Giáng Trần: Vận Khí Mạnh Phải Làm Sao

Chương 45: Chương 45: Liều lĩnh hồng liên




Khói bụi mù mịt, Giáng Trần phủi đi khói bụi trên người mình rồi chậm rãi bước vào trong, phía bên trong có thể nói là tan hoang. Tiền bị cháy nhiều đến mức làm người ta sót, Giáng Trần chậm rãi đi vào sâu bên trong, dù sao tiền không phải thứ quý giá nhất trong đây.

Giáng Trần mục đích chính là những dược liệu quý, kim loại hiếm được bảo quản trong ngân hàng này. Bất cứ một món nào trong đây giá trị không từ trăm tỷ trở nên, vốn đã tự chế vài cái không gian giới chỉ liền phát huy tác dụng.

Phần tiền chưa cháy cũng hàng ngàn món bảo vật hắn đều thu hết, lúc hắn đi vào trong thì chẳng ai biết được hắn làm sao mở được những chiếc hòm an toàn. Trên trời cao hai vị cường giả bảo vệ Bắc Hải ngân hàng tức đến ói máu.

Giáng Trần tuy không nhìn thấy nhưng họ có thiết bị chuyên dùng để kiểm tra xem đồ đạc có còn hay không. Thấy hơn 3 ngàn món đồ quý giá bị lấy đi hết họ trợn mắt, đáng hận nhất là theo lý thì chúng đã là của Giáng Trần.

Hai bên đang chiến tranh nên bất cứ cái gì hai bên lấy được từ đối phương đều là của đối phương. Giáng Trần chậm rãi đi ra khỏi ngân hàng liền nhặt lấy một chiếc xe tiến hành tẩu thoát, không phóng viên, không cảnh sát, không ai cản trở.

Lúc này Hội Tối Thượng thực sự đã tức giận, bọn họ đưa ra phần thưởng làm người ta điên cuồng. Giáng Trần còn không biết được mình có giá trị như thế, nếu biết thì hắn chắc chắn sẽ nghĩ cách để giá trị mình trở nên cao hơn nữa.

“Tít.....tít.....tít...”

Lệnh truy sát Giáng Trần người Thanh Long đế quốc, nơi trú ngụ Bắc Hải thành phố, hình ảnh đã được tải lên. Giá trị 2000 tỷ cho bất cứ cá nhân tổ chức nào xử lý được đối phương, người tham gia truy sát yêu cầu dị năng B cấp nếu vượt quá sẽ bị sẽ không nhận được tiền thưởng.

“Tít.....tít.....tít...”

Bổ sung thêm phần thưởng cho “Lệnh truy sát Giáng Trần người Thanh Long đế quốc”.Người nào kết liễu được đối phương sẽ được giữ một nửa tài sản đối phương cướp được từ Hội Tối Thượng, trị giá lên tới 15000 tỷ. Đồng thời sẽ nhận được cơ hội để làm đệ tử một trong các trưởng lão của Hội Tối Thượng.

Cái này chắc chắn là tư nhân thưởng rồi, tiền có lẽ chưa phải vấn đề, thế nhưng cơ hội được nhận làm đệ tử thật sự quá hấp dẫn. Trở thành đệ tử của trưởng lão Hội Tối Thường thì tiền tài địa vị cũng sẽ dễ dàng tới tay, quan trọng nhất là địa vị.

Không giống như Tứ Hồn Học Viện giáo viên một đời nhận không biết bao nhiêu người đệ tử. Hội Tối Thượng trưởng lão cả đời chỉ nhận tối đa khoảng ba đến bốn đệ tử, thế nên thân phận của họ rất cao, đồng thời còn có cơ hội kế nhiệm vị trí trưởng lão.

Thậm chí nhiều người còn mơ leo lên vị trí hội trưởng trong truyền thuyết, ai nói họ mơ mộng viển vông. Dù sao những người đứng đầu những thế lực ngoài hoàng tộc ai chẳng có xuất thân cao cả, đều là bình dân thiên tài leo lên bảo tọa.

Người khủng khiếp nhất không phải ai ngoài sư tổ Long Trấn Thiên của Giáng Trần, hắn ta từ một kẻ bị diệt tộc sống lay lắt leo lên. Không ai ban đầu có thể nghĩ hắn ta sẽ thành viện trưởng của Tứ Hồn học viện, phải biết có bao nhiêu người thèm mong cái vị trí đó.

Từ khắp nơi sát thủ cấp B đổ đến, phần thưởng có thể thay đổi số mệnh khiến họ thật sự muốn điên lên rồi. Thế nhưng đối với một số người nó giống như một cái vã vào mặt khiến bọn họ tỉnh táo hoàn toàn, như Hồng Liên thì sợ xanh cả mặt.

Nàng chỉ có một cái đệ đệ nên dù thế nào cũng không thể để hắn ta chết được, vừa đi trong thành phố Bắc Hải nàng ta vừa tìm Hồng Long vừa tìm Giáng Trần. Thậm chí trong trường hợp bất khả kháng nàng sẽ ra tay với hắn ta bởi như thế đệ đệ nàng mới sống được.

Hai người vốn chỉ nương tựa vào nhau để sống, chỉ cần đệ đệ có thể sống thì cái mạng nàng bỏ ra cũng được. Thế nhưng có vẻ chuyện đó hơi khó, đệ đệ của nàng không biết đang ở đâu, nàng thở dài sau đó lướt đi.

