bởi thế hải quân Lam Vũ cần phải điều phải đủ hạm đội tiến hành phong tỏa tuyến bờ biển của đảo Lữ Tống, kiên quyết không thể để cho bất kỳ một chiếc thuyền ngoại lại không rõ nguồn gốc tới gần đảo Lữ Tống, cũng không cho phép bất kỳ một chiếc thuyền nào rời khỏi đảo Lữ Tống, một khi phát hiện, là sẽ lập tức đánh chìm, không cần nói hai lời, tóm lại, là phải vây chết đảo Lữ Tống.

Ở phía đông Đại Nam Dương, hải quân quân Lam Vũ phải tiếp tục quét sạch thế lực của hải tặc Solomon.

Hải tặc Solomon bị A Phương Tác liên tục đả kích, hiện giờ thực lực đã suy yếu lắm rồi, chỉ có gia tộc Hải Lôi Đình là còn giữ được thực lực tương đối. Hiện giờ đám hải tặc Solomon đã không thể tạo thành bất kỳ uy hiếp nào với quân Lam Vũ được nữa.

Nhưng bọn chúng vẫn có thể uy hiếp tới thuyền vận chuyển qua lại, nhất là thuyền vận chuyền của quân Lam Vũ đi từ liên minh Nhã Ca tới đại lục Y Lan, những chiếc thương thuyền này đa số là chở những đồ có giá trị cao như vàng bạc hoặc là những thứ khoáng sản khác, còn cả vô số hương liệu, một khi bị hải tặc Solomon tập kích, tổn thất cũng sẽ rất lớn.

Hiện giờ hạm đội Khắc Lai Ô Địch Mã của hải quân quân Lam Vũ, đã tiến vào hải vực Solomon hiệp trợ A Phương Tác tiến hành bao vây tiêu diệt hải tặc Solomon trên quy mô lớn.

Bất quá, hải tặc Solomon dù sao cũng đã sinh tồn ở vùng hải vực này có thời gian lên tới mấy trăm năm, quen thuộc mỗi một vùng biển bí ẩn ở nơi này, hơn nữa sức sống của hải tặc thường là rất ngoan cường, hải quân Lam Vũ nếu muốn nhổ tận gốc bọn chúng thì còn phải cần một khoảng thời gian rất dài.

Căn cứ vào chỉ thị của Dương Túc Phong, A Phương Tác và Khắc Lai Ô Địch Mã một mặt tiền hành đả kích không chút dung tình với hải tặc Solomon, một mặt bí mật tiến hành chiêu an, thông qua thủ đoạn cây gậy và củ cà rốt đẩy nhanh bước tiến tiêu diệt hải tặc Solomon.

Ở phía tây Đại Nam Dương, hải quân quân Lam Vũ còn phải tiếp tục hiệp trợ hạm đội cướp bóc tiến thành thâm nhập vào địa phương từ năm mươi tới một trăm kilomet trong đất liền tiến hành cướp phá, để phát hoại tiềm lực sản xuất của nước Mã Toa ở mức cao nhất.

Từ khi thực thi chính sách hạm đội cướp bóc, xét ra thì sự phá hoại của những hạm đội cướp bóc này đối với kinh tế của nước Mã Toa đúng là chưa từng có, đã làm cho dân chúng của nước Mã Toa cảm thụ được sâu sắc nỗi đau của chiến tranh. Điều mà quân Lam Vũ hiện giờ phải làm là tiếp tục duy trì nỗi đau này, thậm chí là tạo sự những sự đau đớn lớn hơn.

Trong nước Mã Toa đã xuất hiện dấu hiệu nội loạn, chỉ cần quân Lam Vũ châm thêm một bó lửa, là sẽ thuận lợi làm cho cuộc nội loạn này bùng phát.

Hạm đội Dương Phàm tiếp tục hướng tới phương hướng cảng Kim Lan của nước Mã Toa để tiến hành tìm kiếm, xem xem có thấy bóng dáng của hải quân nước Mã Toa hay không.

