Giới Thần

Chương 512: Chương 512: Chương 513: Tìm Thấy Nhân Loại - Ngôn Ngữ Mới




Chỉ cần khoảng 10 ngày đường nữa là sẽ ra được khỏi cánh rừng này cho nên Thiên cũng không hề gấp gáp.

Thực lực của hắn hiện giờ đã đủ để tự bảo vệ mình, nhưng mà 1 khi hắn ra khỏi khu rừng này thì việc tu luyện sẽ không còn được thoải mái như vầy nữa.

Tiểu Loan đã lâm vào ngủ say cho nên bầy hung điểu ngoài kia sẽ không còn người cầm đầu.

2 ngày sau đó 1 con đại bàng lớn liền bay tới cướp tổ.

Không 1 chút nào sai sót...10 phút sau trong Thất Diệu Phù Giới liền có thêm 1 con đại bàng rụng lông te tua.

”Ưng vương” chính là tên của con đại bàng này, mang trong mình 3 kỹ năng thần thông “ưng trảo” “long cuồng phong” và “bằng biến” nó chính là 1 con thượng phẩm hung cầm vô cùng mạnh mẽ.

Đặc biệt là 1 chút huyết mạch mỏng manh của “bằng điểu” nổi danh trong truyền thuyết và kỹ năng “bằng biến” này, con Ưng Vương này chính là bá chủ trên bầu trời ở đây.

Có được thêm con ưng vương này gia nhập, tiểu đoàn hung thú của Thiên liền tăng lên thành 10 con.

Ngày hôm qua Phong Long Giao bắt về được 1 con cá chép có tên là long tu với 1 kỹ năng gọi là “long lân” 1 sơ phẩm hung thú.

Ngụy Long Ngạc lại bắt về 1 con dê đực to có tên là Long Hoằng, mang thần thông “long hành”

Tiểu Hắc lại bắt về 1 con cáo nhỏ trắng như tuyết xinh đẹp khả ái, cái mũi hồng hồng.

Con cáo con này có vẻ giống như bị lạc cha mẹ 1 thời gian, ở trong cánh rừng này nó khổ cực vô cùng. Tiểu Hắc mới đầu còn định trêu đùa nó 1 chút nhưng mà càng về sau nó càng thương yêu con cáo con này.

Đến bây giờ thậm chí còn ăn chung ngủ chung, thậm chí Tiểu Hắc còn điên cuồng đại chiến với 3 con sói lớn vì tiểu hồ li bị bắt nạt.

1 chó 1 cáo thương yêu đùm bọc nhau hệt như 1 gia đình, Thiên nhìn mà thấy thật vui vẻ.

Tiểu hồ li này có huyết mạch rất cao quý, chỉ là Thiên cũng không biết là của tộc nào.

Khi Tiểu Loan ngủ say, chỉ còn có Thiên cùng với Tiểu Hắc là ở bên nhau, con tiểu hồ li này cũng vì đó mà suốt ngày nằm trong bọc của Thiên mà ngủ, sáng sớm là liếm mặt gọi hắn dậy.

Ban ngày lại cùng Tiểu Hắc chạy khắp nơi chơi đùa

10 đại hung thú bây giờ gồm có:

Phong Long Giao, Ngụy Long Ngạc, long hùng, long hoằng, long tu, song túc phi long. 6 con này thuộc long hệ với 7 thần thông long hệ “long giác”, “long ngân vĩ”, “long dực”, “long trảo”, “long uy”, “long lân”, “long hành”

7 thần thông này Thiên khắc hết lần lượt cho cả 6 con ngụy long thú, đồng thời từ khi phân thân Niết Bàn của Thiên ra đời thì hỏa chủng niết bàn trong tim hắn cũng tự động khắc ấn hết lên mọi sinh linh ở trong Thất Diệu Phù Giới này.

Niết bàn hỏa này cũng không khác gì so với nô lệ ấn ký, truyền thừa ấn ký mà khi ở Việt Nam Thiên đã truyền xuống để thu bang chúng thanh bang vậy.

Hỏa diễm này chỉ cần dính vào người là sẽ đồng hóa người đó thành 1 phần của phù giới, tuyệt không chạy thoát.

Đồng thời niết bàn hỏa này có thể giúp cho mỗi 1 sinh linh đều không ngừng thoát biến lột xác nhanh hơn.

Từ lúc đó trở đi Thất Diệu Phù Giới này ngày ngày vẫn không ngừng có những trận tiểu niết bàn do các hung thú tiến hành tiến cấp huyết mạch, tựa như tiểu hồ li khả ái này cũng đã niết bàn thay lông 3 lần rồi đó.

Ngoài 7 con thuộc long hệ thì còn.

