Giới Thần

Chương 533: Chương 533: Chương 534: Kiếm Phách




“Đoàng....đoàng...đoàng...” lôi điện khủng bố từ trên cao đánh xuống.

”Xẹt..xẹt...xẹt...” hủy diệt kiếm ý hóa thành 1 thanh đại kiếm rộng trăm trượng, cao ngàn trượng mọc từ dưới đất lên chẻ nát không khí phóng tới.

Thân kiếm ẩn chứa sự sắc bén, cuồng bạo, hỗn loạn, nhu hòa, trùng điệp, mà lại cứng rắn bạo liệt như núi lửa phun trào.

Nhất kiếm trảm ra tuyệt không đường lùi.

”Ầm...ầm...ầm...”lôi điện khủng bố trấn tới khiến đại kiếm rung rung....nhưng ý chí trong kiếm tựa như 1 loại ý cảnh bất diệt, nó kiên cường vũ lộng đại thế kháng kiếp.

”Ầm...ầm...” lôi điện trảm sát không làm nó bị phá vỡ mà chỉ làm nó thêm rắn rỏi hơn, sắc bén hơn.

Khi tia lôi kiếp đầu tiên hoàn thành, thanh đại kiếm to lớn chọc trời này liền ầm ầm thu nhỏ lại gần phân nửa, kiếm ý cô đọng hơn gấp đôi trước đó.

Kế tiếp với 2 đạo lôi kiếp tiếp theo, mỗi đạo đều chỉ làm cho kiếm ý giảm đi 3 phần, lại tinh luyện hơn 3 phần, sau cùng 2 tia cuối cùng còn không thể suy chuyển được kiếm ý 1 chút nào.

Mang theo 8 loại mầu sắc vốn dĩ vô cùng hung hãn bạo ngược, nhưng lôi kiếp tán đi, tòa lôi kiếm khủng bố đó chỉ còn lại 1 sự yên tĩnh thâm sâu, mọi tia hủy diệt đều đã nội liễm hết vào trong.

Cửu kiếm quy nhất trở về 1 trạng thái đỉnh cao của kiếm đạo. Đại phồn hóa giản chính là cảnh giới này.

Kiếm ý đại thành....hủy diệt kiếm ý cảnh giới đại thành.

Cũng như phân cấp võ học, kiếm thế và kiếm ý cũng có 3 tầng: tiểu thành, đại thành và đại viên mãn.

Tiểu thành là luyện kiếm đạt đến 3 thành(3/10)

Đại thành là từ 6 đến 9 thành.

Còn đại viên mãn chính là 10 thành hoặc vượt cấp đạt đến 12 thành.

Kiếm thế cứ 1 thành lại tăng 7 thành kiếm lực. 10 thành kiếm thế sẽ gấp bội kiếm lực lên 70 lần.

Mà 1 thành kiếm ý lại tăng 10 thành kiếm thế. 10 thành kiếm ý sẽ gấp bội kiếm thế lên 100 lần.

2 loại cảnh giới này chính là 1 loại phương pháp khủng bố có thể khiến vũ kỹ trực tiếp tăng lên theo cấp số nhân.

Nếu kiếm ý kiếm thế cùng đạt đến đại viên mãn 10 thành sẽ trực tiếp khuyếch đại uy lực vốn có của bộ kiếm pháp đó lên gấp 700 lần. 1 con số khủng bố.

Cho nên chỉ cần lĩnh ngộ được đại viên mãn 2 thứ này thì dù kiếm pháp có ở mức hoàng cấp sơ đẳng thấp kém nhất thì cũng sẽ tức thì sinh ra được uy lực vô cùng kinh khủng.

Nhưng nhân tài, thiên tài trên thế giới này cũng không phải ai cũng có thể lĩnh ngộ được cả 2 thứ “thế” và “ý” đó.

Ngược lại, 2 thứ này gần như vô cùng khó khăn khi trùng điệp lên nhau, đại đa số thiên tài cũng chỉ ngộ ra được “thế” mà thôi.

Chỉ bấy nhiêu đó là đã đủ khiến sử sách khen nức nở, các môn phái phải tranh giành vỡ đầu rồi.

Thế gian cũng không có ai biết được 1 bí mật rằng, khi mà kiếm thế và kiếm ý cùng được sinh ra thì nó sẽ tự động tổ hợp thành 1 loại cảnh giới cao hơn gọi là.

Kiếm phách.

Khi kiếm phách này được sinh ra, nó sẽ gần giống như 1 sinh mạng hoàn toàn mới.