Đây là một cuộc hành trình vô cùng xa xôi, đối với tất cả chiến hạm của hạm đội Dương Phàm, việc tiếp tế hậu cần đại đa số các quan binh thủy thủ mà nói, đều là khảo nghiệm vô cùng gian khổ, bởi vì bọn họ đã vượt qua một chặng đường hơn sáu nghìn hải lý, mà để tới được cảng Kim Lan còn cách khoảng ba nghìn hải lý nữa.

Ngoài ra, công tác thăm dò hải quân của đế quốc Ngả Phỉ Ni cũng phải chuẩn bị tiến hành, công tác này sẽ chủ yếu do hạm đội Tô Chẩm Thư tiến hành.

Hải quân đế quốc Ngả Phỉ Ni thình lình xuất hiện ở hải vực Solomon, sau đó lại biến mất không thấy đâu nữa, mặc dù bọn họ không chính diện đối địch với quân Lam Vũ, nhưng kỹ thuật chế tạo chiến hạm mà bọn họ thể hiện ra đã đủ làm cho Dương Túc Phong và hải quân quân Lam Vũ đề cao cảnh giác.

Ngày hôm đó tốc độ di chuyển mà hải quân Ngả Phỉ Ni thể hiện ra tựa hồ chỉ có khu trục hạm bằng thép cấp Tử Xuyên mới nhất của quân Lam Vũ là có thể bì được, đối với đối thủ chưa rõ như vậy, hải quân quân Lam Vũ cần chủ động xuất kích, chủ động tìm hiểu.

Tiếp đó, còn có một công tác hết sức quan trọng cần đích thân Vũ Phi Phàm tư lệnh hải quân quân Lam Vũ chấp hành, đó chính là phương pháp chiến đấu và tổ chức của khu trục hạm, cùng với cả việc nghiên cứu lý luận tác chiến có liên quan.

Khu trục hạm bằng thép của quân Lam Vũ là một loại chiến hạm hoàn toàn mới, nó có sự khác biệt quá lớn đối với những chiến hạm sử dụng buồm hiện nay của quân Lam Vũ, như ở mặt tốc độ, điều khiển và hỏa lực, cả mặt phòng hộ cũng đều khác biệt hoàn toàn, nó có thể phát duy tác dụng lớn chừng nào trong chiến đấu, làm sao mới có thể phát huy được tác dụng của nó ở mức lớn nhất, còn phải làm sao để phối hợp tác chiến giữa các chiến hạm kiểu cũ và khu trục hạm bằng thép.

Tất cả những điều trên phải tổng kết thành một đề tài có hệ thống, chỉ có Vũ Phi Phàm mới có thể đảm nhận trọng trách tổng hợp những công việc đó lại.

Còn nữa, ba chiếc Long Nha chiến hạm và năm chiếc thuyền vận chuyển hậu cần cỡ lớn do Lưu Hàng suất lĩnh tạo thành đội thuyền du hành vòng quanh thế giới, hiện giờ đã vòng qua hải vực phía cực bắc của đế quốc Ngả Phỉ Ni, tiến vào biển Á Tốc làm người ta nghe danh mà hết vía.

Hải vực phía đông đại lục Y Lan xưa nay đều là cấm địa của những nhà hàng hải, ở Đại Đông Dương với vẻ ngoài gió yên biển lặng, ẩn chưa rất nhiều nguy hiểm, Lưu Hàng có thể tuận lợi vượt qua được Đại Đông Dương đi thẳng tới hải vực hải vực phía đông nước Y Lan hay không, vẫn là một ẩn số chưa có đáp án.

Từ trước tới giờ, Dương Túc Phong đều tin rằng, xuất phát từ phía đông của đại lục Y Vân, thế nào cũng tới được phía tây đại lục Y Lan, bởi y tin cái tinh cầu này hẳn là phải có hình tròn,

Nhưng trước khi đội thuyền của Lưu Hàng chưa tới được tuyến bờ biển của nước Y Lan, cái lý luận này vẫn có sự nghi vấn nhất định. Nếu như Lưu Hàng có thể thành công trở về căn cứ ở biển Ni Tư, hắn sẽ trở thành nhà hàng hải vĩ đại nhất của thời đại này.

