Giới Thần

Chương 1044: Chương 1044: Anh tài tụ hội - nhật nguyệt tranh huy




Cùng lúc với quá trình song tu này thì 3 nàng Doãn Kế Anh cũng rơi vào một trạng thái kỳ lạ.

Trong cơ thể kết tụ ra âm nguyên lực lượng tinh thuần vô cùng, âm nguyên này dưới Tiên Hoa bồi dưỡng liền trở thành chí thuần chí âm lực lượng, nhân đan kết thành âm nhu hải phù văn cũng chuyển thành âm hàn hải phù, uy lực lớn hơn nhiều trước đây, các loại vũ kỹ thần thông cũng bị chí âm chí hàn lực lượng này dị biến.

Tu vi không tăng nhưng Lực lượng trong cơ thể lại không ngừng lớn mạnh lên dần đạt đến cực hạn, thậm chí một chút bổn nguyên lực mà Thiên có cũng được đóa tiên hoa này dẫn về đây bồi bổ cho các nàng biến lực lượng trong cơ thể họ thuế biến trở thành dạng giống hệt Thiên.

Mỗi tinh lực lượng đều gấp 10 lầm 1 tinh lực lượng của người bình thường, bán thánh tu vi liền có lực lượng gần 1 vạn tinh, phải biết rằng một người bình thường tu vi bán thánh cực hạn cũng chỉ có 8 ngàn tinh, nhưng 3 nàng lại nhận thêm lực lượng từ tiên hoa tăng phúc cũng không thua gì có thêm một đạo địa trụ tương trợ, tiềm lực tự nhiên cao hơn người bình thường một chút.

Thời gian của họ ở tại Song Tu Giới Điệp cũng không lâu, chỉ khoảng hơn 3 canh giờ còn Thiên thì ra sớm hơn một chút vừa vặn phủ ra Vô Sắc Lĩnh Vực bảo hộ các nàng.

Không phải hắn ra là vì quá trình song tu đã kết thúc, mà vì hắn chỉ dùng tạm 3 canh giờ để “tạm” thỏa mãn dục tính sau đó Chí Hỏa Phân Thân huyết mạch đã vững vàng thay thế hắn hoàn thành tiếp quá trình song tu đầy mỹ tuyệt nhân gian này.

“Tiêu ca...huynh....huynh tốt rồi sao,...còn khó chịu không?” Doãn Minh Anh ấp úng hỏi, miệng thở ra hương thơm như hoa lan dáng người yểu điệu vũ mị khiến đôi mắt Thiên trố lớn lên nhìn tới.

“Ổn....vừa nãy thì rất ổn, nhưng mà bây giờ thì hết ổn rồi...”

“Ah, ý huynh là sao...”

“Ta phát hiện ra...3 nàng bây giờ, thật là quá khiến người tà ác đi..xinh đẹp đến mức độ này....làm sao mà ta chịu nổi ah.”

“Ah....thì ra nguyên nhân là như vậy ah, hihi...”

Doãn Kế Anh chỉ vô ngực hắn 1 cái nói “coi như huynh biết điều, còn biết dẻo mỏ, vậy mà ta còn tưởng huynh là đầu gỗ chứ”

“Ta dẻo mỏ khi nào....ta nói thật mà, đó là lời từ tận tâm phế của ta ah nha”

“Xí....”

Tính chân thật trong câu nói của hắn lập tức bị 3 nàng vùi dập.

“Tiêu ca....cái cô nương Lục Kiết kia....huynh làm gì với nàng rồi” Doãn Lục Anh ấp úng, vừa nãy ở trong Song Tu Điệp tuy là không chứng kiến hết mọi chuyện nhưng nàng là người hiểu đời cũng đoán ra một chút.

“Uhm....một nữ nô mà thôi, phẩm hạnh không tốt, ta làm chuyện này cũng không cảm thấy tội lỗi gì”

“Ah, Tiêu Ca..huynh” Doãn Kế Anh lập tức khó chịu.

Doãn Lục Anh lam ra biểu tình “ra là thế” nhưng trong lòng lại cảm thấy chua chua.