”Cửu thiên kiếm quyết” là 1 môn địa cấp kiếm pháp vô cùng mạnh

Sau khi luyện ra cảnh giới kiếm phách, trong quy nguyên đan điền đã có thêm 1 tòa kiếm sơn chỉ có lưỡi kiếm mọc từ dưới đất lên. Tòa kiếm sơn này phả ra ý chí và trí khôn nhỏ yếu không ngừng vận động mình, nó giống như thích tiến về phía 32 đạo kiếm ý cơ sở và đầu thanh lang khôn khéo kia.

Có lẽ mọi người vẫn không hề biết, kể cả đầu thanh lang do “thiên lang kiếm pháp” và 32 đạo kiếm pháp cơ sở kia đều đã đạt đến trình độ kiếm phách từ lâu, chính là từ cái lúc Thiên múa kiếm chậm rãi sau đó hoàn toàn đứng yên đó.

Chính cái lúc mà Dịch lão tưởng là hắn ngộ ra “võ ý” đó, thực tế là lúc đó hắn đã luyện thành 33 đạo kiếm phách này đây.

Có thêm 1 đạo “cửu thiên kiếm phách” này là giờ Thiên đã có 34 đạo kiếm phách.

Tăng thêm 1 đạo địa cấp kiếm phách này, tốc độ hấp thu kiếm lực của Thiên lại nhanh hơn 1 phần.

Ngày hôm nay qua trận độ kiếp này hắn ngộ ra được 2 loại địa cấp thần thông “cửu thiên kiếm phách” sơ thành và “hủy diệt ma lôi” sơ thành.

Ngoài ra còn có 2 đạo huyền cấp cực phẩm thần thông “lôi âm” và “hắc ma cuồng phong”

Có thêm 4 đạo này gộp vào quy nguyên đan điền của hắn đã có tổng cộng 198 đạo thần thông.

Kiếm đạo vừa thành, khí chất trên thân hắn liền có thêm những nét sắc bén, nét đẹp vốn hơi thiếu nam tính thì bây giờ lại có thêm 1 chút mạnh mẽ.

Nhưng Thiên vẫn không hề thay đổi hắn tiến lại chào hỏi.

”Tịnh đại sư...xin chào ngài...” sau đó Thiên đưa mắt qua Dịch lão gật đầu 1 cái

Lúc này 2 người họ mới sững sờ phản ứng lại.

”Tiểu Thiên...con thật là khá nha...” Tịnh Lão khó nhịn liền mở miệng khen.

”Dạ...cũng không có gì gê gớm lắm, con đường thiên đạo còn dài....1 chút tiểu thành tựu này cũng không đáng vào đâu....nhưng hi vọng rằng 2 người có thể giữ bí mật giùm vãn bối”

Thắng mà không kiêu. Ý chí kiên định 1 đường thẳng tới.

Có tài nhưng không khoe khoang, khiêm tốn tự tin biết chừng mực.

Ánh mắt Tịnh lão lóe lên 1 tia sáng vừa lòng ngắm nhìn Thiên, càng ngắm lão lại càng thấy thật vừa lòng.

”Uhm...Tiểu Thiên ah, ta thấy mấy ngày liền ngươi không tới chỗ ta...có việc gì bận nữa sao..”

”Dạ...không có...”

”Vậy được rồi...vậy chiều tới chỗ của ta...nghe rõ chưa”

”Dạ....ah mà Tịnh Đại Sư ah...ta có việc này...cảm phiền ngài giúp đỡ...” nói xong Thiên đưa cặp mắt nhìn ra tòa nhà nát bấy phía sau.

Phòng trọ của hắn ah.

Là do chính tay hắn gây ra nông nỗi này!, cho nên hắn phải chịu trách nhiệm....đáng tiếc là hắn không có tiền.

”Hahahahahahaha....quả thật là mấy đồng tiền xu lại làm khó được anh hùng....ngươi đó nha, ráng mà học phù, nếu không sau này nghèo là không có nữ hài nào chịu gả cho ngươi đâu đó....hahahahahaha...”

Nói xong Tịnh lão dẫn đầu đi về, không tới 10 phút sau đã có người đưa tới dọn dẹp, còn Thiên và 2 cô bé Axe, Ale thì được đưa tới luôn phù thiên các ở.

Kết quả là Thiên bắt buộc phải đi theo sau đó thậm chí còn ở ngay bên cạnh phòng Tịnh Lão. Bện pháp này....chắc hẳn là do Tịnh lão 1 công đôi việc, 1 bên thì giải quyết giúp hắn vấn đề nhà ở, 1 bên lại giải quyết luôn vấn đề “cúp tiết” trốn học của hắn.

Ngoan ngoãn không được gây họa...đó...đó là dụng tâm của lão đó

Trưa ngày hôm đó, lần đầu tiên trong đời Thiên lại được ăn 1 bữa ăn của nhà giầu ở đây.

