“Nhân loại có trí tuệ và khả năng học hỏi mạnh nhất trong vô tận sinh linh, từ các loại hung thú con người bắt đầu học cách giết chết lấy tinh hạch rèn bảo khí, luyện đan dược”
”Dần dần những món đồ sơ khai không bắt kịp được tiến trình phát triển của nhân loại cho nên nó bị thay thế bằng những thứ tinh xảo hơn, kể cả bảo khí và võ học cũng vậy”
”Phù tự sinh ra vì lẽ đó và nó chính là sản phẩm của dòng họ gia cát do tổ sư Gia Cát Yến Khang sáng tạo nên, cũng kể từ đó phù đạo tiến vào 1 bước phát triển mới vô cùng mãnh liệt và cái tên Gia Cát Yến Khang khi đi vào lịch sử cũng trở thành sư tổ của phù sư đồng thời ông cũng là 1 vị phù sư vĩ đại nhất trong lịch sử Thiên Phù giới ta”
Thiên lại hỏi “đại sư, vậy 3 tòa thiên trụ kia bây giờ đang nằm ở đâu....”
”Thiên trụ....thật là đáng tiếc, thời gian không chừa 1 ai, lòng người lại quá tham lam. 3 tòa thiên trụ này sớm đã bị các đại cao thủ dùng đại thủ đoạn chia cắt mà chiếm lĩnh mất từ lâu”
”Theo truyền thuyết thì 3 tòa thiên trụ này bị đập thành 6 miếng rồi bị 6 thế lực chia cắt nhau đó chính là 6 đại môn phái mạnh nhất hiện thời”
”Nghe nói là qua thời gian lâu dài thai nghén, mỗi mảnh thiên trụ này hiện giờ đã bị luyện hóa thành 6 mảnh bí cảnh, do đó mỗi năm các môn phái đều sẽ tổ chức thi đấu chọn ra thiên tài tham gia bí cảnh này nhằm giành về lợi ích khổng lồ cho môn phái”
”Vậy sư phụ những môn phái đó...”
”Tiểu Thiên, ta hiểu ý con....Thiên kiếm môn dù chỉ xếp thứ 9 trong top 10 đại môn phái, nó ở gần ta nhất chính là nằm ở phía bắc Việt Quốc ta và hàng năm đều có 1 lần tuyển đệ tử trên toàn các thành trấn ta....cho nên các con vẫn còn 3 tháng để chuẩn bị cho lần tỉ thí này”
”3 tháng này cũng là thời gian ta có thể dậy tất cả cho các con, sau 3 tháng này thì ta không chắc còn có thể gặp lại các con nữa hay không”
”Thời gian cấp bách, 380 phù tự này các con chỉ có thời gian 20 ngày để học, trong thời gian này các con nhất định phải cố gắng tự mình rèn luyện nếu không sẽ không còn bất kỳ cơ hội nào nữa”
”Dạ...” 6 đứa học sinh cùng nhau vâng lời chỉ trừ Thiên ra.
Sau ngày hôm đó quả thật là 1 quãng thời gian vô cùng chăm chỉ của 5 tên hoa hoa công tử và Ale, ai nấy đều giống như điên cuồng chỉ biết ở trong phòng không ngừng cầm bút vẽ phù tự.
Thiên không hề biết đây là 1 quá trình khổ công tới cỡ nào, mỗi 1 chữ dù là thiên tài cũng chí ít phải mất 6 ngày mới họa được, kể cả như công tử xinh trai Trình Anh thiên phú và chăm chỉ xếp vào bậc nhất nhưng cũng phải mất 6 ngày rưỡi mới thật sự vẽ được 1 chữ cho nên hình nên dạng.
Đây thật sự là 1 quá trình khó vô cùng khó, gian nan vô cùng gian nan nếu không phải thiên phú và sự chăm chỉ vượt mức của họ thì căn bản là chuyện không thể nào, 6 ngày rưỡi đồng thời cũng là 1 con số vô cùng khả quan đối với Tịnh Đại Sư.
