Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 257: Chương 257: Tiếp quản (1)




Cứ như là sự kiện ở Tế Liễu doanh có thể xảy ra thuận lợi, sấm chớp bão bùng khác thường của thành Duy NạpTư chính tại ngày hôm đó tiêu tan, ngay hôm sau mưa lại bắt đầu bao trùm lên bầu trời của thành Duy Nạp Tư, trời vĩnh viễn âm u, giữa đất trời vĩnh viễn đều là mưa rơi rả rich, mang theo cái se se lạnh của mùa thu. Thành Duy Nạp Tư bắt đầu bước vào mùa đông sớm, rất nhiều cư dân đều mặc áo bông trước, những người già đều nói, đây là dấu hiệu không tốt, báo trước Tô Khắc La sẽ xuất hiện bước ngoặt chưa từng có trong lịch sử.

Ngày 1 tháng 9 năm 1728 thiên nguyên, vương quốc Tô Khắc Là chính thức vì phó tổ chỉ huy lục quân tướng quân Ca Thư Làm bị “ngộ hại” cử hành quốc tang, nữ vương bệ hạ tôn kính và trượng phu tương lai Dương Túc Phong công tước đều tham dự. Sắc mặt nữ vương bệ hạ có chút nhợt nhạt và tiều tụy, khi đi đường bước chân cũng lộ ra cho chút yếu ớt, tựa như vẻ không được ngủ đủ, những người tham dự tang lễ đều cho rằng nguyên do là nữ vương bệ hạ quá độ bi thống mà dẫn tới mất ngủ, sự tôn kính với nữ vương bệ hạ không khỏi đề cao vài phần, chỉ có nam nhân bên cạnh nữ vương bệ hạ thi thoảng lại nô ra nụ cười kinh miệt khó phát giác.

Ca Thư Lam được như mong muốn mang theo quyển (chiến tranh luận) mà hắn còn chưa xem xong, được an táng ở trên dãy núi phía tây thành Duy Nạp Tư, đúng là lúc nào cũng có thể thủ hộ hoàng cung Tô Khắc La. Nghi thức quốc tang hết sức long trọng, thực hiện nghi thức nổ súng lên trời cáo biệt, nữ vương bệ hạ tự mình đọc điếu văn, do thương tâm qua độ, giữa lúc đọc mấy lần thiếu chút nữa ngất xỉu, may mà Dương Túc Phong dùng vòng tay đỡ vững lấy nàng.

Sau khi nghi thức quốc tang kết thúc, nữ vương Tô Khắc La – Tô Phỉ Thái Vi rưng rưng nước mắt tuyên bố với toàn thể nhân dân Tô Khắc La tham gia tang lễ, do bản thân quá thương tâm, không thể tiếp tục thực hiện quyền lực nữ vương có hiệu quả, nàng phải rời khỏi Tô Khắc La tới quê hương tương lai Mỹ Ni Tư ở Tử Xuyên đạo nghỉ ngơi một đoạn thời gian, trong thời gian nàng rời đi, nàng sẽ đem quyền lực và vương vị tạm thời chuyển giao cho trượng phu tương lai công tước Dương Túc Phong, do y thay thế chấp hành. Quyết định này đã được Mễ Nặc Tư Lương Cách người đứng đầu chính phủ lâm thời Tô Khắc La thông qua, công tước Dương Túc Phong sẽ tiếp tục suất lĩnh nhân dân Tô Khắc La phấn đấu đánh bại tên giặc bán nước Tác Đán La Kiệt, để nhân dân Tô Khắc La lại được sống yên vui hạnh phúc.

