Chương 25
-Hai em sống thế nào? Tốt chứ?- Ryan mỉm cười nhìn hai cô em đã không gặp 12 năm qua
-Rất ổn! -nó thẳng thắn
-Vậy còn...
-Skellen lại càng ổn nữa!- Hạ Minh Nguyệt không để anh nói hết câu, trực tiếp trả lời
-Ồ...
-Này, anh thực sự không có gì để hỏi bọn em sao?- Nó nhíu mày
-Hai đứa có người yêu chưa?
-Anh không còn câu nào khác sao?- Hạ Minh Nguyệt chán nản- Vẫn chưa một mảnh tình vắt tai, Nguyên Tú nó cũng vậy. À, có năm lớp 10, Nguyên Tú nó có yêu một anh hotboy ở bên mỹ! À, chia tay sau 3 tháng !
Nó nhấm nháp vị ngọt của chiếc bánh kem, thầm cảm thán một câu- Thật tẻ nhạt ! À, không phải hỏi nữa đâu, Skellen phải gọi là hẹn hò qua vô số người rồi!
Chia tay Ryan, nó và Hạ Minh Nguyệt tạt qua hàng hoa mua một bó hoa ly
-Nguyên Tú, ra đây với tôi một lát!
Thấy vẻ mătj khó hiểu của nó trưng ra trước mặt mình, Hạ Minh Nguyệt cười cười:
-Tối nay tôi đi xem mắt, chỉ là... bây giờ đến tiệm trang điểm chuẩn bị một chút thôi!
::::::::::::::::::::::::::::::::
Lúc này, khi Skellen đang vắt vẻo trên phòng hiệu trưởng chờ tiết sau, bỗng nhận được một tin nhắn từ Brian:
-Trưa nay cô bận gì không?
Cô nhanh chóng trả lời:
-Không, sao vậy :))
-Giả làm bạn gái tôi đi ! 10h30 trưa nay tại khách sạn Hilda nhé! Vẫn như cũ. À, lần này mặc đồ nữ tính một chút vì có cả cha mẹ bên nhà gái!
-Ok. - Skellen nhắn thêm dấu mặt cười, rồi dập máy - Ume, em có chuyện để làm rồi, bai bai bà già hẹn gặp lại !
-Ờ ờ, đi cẩn thận!- Ume trả lời qua loa, rồi phất tay ý bảo đi đi
+++++++++++
Ra khỏi cửa hàng PinkTyBubble! với áo trễ vai màu trắng cùng chân váy midi và đôi giày cao gót cùng tone. Quá quá là nữ tính rồi !
Vẫy đại một cái taxi, cô đến khách sạn Hilda quậy một chuyến
Sao hôm nay lại dở chứng đi nhờ xe của nó đến trước nên giờ mới thảm hại phải vẫy taxi như thế chứ
.
.
-Xin lỗi, cho tôi hỏi người tên Brian Magret đã đến đây chưa vậy?- Skellen lịch sự hỏi tiếp tân
-Đây đây Brian đây hello !
Gì đây? Chưa thấy người đã thấy tiếng?
Cô nhăn mặt :
-Này đồ chết dẫm Brian, cảm ơn vì đã vớt tôi lên vào lúc buồn chán nhất cuộc đời. Tiểu nhân xin cảm tạ !
-Miễn lễ!
Brian phẩy tay rồi rất tự nhiên ôm eo Skellen, thơm vào má cô đánh “chụt” một cái rồi rất tự nhiên, cùng nhau đủng đỉnh đi vào phòng ăn.
Cô tiếp tân thấy cảnh như vậy mà ngượng chín măjt. Hai nhân vật chính mặt dày kia còn tự nhiên như ruồi thế kia, cô đây đỏ mặt để làm quái gì?
Đẳng cấp khác biệt của dân châu Âu với dân châu Á, người da mặt dày với da mặt mỏng nằm ở chỗ này đây.
Bước vào phòng ăn, gia đình nhà Brian và cô tiểu thư kia đã có mặt đầy đủ
Thấy Brian, mẹ anh đứng dậy cười:
-Đi đâu mà bây giờ mới đến thế? Thật xin lỗi ông bà thông gia!
Cha mẹ tiểu thư kia cười cười tỏ ý không sao, nhưng khi thấy Brian ôm eo một cô gái lạ mặt, mới nhíu mày:
-Vị này là...
Không kịp để cha mẹ tiểu thư kia nói hết, Brian đã chặn lời:
-Bạn gái tôi. Skellen Rougher!
-Chào hai bác!- Skellen cúi đầu chào
Thấy tình hình có vẻ căng thẳng, Skellen lại “vui tính” đổ thêm dầu vào lửa:
-Brian, sao anh có em rồi lại còn đi xem mắt. Vậy bây giờ nếu anh kết hôn với tiểu thư đâu, em biết làm thế nào?- Skellen chớp mắt, mang đậm vẻ tội nghiệp
Thấy màn kịch nữ chínhh bị lãng quên này, mẹ Brian mới cười xuề xoà:
-Cô gái,,cháu tên gì nhỉ?
-Bác cứ gọi cháu là Kiều ạ, Tố Như Kiều!
-Ừm, Kiều này, cháu đừng lo, khi nào hai đứa kết hôn, ta sẽ bắt nó chu toàn đến cháu,, được không?
-Vâng!- tiểu thư nhỏ nhẹ trả lời
Bốp...
Cha hắn đứng dậy, đập bàn rồi quát:
-Nghịch tử! Mày còn coi ai ra gì không? Đính hôn với con gái nhà người ta mà mày lại dẫn bạn gái đến là sao?
Ông bà thông gia, chuyện này có lẽ sẽ ảnh hưởng đến Kiều, hay là, huỷ hôn?
Gia đình nhà kia thấy có chuyển biến xấu, cố mãi họ mới để con gái đính hôn với tập đoàn lớn như nhà Brian, sao có thể huỷ hôn chứ:
-Ấy ấy, không sao đâu, Kiều Kiều nhà chúng tôi cũng xinh xắn, hai người ở với nhau chăsc chắn sẽ có ngày nảy sinh tình cảm!
Gì chứ? Skellen bĩu môi. Cứ thích gả con gái cho nhà giàu để bố mẹ ké miếng à?
-Ơ, bác ơi! Nhà anh Brian đã đồng ý huỷ hôn rồi mà bác? Thôi thôi, đừng làm khổ con gái bác nữa. Thế nhé, tạm biệt. Đi thôi anh yêu!- Skellen nói một mạch rồi kéo Brian đi thẳng
Khi hai người ra đến cổng khách sạn thì thấy nó và Hạ Minh Nguyệt tay xách nách mang đủ thứ .Điểm đến là khách sạn hai người vừa đi ra