Còn nếu như với 3 tên Mộng Hằng, Vũ Quân, Tiêu Khắc thì tốc độ chậm hơn nhiều. 10 ngày....suốt 10 ngày mới lĩnh ngộ được 1 chữ,...20 ngày chỉ kịp viết thành được 2 từ. Thật là bó tay họ
20 ngày này Thiên vô tình lại là người chịu khổ nhất tại vì ngay trong ngày hôm đó hắn đã bị Tịnh Lão gọi vào phòng riêng rồi moi móc hết bí mật của hắn.
380 phù tự vốn Thiên định giữ bí mật không cho ai biết mình đã viết thành nhưng mà ngày hôm đó lão già tinh tường này đã nhìn thấu lời nói xạo của hắn.
Viết xong cơ bản phù tự rồi thì sao,...tất nhiên là sẽ bị lôi ra học tiếp những thứ khác.
Tịnh lão thấy được đệ tử thiên tài như vậy, lão không nhẩy cẫng lên thì thôi chớ lẽ nào lại buông tha.
”Tiểu Thiên...con xem cái này đi....” Tịnh Lão đưa cho Thiên 1 cuốn sách dầy cui bên trong toàn là các loại tài liệu, giới thiệu đủ về các loại đặc điểm hung thú, các loại chất liệu, kim loại, thượng vàng hạ cám mỗi thứ đều chi tiết rõ ràng vô cùng.
”Đây là...thiên phù bảo điển”
”Uhm....đúng vậy, nó còn có 1 cái tên khác là bách học bảo điển, thiên hạ cái gì cũng có, tổng cộng có 3500 trang gồm tất cả các loại tài liệu...ừm...tiểu Thiên....tiểu..tiểu...” còn chưa nói xong thì Thiên đã xem sách lâm vào trạng thái vong ngã hoàn toàn bỏ mặc qua những gì lão sắp nói.
Tốc độ lật sách của Thiên không nhanh, nhưng mỗi trang sách đều không bỏ sót, chữ chữ đều không bỏ sót, câu câu đều không bỏ sót. 3500 trang Thiên dùng nguyên 1 ngày đã học thuộc không sót 1 chữ.
Bị bỏ mặc 1 bên, nói cái gì cũng không nghe, Tịnh lão mới đầu còn hơi khó chịu nhưng ngay sau đó lại bất ngờ.
Trợn đôi mắt lên, cố bình ổn lại nhịp tim lão cảm thán “thật đáng sợ thiên phú học tập...thật đáng sợ....”
Sau 1 khoảng thời gian bất ngờ, Tịnh lão lại không nhịn được cười cười, trong lòng rạo rực dù là mở cửa bước ra cũng không cả chú ý tới đường.
”Bình....ay za...”
”Tịnh lão....lão bị bệnh hay sao vậy” Dịch lão bị va phải liền nói.
”Ah...không...sao lại nói ta vậy”
”Ta thấy lão hơi khác thường đó.”
”Khác....khác ở chỗ nào”
”Lão coi mình kìa...muốn cười thì cười cho to lên đi, móm mém cái gì không biết khó coi chết đi được”
”Móm mém gì chứ...ta còn chưa có già....lão khốn kiếp kia dám nhạo báng ta coi chừng ta cho ngươi 1 phù bây giơ”
”Hahahahahaahaa....giờ ta còn sợ 1 tấm địa phù của lão sao...tới...tới...để ta xem mấy tấm phù đó còn có bao nhiêu tác dụng nào...”
”Lão tặc kia....có ngon thì ra ngoài bìa rừng mà quậy, ở đây không được làm ồn”
”Bìa rừng không được....ta không thể đi, ta còn có việc”
”Việc gì ah....mấy ngày nay ngươi cứ lấm la lấm lét đi theo ta là có ý gì”
”Hừ...ta mà thèm đi theo ngươi....lão già ngươi có gì hấp dẫn a”
”Ah...vậy là ngươi đi theo Tiểu Thiên....xiii...thật là già mà không có phong độ chút nào....hhahahahaha”
”Hừ....ta coi lão thì cũng có hơn gì ta....suốt ngày chạy theo thằng bé thật là uổng cho 1 đời tông sư”
”Hừ....ngươi thì biết gì,...nếu như ngươi mà thử dậy cho nó 1 ngày thử xem, ngươi cũng sẽ giống ta thôi....nhưng mà ta nhìn lão, không giống người đủ tiêu chuẩn dậy được nó đâu mà ngược lại nha....ta thấy ngươi có tư chất làm đệ tử nó hơn đó....hhahaha”
1 câu này giống như chạm vào nỗi đau của Dịch Lão làm lão tức giận trợn trừng mắt ra.
