Editor: Tiểu Ly Ly.
Beta: Melodysoyani
Động tác Tiểu Dã rất nhanh, vào phòng bếp mới nửa giờ, liền làm ra ba món ăn một món canh, Tảo Tảo thật sự là đói bụng lắm, bưng chén lên liền gặm cắn mãnh liệt, Tiểu Dã lấy ra một lon bia từ trong tủ lạnh, ngồi ở bên cạnh Tảo Tảo từ từ uống, nhìn Tảo Tảo ăn đồ ăn anh nấu như hổ đói, trong lòng Tiểu Dã rất có cảm giác thỏa mãn.
Tảo Tảo ăn quá nhanh, ăn một miếng cơm, nghẹn ở trong thực quản, nhe răng nhếch miệng, cau mày vỗ ngực, Tiểu Dã vội vàng giúp cô vỗ lưng, "Chậm một chút, từ từ ăn, uống chút canh. Ăn vội vã như vậy làm gì?"
"Nghẹn chết em." Tảo Tảo uống mấy muỗng canh cuối cùng cũng đã trở lại bình thường, vuốt ngực ngẹo đầu nói, "Chính là ăn quá ngon, mấy ngày nay anh không ở đây, em và Bánh Nướng chủ yếu đều ăn mì, ăn đến khi em nhìn thấy đã muốn nôn. Vẫn có anh ở đây là tốt, Tiểu Dã, ngày mai anh có thể không đi ra ngoài hay không."
Tảo Tảo ngẹo đầu nhìn Tiểu Dã, cặp mắt sáng trong, trên mặt còn dính mấy hạt cơm, trong lòng Tiểu Dã mềm nhũn, Tảo Tảo thật khiến cho người khác không thể từ chối, anh vươn tay vuốt đi hạt cơm trên mặt Tảo Tảo: "Được, em thích ăn, anh liền làm cho em ăn."
Ngày hôm sau chính là đêm 30, Tiểu Dã dậy rất sớm, anh không có đi gọi Tảo Tảo, ngày hôm qua con bénày quá mệt mỏi, để cho cô ngủ một giấc thật ngon, một mình Tiểu Dã hoàn thành hết những việc ngày hôm qua chưa làm xong, liền bắt đầu bắt tay vào chuẩn bị cơm tất niên. Chờ Tảo Tảo dậy thì Tiểu Dã đã làm xong nhân bánh sủi cảo ăn vào buổi tối, đang chuẩn bị nấu cơm trưa. Có lẽ là mấy ngày trước đây kinh nghiệm ăn mì thật sự kinh khủng, lần này Tảo Tảo quyết tâm học nấu ăn, Tiểu Dã hết cách rồi, chỉ có thể cởi tạp dề đưa cho cô.
Tảo Tảo một tay cầm sữa chua, một tay nắm bánh mì, tuỳ tiện đưa tay cầm tạp dề, Tiểu Dã thấy thế đi tới, anh cúi người trước mặt Tảo Tảo, đôi tay mỗi bên cầm một sợi dây vòng qua hông của Tảo Tảo, bắt đầu buộc sợi dây ở sau lưng Tảo Tảo, hình như Tiểu Dã không biết buộc, buộc dây cả nửa ngày, gương mặt anh tuấn của Tiểu Dã đang ở trước mắt, hai cánh tay của anh vòng qua eo của Tảo Tảo, Tảo Tảo chợt cảm thấy không được tự nhiên, cô đẩy Tiểu Dã ra, để bánh mì và sữa chua xuống: "Em tự mình làm."
Tiểu Dã bị đẩy ra còn có chút sững sờ, ngẩng đầu nhìn Tảo Tảo, trong mắt còn chưa rút đi mê ly.
Tảo Tảo có chút hoảng hốt tránh đi ánh mắt của Tiểu Dã, một phen đẩy anh ra phòng bếp: "Anh đi ra ngoài đi, em không có thời gian nói chuyện với anh."
Tiểu Dã bất đắc dĩ, ra khỏi phòng bếp ngồi trên ghế sa lon không yên lòng xem ti vi, chỉ sợ Tảo Tảo phá hủy cả phòng bếp, động tĩnh trong phòng bếp cũng quá lớn, các loại âm thanh đều có, một chút là "Loảng xoảng" một tiếng, không biết là rớt cái gì, một lát lại "Ầm", có lẽ là chén bị vỡ, chính là không nghe được tiếng nấu thức ăn.
Anh thật sự ngồi không yên, lặng lẽ vào phòng bếp, Tảo Tảo đang làm trứng chiên cà chua, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng rót dầu vào trong nồi, tay của cô giơ thật cao, sợ bị dầu văng đến, dầu còn chưa có nóng lên, cô liền gấp gáp mà đổ trái cà chua và trứng vào trong nồi, nhanh đến nổi ngay cả Tiểu Dã cũng không ngăn cản kịp.
"Ôi" đau kêu một tiếng, thì ra là tay bị dầu văng đến, Tiểu Dã tiến lên nắm lấy tay của cô, cũng may, chỉ bị nóng nổi lên chấm đỏ nhỏ, anh kéo Tảo