Giao Dịch Hào Môn: Tổng Giám Đốc Ép Hôn 99 Lần

Chương 117: Chương 117: 1% cơ hội sống sót




Thủ hạ len lén quây lại xem, mà đúng lúc này lại có tin tức truyền đến rằng Ô Lí Khắc Tư đã nổi giận đến mức giết chết mấy người ngay tại chỗ!

Nói cách khác hơn hai ngàn người của hắn ta đều đã chết một cách vô ích! Phong Hành Diễm đúng là mạng lớn!

Cho nên không còn cách nào, hắn ta chỉ có thể dùng tới Thương Tẳn để uy hiếp đối phương, hắn ta không ngờ rằng cách này lại có chút hiệu quả.

Ô Lí Khắc Tử cho người kéo Trăn kéo xuống dưới, lớn tiếng hét vào trong máy truyền tin!

“Tao làm cái gì ư? Tao đang trả thù! Không phải là Phong thiếu gia rất lợi hại sao? Nếu có thể giải được bệnh cúm T, như vậy K virus cũng là chuyện nhỏ nhặt thôi! Có điều sự nhẫn nại của tao có mức độ, nếu màu thật sự quan tâm đến người phụ nữ này, ngươi thật sự để ý nữ nhân này, thì hãy lấy vũ khí đạn dược, còn có cả mạng của mày tới đổi!”

Lúc này hắn ta không hề hay biết Phong Hành Diễm tuy rất cảnh giác, nhưng cũng đã bị nhiễm bệnh, nếu không nhất định hắn ta đã bỏ chạy, chứ không phải là ở lại chui đầu vào lưới!

Trong ánh mắt của Phong Hành Diễm hiện lên một tia sát ý! Tên này bị điên rồi, anh và một kẻ điên thật sự không có gì để nói!

“Mày đang ở đâu.”

Hắn kìm chế cơn giận, từng câu từng chữ nói.

“Tao ở núi Phù Kim! Tao chỉ cho mày hai giờ đồng hồ, trong hai giờ nếu mày không tới, tao sẽ lập tức giết con ả này! Hơn nữa, mày chỉ được mang theo bốn người, bốn xe chở vũ khí, bốn người, vậy cũng đủ rồi nhỉ?”

“Đủ rồi.” Đủ để giết chết mày!

Máy truyền tin vừa tắt, hai mắt Phong Hành Diễm đã đỏ bừng.

Anh quay đầu lại, lạnh lùng nhìn Hữu Hoành.

“Tôi nhớ là người mà chúng ta đào tạo ở nước L, đều ở gần núi Kim Sơn phải không?”

Hữu Hoành kinh hãi, “Thiếu gia, tại nước L, đó chính là những thành viên nòng cốt quan trọng nhất của chúng ta, tiên sinh cũng đã dặn, chưa đến lúc nước L bị hủy diệt, thì không được huy động!”

Phong Hành Diễm khẽ híp mắt, cười nhạo nói, “Hiện tại chính lúc sống còn của nước L! Ô Lí Khắc Tử dám thả virus K lần một, thì cũng sẽ dám thả ra lần thứ hai! Hắn ta không chết, trước khi hắn rời đi, nước L nhất định bị hủy diệt! Cho nên, hắn không được sống mà rời đi.”

Quan trọng nhất chính là, dám động người phụ nữ của anh, tốt nhất nên chuẩn bị đi chết đi!

Hữu Hoành nghe vậy đã thỏa hiệp, cậu ta phát mệnh lệnh ra ngoài, sau đó thái độ có chút kịch liệt nói.

“Vô luận như thế nào, thiếu gia, hiện tại cậu cần phải đến khu quân đội tiêm vacxin phòng ngừa! Nếu thật sự đúng là virus K, dù chỉ là!% cơ hội cũng phải tranh thủ! Thiếu gia, cậu nhất định sẽ không sao!”

