Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 354: Chương 354: Trận hải chiến đầu tiên trên biển San Hô (7)




Kỳ hạm của Vũ Văn Phi Dương cũng bị đạn pháo mãnh liệt ép cho không ngừng rút lui, từ đầu đến cuối, hắn cũng không bắn nổi một phát pháo, hạm trưởng của nó đương nhiên sẽ không dũng cảm tới mức đem hạm đội tư lệnh quan của mình vào trong tầm bắn của hỏa pháo quân Lam Vũ, cho nên hắn lập tức hạ lệnh rời khỏi chiến trường thật nhanh, đây là chuyện thiếu tướng hải quân Tạ Tịch Á tham mưu trưởng hạm đội Phi Dương chính miệng nói ra, hạm trưởng đương nhiên không dám làm trái.

Vũ Văn Phi Dương phát hiện ra tình huống này, vội vàng nâng kính thiên lý lên, vừa vặn nhìn thấy hạm đội Trát Lan Đinh bất chấp hỏa pháo mặc kệ tất cả hướng kỳ hạm của mình xông tới, mà một bộ phận chiến đấu hạm hải quân Lam Vũ khác dùng hỏa pháo mãnh liệt mở đường cho nhánh hạm đội này, tầm bắn của đạn pháo quân Lam Vũ quá xa, ép cho chiến đấu hạm của hải quân nước Mã Toa đang chắn ở trước mặt phải không ngừng di động theo hình chữ Z, hoặc là rút về phía sau, nếu không rất dễ bị bắn trúng trực tiếp. Rất nhanh lỗ hổng bị mở ra.

Vũ Văn Phi Dương hoang mang nói: “Bọn chúng rốt cuộc muốn làm gì?”

Ý nghĩ đầu tiên của hắn là quan Lam Vũ muốn cùng mình cá chết lưới rách, bắt giặc phải bắt vua trước, muốn đầu tiên phá hủy kỳ hạm của mình, sau đó lợi dụng tính mạng của mình uy hiếp các chiến đấu hạm khác đầu hàng, đây là chuyện kẻ địch ở vào thế hạ phong thường làm, mà khi bọn chúng làm ra hành động này, thường thường có nghĩa là bọn chúng đã lâm vào đường cùng, không còn lối thoát, chỉ đành vùng vẫy trước khi chết, mạo hiểm đánh bạc thôi.

Tạ Tịch Á cũng hoảng sợ không thôi, bất quá vẫn cố làm ra vẻ trấn định nói: “Thuộc hạ dám khẳng định, đám hải tặc không muốn sống này khẳng định là muốn vứt xe bỏ chạy, chuẩn bị đột vây chạy thoát thân rồi, đám hải tặc thường làm chuyện kim thiền thoát xác, chúng ta ngàn vạn lần không nên mắc lừa.”

Vũ Văn Phi Dương lúc này mới yên lòng trở lại, cảm thấy Tạ Tịch Á nói rất có lý, bên người mình ít nhất có năm sáu chiến đấu hạm bảo hộ, bọn chúng không thể tiếp xúc với kỳ hạm của mình, vì thế lạnh lùng nói: ”Muốn chạy? Không dễ dàng thế đâu, truyền mệnh lệnh của ta…”

Bất thình lình, một quả cầu lửa cực lớn bùng nổ ở trước mặt hắn, tiếp theo đó là một ánh lửa mãnh liệt từ trên trời giáng xuống, tiếng nổ gần như làm hắn chấn động ngất đi. Dưới sự chú ý không lỡ một giây của hắn, một chiếc chiến đấu hạm cấp Vô Úy cách kỳ hạm của hắn không tới hai trăm mét phát nổ tan nát, sóng chấn động cuốn lên gần như làm hắn bị hất tung, may mà hắn vội vàng tóm lấy lan can bên cạnh, mới không bị ngã xuống, nhưng Tạ Tịch Á không hề phòng bị làm một cái chụp ếch không hề nhẹ.

Khó khăn lắm mới định thần lại, Vũ Văn Phi Dương mắt mồm đờ ra nhìn chiến đấu hạm sau khi nổ tung cách đó không xa, cơ hồ đã chết lặng, hắn chưa bao giờ nhìn thấy hỏa pháo mãnh liệt như thế, nhưng chiến đấu hạm to lớn trọng tải trên hai nghìn chín trăm tấn, chỉ bị trúng một phát đạn pháo, liền mang tới vụ nổ lớn mang tính thảm họa, hiện tại chỉ còn lại một chiếc cột buồm còn lưu lại bên ngoài mặt nước, tất cả những phần còn lại đều chìm vào trong nước biển lạnh băng băng. Hắn thật sự không hiểu nổi, những chiếc chiến đấu hạm này mạn thuyền và boong thuyền là thứ gì làm nên, sao có thể dễ dàng bị đạn pháo của kẻ địch xuyên qua như vậy?

“Rút! Mau rút!” Vũ Văn Phi Dương cơ hồ rống lên như phát điên.

Kỳ hạm của hạm đội Phi Dương lập tức rút lui, rời khỏi chiến trường, nhưng những chiếc chiến đấu hạm khác vẫn trong trạng thái chiến đấu hăng say.