“Cũng không vấn đề gì, ta có thần thông phân thân mà, tùy tiện tạo ra một phân thân sau đó chuyển dục tính Ma hoa tiến vào là có thể rồi....chứ nàng nghĩ rằng bản thể ta tiến vào sao, loại nữ nhân đó cũng xứng!!!”

“Ah, ha...vậy còn tạm được, coi như huynh thông minh” Doãn Kế Anh lập tức thay đổi như chong chóng.

“Nhưng mà ta cảnh cáo huynh, cái loại nam nhân thối như huynh nhất định là sẽ khắp nơi trăng hoa, ta mặc kệ huynh làm sao với họ nhưng chỉ được dùng phân thân không được dùng bản thể....huynh nghe rõ chưa”

Doãn Minh Anh cũng hung hăng xía vào.

“Với lại sau này nếu huynh gặp tỷ muội chúng ta là nhất định phải dùng bản thể....không được dùng phân thân”

Doãn Lục Anh cũng đưa tới ánh mắt kiên định, cả 3 nàng đều chăm chăm nhìn hắn tựa như hôm nay hắn không đồng ý sẽ không xong với họ.

“Uhm....các nàng...cũng quá bá đạo đi, mỗi người một câu liền muốn cưỡng đoạt tấm thân trong trắng, ngọc ngà của ta....ah, thôi được...ta đồng ý”

“Chưa đủ,...huynh phải thề...nhất định phải thề mới được”

Doãn Kế Anh hung dữ.

“Phải thề độc...” Doãn Lục Anh nện thêm một câu.

“Ạch....được...ta thề...ta con mẹ nó..thề độc..”

Sau đó Thiên chỉ 1 ngón tay lên trời miệng mở xàm ngôn thề thốt trăng hoa đến cả thần tiên trên trời cũng bị hắn lột áo che trăng làm mấy nàng ai nấy đều cười nghiêng ngả.

“Tiêu ca....phải làm sao để phân biệt được bản thể và phân thân của huynh”

“Uhm....nàng tưởng phân thân của ta như chó chạy loạn khắp nơi chắc, với lại cái tiểu thần thông này cũng không phải chân chính tạo ra phân thân, đó chỉ là một đạo tinh khí hóa thành mà thôi, trí tuệ thấp, thực lực kém cỏi, hơi tức lại hỗn tạp, thế gian làm gì dễ dàng có phân thân thuật đồ tốt như vậy”

“Ah...thì ra vậy ah”

“Ê,.. các nàng thái độ như vậy là sao hả, thấy ta không có đồ tốt liền vui như vậy, bộ gét ta lắm hả...muốn ăn đòn không?”

“Ah...có đâu...có đâu...ah...”

Mấy người họ rượt dí nhau đùa lộng biến tòa di tích chết người đã mai táng vô số người chết này thành công viên.

.......

Ngược lại với họ, bên ngoài lại là một mảnh nghiêm trọng

Tụ tập về đây bây giờ là vô số thanh niên tài tú là thiên tài các thế lực khác nhau.

Bên dưới một mảnh bảo quang chết người tán xạ cùng với vụn thịt tàn huyết nhuộm đỏ làm cho đám người này ai nấy đều chùn chân không dám xông vào.

Trên cao, Hoàng Chấn Thiên và Giao Long vẫn không ngừng giao chiến

“Đây là trận pháp sao...thật kinh khủng..”

“Thiên Trận Môn năm xưa nhân số chỉ vẻn vẹn không tới ngàn người nhưng lại có thực lực vững chân xếp thứ 16 hơn ngàn năm quả thật là không thêt xem thường”

“Không sai....loại trận pháp này thật là mạnh, nếu ta có thể sở hữu trận này thì còn lo gì nữa....cơ duyên bậc này, dù chết cũng không tiếc”

“Ah....kia là ai...”

Tên này vừa nói xong thì đã thấy tiền phương một đạo lưu quang phóng tới sau đó là một nam hai nữ thanh niên hiện ra.

Nam nhân bảnh bao, nữ nhân vũ mị. Trên khuôn mặt còn thoáng một nét kiêu căng tàn nhẫn đặc biệt là trên đôi tay họ đều hoặc là quấn quanh một đầu độc xà hoặc là một con độc hạt(bò cạp) ôm chặt, tên nam nhân kia lại càng có 10 móng tay xanh lè, tay phải chằng chịt hoa văn mầu xanh đen.