Nhưng là anh không có thời gian để đi!

Phong Hành Diễm cười lạnh trong lòng, Ô Lí Khắc Tử là một thế gia dã tâm, thích giết người! Hắn ta nói hai giờ, trong hai cái giờ nếu anh không tới, hắn ta nhất định sẽ giết Thương Trăn! Anh tuyệt đối không thể chấp nhận kết quả này!

“Đi núi Phù Kim.” Rốt cuộc Phong Hành Diễm hạ lệnh.

“Không được!” Hữu Hoành khẩn trương! “Thiếu gia, nếu đã có đội trinh sát, ngài không cần phải tự dấn thân vào chỗ nguy hiểm! Cậu phải tin tưởng vào thực lực của đội trinh sát!”

Phong Hành Diễm lạnh lùng giải thích, “Ô Lí Khắc Tử là gia tộc có bề sâu mấy trăm năm, bọn chúng dùng vô số tiền của của các tín đồ để mua sắm trang bị vũ khí, thế lực của bọn chúng lớn đến mức có thể hủy diệt nước L! Mặc dù hiện tại hắn ta đã đã cùng đường bí lối, phải chạy trốn, nhưng số người bên cạnh hắn ta cũng không phải ít, cho nên chỉ có trinh sát ở đó, tôi không yên tâm!”

“Thiếu gia! Chẳng lẽ mạng của Thương Trăn quan trọng hơn mạng của cậu sao? Cô ấy thì có thân phận gì? Cô ấy cùng lắm là một cô gái có gia cảnh bình thường! Cậu mới thích cô ấy bao lâu chứ?! Cậu làm như vậy có nuy nghĩ tới cảm nhận của ông chủ và bà chủ không, bọn họ chỉ có duy nhất một đứa con trai là cậu!”

Vào lúc này, Phong Hành Diễm chần chừ một lúc lâu, cha mẹ, trách nhiệm, bản thân.

Gương mặt anh ửng đo do bị sốt, nhưng hai mắt lại bình tĩnh mà sáng ngời, cuối cùng, anh chậm rãi mở miệng.

“Tiểu ngũ, đi núi Kim Sơn!”

“Thiếu gia!” Hữu Hoành khó có thể tin, cậu ta không thể tin được thiếu gia cao cao tại thượng, sẽ vì một người phụ nữ mà ngay cả cơ hội sống cuối cùng cũng từ bỏ.

Phong Hành Diễm mím môi, nói với cậu ta.

“Bây giờ tôi đến quân khu, chỉ có 1% cơ hội sống, nhưng nếu tôi không đi cứu cô ấy, cô ấy rất có thể sẽ chết.”

Do ý chí cứu người quá mãnh liệt, cảm giác sốt cao trên người anh như là tiêu tan đi một ít, hắn chưa bao giờ bình tĩnh như lúc này, cũng chưa bao giờ rõ ràng được mất như lúc này.

Anh nghiêm túc nhìn Hữu Hoành.

“Tôi nguyện ý dùng 1% cơ hội sống của tôi, đổi lấy cô ấy 100% được sống! Cho nên, đi núi Kim Sơn!”

*

Thương Trăn vừa bị nhốt lại xong, liền nghe thấy mấy người bên ngoài đang nói chuyện với nhau bằng ngôn ngữ nước F, cô vừa nghe, vừa phân tích tình cảnh của mình.

Nghe được ý định của bọn hắn, Ô Lí Khắc Tử thấy rằng thuốc giải đã ra đời, không thể vãn hồi, cho nên hắn và cậu của mình đã chào tạm biệt, cậu của hán tiếp tục ngoan cố chống lại chính phủ nước L, còn hắn mang theo quân lực của cùng chuẩn bị rời đi khỏi quốc gia này, chẳng qua là căm thù vì thất bại, không chịu buông tha cho Phong Hành Diễm nên mới bắt cô, mới có thể cho người đi bao vây Phong Hành Diễm.