Dạ miêu, thuộc hắc ám hệ

Thạch Khuyết thổ hệ

Ưng Vương phong hệ.

Tiểu hồ ly huyễn hệ.

Mỗi 1 hung thú khi tiến nhập Thất Diệu Phù Giới đều được Thiên ban cho những phù ấn phù hợp để tăng lên phẩm cấp.

Ví như 1 con bọ cánh cứng Thạch Khuyết kia thôi, vốn dĩ khi vừa tới đây nó chỉ có duy nhất 1 đạo thần thông “đại lực” là 1 hạ phẩm hung thú thấp kém trong khu rừng này.

Nhưng mà bây giờ đây nó đã có 6 thần thông “đại lực” “phong hành”, “dạ tập”, “kiếm nhẫn”, “thổ thuẫn” và “thổ thứ”

Hiện giờ, 1 siêu cấp cực phẩm hung thú như nó mà vứt vào cánh rừng này thử coi, con vật nào mà nó nhắm tới thì đảm bảo không chạy đâu mà thoát được hết.

Nhận được ưu đãi quá lớn tới từ Thất Diệu Phù Giới này, các loại hung thú đều vô cùng cật lực đi làm việc.

Long Hoằng còn xin phép Thiên cho đàn dê của nó gia nhập vào đây.

Sau đó con cá chép Long Tu cũng kéo nguyên bầy cá vô đây định cư.

Con song túc phi long cũng tương tự.

Thế là nhân số trong Thất Diệu Phù Giới thoáng chốc liền tăng lên chóng mặt, không khí nhộn nhịp hơn hẳn so với ngày thường.

Thiên không hề hạn chế những con vật hoang dã này xông xáo trong rừng, nơi đây mới thật sự là nơi thích hợp nhất cho chúng.

Thiên chỉ cần tiểu hồ li và Tiểu Hắc đi bên cạnh làm bạn là đủ rồi, chuyến hành trình thế là lại được hắn bước tiếp.

Thật sự Thiên cũng khá tò mò với thế giới bên ngoài, thật sự sẽ không biết nó ra sao...

.....

”Ầm....ầm....”

”Phanh...ầm...ầm...”

”@&#&#&#&#[email protected]%@%”

”[email protected]”

.....

Nghe được âm thanh đánh nhau kịch liệt và tiếng nhân loại kêu to ở xa, 2 mắt Thiên sáng rỡ...chân khẽ động...thân hình liền hóa thành 1 đạo tàn ảnh biến mất.

Trên 1 ngọn cây cao..

”Cạch” 1 tiếng nhỏ sau đó bàn chân Thiên liền vững vàng đậu trên đó đưa cặp mắt kích động nhìn xuống.

Phía dưới đó là 1 trận chiến của 3 nam 1 nữ với 1 con hung thú có hình dáng rất giống voi trên địa cầu.

Chỉ khác là con vật này có cái vòi voi rất dài và khỏe, 1 đập là nát bấy đá tảng, 1 quật là nhổ gốc đại thụ, dài khoảng 4m cái vòi này vung 1 cái là có thể kéo ra tới tận đuôi.

Con voi này cũng chẳng có thần thông gì đặc biệt đáng sợ, chỉ duy nhất có 1 thần thông “hóa lớn” đơn sơ có thể giúp cơ thể lớn hơn 1 chút so với bình thường rồi 1 lát sau lại hết tác dụng.

Nhưng mà nó có ưu điểm rất lớn, làn da dày cui đã luyện đến tầng 7 và cái vòi voi khỏe mạnh đó, 1 mình nó có thể dễ dàng đại chiến với cả 5 người mà không chút thua thiệt

Sở dĩ nói là 5 người đó là vì ở trên 1 thân cây khác vẫn còn 1 cô gái đang kéo ra cây cung tinh xảo, 1 đạo phù văn lấp lóe trên đó chờ đợi thời cơ nhắm bắn.

Thất diệu trên người Thiên tức thì vận chuyển sao chép 2 đạo thần thông này.

”Khổng lồ hóa” 1 môn thần thông rất là lợi hại, nếu như con voi kia mà có thể luyện thể đến hết cơ nhục bên trong là có thể khổng lồ gấp 100 lần bình thường.

Lúc đó thì 5 người này đối với nó có khác gì ruồi muỗi, thích chơi đùa thế nào thì chơi.

Chỉ đáng tiếc rằng con voi này chỉ là 1 hạ phẩm hung thú, nó dù có tu luyện đến hết tuổi thọ của mình thì cũng không đến được cảnh giới luyện nhục.

Bên dưới, 3 nam nhân đứng 3 vị trí xung quanh nó.