Công tước Dương Túc Phong biểu thị cảm tạ với sự tín nhiệm của nữ vương bệ hạ và sự tôn kính của nhân dân Tô Khắc La đối với mình, y thành khẩn biểu đạt thái độ quân Lam Vũ sẽ vì nhân dân Tô Khắc La phục vụ, hứa sẽ thật mau chóng tiêu diệt phản quân do Tác Đán La Kiệt suất lĩnh, khôi phục yên bình và an vui của Tô Khắc La ngày nào. Tính cách khiêm tốn thực tế của y rất nhanh chiếm được hảo cảm của nhân dân Tô Khắc La, đối diện với tất cả, Tô Phỉ Thái Vi chỉ thấy chua xót nhắm mắt lại, Tô Khắc La vĩnh viễn không thể trở lại như trước đây được nữa.

Dưới sự hộ tống của vệ đội cung đình Tô Khắc La và binh sĩ quân Lam Vũ, Tô Phỉ Thái Vi ngay trong đêm đó liền rời khỏi thành Duy Nạp Tư, chọn tuyến đường thành Nhật Chiếu, Đức Lôi Đạt Ngõa, Nạp Tư Lôi Đặc, cảng Ni Tư, cảng Bá Châu đi tới Đan Phượng hành cung, ở nơi đó Tiêu Tử Phong đã an bài xong phòng ốc cho nàng, nàng có thể an tâm tĩnh dưỡng. Khi xuất phát, sắc mặt Tô Phỉ Thái Vi có chút nhợt nhạt, nàng biết rất rõ ràng, ngày hôm nay rời Tô Khắc La, sau này đã không còn cơ hội trở lại nữa.

“Nàng sẽ nhìn thấy một Tô Khắc La hoàn toàn mới.” Dương Túc Phong nói, ngữ khí tỏ ra vững vàng mà tự tin.

Cùng với việc Tô Phỉ Thái Vi rời đi, Dương Túc Phong chính thức bắt đầu thi hình quyền lực lãnh đạo tối cao của Tô Khắc La, chỉnh biên quân đội Tô Khắc La chính là việc quan trọng hàng đầu, lập tức an bài thỏa đáng cho gần một trăm hai mươi vạn nộ lệ giành được tự do ở thành Nhật Chiếu và thành Duy Nạp Tư.

Cơ cấu chính quyền của bản thân Tô Khắc La vốn rất không hoàn thiện, cơ cấu quân đội cũng như thế. Trước khi Ai Đức Tư Đặc La Mỗ xâm phạm, Tô Khắc La có chừng ba vạn quân thường bị, chia ra đóng giữ trong ba tòa thành trọng yếu, mỗi thành thị ước chừng một vạn người, tại thủ đô thành Duy Nạp Tư còn có vệ đội cung đình chừng hơn ba nghìn người, nguồn quân đội chủ yếu của Tô Khắc La chính là nông dân cùng khổ hoặc là tráng niên nam tử của bộ lạc dân tộc thiếu số, quý tộc và người giàu có là rất ít, hơn nữa tuyệt đại đã số đều là người La tộc, người La tộc luôn cho rằng làm linh là nghề nghiệp và vinh dự cảu bản thân. Người La tộc chiếm trên tám phần mười nhân dố quân đội, điều này làm đám Tô Phỉ Thái Vi xuất thân từ Tô tộc chỉ huy khá là khó khăn.

Sau khi Ai Đức Tư Đặc La Mỗ xâm nhập, quân đội Tô Khắc La từng mấy lần khuyếch quân, mỗi lần đều là do ba thành thị tiến hành độc lập, điều này làm cho thành phần quân đội của Tô Khắc La càng thêm phức tạp, tổng đốc các thành ít nhiều đều có chút lòng riêng, khi khuyếch quân ra sức chiêu nạp thành viên nghe lệnh bộ lạc của mình. Ví như Tác Đán La Kiệt chiêu nhận tất nhiên hoàn toàn là người La tộc, còn thành Nhật Chiếu cthu nhận thì là người Khắc tộc nhiều hơn, còn có bộ phận là người vùng nói. Còn Tô Phỉ Thái Vi khống chế thành Duy Nạp Tư đương nhiên chiêu mộ rộng rãi thuần là người Tô tộc.

