Giáo Trình Thực Tiễn

Chương 1: Chương 1: Thảo luận về độ dài của côn thịt (1)




Editor: Thập Bát Sơn Yêu

————

“Không được.”

Tuy rằng Vu Mạn Mạn đã sớm biết Tiêu Lê người này tính cách chẳng ra gì, nhưng không nghĩ tới hắn còn chưa liếc bản thảo một cái, đã nói ngắn gọn như vậy.

“Cái kia... Xin hỏi là chỗ nào không được?”

Người đàn ông mặc áo sơ mi trắng quần tây đen, trên mặt mang gọng kính bạc lạnh lẽo, từ đầu đến chân không một chút cẩu thả, mười phần phong phạm tinh anh, đem đến cho người khác loại cảm giác cường đại xa cách. Vu Mạn Mạn cúi đầu nhìn áo ngủ hình bò sữa của mình, cảm giác khí tràng xung quanh người đàn ông giống như muốn hóa thành thật thể bức cô đến trong góc tường phòng khách.

“Nhân vật đắp nặn có tính sinh động, tình cảm có tính tinh tế, nhưng mà...” Tiêu Lê đẩy mắt kính, nói tiếp: “Phần lên giường viết quá kém.”

“...”

Vu Mạn Mạn đứng ở một bên cố gắng thu nhỏ lại, cúi đầu: “Kém là chỉ...?”

“Không có cảm xúc.” Người đàn ông trực tiếp ném bản thảo lên trên bàn: “Tôi thậm chí còn không biết đoạn này cô đang viết cái gì, rốt cuộc nam chính và nữ chính dùng tư thế gì ở trên giường, anh ta cắm vào cô ấy như thế nào, tôi hoàn toàn nhìn không ra.”

Giọng nói của Tiêu Lê tràn ngập từ tính cùng sắc lạnh, từng chữ phun ra đều giống như có một bàn tay đang bóp tai Vu Mạn Mạn, làm ngón chân giấu trong dép lê của cô không tự giác cuộn tròn lại.

“Hy vọng cô hiểu rõ quyển sách này của mình, nếu phải viết văn sắc tình, như vậy thì tính miêu tả của cô nhất định phải tỉ mỉ, hương diễm, hơn nữa phải làm người đọc xúc động.”

Đạo lý ai cũng hiểu, nhưng cô đã bảy tám năm chưa trải qua a.

“Cái gì?” Đối mặt với ánh mắt của Tiêu Lê, Vu Mạn Mạn mới ý thức được cô đã không cẩn thận đem câu chửi thầm này nói ra.

Cô nhanh chóng cúi đầu lảng tránh ánh mắt của người đàn ông: “Tôi nói tôi đã biết.”

Cũng may Tiêu Lê cũng không quá rối rắm câu nói lỡ miệng cũng như tiếng lòng của Vu Mạn Mạn, ngón tay điểm điểm ở vị trí nào đó.

“Còn có chỗ này, cô đang nói giỡn với tôi sao?” Ánh mắt Tiêu Lê quét đến câu nói kia, khóe miệng nhịn không được nâng lên một độ cong trào phúng: “Tôi có thể phỏng vấn cô một chút không? Cô vì sao lại nói côn th*t của nam chính chỉ có 12 centimet?”

Về điểm này, Vu Mạn Mạn cảm thấy cô cần thiết phải giải thích một chút: “Bởi vì theo giả thiết thì nam chính là người Châu Á, chiều dài phổ biến của đàn ông Châu Á là 12cm a...”

Nghe một chút cái đáp án này đi.

Khoé miệng của Tiêu Lê cong lên: “Ai nói với cô đàn ông Châu Á nhất định là 12cm?”

Vu Mạn Mạn cũng không biết tại sao, rõ ràng nụ cười và biểu tình này của hắn rất thân thiện, nhưng Tiêu Lê người này có một loại ma lực thần kỳ, lúc không cười thì đặc biệt dọa người, cười rộ lên càng doạ người hơn, giống như một con dao lóe lên hàn quang lạnh như băng, không chỉ sắc bén mà còn vô cùng lạnh lẽo.

“Baidu nói...” Vu Mạn Mạn cảm thấy mình không nên lại ngoan cố với Tiêu Lê về chuyện này: “Vậy ngài cảm thấy dài bao nhiêu là thích hợp?”

Tiêu Lê giống như không nghĩ tới Vu Mạn Mạn sẽ hỏi cái này, trầm ngâm hai giây mới do dự mở miệng: “Ít nhất 16.”

Vu Mạn Mạn choáng váng: “Vậy thì cũng quá giả!”

“Giả?” Tiêu Lê hơi nhướng mày, Vu Mạn Mạn lại nhanh chóng dời mắt: “Bởi vì cô chưa thấy qua?”

Vu Mạn Mạn đau lòng cho bản thân năm giây, sau đó đột nhiên hiểu ra, ánh mắt nhanh chóng đảo qua hạ bộ của người đài ông, ngượng ngùng do dự mở miệng: “Bằng không... Ngài để tôi nhìn thử?”

“Đầu óc cô có vấn đề sao?” Tươi cười trên mặt Tiêu Lê lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được biến mất: “Trường hợp này của cô gọi là quấy rối tình dục cô hiểu không?”

Vu Mạn Mạn chậm rì rì ngẩng đầu, vẫn là vẻ mặt sợ hãi kia nhưng ánh mắt lại đột nhiên kiên định lên: “Tôi cảm thấy đây không thể coi như là quấy rối tình dục, phải gọi là nghiên cứu học thuật và thảo luận.”

“Nếu chúng ta có ý kiến khác nhau, hơn nữa anh không có cách nào trực tiếp thông qua ngôn ngữ thuyết phục tôi, vậy anh nên triển lãm ra chứng cứ để duy trì cái luận điểm này của anh, sau đó nhất trí quan điểm.”

Tốc độ nói chuyện của Vu Mạn Mạn vẫn không nhanh không chậm, giống như ba cây gậy cũng đánh không đau, giống như bởi vì tìm được lỗi để ngụy biện, lập tức liền tràn ngập tự tin.

“Tôi cảm thấy côn th*t của đàn ông Châu Á bình quân khoảng 12cm, nếu ngài cảm thấy không đúng thì hãy nên nghĩ cách thuyết phục tôi, chỉ mắng đầu tôi có vấn đề cũng không phải biện pháp để giải quyết.”

Tiêu Lê nghe vậy, ba giây không nói chuyện.

Đôi mắt lạnh lẽo xuyên qua mắt kính nhìn đến khi Vu Mạn Mạn lạnh cả người, cô mất hết sức lực cũng không dám thở hổn hển, chỉ có thể đem sống lưng đứng thẳng tắp.

Sau đó cô liền thấy Tiêu Lê lại cười.

“Cô có bản lĩnh.” Nửa người trên của Tiêu Lê dựa vào trên sô pha, áo khoác tây trang màu đen đối lập với sô pha và quần áo của Vu Mạn Mạn.

“Có thể, nghiên cứu học thuật và thảo luận đúng không?”

Hắn tiếp tục nhìn Vu Mạn Mạn, hai đùi rất tự nhiên chậm rãi tách ra trước mặt Vu Mạn Mạn.

“Chứng cứ ở đây, cô tự lấy đi.”

—————

Thập Bát Sơn Yêu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.