Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Lô Khắc Lôi Đế Á, Dương Túc Phong một cảm giác khoan khoái tự mãn vô cùng, loại cảm giác này như thể sinh ra từ cảm giác chinh phục được cả Ương Già vương quốc. Phần hạ thân của Lô Khắc Lôi Đế Á mềm mại bao phủ lấy Dương Túc Phong, mặc dù nơi đó của Lô Khắc Lôi Đế Á chưa được bôi trơn trọn vẹn, nhưng vẫn đem đến cho Dương Túc Phong một khoái cảm chưa từng nếm trải. Hắn cảm thấy như thể bên trong nơi đó của Lô Khắc Lôi Đế Á có hé ra một cái miệng nhỏ nhắn đang hút lấy cơ thể y, khiến cho Dương Túc Phong càng thêm ra vào nhanh hơn nữa, khiến cho Lô Khắc Lôi Đế Á bị cưỡng bức cũng cảm thấy vô cùng đau đớn.
Lô Khắc Lôi Đế Á sở hữu loại bộ phận phụ nữ có tên gọi là áp chủy, loại này có phần mở rất rộng, đối với nơi thầm kín của người phụ nữ, độ rộng thường có một mức chung không sai biệt mấy, có điều, hoa tâm trời sinh so với người bình thường có phần to hơn. Vừa tiếp xúc với bộ phận đặc thù của người đàn ông, phần cửa của hoa tâm ngay lập tức mở rộng, từ bên trong xuất hiện một mấu nhỏ, có thể cắm vào đỉnh đầu của dương vật, không ngừng hút chặt lấy. Đụng tới loại này, nam nhân bình thường đều sẽ không đề phòng mà đã bị giật mình một mẻ, mà phần đó cũng bị môn hộ kích thích làm cho mở rộng, toàn thân cứ như bị điện giật, hút chặt mà không thể nhúc nhích. Lúc này, hình dạng thon họn của hoa tâm, thật giống như con vịt vươn cổ ra uống nước, gọi là “áp chủy âm hộ” . Nữ nhân có được loại vũ khí kỳ diệu này, trăm người mới tìm được một, hai người, loại áp chủy âm hộ này, có thể nói là trân phẩm vô đối. Cho dù là kẻ lão luyện thân kinh bách chiến trong chuyện ấy, lần đầu tiên đụng tới loại nữ nhân này, đều phải bị lực hút kinh người dọa cho một phen sợ hãi.
Theo cử động của Dương Túc Phong lúc nhanh lúc chậm, tiếng kêu thảm thiết của Lô Khắc Lôi Đế Á cũng theo đó mà lúc cao lúc thấp. Trên giường, màu da ngăm đen của Dương Túc Phong hoàn toàn tương phản với thân thể trắng muốt của Lô Khắc Lôi Đế Á bên dưới, khiến cho Dương Túc Phong càng thêm phấn khích gia tăng cường lực. Trên giường phần hông của Dương Túc Phong càng không ngừng rung động. Hơn nữa càng lúc càng nhanh, Lô Khắc Lôi Đế Á dưới thân đã không hề giãy dụa được nữa, chỉ còn nương theo mỗi một động tác của Dương Túc Phong mà không ngừng kêu rên thảm thiết.
Trong chốc lát sau, Dương Túc Phong tựa hồ cảm thấy động tác như vậy còn chưa đủ thỏa mãn, hắn bèn đứng thẳng dậy, đặt hai chân thon thả của Lô Khắc Lôi Đế Á khoát lên vai mình. Rồi dồn sức bắt đầu chặng chạy nước rút cuối cùng, mỗi một lần hạ xuống đều xuyên vào đến tận chỗ sâu nhất trên thân thể của Lô Khắc Lôi Đế Á. Dưới sự tấn công như vũ bão của Dương Túc Phong, từ phần thân dưới của Lô Khắc Lôi Đế Á chảy ra một dòng chất lỏng trong suốt, hơn nữa dưới mỗi cử động của Dương Túc Phong lại tuôn chảy càng lúc càng nhiều, hòa cùng máu trinh thiếu nữ tấm ướt cả tấm khăn trải giường trắng muốt. Lô Khắc Lôi Đế Á mở mắt, có thể chứng kiến từng động tác của Dương Túc Phong tiến vào thân thể của mình, hết thảy những chuyện khủng khiếp này, nàng cứ tưởng là chuyện rất đỗi xa xôi, thậm chí cả đời cũng khó có khả năng xảy ra, vậy mà ngay lúc này đây. Nó đã diễn ra rành rành trước mắt của nàng. Bất luận là đôi mắt hay là sự đau đớn đang cào xé nàng đều đang tàn nhẫn tố cáo cho nàng biết, đây không phải là nằm mơ, mà chính là sự thật phũ phàng nhất.