Cùng lúc Vũ Văn Phi Dương bị dọa cho kinh hãi, Phất Lai Triệt cũng gặp phải nguy hiểm.

Chính xác mà nói, là bộ phận Long Nha chiến hạm phụ trách kiềm chế hạm đội phi dược gặp phải nguy hiểm chưa từng có.

Hạm đội Phất Lai Triệt tổng cộng chỉ có mười sáu chiếc Long Nha chiến hạm, Trát Lan Đinh mang đi bảy chiếc trong dó, Phất Lai Triệt vì tập trung hỏa lực yểm hộ Trát Lan Đinh, lại tập trung bốn chiếc trong đó, cũng là nói, chỉ có bốn chiếc còn đang cùng hơn hai mươi chiếc chiến đấu hạm của hải quân nước Mã Toa vật lộn hỗn chiến, bọn họ bị áp lực và nguy hiểm trước nay chưa từng có.

Sau khi bỏ ra cái giá hơn mười chiếc chiến đấu hạm bị đánh chìm, hải quân nước Mã Toa cũng thành công áp sát Long Nha chiến hạm của quân Lam Vũ, pháo lõi đặc của bọn chúng như mưa rơi trên thân Long Nha chiến hạm, nhất là những chiếc chiến đấu hạm cấp Vô Úy, mỗi lần đồng thời phát xạ đạn pháo đều dày như mưa lớn, may mắn Long Nha chiến hạm của quân Lam Vũ mặc dù thân nhỏ, nhưng gân cốt quả thực không tệ, những bộ phận trọng yếu đều dùng tấm thép phòng hộ có thể ngăn được đạn đặc ruột, mặc dù trúng đạn không ít, bất quá vẫn có thể miễn cưỡng chống đỡ, đương nhiên nhân viên thương vong là không thể tránh khỏi, hai hạm trưởng đã hi sinh tại chỗ

Hạm 207 do Long Vũ từng làm trung tâm của hạm đội, sớm đã rơi vào trùng vây hỏa pháo của kẻ địch, ở bên chiếc Long Nha chiến hạm ngoan cường này, tụ tập hơn sáu chiếc chiến đấu hạm của hải quân nước Mã Toa, đạn pháo của bọn chúng như mưa rút lên hạm 207, nhưng đạn pháo ca nông bên trên ham 207 cũng hết sức chuẩn xác rơi trên thân cọn chúng, theo tiếng nổ đì đùng, chiếc chiến đấu hạm cách hạm 207 gần nhất bị bắn cho tan nác, vụ nổ gây nên chấn động không khí cực lớn đem hạm 207 xô lắc lư không ngừng.

Bản thân Long Vũ cũng toàn thâm đầm đìa máu, mảnh đạn của đạn bộc phá vỡ ra đâm sâu vào bụng của hắn, ruột cũng chảy ra ngoài, nhưng hắn vẫn ngoan cường cắn chặt răng, vịn vào lan can trên sàn tàu chỉ huy chiến đấu. Dưới sự cảm nhiễm của hắn, hạm 207 bị nghiêng nghiêm trọng vẫn đang ngoan cường phát xạ hỏa pháo, bốn khẩu bách kích pháo trên boong thuyền cũng không biết mệt mỏi phát ra những viên đạn phẫn nộ, mỗi tấc trên boong thuyền dều nhuốm đầy màu tươi.

Chiếc chiến đấu hạm của nước Mã Toa thứ hai lại bị pháo ca nông 100 ly của hạm 207 trực tiếp bắn trúng, đạn pháo xuyên qua mạn thuyền của nó, bắn vào bên trong thân thuyền, sau đó mới phát nổ, kết quả cả chiếc chiến đấu hạm phát sinh vụ nổ lớn tráng lệ không gì bì kịp, chấn động không khí mãnh liệt đem một chiếc chiến đấu hạm cấp Vô Úy ở bên cạnh nó bị lắc lư kịch liệt, tiếp theo đó bốn phát bách kích pháo vừa vặn rơi ở gần cột buồm chiếc chiến đấu hạm đó, cột buồm vốn đã bị nghiêng nghiêm trọng tức thì bị bắn gẫy, mang theo cả cánh buồm cùng đổ xuống, chiếc chiến đấu hạm đó tức thì mất đi sự cân bằng, trong một mảng tiếng gào rú thảm thiết, cả chiếc chiến đấu hạm lật nhào, đổ ụp trên mặt biển, chỉ còn đáy thuyền lộ ra trên mặt nước.

Cũng vào lúc đó, đại pháo cỡ nòng mười sáu inch của hai chiếc đấu hạm khác nước Mã Toa đồng thời phát xạ bắn trúng hên sườn của hạm 207, trong một tiếng nổ mãnh liệt, tấm thép trên hạm 207 cuối cùng cũng không chống đỡ được, từng tấm vỡ nát, Long Vũ cũng bị hất ngã trên sàn thuyền, trơ mắt nhìn thủ hạ điều khiển bách kích pháo bị đạn lõi đặc quét thẳng xuống biển.

