Giao Dịch Triền Miên: Cô Vợ Nuôi Từ Bé Của Tổng Giám Đốc

Chương 186: Chương 186: Uy hiếp




Liên Tĩnh Bạch bước từng bước từ xa tới, trên gương mặt tuấn tú của anh đã tràn ngập tức giận, mỗi bước chân rơi xuống đất cũng nặng nề đến dọa người.

Bữa tiệc sắp kết thúc, anh tranh thủ thời gian ra khỏi đại sảnh tìm Mịch Nhi, chuẩn bị lộ mặt tạm biệt khách khứa cùng cô. Có ai nghĩ đến, thế nhưng lại ở chỗ này nghe được lời nói khiến tức giận muốn điên!

Cho dù anh vừa tới đến ngoài bìa rừng, cho dù anh chỉ gián đoạn nghe được mấy người phụ nữ này lớn tiếng rống giận với Mịch Nhi, nhưng từng chữ từng câu nói xấu chửi mắng Mịch Nhi kia, lòng anh đã sớm dâng lên sóng lớn!

Rốt cuộc là ai, lại dám không để Mịch Nhi vào mắt, lại dám ngậm máu phun người điên sủa một trận như thế, lại dám khi dễ vợ của Liên Tĩnh Bạch anh như thế!

Nười phụ nữ kia nói là nhà họ Thẩm? Nói nhà họ Thẩm sẽ trả gấp trăm ngàn lần, chuẩn bị khiến Mịch Nhi đẹp mắt?

Nhà họ Thẩm tính là gì, có gan vứt cái loại độ mồm đó đi, liền tha hồ chuẩn bị chào đón nhà họ Triển trả thù đi!

Liên Tĩnh Bạch bước nhanh về phía trước, anh còn chưa tới kéo Mịch Nhi qua ngăn mấy người phụ nữ kia tấn công, lại bị tư thế quỷ dị mặt mũi kỳ lạ của ba thiếu nữ thoáng làm kinh sợ.

Dù là thục nữ an tĩnh đi nữa, cũng không thể bày ra tư thế khó khăn không nhúc nhích chút nào như vậy, họ vừa rồi vừa duy trì tư thế này, vừa vô sỉ mắng chửi sao?

Liên Tĩnh Bạch lại vội vàng nghiêng đầu nhìn Mịch Nhi, vừa nhìn thấy trên mặt cô vẫn cười lạnh, nghĩ đến thứ bột thuốc của cô, trong lòng anh cũng thoáng yên tâm, ba người này nhất định vẫn chưa chiếm được tiện nghi trên người Mịch Nhi, liền bị cô dùng thuốc rồi.

Nhưng ba người này vậy mà có thể chọc cho Mịch Nhi ra tay đối phó họ, lại bị anh chính tai nghe được lời uy hiếp nhục mạ Mịch Nhi, họ sẽ không có kết quả gì tốt!

Anh nhìn chằm chằm ba thiếu nữ đã hoàn toàn không thể nhúc nhích, ghi nhớ từng cái tướng mạo, gia thế, công ty bối cảnh của các cô vào tim.

"Đại tiểu thư nhà họ Thẩm, nhị thiên kim nhà họ Chu, con gái nhà họ Cung, hừ, chính là ba người các cô này ác độc la to nói lớn, đang uy hiếp mắng chửi vị hôn thê của tôi?" Mắt Liên Tĩnh Bạch nhìn xuống ba người, bóng dáng cao lớn khiến họ vô cùng áp lực, cố tình, giọng nói của anh lạnh lẽo và bén nhọn chất vấn: "Là ai nói Mịch Nhi là người phụ nữ không ai dạy dỗ, là ai nói muốn để cô đẹp mắt? Các cô ngược lại đều là thiên kim quý tộc cólòng can đảm và sự hiểu biết, lặp lại lần nữa cho tôi nghe?"

Ba người phụ nữ đã sớm sợ đến mặt không còn chút máu, cho dù gương mặt tuấn tú của Liên Tĩnh Bạch mà họ từng ngày đêm mong nhớ, cũng không thể khiến các cô vui mừng, lý trí của họ còn sống đang không ngừng cảnh báo nguy hiểm, dự đoán vận mệnh bi thảm của các cô!

Họ luôn diễu võ dương oai hoàn toàn không e ngại bất kì ai, lần đầu tiên cảm nhận được sợ hãi đi sâu vào linh hồn. . . . . .

Thân là thiên kim tiểu thư đại gia tộc, họ dĩ nhiên không sợ chút nào mặc ý bàn luận truyền lại các bí mật nhà quyền thế, vừa rồi nói chuyện thân thế vị này tiểu thư Mịch Nhi này thậm tệ mặc dù bị ngân vật chính bắt gặp ngay tại chỗ, nhưng hoàn toàn không đủ khiến họ cảm thấy sợ hãi.

Người phụ nữ này có bối cảnh không lên được mặt bàn như vậy, họ dũng cảm bất khuất bàn luận lại có thể thế nào!