Động tác của Dương Túc Phong càng lúc càng nhanh, Lô Khắc Lôi Đế Á bất lực kêu la thảm thiết. dường như hít thở cũng rất khó khăn, đầu óc hoàn toàn trống rỗng, thở đứt quãng như hấp hối, có thể tắt thở bất kỳ lúc nào, còn hơi thở của Dương Túc Phong thì trái lại tràn đầy sức lực cường tráng. Không biết mệt mỏi, không cần nghỉ ngơi, thánh linh đan phát ra năng lượng vô cùng dồi dào, to lớn. Không biết đã trải qua bao lâu. Dương Túc Phong lại áp sát vào người Lô Khắc Lôi Đế Á ôm chặt lấy thân thể ngọc ngà mềm mại của nàng, đồng thời gia tăng sức mạnh và tốc độ, sau đó gầm nhẹ lên một tiếng, dùng hết toàn bộ khí lực xuyên vào tới chỗ sâu nhất trên thân thể Lô Khắc Lôi Đế Á. Lô Khắc Lôi Đế Á cảm giác được từ phần thân thể đang rung rung và co rút lại của Dương Túc Phong, một dòng chất lỏng nóng bỏng đang bắn vào tận sâu bên trong cơ thể của chính mình, một trận xây sẩm đến tối tăm đầu óc đã qua, Lô Khắc Lôi Đế Á biết, vòng đau khổ thứ nhất đã qua.
Lô Khắc Lôi Đế Á cảm nhận được có nước mắt từ khóe mắt của chính mình đang ứa ra, chậm rãi tràn xuống khóe môi mặn chát. Thấm đẫm niềm cay đắng xót xa. Nàng không thể không cúi đầu chấp nhận sự thật tàn khốc, trinh tiết của nàng, là thứ đáng giá nhất mà mọi người nữ nhân phải cố gắng giữ gìn, vậy mà ngay chốn phật đường đơn sơ như vậy, ngay trước tượng phật trang nghiêm mà từ bi, lại bị gã đàn ông mà nàng căm hận nhất cướp đi một cách vô cùng nhục nhã. Nhưng nàng không những phải cúi đầu chấp nhận tội ác mà hắn gây ra trên cơ thể nàng mà thậm chí còn nỗ lực che giấu tâm tình của bản thân, cố gắng tỏ vẻ hưởng ứng, hòa hợp cơ thể cùng với đối phương.
Đây, quả thật là nỗi đau chết đi sống lại của một người phụ nữ, nàng quả thực có cảm giác muốn được chết quách cho xong. Nghĩ đến cho dù là nữ vương cao quí mà cũng không né tránh được vận mệnh thảm khốc như thế này, nàng tình nguyện chính mình đang lúc rên rỉ sẽ đột nhiên tắt thở, từ nay về sau không bao giờ tỉnh lại làm gì nữa.
Song ác mộng vẫn còn chưa chấm dứt, không đợi Lô Khắc Lôi Đế Á hồi phục lại, Dương Túc Phong khí thế như mãnh hổ lần nữa tiến nhập vào thân thể vừa bị chà đạp hành hạ của nàng. Hắn dùng lực đẩy hai chân của Lô Khắc Lôi Đế Á thành hình chữ “M”, lấy tay ôm lấy ngực của Lô Khắc Lôi Đế Á, máu trinh đỏ tươi cùng thứ chất lỏng trắng đục theo cử động của Dương Túc Phong từ khe hở nơi hai thân thể giao hợp chậm rãi chảy ra, chứng kiến cảnh này, Dương Túc Phong lại càng thêm hưng phấn, hắn lại càng mãnh liệt đẩy nhanh tốc độ hưởng thụ tấm thân mềm mại trinh nguyên của Lô Khắc Lôi Đế Á.
