Editor: lamnguyetminh
Beta: quynhle2207
Tảo Tảo và A Y đều giật mình, Nghiêm Bình? Sao cậu ấy lại xuống đây?
Nghiêm Bình thong thả đi đến trước mặt hai cô, nói: "Hai người các cậu cứ mắt qua mày lại, sao có thể lừa gạt được mình chứ?"
A Y ngượng ngùng cười, đáp: "Còn không phải là sợ cậu phản đối sao? Đúng rồi, cậu vừa mới nói một nửa, Triệu Kiếm là ai?"
Tảo Tảo cũng rất muốn biết chuyện này, mở to hai mắt nhìn Nghiêm Bình, Nghiêm Bình nghiêm túc nói: "Anh ta là con trai của Hiệu phó trường chúng ta, rất được nuông chiều, cả ngày tụ tập với một đám người ở bên ngoài trường gây chuyện sinh sự, còn chưa có ai dám bắt anh ta để khai đao đâu."
Tảo Tảo há to miệng, hỏi lại: "Cái này, cái này có phải thật không?"
Nghiêm Bình tựa trên lan can, lông mày cũng không nhếch, đáp: "Hoàn toàn chính xác, chính miệng Lâm Tâm nói với mình."
A Y nhảy lên, căm giận nói: "Chẳng lẽ chúng ta cứ bỏ qua cho anh ta như vậy sao? Mình không nuốt trôi cục tức này."
"Dĩ nhiên là không.” Tảo Tảo và Nghiêm Bình đồng thời mở miệng, Tảo Tảo và A Y ngạc nhiên nhìn Nghiêm Bình, Nghiêm Bình lộ ra ánh mắt giảo hoạt, nói: "Như vậy đi, cứ để A Y đi tìm vài nam sinh Tân Cương ở bên ngoài trường, đánh đã, cũng không ai biết là ai làm. A Y nhớ kỹ, chuyện này nhất định phải giữ kín, trừ A Địch Lực Giang, cậu không được nói cho bất kỳ ai, ngay cả Cổ Lệ cũng phải giấu."
"Còn nữa…” Nghiêm Bình nói đâu ra đấy, tiếp tục mở miệng: "Không cần quá đông người, nhiều người rất dễ gặp chuyện không may, tìm ba bốn người có bản lĩnh tốt một chút, chọn lúc anh ta đi một mình liền đánh anh ta đến đầu óc choáng váng. Ngoài ra, tốt nhất là tìm được một chiếc xe tiếp ứng đỗ ở cửa sau, che mất biển số xe, đỗ ở góc khuất chờ tiếp ứng, bảo đảm đánh người xong là có đường lui."
Tảo Tảo và A Y trợn mắt há mồm nhìn Nghiêm Bình, một hồi lâu, Tảo Tảo mở miệng: "Nghiêm Bình, sau này nhất định mình không thể đắc tội với cậu được. Quả thật cậu còn cẩn thận hơn cả Hồng Nhan."
Nghiêm Bình cười nhạt, đáp: "Nếu như Hồng Nhan ở đây, chỉ dựa vào tính cẩn thận nhiệt tình của cậu ấy, các cậu có muốn đánh người cũng không có cửa đâu. Các cậu muốn đánh thì đánh nhanh đi, chờ cậu ấy trở lại thì chuyện này sẽ thất bại."
Tảo Tảo và A Y nể phục sát đất, chia nhau đi làm việc, Tảo Tảo đi mượn xe, cô không muốn cứ đi tìm Tiểu Dã như vậy, cho nên chuẩn bị nhờ Tiêu Dương giúp đỡ. Phụ nữ bất kể là già hay trẻ, trời sinh đã có một kiểu tính cách chính là rất thích tìm người có hứng thú với mình nhờ giúp đỡ, có lẽ là do trong lòng cảm thấy những người này sẽ hết lòng giúp đỡ cô, cho nên, tuy Tảo Tảo không thích Tiêu Dương, mặc dù cảm thấy bản thân có chuyện lại tìm anh ấy là hơi mặt dày, nhưng dưới tình huống này, cô vẫn nghĩ đến anh ấy đầu tiên.
Tảo Tảo đi