Công tác của hải quân quân Lam Vũ vô cùng phức tạp, so ra thì công tác của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ tỏ ra rõ ràng hơn rất nhiều.

Căn cứ vào an bài của Dương Túc Phong và quân bộ quân Lam Vũ, từng trung đoàn hải quân lục chiến đội đều có nhiệm vũ rõ ràng vào nửa cuối năm này.

Trung đoàn thứ nhất hải quân lục chiến đội, tiếp tục tiến hành chiến lược tiến công nhỏ lẻ, dùng khả năng lớn nhất tiêu hao sinh lực của quân đội nước Mã Toa, nhất là trọng điểm thanh trừ quan chỉ huy cao cấp của quân đội nước Mã Toa, để quân đội nước Mã Toa rơi vào tình trạng tâm lý tuyệt vọng sống không yên thân, đánh tan bọn chúng từ trong tâm lý.

Cùng lúc với việ tiến hành công kích phá hủy đối với những nhà kho trọng điểm của quân đội nước Mã Toa, hủy hiệt vật tư trọng yếu còn sót lại của bọn chúng, đó là con đường hữu hiệu làm suy yếu quân đội nước Mã Toa về mặt thực chất.

Ngoài ra, ra sức hỗ trợ đội du kích đương địa chién đấu, sơ bộ kiến lập lên một chính quyền cấp thấp của người Lữ Tống trung thành với quân LamVũ, cũng là một nhiệm vụ của trung đoàn thứ nhất hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ.

Trung đoàn thứ hai hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ tiếp tục áp dụng chiến thuật đả kich theo kiểu đao phẫu thuật với Xich Luyện giáo.

Xích Luyện giáo là quân đội thiện nghệ tác chiến vùng núi, song hải quân lục chiến đội cũng không chịu kém, ở trong vùng đối núi này, hải quân lục chiến đội có rất nhiều việc phải làm, ví như bí mật bắt sống tên đầu lĩnh nào đó của Xích Luyện giáo, bí mật diệt trừ thôn làng nào đó mà Xích Luyện giáo chiếm đóng, hiệp trợ đầu mục Xích Luyện giáo Phương Quốc Cường nỗ lực mở rộng thế lục của mình, để đạt tới múc địch dùng người Xích Luyện giáo trị người Xích Luyện giáo.

Ngoài ra, trung đoàn thứ hai hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ còn có một nhiệm vụ rất trọng yếu, đó chính là bảo vệ an toàn cho một số khu mỏ trọng điểm .

Khoáng sản của Ngân Xuyên đạo đúng là vô cùng phong phú, phong phú tới mức Hứa Tưởng Tưởng vị lão đại của ban ngành hậu cần của quân Lam Vũ không quản đường xá quanh co, không ngại vất vả đi tới Ngân Xuyên đạo dạo một vòng, khoanh vùng mấy mỏ đồng, mỏ than và mỏ sắt lớn.

Mấy cái mổ khoáng sản này đã trở thành nguồn tài nguyên quan trọng cho xưởng quân giới của quân Lam Vũ mới được thành lập, trước khi đội cảnh vệ nhân dân được thành lập nên, trung đoàn thứ hai hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ phải gánh vác trọng trách bảo vệ nhưng vùng mỏ này.

Trung đoàn thứ ba hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ, rút khỏi Kim Xuyên đạo tiến hành nghỉ ngơi điều chỉnh, chuẩn bị tiến hành kế hoạch đổ bộ tiếp theo. Mục tiêu đổ bộ tiếp theo có thể là Việt Xuyên đạo có thể là Lạc Na, điều này cần căn cứ vào tình huống thực tế dể quyết định.

