Editor: lamnguyetminh
Beta: quynhle2207
Học kỳ mới bắt đầu, đám người Tiểu Dã bắt đầu thực tập tốt nghiệp, Tiêu Dương và Tiểu Dã đều đến thực tập tại một trường cấp ba không mấy nổi danh. Người đẹp Thẩm vốn đã định đến trường trung học nữ số 3 thực tập, nhưng sau đó không hiểu tại sao lại biết được chỗ trường của đám người Tiểu Dã, liền chuyển cơ hội đến thực tập tại trường trung học nữ số 3 cho người khác.
Sau khi Tảo Tảo nghe được chuyện này thì hơi mất hứng, mặc dù lời thề son sắt của Tiểu Dã đã lần nữa tỏ rõ sự trong sạch trong mối quan hệ giữa anh và người đẹp Thẩm, thế nhưng người đẹp Thẩm lại biểu hiện quá không bình thường, thật khiến cho người ta có chút suy nghĩ vẩn vơ. Cô hỏi nhiều lần, cuối cùng làm cho Tiểu Dã bực mình, hai người lại cãi nhau một trận, một người oán giận đối phương không đủ tin tưởng, người kia thì oán trách đối phương lưu tình khắp nơi.
Mặc dù hai người ầm ỹ xong lại hòa hợp nhưng Tảo Tảo vẫn thấy không có cảm giác. ‘Đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma’, cãi vã, ầm ỹ nhiều đều sẽ tổn thương tình cảm. Tuy mấy lần cãi vã này đều chưa bị tổn thương tình cảm nhưng lại khiến cho cô có cảm giác hơi mệt mỏi. Có lúc thấy Hồng Nhan tự do tự tại, cô liền sinh lòng hâm mộ, tại sao phải tìm bạn trai chứ, trong trường đại học, một mình không tự do sao!
Hôm nay, Tảo Tảo đến siêu thị ở cổng sau mua bột giặt, cô nhớ đến một đống quần áo lớn còn chưa giặt ở trong phòng ngủ, liền vội vội vàng vàng chạy vào siêu thị, không cẩn thận đụng phải một người. Cô ngẩng đầu lên nhìn, đúng là Triệu Kiếm – bạn trai của Lâm Tâm. Trên tay Triệu Kiếm cầm một cái giỏ nhựa trong siêu thị, bên trong chất đầy đồ ăn vặt mà con gái thích ăn. Tảo Tảo luôn không có thiện cảm với anh ta, thấy Lâm Tâm không có ở đây, cũng chỉ nhàn nhạt lên tiếng chào hỏi anh ta một chút rồi đi mua bột giặt của mình.
Lúc trở lại phòng ngủ, Lâm Tâm đang nằm lười ở trên giường, vừa xem tạp chí vừa cùng Hồng Nhan thảo luận xem thích ăn đồ ăn vặt gì. Tảo Tảo nhớ tới chuyện ban nãy, trong giỏ của Triệu Kiếm có vài thứ mà Lâm Tâm thích ăn, trong lòng cô cũng vui mừng thay cho Lâm Tâm. Rốt cuộc Triệu Kiếm đã bắt đầu quan tâm cô ấy, Tảo Tảo không nhịn được cười híp mắt, chen miệng, nói: "Lâm Tâm, cậu cứ chờ xem, lát nữa sẽ có người đến đưa đồ ăn vặt cho cậu, đến lúc đó nhớ rõ ‘có phúc cùng hưởng’ nhé. Mình đi giặt quần áo ở ngay bên ngoài, cậu kêu một tiếng mình quay vào liền."
Tảo Tảo vừa giặt quần áo cũng quên mất chuyện này, đợi cô giặt xong tất cả, phơi lên thì đã đến giờ ăn cơm trưa, cô quay về phòng thì mới nhớ ra, cô bất mãn nhìn Lâm Tâm, trách: "Đồ ăn vặt mà Triệu Kiếm đưa tới đâu rồi, có phải các cậu ăn hết rồi không? Cũng không gọi mình ăn cùng, thật không đủ tâm giao."
Lâm Tâm kinh ngạc ngẩng đầu, đáp: "Triệu Kiếm đưa đồ ăn vặt qua đây lúc nào, Tảo Tảo, cậu quá kỳ lạ rồi."
Tảo Tảo đang định mở miệng, chợt nhớ lại đêm ấy thấy Triệu Kiếm và một nữ sinh cùng đi ăn khuya, cô liền nuốt lời đã đến bên khóe miệng xuống, không có trả lời thẳng Lâm Tâm, ngược lại còn không quá để tâm, hỏi: "Lâm Tâm, gần đây sao cậu không qua chỗ Triệu Kiếm nữa thế?"
Lâm Tâm cười đến vô cùng ngọt ngào, đáp: "Anh ấy nói để cho mình ở lại phòng ngủ, nghỉ ngơi nhiều một chút."
Tảo Tảo hết ý kiến, cô