Thậm chí, ba người muốn tiến lên đánh Mịch Nhi cho hả giận, thật lòng muốn cho ô biết tay, họ cũng không coi nó là chuyện gì lớn!

Bây giờ tại góc tối không người như vậy, hơn nữa chỉ là muốn khi dễ một người phụ nữ không có bối cảnh ngoại trừ dựa vào nhà họ Triển như vậy, họ còn lo cái gì!

Xem Mịch Nhi như người phụ nữ đê tiện thấp kém lớn lên trong nghèo khó gia đình, lúc mới vào xã hội thượng lưu, nhất định chỉ biết nơm nớp lo sợ như bước trên băng mỏng, luôn luôn nhẫn nhịn nén giận mọi nơi, cho dù bị những thiên kim nhà giàu như họ có đánh mấy cái, cô nhất định không có dũng khí làm ầm lên một câu!

Nhưng các cô không nghĩ tới, Mịch Nhi lại là dã thú mang móng, khi họ chuẩn bị đánh hội đồng cô, thế nhưng lại to gan phản kích trả thù!

Người phụ nữ này vậy mà dùng một loại bột thuốc kỳ quái, cố định dáng vẻ động tác của các cô, còn dùng đủ loại lời nói uy hiếp họ, muốn hung hăng bêu xấu họ. . . . . .

Nhưng tệ hơn chính là, Liên Tĩnh Bạch cố tình xuất hiện lúc họ cãi lại mắng chửi cô!

Khi họ bêu xấu xuất thân bối cảnh Mịch Nhi, vậy mà lại bị Liên Tĩnh Bạch bắt tại trận, chuyện như vậy ý nghĩa liền hoàn toàn khác nhau!

Anh nghe được họ len lén kể chuyện vị hôn thê của anh từng trải qua, bối cảnh thậm tệ của cô dâu mình được che giấu đã bị họ tiết lộ, lúc này choc giận Liên Tĩnh Bạch cỡ nào!

Nhà họ Triển tuyệt đối không muốn tin tức con dâu trưởng tương lai thậm tệ như thế truyền khắp xã hội thương lưu của thành phố K, vì giữ thể diện của nhà họ Triển, làm sao Liên Tĩnh Bạch có thể bỏ qua cho họ!

Chuyện nhất định sẽ bị khuếch trương không giới hạn, thậm chí sẽ dính líu đến gia tộc của các cô. . . . . .

"Nói chuyện đi, làm sao bây giờ thành câm rồi?" Mịch Nhi đưa mắt nhìn Liên Tĩnh Bạch một cái, trên mặt vẫn chưa hồi phục chút nào, cô giận quá hóa cười tiếp tục trêu ba người này, "Các cô vừa rồi nói tôi thế nào , bây giờ lại thêm một người người nghe, các cô rống tiếp đi? Vừa rồi nói đến chỗ nào, hình như là nói gia tộc của các cô muốn đối phó tôi? Các cô chuẩn bị đối phó tôi thế nào hả. . . . . ."

"Mịch Nhi, em không cần chấp nhặt với các cô ta, không cần để lời nói xằng nói bậy của các cô ta trong lòng. . . . . ." Liên Tĩnh Bạch tiến lên kéo cô, an ủi Mịch Nhi đã gần như xù lông bùng nổ mới nói, "Ngoan, đừng nóng giận, chọc tức mình vẫn là anh đau lòng! Nếu như em thích những tình tiết kia, hay là tiếp tục đọc tiểu thuyết mạng đi, làm gì nhất định nghe ào tưởng mình là nhân vật chính hư cấu kia. . . . . ." "

"Tránh ra, ai cho anh đụng em đấy!" Mịch Nhi lạnh lùng đẩy Liên Tĩnh Bạch ra, ôm ngực hừ nói, "Hôm nay em cũng nghe chuyện rất nhiều đàn ông có mới nới cũ xưa, cái gì bây giờ trèo càng cao, về sau sẽ ngã càng thảm, cái gì tạm thời cảm thấy mới mẻ rất nhanh sẽ hết hạn. . . . . . Em không dám hưởng thụ sủng ái nữa, coi chừng sẽ bị người ta nguyền rủa giảm thọ!"

"Mịch Nhi, em biết rõ tuyệt đối sẽ không . . . . . ." Liên Tĩnh Bạch ôm chặt lấy Mịch Nhi tức giận kháng cự, ánh mắt lại hung hăng lăng trì ba người phụ nữ kia, "Các cô đế rốt cục nói gì với Mịch Nhi, không chỉ mắng chửi uy hiếp cô ấy, lại vẫn còn nguyền rủa hôn nhân của chúng tôi, thật là to gan nha!"

Ba người dưới ánh mắt hung ác như đao của Liên Tĩnh Bạch, toàn thân đã không còn chút máu cảm thấy lạnh lẽo, nếu như không phải họ bị bột thuốc cố định thân thể, giờ phút này nhất định sẽ chân mềm nhũn tê liệt ngã xuống mặt đất. . . . . .

Liên Tĩnh Bạch tràn đầy lực áp bức uy hiếp, làm sao những tiểu thư ăn sung mặc sướng này có thể thừa nhận!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.