Đường Thước khống chế các khu vực Ninh Xuyên đạo, Việt Xuyên đạo và Minh Xuyên đạo là những nơi giàu có và phồn hoa, đất đai màu mỡ, nhâu khẩu đông đúc nhất phía đông nam đế quốc Đường Xuyên, nếu như nói Dương Túc Phong không động lòng với khu vục này thì là lừa gạt, nhưng hiện giờ quân Lam Vũ còn chưa kịp thở lấy sức, chỉ đành ở một bên nhìn thèm thuống thôi, đợi tới năm sau rảnh tay rồi, Dương Túc Phong động thủ với vùng đất này ngay khi có thể.

Thế nhưng vùng đất nằm nằm ngay dưới vành mắt quân đội nước Mã Toa, Dương Túc Phong cũng không dám đảm bảo, một khi quân Lam Vũ tiến vào nơi này, liệu có bùng phát dại chiến thế giới với quân đội nước Mã Toa hay không.

Bất quả, vào bất kỳ lúc nào, cẩn tắc vô ưu luôn là phương sách cơ bản của quân Lam Vũ, cho nên, một khi quân Lam Vũ tiến vào khu vực này là đã chuẩn bị sẵn sàng đánh lại quân đội nước Mã Toa.

Nếu như hải quân lục chiến đội đổ bộ lên Việt Xuyên đạo, sẽ bị quân đội nước Mã Toa công kích chính diện, nếu như đổ bộ tại Lạc Na, thì sẽ bị quân đội nước Mã Toa hai mặt giáp kích. Bởi thế cụ thể sẽ lựa chọn phương án nào, Dương Túc Phong vẫn chưa hạ quyết tâm.

Có điều bất kể là như thế nào, những quan binh của trung đoàn thứ ba hải quân lục chiến đội sẽ lại phải một làn nữa đối diện với quân đội nước Mã Toa, đã là sự thật không còn phải nghi ngờ, vì thế, chuẩn bị trước các công việc để đối kháng với quân đội nước Mã Toa sẽ có lợi cho cuộc chiến sau này của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ, giành được thành tích tốt hơn.

Đương nhiên, cùng đại chiến thế giới với quân đội nước Mã Toa tuyệt đối không phải chỉ có quan binh của trung đoàn thứ ba hải quân lục chiến đội.

Trung đoàn thứ tư của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ, tiếp tục tiến hành cuộc chiến tranh đoạt với hải tặc Ca Âu ở biển Ca ri bê.

Bọn họ phải cố thủ đảo Kim Quy, cùng lúc đó chuẩn bị sẵn sàng tranh đoạt đảo Hỏa Điểu, so với đảo Kim Quy trơ trụi thì địa thế của đảo Hỏa Điều phức tạp hơn rất nhiều.

Căn cứ vào tư liệu tình báo cho thấy, sau khi đảo Kim Quy bị quân Lam Vũ đoạt được, hải tặc Ca Âu như phát điên đào bời đường hầm ở trong đảo Hỏa Điều, nghe nói hòn đảo này đã trở thành một tòa thành dưới lòng đất thật sự, tới khi đó hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đổ bộ, có lẽ tuyệt đại đa số cuộc chiến, đều phải tiến hành trong mê cung dưới lòng đất.

Trước lúc đó, các chiến sĩ của đội đột kích Bạo Hùng đã âm thầm tới đảo Hỏa Điểu tiến hành một cuộc tập kích bất ngờ, kết quả phát hiện ra ở trong mê cung dưới lòng đất, đem xì thò tay ra không thấy ngón, cứ như là một thế giới hoàn toàn khác vậy, ngay cả phương hướng cũng không có cách nào phân biệt ra được.

Ở dưới lòng đất do kim nam châm bị mất hiệu nghiệm, ở trong đường hầm quanh co lắt léo, hỏa lực của quân Lam Vũ căn bản không phát huy được hiệu quả, những loại vũ khí có năng lực phá hoại mạnh như lựu đạn, ống phóng hỏa tiễn đều không thể dùng, nếu không đường hầm sập xuống, thì ngay cả bản thân cũng bị chôn sống.