Nghe ý hắn như là dùng virus K! Nhưng rất may mắn là, kế hoạch của hắn thất bại, Phong Hành Diễm không làm sao cả.

Chẳng qua là đột nhiên trong lòng Thương Trăn có loại không thoải mái cảm giác.

Kiếp trước Phong Hành Diễm đột nhiên về nước, theo lý mà nói, anh ở nước L vô cùng có trọng lượng! Vậy tại sao nước L vẫn còn chiến tranh mà Phong Hành Diễm lại đột nhiên về nước chứ?

K virus……

Ô Lí Khắc Tử……

Thương Trăn nhíu nhíu mày, đời trước cô không được phép đến thăm anh ta, cho nên biết được rất ít thông tin!

Nhưng mà bây giờ đây, cô cần phải rời khỏi nơi này mới được!

Lúc những người này đem giam cô lại, đã tiêm vào trong người cô một chất thuốc làm cơ thể mềm yếu, nhưng mà thể chất Thương Trăn rất đặc biệt, tất cả loại thuốc vào trong cơ thể cô, đều sẽ bị lùi thời gian phát tác hiệu lực, mọi dáng vẻ không có sức lực trước đó của cô đều là giả bộ, thật ra, sức lực của cô vẫn còn, đủ để thoát khỏi dây thừng!

Sau khi Thương Trăn im lặng cởi trói, cô nhìn xuyên qua cửa sổ nhìn ra bên ngoài, bên ngoài có hai người cầm súng canh giữ cô, hơn nữa nơi nơi đều là cận vệ tuần tra, cô muốn rời khỏi đây là một khó khăn rất lớn, nhưng mà cô cần phải trốn thoát khỏi đây trong hai giờ, nếu không Phong Hành Diễm đến cứu cô thật thì phải làm sao đây?

Đầu tiên cô phải tránh cho Phong Hành Diễm không gặp phải nguy hiểm, cho nên cô không còn nhiều thời gian.

Đồ vật trên người Thương Trăn trên đều bị tịch thu hết rồi, nhưng là……

Đột nhiên cô lấy ra một cây châm từ túi áo ngực mình.

Khóa Khí Châm, có thể đâm toàn bộ cây châm này vào trong này! Có một cây châm trong tay, cô cảm thấy có nhờ cậy vào nó nhiều.

Mà Phong Hành Diễm đã tới núi Phù Kim rồi, sau khi chắc chắn rằng mình bị nhiễm virus K, lúc đầu Phong Hành Diễm bàng hoàng, nhưng đã bình tĩnh lại.

Còn có người chờ anh đến cứu, 1% cơ hội sống…… Sao so được với sự an nguy của cô?

Thì râ bất tri bất giác, anh lại là thích một cô gái đến như vậy sao? Loại cảm giác này, thật đúng là không ngừng nghỉ chút nào……

Phong Hành Diễm cười nhàn nhạt.

Hữu Hoành không thể lay chuyển được thiếu gia nhà mình, chỉ có thể sai khu quân đội dùng tốc độ nhanh nhấ mang vacxin kháng thể tới đây.

Nhưng nà tất cả mọi người đều biết, càng tiêm vacxin kháng thể sớm bao nhiêu, tỷ lệ sống càng lớn bấy nhiêu, nếu như nói ban đầu chỉ có 1% cơ hội sống, nhưng nếu sau hai giờ, thực ra chỉ còn có một phần ngàn.

Sau khi đội trinh sát nhận được tin, đã tới núi Phù Kim trước! Đội quân này tuy là lần đầu tiên xuất quân, nhưng sát khí trên người bọn họ lại không hề ít chút nào.

Nhìn đến cái đỉnh núi cao ngất kia, Phong Hành Diễm đột nhiên cười lạnh, nếu như anh phải chết, vậy thì những người đó ở lại chôn cùng đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.