1 người cầm đại kiếm, 1 người cầm đại phủ(rìu), 1 người cầm trường kiếm.

Vũ khí này trên tay họ cái nào cũng sắc bén lạ thường, khẽ rạch nhẹ là 1 gốc đại thụ bự bị xẻ đôi, đá lớn cũng không chịu nổi bị đập nát.

Đặc biệt là trên thân kiếm còn có 1 đạo phù văn mầu vàng của kim hệ phù văn, phù văn này lại hô ứng với 1 đạo phù văn giống hệt ở trên da họ.

2 đạo phù văn giống hệt nhau, mỗi kiếm vung lên là mầu vàng liền chớp động, phong nhuệ trên kiếm lan tràn phá hoại khắp nơi.

Nhưng mà làn da trên thân con voi quá cứng, 1 kiếm mà chém trúng cũng chỉ “keng” 1 tiếng rồi rạch được 1 vết thương nhỏ mà thôi.

Cô bé kia lại cầm 1 thanh kiếm bản hẹp dài, thân kiếm sáng choang được khắc 1 đạo phù văn mầu xanh của phong hệ.

Nhờ có đạo phù ấn này mà tốc độ xuất kiếm của cô bé này nhanh nhẹn vô cùng, nhiệm vụ của cô cũng vì vậy mà chuyên gia công kích vào mắt và tai của voi.

Tên đại hán cầm phủ lại có được lực lượng rất lớn, 1 búa trảm xuống là chân voi rung động 1 cái.

4 người này cùng nhau phối hợp với nhau vô cùng tốt, mỗi vị trí di chuyển đều tùy cơ mà biến, kiếm pháp đơn giản nhưng lại hữu dụng....đặc biệt đó là ngôn ngữ của họ.

Nhân loại này...họ có hình dáng và mầu da gần như không khác gì so với người trên trái đất nhưng mà ngôn ngữ của họ lại rất kỳ lạ.

Mỗi tiếng phát ra đều trắc trở khó khăn, dịu nhẹ nhưng hay uốn lưỡi...rất khó hiểu.

Nãy giờ trên cây Thiên cũng không có nhìn cái gì mà chỉ cố gắng chú ý xem ngôn ngữ của họ mà thôi.

Dựa theo nét mặt và tình hình chiến đấu, hắn có thể suy đoán được đại khái những gì họ nói với nhau.

Thiên cật lực phân tích ra từng chữ từng chữ của họ rồi ghi nhớ lấy, tại vì muốn hòa nhập vào 1 thế giới nào đó thì ngôn ngữ là thứ vô cùng quan trọng.

”Víu....phập” 1 mũi tên phá không phóng tới.

”Ngaooooo...” con voi bị trúng 1 tên vào mắt, cả người liền phát cuồng lên.

Kiếm thế của 4 người phía dưới tức thì thay đổi.

Phù văn liên tục lóe lên “phập....keng....phập”

”Ngaoooo.....”

Đại phủ xé gió trảm xuống “ vù...ầm,..rắc..” chân voi bị 1 phủ gõ quỵ xuống.

Kiếm thế mầu xanh của cô gái liền chớp lên.

”Phập....ngaooooooo...” 1 mắt còn lại của đại tượng bị kiếm chọc thủng mất. Ngay lúc này 1 búa của đại hán kia liền lựa ngay đầu voi mà chém.

”Keng....rắc...rắc...”

”Ngao...ngao....ngao...” kêu lên mấy tiếng nữa đại tượng đã chết nghẻo.

4 người này phối hợp với nhau quá mức thuần thục, 1 tiễn, 1 kiếm, 1 phủ, 1 kiếm là liền giết chết con mồi.

Cô gái bắn cung nhảy xuống khỏi cành cây đi tới, miệng cười nói cái gì đó

Sau đó tiếng nói chuyện ríu ríu liền vang lên, mỗi người phân công nhau 1 việc bắt đầu xẻ lấy da, tinh hạch và 1 ít thịt mông gói lại.

Đặc biệt là viên tinh hạch trong đầu voi, 4 người này khi lấy ra đều khó che dấu 1 chút sự thận trọng, chắc hẳn đó là 1 vật rất đáng giá đối với họ.

Thiên ở trên cành tập trung phân tích kỹ càng từng chữ mà họ nói ra, có rất nhiều nội dung xa lạ mà hắn không hiểu, tựa như là họ đang nói về cái tổ chức nào đó.

Ngay lúc này chân hắn vô thức xê dịch gây ra sự rung động trên cành lá.

”Ai....”

5 người phía dưới tức thì cầm lên vũ khí, nữ cung tiễn thủ liền nhanh nhẹn bắn vút ra 1 mũi tên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.