Căn cứ vào báo cáo của đội trưởng đội đột kích Lâm Tư Luật, biện pháp tốt nhất để tiêu diệt hải tặc Ca Âu trên đảo Hỏa Điệu đó chính là đánh sập cả hòn đảo, đem toàn bộ hải tặc Ca Âu ở bên trong đường hầm chôn sống hết, cho nên các chiến sĩ hải quân lục chiến đội và hạm đội Bắc Hải đều chuẩn bị rát nhiều thuốc nổ, vào lúc cần thiệt sẽ đánh sập thực sự cả hòn đảo này.

Khoảng thời gian này, ở cầu tàu của cảng Mễ Luân, vô số công nhân đang vận chuyện hết sức cận thận, đó đều là từng bao từng bao thuốc nộ.

Trung đoàn thứ năm hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ cũng không an nhàn, dựa theo kế hoạch, trong thời gian ngắn sắp tới họ sẽ tiến hành đổ bộ lên phía tây bán đảo Hỏa Long, xem xét cơ hội để đoạt lấy toàn bộ bán đảo Hỏa Long.

Sau khi chiếm được bán đảo Hỏa Long, ở hậu phương lớn của quân Lam Vũ, sẽ không còn thế lực đối địch công khai nữa, điều này đối với việc kiến thiết kinh tế và tổng hợp tài nguyên của quân Lam Vũ mang lại tác dụng vô cùng tốt đẹp.

Trên thực tế, khi cuộc họp này đang diễn ra, các quan binh của trung đoàn thứ năm hải quân lục chiến đội đã ở bên ngoài cửa cảng Ba Đề Á, bọn họ sẽ lại một lần nữa bước lên đất đai của bán đảo Hỏa Long.

Đối với bán đảo Hỏa Long, trước đó quân Lam Vũ cũng luôn phải người tiếp xúc với kẻ thống trị đương địa, yêu cầu bọn họ chấp nhận sự thống trị của quân Lam Vũ, nhưng giống như biểu hiện của rất nhiều kẻ thống trị khác, trước khi lưỡi lê kề trước cổ mình, bọn họ tuyệt đối sẽ không chịu khuất phục.

Nhất là biểu hiện của quốc vương Lôi Mông càng thêm rõ ràng, dựa vào sự chiếu cố của Bắc Mục Thiên Tôn, quốc vương Lôi Mông tỏ ra vô cùng cứng rắn, thậm chí tổ chức sẵn mấy vạn quân đội, chuẩn bị ngoan cường chiến đấu tới cùng với quân Lam Vũ ở thành Tứ Sắc Cúc ( cúc 4 màu )

Lục quân quân Lam Vũ vào nửa năm cuối cũng rất bận rộn.

Trong làn sóng chạy đua vũ trang mới này, quân Lam Vũ đã đón nhận một lượng lớn tân binh, còn có rất nhiều quân đội được cải biên, nhân số quân đội gần như tăng lên gấp đôi, cần hao phí đại bộ phận thời gian và tinh lực huấn luyện bộ đội.

Cho nên khả năng có hành động quy mô lớn vào nửa cuối năm là không lớn, nhiều nhất cũng chỉ sử dụng được binh lực của một trung đoàn hoặc một tiểu đoàn, tiến hành giải quyết xung đột địa phương ở quy mô nhỏ.

Bất quá, lục quân cũng không phải là hoàn toàn không có hành động gì, ở một số địa khu xa xôi, nơi mà hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ còn chưa có sức lực để ý tới, thì còn cần dựa vào lục quân chấp hành một phần nhiệm vụ chiến đấu.

Sư đoàn bộ binh số 102 sẽ phải phụ trách tiếp quản địa bàn và nhân khẩu của gia tộc Phong Hỏa Vân Long ngoài Sơn Hải Quan, còn phải tìm cơ hội thích hợp tiến quân vào Y Lệ Nạp.

Hiện giờ Y Lệ Nạp vô cùng hỗn loạn, chính là thời cơ tốt nhất để tiến vào khu vực này, nắm được Y Lệ Nạp, chính là mở toang cánh cửa lớn thông tới hành lang Á Sâm, đây là chiến quả mà Dương Túc Phong rất muốn nhìn thấy.