Lô Khắc Lôi Đế Á thống khổ giãy dụa dưới cơ thể hắn, cố gắng tránh cho thứ hung ác đó khỏi đâm sâu vào, thân thể của nàng sớm đã đổ mồ hôi đầm đìa, mái tóc dài bị mồ hôi làm cho ướt nhẹp, dính bết lại trên tấm khăn trải giường màu trắng. Dương Túc Phong cũng chẳng hề có ý giảm nhẹ đi sức mạnh, tốc độ càng lúc càng nhanh, cái đó của hắn thô ráp đâm vào phần dưới mềm mại ấm áp của Lô Khắc Lôi Đế Á, làm cho Lô Khắc Lôi Đế Á phải chịu hành hạ muôn phần.
Nhưng Dương Túc Phong cũng chẳng hề có nhã hứng quan tâm đến cảm nhận của Lô Khắc Lôi Đế Á ra sao, nửa giờ sau, hắn rốt cuộc lần nữa lại tìm kiếm được sự thỏa mãn trên thân thể Lô Khắc Lôi Đế Á, từ trong thân thể của hắn phóng ra minh chứng cho tội ác của y, thân thể của Lô Khắc Lôi Đế Á sớm đã không còn hấp thụ được thứ đặc ân nhiều như thế nữa, một dòng chất lỏng màu trắng sữa chầm chậm chảy dọc theo phần thân dưới của Lô Khắc Lôi Đế Á.
Trận gió lốc cuối cùng cũng đã tiêu tán, Lô Khắc Lôi Đế Á buông thõng hai chân không còn lấy một chút sức lực nào, cơ hồ đã không còn sức mà khép lại nữa, vết máu đỏ thẫm trên tấm khăn trải giường trắng muốt đang sờ sờ trước mắt như muốn chứng minh sự thật phũ phàng là sự trong sạch của nàng đã bị tên ác quỉ đội lốt người này tàn nhẫn cướp đi. Lô Khắc Lôi Đế Á gần như đã chìm vào hôn mê, thống khổ ngập ngừng nói khẽ: “Dương Túc Phong, ngươi đã chiếm được cơ thể của ta, ngươi thỏa mãn rồi chứ? Ngươi sẽ tự nguyện bỏ qua cho vương quốc Ương Già chúng ta phải không?”
Dương Túc Phong không nói gì, nguyên do sau khi khoái cảm trôi qua, một cơn uể oải mệt mỏi từ đâu ập tới khiến hắn lập tức ngủ thiếp đi.
Qua hồi lâu, Lô Khắc Lôi Đế Á yên lặng đứng lên, lặng lẽ một mình mặc quần áo, cắn răng chịu đựng phần thân dưới đang đau nhức, lén lút bước ra ngoài.
Bên ngoài, mưa vẫn rả rích từng giọt rơi rơi như nhỏ lệ, trong màn mưa mịt mờ giăng trắng trời trắng đất, cảm thấy thê lương thảm đạm như tiền đồ của vương quốc Ương Già, vĩnh viễn không sao nhìn thấy được ngày mai tươi sáng.
Lúc Lô Khắc Lôi Đế Á rời đi, nhạy cảm biết được bọn Đan Nhã Huyến đã phần nào nhận ra vẻ khác lạ dị thường của nàng, mới vừa rồi trong thiện phòng đã xảy ra chuyện gì, các nàng đã biết tỏng hết thảy, chỉ là muốn nói điều gì đó nhưng lại không thốt nên lời, chỉ có Viên Ánh Lạc cúi đầu yên lặng cắm cúi ghi chép, số lượng thành viên phụ nữ của Đan Phượng hành cung lại nhiều thêm một người mà ở vương quốc Ương Già xa xôi kia vẫn còn tới bốn người như thế nữa ...