Giày Thủy Tinh Của Cô Bé Lọ Lem

Chương 26: Chương 26: Thiếu






Editor: Melodysoyani

Beta: Cò lười.

Sáng sớm Tảo Tảo bị ngẹn nước tiểu tỉnh dậy, mang dép, khoác chiếc áo ngủ bông vải rộng rãi, bình bịch xông vào toilet, toilet khóa trái, Tảo Tảo không nhịn được gõ cửa “cộc cộc” hai cái, hắt giọng kêu: "Tiểu Dã, anh nhanh lên một chút."

Tiêu Dương đi ra từ trong phòng của Tiểu Dã: "Bên trong là Bánh Nướng, ngày hôm qua Tiểu Dã không có trở về ngủ."

Lúc này Tảo Tảo mới nhớ tới ngày hôm qua sau cơm trưa Tiểu Dã đã ra cửa, người này sức chịu đựng thật nhỏ, nói mấy câu đã bỏ chạy, tức giận cũng không về nhà, Tảo Tảo bĩu môi: "Tiểu Dã nhất định là đi tìm người bạn gái nào đó qua đêm rồi, lần trước còn đồng ý với em, về sau sẽ làm làm người lại một lần nữa, không bao giờ như vậy nữa, mới đó lại bắt đầu phong lưu."

"Tiểu Dã trở về phòng ngủ đi." Tiêu Dương nhìn Tảo Tảo một chút: "Tảo Tảo em rất để ý Tiểu Dã tìm bạn gái nào đó qua đêm sao?"

"Bánh Nướng, anh có ổn hay không." Tảo Tảo dùng chân đá đá cửa toilet, lại nói vói Tiêu Dương: "Đương nhiên rồi, Tiểu Dã này cái gì cũng tốt, chỉ là quá trăng hoa, là nữ sinh đều sẽ ghét loại hành vi này của anh ấy."

Bánh Nướng thắt dây lưng mở cửa: "Tảo Tảo, em là nữ sinh thô bạo nhất anh từng thấy đấy."

Tảo Tảo không muốn cãi vả với anh, vào toilet như một làn khói.

Chờ lúc Tảo Tảo rửa mặt sạch sẽ đi ra, trong nhà đã không có người, dường như Tiêu Dương và Bánh Nướng đều đi ra ngoài. Trên bàn ăn để sữa đậu nành và bánh bao, Tảo Tảo cầm sữa đậu nành lên uống một hớp, đã có chút lạnh, cô bắt đầu mãnh liệt nhớ nhung cháo trứng muối Tiểu Dã làm, mỗi sáng sớm cô và Tiểu Dã đều ngồi ăn cháo trứng muối nóng hổi ở nơi này, đó mới là thơm ngon. Tảo Tảo nuốt một ngụm nước bọt, thở dài, cắn bánh bao nhét sữa đậu nành vào trong lò vi ba.

Cuối cùng anh họ cũng trở lại, sau khi Tảo Tảo gọi điện thoại được, lập tức quyết định dời đến nhà anh họ ở, nơi này thật sự quá chật rồi, sau khi cô chuyển đi Tiểu Dã cũng có thể trở lại ở. Nói chuyển liền chuyển, Tảo Tảo sửa sang một chút, cô nhét vài bộ quần áo thường mặc vào trong ba lô, chưa tới một tuần lễ nữa sẽ khai giảng, đồ quá nhiều chờ đi học sẽ trở lại lấy.

Tảo Tảo nhìn quanh căn phòng một chút, bất tri bất giác đã ở trong cái phòng này nửa tháng, hiện tại phải đi lại có chút lưu luyến, sửa cái giường lộn xộn ngày xưa lại ngay ngắn chỉnh tề, cái bàn cũng dọn dẹp sạch bóng, chờ Tiểu Dã trở lại sẽ để cho anh ở đây cũng tốt. Cô cười thầm một tiếng, thiệt là, làm gì thương cảm như vậy, cũng không phải là không trở lại, muốn trở lại lúc nào thì cũng có thể tới xem một chút, thuận tiện ăn món Tiểu Dã làm.

Tảo Tảo đợi ở trong phòng đến mười giờ rưỡi, Tiêu Dương và


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.