An Nhiên trố mắt nhìn anh, sau đó cô lại nghĩ «vậy là anh không biết Thiện Tôn là bánh bèo, cô phải lừa anh một chút xíu vậy, he he he, xem anh có thích cô 1 chút nào không ? », An Nhiên đáp hồn nhiên :
-Là bạn học chung lớp, tên Thiện Tôn, là bạn từ bé của em.
William nói :
-Sao khoác vai ?
-Anh ghen à ? – An Nhiên cười khúc khích và nhìn anh.
William nói :
-Tôi định đưa tiểu tam về.
An Nhiên quay mặt vào lưng ghế, anh đúng là nói gì cũng nói được, chẳng để cho cô 1 chút sĩ diện, William nói :
-Em soạn đồ chưa ?
An Nhiên sực nhớ ra chuyến đi chơi ngày mai, cô hí hửng chạy lên phòng, William cũng theo sau cô. An Nhiên ngồi xếp quần áo thì anh cũng đem vài bộ đồ của anh từ trong tủ ra, đặt xuống cho cô rồi nói :
-Vali của tôi ở kia, phiền em nhé, bạn gái.
An Nhiên cuối cùng cũng hiểu được độ quan trọng của cô trong cuộc sống hằng ngày của anh, thật biết tận dụng mà, cứ đợi đó đi, cũng có ngày cô vùng lên đấu tranh, vùi dập anh dưới bàn chân của cô, nhưng đó chỉ là những suy nghĩ của cô thôi, thực tế thì cô đang hằm môi hằm lợi xếp đồ cho anh. William xuống bếp nấu cơm tối, anh nấu vài món cô thích rồi gọi cô xuống ăn cơm, An Nhiên nhìn những món ăn mà mình thích thì đá mắt sang nhìn anh đầy nghi ngờ :
-Tối nay anh tốt quá vậy ? Hay anh đã để thuốc độc ?
William đáp nhàn nhã :
-Em không ăn thì tôi đỡ tốn 1 phần.
An Nhiên dĩ nhiên là bay thẳng ngay vào bàn, ngồi cầm đũa, nhìn anh mang tạp dề, rất là cực phẩm nha :
-Anh nấu ăn cho bạn gái trước có mặc tạp dể không ?
William hơi dừng đũa bếp, sau đó anh trả lời :
-Tôi muốn dùng em làm chuột thử nghiệm.
An Nhiên chống cằm nhìn anh, rất dễ chịu :
-Vậy em có chết thì em cũng lôi anh đi theo nha nha nha.
-Tôi còn yêu đời. – William vừa trả lời cô vừa tháo tạp dề ra, anh bước lại bàn ăn.
An Nhiên tự dưng thấy buồn, anh thật là thích vung đao chém vào tim cô mà, William nói tiếp :
-Yên tâm, tôi không để em chết đâu.
An Nhiên nghe thế liền nhìn anh bằng ánh mắt nồng nhiệt ngay, nhưng câu tiếp theo thì anh lại nói :
-Tôi sẽ ném em ra ngoài đường cho em chết, cảnh sát sẽ không sờ gáy tôi.
-(>w<) … - An Nhiên vùi mặt ăn cơm ngay, nếu còn nói tiếp thì cô sẽ hộc máu mà chết mất.
Sau khi ăn cơm, William mang túi rác ra ngoài cổng sau nhà để xe mang rác tới mang đi, An Nhiên chễm chệ nằm dài ra sô pha sau khi đã dọn dẹp hết việc nhà, William đi vào, An Nhiên nói :
-Anh với em như vợ chồng son ấy, hi hi …
William đứng nhìn cô 10 giây, sau đó anh đi tới, nắm tay cô đứng dậy, kéo cô đi lên phòng ngủ, sau đó đẩy cô ngã ra giường, anh nằm lên trên người cô rồi nói :
-Vợ chồng à ?
An Nhiên mặt đỏ bừng, vừa để tay chặn cơ thể anh lại vừa hỏi :
-Anh muốn làm gì em ?
