- Chuyện này… sao có thể? Không thể, chính mắt tôi đã nhìn thấy!
Mãi lâu sau, Phỉ Tô mới tìm lại được giọng nói của mình. Cô ta bổ nhào về
phía Lãnh Thiên Dục, nhìn vào đầu vai trống trơn của hắn, vẻ mặt cực kì
kinh hãi!
Còn Phong có lẽ cũng không ngờ sẽ xảy ra chuyện này, hắn siết chặt bàn tay to lại… suy nghĩ đến đêm hôm đó…
Đúng, đêm đó đúng là áo sơ mi của hắn bị giáo phụ William kéo xộc xệch, nhưng lúc đó hắn không để ý, cũng quên mất hình xăm trên vai mình bị lộ ra.
Thật không ngờ lúc bị túm áo, Phỉ Tô lại nhìn thấy nhược điểm trí mạng
của hắn.
Chín giáo phụ khác thấy tình hình như vậy cũng cực kì khiếp sợ…
Trên vai Lãnh Thiên Dục không hề có hình xăm nào cả, vậy kẻ đêm đó là ai?
- Lão đại, đây rốt cuộc là chuyện gì vậy? – Một giáo phụ khác nhíu mày lên tiếng.
Hội trường trở nên ồn ào, mọi người thi nhau thảo luận…
Lãnh Thiên Dục nhìn lướt qua một lượt rồi nhẹ nhàng phất tay lên ra hiệu,
tất cả mọi người chỉ trong nháy mắt đã im bặt lại, bầu không khí cực kỳ
yên tĩnh càng cho thấy khí chất của kẻ thống trị…
Hắn không trả lời ngay nghi vấn của vị giáo phụ kia mà quay đầu nhìn sắc
mặt đã phủ khói mờ của Phong, giọng nói trầm thấp không nhanh không chậm cất lên:
- Phong, tôi nghĩ tiếp theo đến lượt cậu cho mọi người “chiêm ngưỡng” cơ thể của mình rồi!
Mọi người cả kinh, lập tức nhìn về phía Phong. Phỉ Tô cũng khiếp sợ nhìn
Phong, ngay cả chín vị giáo phụ cũng quá sợ hãi khiến sắc mặt Phong
trong nháy mắt liền biến đổi…
- Lãnh Thiên Dục, anh đang nói cái gì vậy? – Hắn nghiến răng nghiến lợi nói.
Lãnh Thiên Dục cũng không mặc áo sơ mi vào ngày mà chỉ nhẹ nhàng buông một
câu: “Nói vậy thì hình xăm đó chính là dấu hiệu của việc cậu sẽ trở
thành chủ thượng của BABY-M? Còn nữa, kỹ thuật cải trang của cậu so với
Niếp Ngân vẫn còn kém lắm, tôi nghĩ nếu là Niếp Ngân giả dạng tôi thì
anh ta nhất định sẽ mở miệng nói vài câu”.
- Lãnh Thiên Dục,
đến giờ anh vẫn còn định vờ vịt à, thậm chí còn định đổ tội cho người
khác? Nếu anh không có quan hệ gì với BABY-M thì sao có thể biết ý nghĩa của hình xăm được? – Phong thấy kế hoạch bị thất bại liền phẫn nộ lên
tiếng.
Lãnh Thiên Dục nghe vậy lại bất ngờ nở nụ cười lạnh…
- Tôi không có tư cách thảo luận về chuyện nội bộ của tổ chức BABY-M,
cũng không hiểu được ý nghĩa hình xăm đó, nhưng dù không có quan hệ gì
thì tôi nghĩ có một người vẫn biết rõ ràng mọi chuyện! Tuy rằng sự xuất
hiện của anh ta sẽ khiến các vị giáo phụ đây hiểu lầm!
Đám giáo phụ nghe xong vẫn thấy mập mờ khó hiểu, bọn họ nghi hoặc nhìn bốn phía, người mà Lãnh Thiên Dục nhắc đến là ai?