Ở địa khu Âm Nguyệt Hoàng Triều xa xôi của đại lục Y Vân, một đơn vị bộ đội độc lập dưới quyền lục quân quân Lam Vũ, xưng với bên ngoài là lính đánh thuê, hoạt động vô cùng tích cực ở Âm Nguyệt Hoàng Triều, bọn họ đã đánh bại nhiều lần tiến công của quân đội dưới quyền nữ vương An Lạp Lệ Lôi của Âm Nguyệt Hoàng Triều, sơ bộ ổn định cục thế của Âm Nguyệt Hoàng Triều.

Trước khia lữ đoàn 405 lục quân quân Lam Vũ do Tụ Phong suất lĩnh tiến vào Âm Nguyệt Hoàng bọn họ phải duy trì hiện trạng này.

Khi hội nghị kết thúc thì đã là buổi tối rồi, mặc dù nhân số tham dụ hội nghị không đông nhưng mọi người rất hưng phấn, nhất là Phất Lai Triệt, dưới khẩu hiệu hỏa bình che chấu hành động chiến tranh tựa hồ càng làm cho người ta kích thích.

Sương Túc Phong rời khỏi phòng hội nghị, nhìn thấy Viên Ánh Lạc đứng ở cửa hành lang đợi mình, y lập tức nhớ tới chuyện gì, hỏi với vẻ mong đợi:

- Kết quả như thế nào rồi.

Viên Ánh Lạc mỉm cười nói:

- Cô ta hoàn toàn không biết đã rơi vào cạm bẫy của chúng ta, cùng Chương lão sư tranh luận vô cùng kịch liệt, chàng nói không sai, cô ta đúng là muốn giáo dục lại chúng ta, cho nên đem hết tất cả bản lĩnh giữ nhà ra rồi …. À, đây là bản thảo chúng ta âm thầm căn cứ vào biện luận của cô ta và Chương Bình Viêm lão tiên sinh chỉnh lý ra, nội dung đúng là rất nhiều, có một số ý nghĩ và kiến giải rất là mới mẻ, chàng xem đi.

Dương Túc Phong nhận lấy báo cáo Viên Ánh Lạc đưa tới, quả nhiên mấy năm nay Điệp Tư Thi mở cuộc hội đàm vào ban đêm ở kinh đô Ni Lạc Thần đúng rất có hiệu quả, bên trong có rất nhiều suy nghĩ và kiến nghị đều rất đáng lấy làm tham khảo, nhất là đứng ở đạo cao của toàn bộ đế quốc Đường Xuyên mà nói.

Có lẽ những kiến nghị này không phải là do Điệp Tư Thi nghĩ ra, mà là tổng hợp ý kiến của rất nhiều học giả tài hoa, bất quá hiện giờ đã rơi hết vào trong tay quân Lam Vũ, nhìn qua một lượt, Dương Túc Phong nói:

- Rất tốt, cầm lấy giao cho Tiêu Phương Tạ nghiên cứu, xem xem có đáng để tiếp nhận hay không.

Viên Ánh Lạc gật đầu, nhận lấy bản thảo, rồi lại nói:

- Vậy ngày mai …

Dương Túc Phong nghĩ một lúc, vung bút viết liền nội dung của mấy phương diện, những thứ này đều là nội dung ngày mai Chương Viên Bình sẽ tranh luận với Điệp Tư Thi, trong khi tranh luận không chịu khuất phục, rất nhiều kiến nghị và phương sách hữu ích đã âm thầm lọt vào trong tay quân Lam Vũ, Dương Túc Phong mỉm cười nói:

- Dặn Chương lão sư, đừng để cho cô ta nhìn ra sơ hở.

Viên Ánh Lạc mỉm cười gật đầu, trong lòng lại không khỏi khe run lên một cái, Điệp Tư Thi khẳng định lần này bị bóp nặn rất thảm, Dương Túc Phong thông qua đủ các loại phương pháp moi lấy toàn bộ học vấn của Điệp Tư Thi chiếm làm của mình, khi Điệp Tư Thi không còn giá trị lợi dụng nữa, Dương Túc Phong sẽ xử lý cô ta như thế nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.