Từ sau khi chiến tranh bạo phát, loại khuyếch quân đầy toàn tính riêng tư này gây ra trái đắng cho Tô Khắc La, phối hợp và ăn ý giữa quân đội cực kỳ kém, thậm chí có thể nói hoàn toàn không có phối hợi và hiệp đồng gì cả, chỉ có mạnh ai nấy đánh, hơn nữa cơ bản đều không nghe Tô Phỉ Thái Vi chỉ huy, khiến cho Ai Đức Tư Đặc LA Mỗ có thể đánh thẳng một mạch, không cần tới năm ngày đã có thể đến dưới thành Duy Nạp Tư.

Sau khi chiến bại, đại bộ phận quân đội Tô Khắc La tản mác mất tích, hoặc là bị tiêu diệt bắt làm tù binh, cũng có tổ kiến lại nhưng thành phần càng thêm phức tạp, trừ người La tộc ra, tựa hồ bất kỳ nguồn bình lực nào cũng xuất hiện trong quân đội Tô Khắc La. Hiện tại quân đội Tác Đán La Kiệt khống chế ước chừng hai vạn người, mà quân đội Tô Khắc La dưới danh nghĩa Tô Phỉ Thái Vi cũng chỉ có hai vạn người, các địa khu hẻo lánh khác cũng có một chút lực lượng vũ trang lẻ tẻ đủ loại cở hiệu, số lượng tình gộp lại cũng ước chừng ba bốn nghìn người.

“Trừ người của vệ đội cung đình Tô Khắc La, những quan binh Tô Khắc La khác không thể tiếp túc ở lại Tô Khắc La.” Trên hổi nghỉ tổng kết sau khi sự kiệtn Tế Liễu doanh xảy ra, Dương Túc Phong liền đưa ra quyết định như vậy, nhưng quân đội Tô Khắc La thành phần phức tạp phải phần lớn giải ngũ, không đồug ý giải ngũ thì điều tới liên đội khác ở địa khu Mỹ Ni Tư sung làm quân Lam Vũ, trừ xuất ngũ ra sau này không được trở về Tô Khắc La.

Quân đội lưu lại Tô Khắc La, phải trung thành nghe lệnh quân Lam Vũ. Binh sĩ vệ đội cung đình còn có thể suy nghĩ, nhưng Dương Túc Phong càng muốn tin vào những nô lệ vừa mới được tự do kia hơn, những nô lệ này mặc dù giành được quyền lợi tự do và sinh tồn, nhưng bọn họ không có đất đai, ắt phải tìm được sống khác. Bọn họ hoặc là đi gia nhập trong đại quân công nghiệp cuồn cuộn, trở thành công nhân nhà xưởng hoặc là hầm mỏ, có được đại ngọ lương bổng hậu hĩ, bọn họ tuyệt đối ủng hộ quân Lam Vũ, bọn họ mới là cơ sở quân Lam Vũ có thể tín nhiệm.

Ngày 2 tháng 9 năm 1728 thiên nghiên, Dương Túc Phong thay quyền nữ vương Tô Khắc La, chính thức ký vào mệnh lệnh, hạ lênh quan binh quân đội Tô Khắc La tự nguyện lựa chọn giải ngũ, đối với quan binh tự nguyện giải ngũ, chính phủ phát cho gấp đôi phí nghỉ việc và phí lộ trình, đồng thời hết sức an bài công việc cho bọn họ. Vô số thương nhân Cách Lai Mỹ khai trương công xưởng cần sức lao động, thu nhập của bọn khi khi làm việc ở công xưởng so với trồng trọt hậu hỉ hơn nhiều. Đối với quan binh không muốn xuất ngũ, quân Lam Vũ tổ chức cho bọn họ “học tập bồi huấn”, để bọn họ tiếp thu lý luận chiến tranh và vũ khí hiện đại, bất qua địa điểm huấn luyện hơi xa, ở tận địa khu Mỹ Ni Tư. Sau khi huấn luyện kết thúc, bọn hõ sẽ được an bài gia nhập quân Lam Vũ, cũng có thể được đãi ngộ hậu hĩ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.