Ánh mắt Phong lóe lên tia cảnh giác, nhất là khi nhìn thấy dáng vẻ đầy tự
tin của Lãnh Thiên Dục. Chẳng lẽ là Thượng Quan Tuyền? Không thể nào? Cô ta đã bị hắn bắt rồi, không thể dễ dàng bỏ trốn như vậy!
Đang suy nghĩ thì một giọng nói tao nhã vang lên, phá hủy toàn bộ hy vọng của Phong!
- Lãnh Thiên Dục, không ngờ cơ thể của cậu cũng đẹp mắt đấy! Tuy tôi với
cậu đấu nhau gần mười năm nay nhưng không thể không thừa nhận, dáng vẻ
không mặc quần áo của cậu rất đỉnh đấy!
Giọng nói này vang lên khiến tất cả mọi người chấn động, đồng loạt nhìn về phía người vừa bước vào.
Là Niếp Ngân!
Sự xuất hiện của anh ta khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc, trừ… Lãnh Thiên Dục!
Tất cả mọi người đều lộ vẻ cảnh giác, nhìn anh ta đang từng bước tiến lại
gần dường như đang nhìn một người tự dưng xâm nhập vào lãnh địa của
mình.
Bọn họ không hiểu tại sao chủ thượng của BABY-M lại đến đây, chẳng lẽ Lãnh Thiên Dục cấu kết với anh ta thật? Nhưng nghĩ lại
thì cũng không đúng, nếu thật sự hai người cấu kết với nhau thì anh ta
cũng không thể lớn mật như thế, dám xuất hiện trước mặt bao nhiêu người
như vậy.
Phong không thể ngờ Niếp Ngân sẽ đến, ánh mắt hắn dần nheo lại đầy nguy hiểm…
Lãnh Thiên Dục, quả nhiên anh không phải là người đơn giản. Thì ra trước khi tới đây anh đã chuẩn bị cả rồi, được, vậy xem mạng ai lớn hơn!
Lãnh Thiên Dục chậm rãi mặc áo sơ mi vào, mỗi động tác đều lộ ra vẻ vương giả…
- Niếp Ngân, không biết lần này chúng ta ai nợ ai đây?
Niếp Ngân cười cười, không nói gì thêm, chỉ thong thả bước lại gần Phong rồi nói: “Phong Nhẫn, thu tay lại đi, anh thua rồi, ở lại đây làm gì?”
Chín giáo phụ đứng bên cạnh Phong sau khi nghe xong lập tức hoảng sợ và phẫn nộ. Bọn họ dường như đã hiểu rõ mọi chuyện, một giáo phụ lạnh lùng
quát:
- Phong, uổng công chúng tôi tin tưởng anh, không ngờ anh lại…
- Đúng là nực cười! Xem ra mọi người bị lừa thật rồi, chuyện Lãnh Thiên
Dục và Niếp Ngân cấu kết với nhau không phải đang sờ sờ ngay trước mặt
mọi người sao? Chẳng lẽ mọi người không thấy ư? – Phong vung tay lên, vẻ mặt đầy ngoan độc.
- Chuyện này… Niếp Ngân! Đây là lễ tang
của Mafia, không có sự cho phép thì anh không được bước chân vào đây! –
Một giáo phụ bất mãn lên tiếng.
Niếp Ngân nhún vai không quan tâm, anh ta nhìn Lãnh Thiên Dục rồi nói: “Người của cậu đúng là chẳng thân thiện gì cả!”
Lãnh Thiên Dục chỉ lạnh lùng cười mà không nói gì thêm!
Niếp Ngân xoay người lại, nhìn chằm chằm xuống đám người phía dưới rồi lớn
tiếng nói: “Tôi đến đây chỉ để nói hai việc! Một là, tôi muốn nói cho
mọi người biết, đêm giáo phụ William bị sát hại, Lãnh Thiên Dục và tôi
đang ở cùng với nhau. Thứ hai là, Phong Nhẫn thật sự là người của
BABY-M!”
Lời anh ta vừa dứt, đám giáo phụ kinh ngạc đến không thể tin nổi… Niếp Ngân đã nói rất rõ ràng, anh ta đã chuyển mũi tên về
phía Phong.
- Niếp Ngân! Anh… - Phong hung hãn trừng mắt, ánh mắt như có thể giết người.