“Ah...đây không phải là Dịch Công Tử, Dịch Kiến Hành của ngũ độc môn sao, nghe đồn hắn xếp vào thứ 9 thập tuyệt bảng tu vi độc thuật vô cùng đáng sợ ah”

“Còn đó....nhị vị cô nương bên cạnh này cũng thật xinh đẹp đi, quả nhiên nhân tài số hưởng ah”

“Vị huynh đệ này, Độc Hạt Song Sát ngươi khắp nơi là độc, một bãi nước bọt nhả ra cũng đủ độc chết ngươi....có gan thì hưởng thụ đi”

Vị huynh đệ trẻ tuổi kia nghe vậy liền rùng mình một cái.

“Thiên lý độc - vạn dặm sát - Dịch Kiến Hành, quả nhiên lừng danh tên xứng như thật, lãnh ngạo tàn nhẫn...”

Phía trước Dịch Kiến Hành đi tới, trên thân phả ra khí tức áp bức, độc vực mầu xanh lan tỏa ra không khí, sắc diện bén nhọn khiến người sợ hãi tránh lui.

“Uhm...quả nhiên là di tích Trận Môn trong truyền thuyết, trận pháp thật là mạnh...” Dịch Kiến Hành đánh giá tòa trận pháp bên dưới sau đó trở tay liền lấy ra một cái hồ lô mầu xanh bên trên còn lập lòe hoa văn 5 loại độc vật, xà, hạt, rết(ngô công), nhên(tri chu), cóc(cáp mô). Nắp bình vừa mở ra liền phun ra 5 đầu độc vật nhỏ bé mà bén nhọn.

5 đầu độc vật này vừa ra liền tự thổ ra độc vụ hóa thành một loại mũi nhọn trực tiếp công phá vào trận pháp, trực tiếp cường công hủ hóa một mảnh trận pháp.

Miệng Dịch Kiến Hành hiện lên một nụ cười tà dị, ánh mắt hung tàn

Ngay lúc này, tại phương đông lại lóe một đạo kim quang, một luồng khí áp ẩn chứa uy nghiêm bá giả sạo tới.

“Ah...đây không lẽ là đại hoàng tử sao, nghe nói hắn tu vi kinh người là chân chính xếp thứ 3 thập tuyệt bảng là đệ nhất thiên tài đồng lứa ah”

“Thật mạnh, khí thế này...chí ít cũng không dưới ngàn tinh lực lượng ah, thật quá đáng sợ”

“Uhm...nghe nói lần này tam đại hoàng tử xuất chinh, mỗi người đều tự lập một đội chiêu nạp tất cả tài tuấn khắp Lạc Quốc cùng sưu tầm tài bảo trong di tích”

“Chiêu tài cái gì, ta thấy thuần túy là đang chọn pháo hôi thì có, di tích này khắp nơi bí hiểm nguy cơ trùng trùng...làm tiên phong cũng chỉ có chết trước”

“Hừ, ngươi thì biết gì...chết thì chết nhưng nếu như không thì đổi lại ngươi sẽ có cơ hội về dưới trướng thái tử, sau này đăng cơ sẽ thành nhất đại công thần, ngươi làm tán tu cả đời cũng chẳng bằng”

“Hừ...ngu xuẩn, các vị thái tử này tranh giành ngôi vị đã lâu, mỗi người đều đã có thế lực của mình, bây giờ di tích đến sao họ không lấy thế lực đó mà mở đường còn cần đến pháo hôi như ngươi sao”

“Ta không cần biết, người nhiều thịt ít, dù sao thì gia nhập đội của họ cũng còn có khả năng nhận được lợi ích cao hơn”

“Đại hoàng tử tu vi cao thâm lại thân mang chân mệnh nhất định sẽ là hoàng đế tương lai, ta sẽ theo đội của ngài...”

“Không sai...ta theo đội của đại hoàng tử...”

“Ta theo đội nhị hoàng tử...”

“Đại hoàng tử, nhị hoàng tử Ai cũng có nhiều người như vậy nhất định Tam hoàng tử sẽ cần người hơn, nếu ta gia nhập sẽ được trọng dụng...ta gia nhập tam hoành tử...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.