William cúi nhìn cô rồi chậm rãi trả lời :
-Làm chuyện vợ chồng hay làm như em nói.
An Nhiên giả lả cười ngô nghê, cái miệng hại cái thân, hiệu quả thật nhanh chóng, cô nhìn anh rồi nói :
-Em chỉ nói đùa thôi mà.
William cụng trán anh vào trán cô 1 tiếng khá đau, sau đó anh đứng dậy đi ra ngoài, An Nhiên ngồi dậy, cô ôm lấy trán, nói với theo sau lưng anh :
-Tên cầm thú nhà anh, đau quá đi …
An Nhiên vùi người vào chăn ngủ ngay, William thì một lúc sau cũng lên phòng, anh vừa đặt người xuống thì An Nhiên bật dậy ngay, William nhìn cô rồi nói :
-Lại giở trò gì nữa à ?
An Nhiên dùng chăn trùm lấy anh rồi kéo anh nằm xuống cùng, sau đó cô hét to :
-EM THÍCH ANH rồi …
William đáp :
-11h đêm rồi, em hét như thế, cảnh sát sẽ gõ cửa đấy.
-(>w<) – An Nhiên nhục thiệt nhục mà.
Nhưng sau đó, William lại ôm lấy cô từ phía sau, rất gần, khoảng cách rất gần, An Nhiên còn nghe được tiếng tim anh đập chậm rãi, sau đó, An Nhiên thật muốn đi xuống lầu lấy dao lên chặt chém anh mà, bàn tay của anh đâu yên phận trên eo cô, mà chúng đang lần lần đi vào bên trong áo của cô, William nói nhỏ vào tai cô :
-Ngủ đi.
Ngủ sao, anh kêu cô ngủ khi tay anh đang áp chặt vào ngực cô, An Nhiên lại nói :
-Anh muốn ăn đậu hũ của em ?
-Tôi đang giúp em cải thiện đồng bằng. – William tấn công cô ngay bằng 1 câu trả lời.
An Nhiên thật muốn đạp anh xuống nền nhà mà, nhưng sau đó cô lại nhắm mắt đi ngủ, William cũng ngủ, anh giữ chặt cô trong vòng tay anh, đến giờ anh mới phát hiện cô rất nhỏ, mọi thứ chìm hẳn vào màn đêm, thật ấm áp và cũng thật động lòng anh.
Sáng hôm sau, An Nhiên đang đánh răng thì William đi vào, anh xoa đầu cô rồi lấy bàn chải để đánh răng, An Nhiên mặc áo thun của anh, còn anh thì cởi trần, bọn họ đứng chung trong 1 phòng vệ sinh, ra là cốc của anh và của cô là đồ cặp, An Nhiên làm vệ sinh cá nhân nhanh hơn anh 1 chút, cô nhìn đồng hồ điểm 5h30, cô thay đồ rồi chạy vào phòng tắm để hối William, nhưng đập vào mắt cô là hình ảnh hết sức 18+, anh đang khỏa thân, An Nhiên mặt đỏ bừng, cô vội che mắt lại, giọng rối rít :
-Em không biết anh sắp tắm …
William cũng chẳng biểu tình gì cả, anh xả nước bắt đầu tắm, An Nhiên vẫn đứng đó, William đưa tay kéo cô vào sát anh, kết quả là cô ướt như anh, đồ cô mới thay mà, anh thật là hết thuốc chữa rồi. An Nhiên định mở miệng thì bị anh chặn lại ngay, bằng miệng của anh, anh lại hôn cô nữa, William hôn cô rất cuồng nhiệt, cứ như thể là anh đang rút lấy hết oxi trong phổi của cô vậy, An Nhiên choáng váng mặt mày, lúc William bắt đầu hôn xuống cổ cô thì cô vội đẩy đầu anh ra và nói :
-Thầy này, anh không định cho em đi cắm trại à ?