Edit: Lavender – Blue
Beta: LeeMon
Đêm tháng năm, khuôn viên trường đại học Sư phạm ấm áp và yên tĩnh, ánh trắng rất sáng, ánh trăng trong trẻo có một vầng hào quang phủ lên vạn vật, gió đêm dễ chịu êm ái thổi nhẹ qua mặt, trong không khí tràn ngập hương hoa không biết tên, trong khuôn viên ký túc xá của trường cơ bản là không gian tối đen, hầu hết mọi người đã đi vào giấc mộng đẹp ngọt ngào.
Một góc trong sân bóng rổ truyền tới cuộc trò chuyện của cặp tình nhân bé nhỏ.
"Đều tại anh, bây giờ không thể vào ký túc xá được?"
"Có gì khó đâu, đến chỗ anh ngủ."
"Anh nghĩ em giống như bạn gái cũ của anh."
"Em lại nữa, không phải nói không ai đề cập đến chuyện lúc trước sao. Mà không phải lúc em nghỉ đông cũng đã từng ngủ rồi sao?"
"Khi đó không giống bây giờ."
"Vì sao không giống bây giờ?"
"Anh...anh cố ý giả bộ, hừ, nhường phòng anh cho em ngủ, anh ngủ trên sofa."
"Không thành vấn đề."
Kèm theo một tiếng cười trêu đùa, hai cái bóng dáng hoạt bát vội chạy về phía cửa sau.
Ở cửa sau trường học, Tiểu Dã khen ngợi không dứt về kỹ năng trèo cửa thông thạo của Tảo Tảo: "Tảo Tảo, có rất ít cô gái có bản lĩnh nhanh nhẹn giống như em nha."
"Tất nhiên, khác so với những người bạn gái kia của anh, cái này em rất có tự tin ", dĩ nhiên Tảo Tảo cũng rất hài lòng với bản lĩnh của mình, nhảy xuống khỏi cánh cửa sắt, vỗ tay một cái, đắc chí nói: "Khi còn bé, bất cứ việc gì liên quan đến leo trèo, giống như trèo cây, leo núi, trèo tường, ngay cả Lục Phong cũng không leo giỏi hơn em đấy."
"Lục Phong kia, có phải thích em không, bình thường anh thấy em và cậu ta khá thân thiết." Nhắc tới Lục Phong, Tiểu Dã cũng nhớ tới cảnh tượng anh nhìn thấy vào cuối tuần đó. Giữa đêm khuya khoắt Tảo Tảo và Lục Phong còn đùa giỡn trên đường, trong lòng có chút không thoải mái.
"Anh đang nói về cái gì vậy, Lục Phong bị em bắt nạt từ nhỏ đến lớn, khi còn bé ngay cả việc cậu ấy đi tiểu ra quần em cũng biết. " Tảo Tảo cầm cái chìa khóa trong tay ném lên chơi đùa: "Lúc nói Tiêu Dương, lúc nói Lục Phong, anh cho rằng ai ai cũng thích em, em có sức quyến rũ lớn như vậy sao?"
"Đúng rồi, trước kia không phải anh nói dáng vẻ của em rất mất mặt sao. " Tảo Tảo thở phì phò nói: "Khi đó, anh luôn nói là ai đó cỡ nào xinh đẹp cỡ nào, anh mất bao lâu mới cua được cô ấy, người nào có khí chất ưu nhã đến mức nào, ai anh qua lại bao lâu thì đá cô ta, anh thật là lợi hại."
Tảo Tảo càng nói càng tức giận, hất tay Tiểu Dã ra: "Tiểu Dã, có phải mỗi lần anh theo đuổi con gái đều là lớp vỏ như vậy, sau khi theo đuổi được thì đổi một cách nói khác."
"Tảo Tảo, sao em có thể nói anh như vậy. " trái tim Tiểu Dã bị tổn thương, anh nói với giọng buồn buồn: "Em thật sự không thể tha thứ cho quá khứ của anh sao, anh đã nói bao nhiêu lần rồi, trước kia là anh sai, nhưng bây giờ anh thật sự thích em, mới vừa rồi không phải hai chúng ta ở chung một chỗ rất vui vẻ sao, nói thế nào lại trở lại với vấn đề này."
Tiểu Dã dừng một chút, tiến lên kéo tay Tảo Tảo, giọng điệu chắc chắn nói: "Tảo Tảo, từ nay về sau em đừng nghĩ đẩy anh ra, cho dù em đẩy anh bao nhiêu lần, anh đều sẽ rất nhanh bắt em trở lại, anh sẽ không để cho em có cơ hội đi tìm Tiêu Dương hay là Lục Phong gì đó.”
Tảo Tảo bĩu môi: "Hừ, ngày mai em sẽ đi tìm Tiêu Dương, chỉ cần cậu ấy đồng ý, em sẽ lập tức qua lại với cậu ấy, còn có Lục Phong, Lữ Lãng, anh nói từng yêu mấy lần, em sẽ yêu bấy nhiêu lần, anh và mấy cô gái nhỏ kia lên giường, em lập tức đi tìm mấy người lên giường, cho anh tức chết, tức chết anh"
"Em, một cô gái, sao mà có nhiều suy nghĩ lộn xộn như vậy. " Ánh mắt Tiểu Dã xoay vòng: "Không còn sớm, nếu như vậy em có thể không giận anh nữa, vậy anh nhịn một chút, sẽ để cho em đi."
Tảo Tảo nghi ngờ nhìn Tiểu Dã: "Anh thật sự không để ý?"
Tiểu Dã cười lớn một cái ôm lấy Tảo Tảo, nhẹ nhàng đánh mông cô một cái: "Đương nhiên là giả, đừng nói là lên giường, đáng chết, cái người não nhỏ này, cả ngày đang suy nghĩ gì, cơm tối hôm nay lúc Tiêu Dương đến gần em một chút, anh đã phiền não muốn chết. Em lại còn tránh anh, còn chủ động nắm