Thời gian quá mức gấp, nàng không thể nào đợi để đệ đệ mạo hiểm được, Giáng Trần đã nằm trong tầm ngắm của nàng. Giết hắn nàng ta tử vong đổi lại đệ đệ sống sót, đôi tay nàng hơi run rẩy bởi chưa chắc nàng đã thắng được Giáng Trần.

Trong lòng nàng vẫn có hi vọng nhỏ nhoi là nàng tìm được đệ đệ Hồng Long trước khi chạm mặt Giáng Trần. Con người ai chẳng sợ chết cơ chứ, đặc biệt nếu nàng chết thì ai lo cho đệ đệ ngốc của nàng bây giờ.

Thế nhưng có vẻ số mệnh đùa cợt nàng hay sao, ở ngã tư nàng nhìn thấy Giáng Trần đang chậm rãi đi tới. Lúc này Bắc Hải thành phố người dân đã vào nhà hết rồi, ngoài đường vắng tanh, nàng dừng lại nhìn hắn ta chằm chằm đầy vẻ do dự.

Giáng Trần cảm nhận được sức mạnh của nàng ta là cấp A,nhìn vẻ mặt trẻ trung thì cũng đoán được nàng cũng hơn hắn ít tuổi thôi. Người như thế này đã có thể coi như thiên tài rồi, nhan sắc thì khiến Giáng Trần có chút chấn động.

Thế nhưng trong đầu hắn thì tính mạng vẫn là trên hết, hắn khẽ giọng hỏi:

“Ngươi cấp A nếu ra tay thì ngươi dù thành công hay không thì cũng chết chắc.”

Giáng Trần biến hình, cả người phân ra làm hai thái cực, hắn ta muốn dứt điểm nhanh gọn đối thủ của mình. Thời điểm này cần phải tranh thủ thời gian để có thể đi ra khỏi Bắc Hải thành phố, nếu không quá đông người tụ tập thì hắn có thể mệt chết không chừng.

Cái truy nã của Hội Tối Thượng hắn ta cũng đã coi qua rồi, khi nãy giết chết một tên sát thủ liền thấy được trong điện thoại của hắn ta. Với phần thưởng như thế thì có vẻ hắn đã làm Hội Tối Thượng điên lên rồi, rất có thể người trên cấp B sẽ ra tay với hắn.

Với chiến lực của hắn thì trăm cái người cấp B không phải vấn đề, thế nhưng đổi lại thành cấp A thì có khi sẽ có phiền phức. Giống như một trăm cái người của Quỷ Điện bao vây thì hắn ta khó tránh khỏi thương tích, huống chi hắn sợ mấy kẻ có dị năng đặc biệt.

Giáng Trần lao tới thật nhanh chớp mắt đã ở kế bên nàng, Quỷ Vương Bội Kiếm từ trên không trung chém thẳng xuống đầu của nàng ta. Hồng Liên năng lực cũng không phải dạng tầm thường, nàng kịp dơ thanh đoản kiếm lên chắc lấy.

“Rắc”

Lực chém quá mạnh khiến cổ tay nàng nứt vỡ, tuy nàng không mở miệng nhưng tiếng kêu của đoạn xuống bị gãy chứng tỏ nàng hiện tại đang rất đau đớn. Khi nàng còn đang xuất thần thì Ma kiếm đã từ phía bên trái chém qua.

Cái tay đang bị thương của nàng cũng là tay trái, thế nên nàng cảm giác bất lực vô cùng, lúc này thi triển dị năng thì cũng đã quá trễ rồi. Ánh mắt nàng nhắm lại, nàng không muốn đối thủ nhìn được dáng vẻ tuyệt vọng của nàng.

Giáng Trần đường kiếm sắp tới đích thì bị giữ lại trên không trung, một ông lão từ trên không trung hạ xuống mỉm cười với hai người. Nhìn Hồng Liên yếu ớt trước Giáng Trần hắn liền cảm thấy buồn cười, không nghĩ cũng có người trị được nàng.

Hắn ta khẽ giọng nói:

“Nàng ta là người của Tứ Hồn Học Viện, lão bà của Long Trấn Thiên muốn thu nàng làm vợ, ngươi nể tình tha cho nàng ta một mạng. Thực ra nàng ra tay chỉ là sợ ngươi giết phải em trai của nàng thôi, tiểu tử kia là thân nhân duy nhất của nàng nên phiền người thông cảm.”

Giáng Trần đút kiếm vào vỏ rồi thản nhiên:

“Tiểu tử kia không đến kiếm ta thì tốt, nếu kiếm ta thì xin lỗi ta không đảm bảo được, người truy giết ta cũng quá nhiều nên không phân biệt được.”

Ông lão mỉm cười với Hồng Liên rồi nói:

“Ngươi nếu đồng ý làm đệ tử của Long tẩu tử thì ta sẽ giúp người tìm đệ đệ, nếu không thì với sức mạnh của Giáng Trần thì thắng nhóc kia một chiêu cũng không đỡ được.”

Hắn liếc qua Giáng Trần ra hiệu, Giáng Trần hiểu ý liền nói:

“Hóa ra là một cái cùi bắp hơn cả ngươi, thế thì cần gì đến một chiêu.”

Hồng Liên cắn răng sau đó gật đầu:

“Ta đồng ý, phiền Nam lão đi mang em trai ta về.”

Nam lão liếc qua Giáng Trần nháy mắt ra hiệu, hắn ta thì chỉ khẽ gật đầu coi như đáp lại rồi rời đi. Chưa vào sư môn ngược lại hắn đã giúp lão bà của Long Trấn Thiên một việc, cái này nhịn một chút nhưng tương lai sẽ có lợi ích không tưởng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.