Đáng tiếc là hắn muốn từ chối nhưng lại gặp Tịnh Phú rất khôn khéo đã dụ thành công 2 cô bé Axe, Ale làm cái đuôi lôi hắn lại.

Bữa cơm trưa hôm đó Thiên vô cùng vào khuôn khổ, được nhiều thứ mới lạ hấp dẫn 2 cô bé “đuôi” của hắn liền mê tít giống y như gái quê lên thành phố.

Thiên nhìn mà bó tay.

”Rầm....” đang mải mê dọn dẹp phòng mới thì cánh cửa bị đạp ra.

”Uhm...” Thiên bất ngờ nhìn ra ngoài. Ở đó 3 tên công tử mà Thiên rất quen thuộc đang đứng.

”Tiểu tử....mau theo ta ra đây” người nói là 1 thanh niên có tên Vũ Quân, nghe nói hắn chính là con trai thứ 3 của gia chủ Vũ gia 1 trong 10 đại thế gia tại kinh thành, 1 trong 6 người ký danh đệ tử của Tịnh Lão.

Mấy tên này là 1 bộ dáng ta đây là nhất luôn tự xem mình là trung tâm của thế giới mà xem thường hết thảy.

Tuổi của họ không lớn, suốt ngày chỉ ở trong nhà tu luyện hệt như 1 bông hoa trong nhà kính, nhưng lại nhận được sự giáo dục 1 cách độc tài đó của giai cấp quý tộc cho nên họ bẩm sinh đều là 1 bộ xem thường người vô cùng.

Đương nhiên là Thiên cũng không nằm ngoài danh sách đó.

”Có chuyện gì thì nói luôn đi...ta không rảnh” Thiên hờ hững nói

Vũ Quân quát lên “hỗn xược...tiện nhân, ngươi còn dám cãi”

Lúc này 1 tên thanh liên khác nói“....biết điều thì theo bọn ta ra ngoài...nếu không, ngươi sẽ không có kết quả tốt đâu..hừ”

Tên này tên là Mộng Hằng là 1 tên phá gia chi tử của Mộng gia.

”Hừ....chó ngoan nghe cho rõ đây, ở nơi đây...chúng ta là nhất....bây giờ là ta muốn cho ngươi 1 bài học đó...ngươi di cũng phải đi mà không đi...thì cũng phải đi”

Lần này người nói có tên là Tiêu Khắc.

”Uhm....được thôi...” Thiên bỏ xuống cái chổi lặng lẽ đi theo sau 3 đứa bọn chúng.

Cánh rừng cách đó 500 mét.

”Rầm...” Thiên né ra 1 đường kiếm quang, chân hắn nhanh như chớp liên tục né tránh những đường kiếm liên miên bất tuyệt.

”Xẹt...ầm...khốn nạn...đứng lại đó cho ta, tiện nhân”

”Thật buồn cười, bị ngươi đánh còn phải đứng im....ta đâu có ngu xuẩn giống các ngươi” giọng Thiên vang lên.

”Zaaa...chết đi cho ta...cuồng long kiếm pháp”

”Cửu chuyển kiếm pháp...”

”Hoàng tuyền kiếm pháp...”

Kiếm chiêu luân chuyển, 3 tên này thật là vô dụng kiếm pháp mà chúng luyện vô cùng cao cấp nhưng khi qua tay họ lại trở thành những bài võ mèo cào, xấu còn hơn túy quyền làm Thiên muốn học hỏi cũng vô phương.

Trận đại chiến diễn ra suốt 30 phút.

”Hộc....hộc....hộc..” 3 con chó này đã mệt lè lưỡi, lúc này Thiên mới chán ngán bước đi trở về phòng.

Tệ thật, đánh cả buổi mà Thiên cũng chỉ nhìn được 3 bộ kiếm pháp này hữu mô hữu dạng 1 cách móp méo không được tích sự gì, nhưng mà quả thật là kiếm pháp tinh diệu, sau này nếu hắn có cơ hội sẽ phải kiếm vài tên vũ gia, mộng gia, tiêu gia này “xem” lại mới được.

”Ủa...Đại sư....ngài đi đâu vậy”

”Hừ, kiếm ngươi đó chứ đi đâu, còn chưa học đã muốn “cúp tiết” rồi hả...”

”Anh...ta nào có, đại sư...tới giờ học rồi ah, vậy để ta đi lấy sách vở”

”Không cần...tiểu tử ngươi không được đi đâu hết, bây giờ phải học ngay lập tức”

”Dạ...nhưng mà..”

”Không nhưng nhị gì hết...đi ngay cho ta”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.