Tiếp theo đó lượt phát xạ đồng thời thứ hai của hải quân nước Mã Toa lại tới, lần này toàn là đạn bộc phá, hạm 207 trúng hơn ba mươi phát đạn, cuối cùng phát ra những vụ nổ liên tục, trong từng trận tiếng nổ trầm muộn, Long Vũ hướng về lá cờ sưu thứu màu Lam nát vụn lộ ra nụ cười cuối cùng của mình, sau đó theo hạm 207 cùng vỡ thành từng mảnh nhỏ, trong tiếng nổ dữ dội, yên nghỉ dưới nước biển San Hô yên bình.

Phất Lai Triệt hai mắt trọn tròn, thẫn ra nhìn hạm 207 biến mất trước mắt mình, tay cơ hồ đem thanh ngang của lan can bóp nát. Long Vũ, người hạm trưởng trẻ tuổi nhất do hắn một tay dìu dắt nên này, từ giờ đã không còn nhìn thấy nữa.

Hạm 207 bị bắn chìm không lâu, Long Nha chiến hạm 216 đã ngoan cường chống đỡ hơn hai giờ cũng phát nổ chìm xuống, hạm trưởng của nó sớm đã trận vọng hơn một tiếng trước đó, nhưng hơn ba mươi quan binh còn lại trên thuyền vẫn đấu chí ngùn ngụt, tiếp tục cùng kẻ địch triển khai kịch chiến sống mái, nó bắn chìm ba chiếc chiến đấu hạm cấp Kim Cương, bắn bị thương hai chếc, còn kháng cự hơn ba trăm hải quân của nước Mã Toa chiến đấu ở mạn thuyền, cuối cùng toàn bộ hi sinh, ở giây phút cuối cùng khi người quan binh cuối cùng của quân Lam Vũ tắt thở, hắn làm nổ kho vũ khí đạn dược của Long Nha chiến hạm 216, vụ nổ cực lớn gây ra sóng chấn đông hất đổ một chiếc chiến đấu hạm cấp Vô Úy của nước Mã Toa vốn đã thương tích chằng chịt, đem nó biến thành vật bồi táng cuối cùng, cùng nó chìm sâu xuống biển San Hô.

Ánh mắt của Phất Lai Triệt có chút âm trầm, đây là Long Nha chiến hạm thứ hai bị tổn thất từ khi hải quân Lam Vũ được tổ kiến tới nay, hắn không thể không thừa nhận, Vũ Văn Phi Dương mặc dù kiêu ngạo, chí cao tài mọn, nhưng không có gì phải nghi ngờ, quan binh của hạm đội Phi Dương thủ hạ của hắn tố chất và ý chí chiến đấu còn không tệ, cũng có lẽ là tin tức thắng lợi khắp nơi gần đây của nước Mã Toa kích thích bọn chúng, cho nên bọn chúng cũng rất mong giành được thắng lợi, cho dù sau khi trả giá hi sinh cực lớn, bọn họ vẫn tiếp bước nhau chiến đấu, còn hải quân Lam Vũ cũng biểu hiện ra dũng khí không biết sợ chết hơn cả bọn chúng.

Tiếng pháo dày đặc lại lần nửa làm Phất Lai Triệt tỉnh lại.

Hỏa pháo trên kỳ hạm Phất Lai Triệt như đã bắn phát điên, nòng pháo ca nông đã đỏ rừng rực, pháo binh tùy tiện lấy một thùng nước, đổ lên trên, sau đó tiếp tục khai pháo, do ở chính giữa của chiến trường, cho nên hai bên mạn thuyền của nó đều đang nổ pháo, bốn khẩu bách kích pháo trên boong thuyền cũng chưa từng dừng lại, nòng pháo cũng bị bắn tới đỏ rực, nhưng cột nước do đạn pháo của kẻ địch phát nổ khơi lên rất nhanh lại đem mọi thứ làm lạnh trở lại, khiến cho những khẩu pháo có thể phát xạ không ngừng, những tên quan binh hải quân nước Mã Toa ngồi trên thuyền nhỏ ý định xuyên qua góc chết của hỏa pháo tiếp cận hạm đội của Phất Lai Triệt, thường xuyên bị bách kích pháo nhắm trúng bắn cho trực tiếp chìm vào trong nước biển.

Cho dù như thế, bản thân Phát Lai Triệt cũng phải tự mình ra trận, mới có thể ngăn cản được những tên quan binh hải quân nước Mã Toa ý đồ trong hỗn chiến leo lên kỳ hạm của mình, vì để tiêu diệt kẻ địch với hiệu suất cao, hắn lần đầu tiên thu hoàng kim nguyệt nha quân đao lại, dẫn đầu dùng súng trường Mễ Kỳ Nhĩ cấp cho kẻ địch sát thương cực lớn, những quan binh hải quân nước Mã Toa trôi nổi trên mặt biển cũng thành mục tiêu xạ kích tốt nhất của súng trường Mễ Kỳ Nhĩ, trong tiếng pháo nổ đùng đùng, xen lẫn với tiếng súng trường dày đặc, tiếp đó chính là thi thể bập bềnh trên mặt biển.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.