”Không cần nóng....đúng là phải nhận”
”Hừ....dù có đúng thì sao, ai khiến ngươi nói ra”
”Uhm...phải rồi quỷ lão đầu kia đã bế quan 3 ngày nay không biết sao rồi...”
”Ta thấy chấn động đao khí từ phía đó đang ngày càng thêm mãnh liệt, lần này hẳn là Quỷ Lão sẽ tấn chức”
”Uhm....vậy thật là 1 chuyện vui trên đời, lần này mà Quỷ Lão tấn chức thành công....mọi người hẳn là sẽ cùng ta trở về nơi đó chứ”
”Uhm....ngày này, ta đã đợi lâu lắm rồi, chỉ còn 3 tháng nữa thôi....”
.........
”Đại ca....huynh có chuyện gì vui sao?”
”Ờ...” nghe Tịnh Phú hỏi, Tịnh lão lại không nhịn được cười lên 1 cái nữa bộ dạng thật hả hê.
”Ah....có phải là kỳ hạn 3 tháng sau phải không”
”Uhm...cũng không hoàn toàn là vì nó, đệ biết không....thẳng nhóc Tiểu Thiên này...chậc...chậc”
”Ah....nó làm huynh vừa lòng lắm sao”
”Không chỉ là vừa lòng.....mà thật sự là quá vừa lòng, khả năng phù hợp phù đạo của nó vô cùng cao...trí tuệ lại tốt mà sự chăm chú lại miễn chê.....với chiều hướng này ta tin rằng chỉ cần 1 năm là có thể cho nó họa ra được tấm hoàng phù đầu tiên”
”Thật sao....thật là 1 chuyện quá làm người ta kích động, 1 năm nhập phù đạo, thật không thể tưởng nổi...”
”Uhm...hahahahahaaha....” thấy người em mình kích động, Tịnh lão liền chỉ lỗ mũi lên trời mà cười.
Hôm nay, là ngày mà Tịnh lão kích động nhất trong rất nhiều năm qua, mấy cái vết nhăn nhỏ trên trán cũng bị kéo căng ra.
..........
Tư phòng Tịnh Lão.
Dịch lão thân như cây thương đứng thẳng ở ngoài cửa lớn, 2 tay khoanh trước ngực như đang chờ đợi điều gì đó.
Ngay bên cạnh cánh cửa là Tiểu Hắc cũng cuộn mình nằm đó, bên cánh cửa bên kia lại là 1 con sư tử có thân hình lớn hơn Tiểu Hắc 1 chút có bộ lông vàng rực đang nhắm lại 2 mắt dưỡng thần.
Đó chính là Tử Nhật, mấy ngày sau khi đi theo Thiên nó đều bế quan trong Thất Diệu Phù Giới củng cố cảnh giới sau đó niết bàn hỏa lại kích phát cho nó 1 lần lột xác nữa khiến nó trực tiếp đạt được năng lực thu nhỏ mình trở thành 1 con sư tử nhỏ như bây giờ và đủ điều kiện để đi theo bên người Thiên.
Vẫn chỉ là cảnh giới luyện thể đỉnh phong cảnh giới thông thần nhưng mà thực lực Tử Nhật bây giờ đã mạnh tới mức độ vô cùng, chỉ là đan điền của nó tựa như đang thai nghén ra cái gì đó nên thời gian dài này vẫn chưa thể tấn chức thú cảnh(nhân cảnh của nhân loại)
Theo như lời Tịnh Lão giải thích thì khi luyện thể đạt đến đỉnh sẽ là cảnh giới thông thần, sau thông thần sẽ kết thành đan điền luyện thành cảnh giới nhân cảnh.
Thông thần tên như ý nghĩa chính là cảnh giới đưa con người vượt qua phàm thể, thoát khỏi sự hèn mọn để đạt bước chân đầu tiên đến con đường của thần.
Nhân loại tu luyện, cảnh giới dưới nhân cảnh sẽ chỉ là ti tiện, là 1 hình thái sinh mạng vô cùng thấp kém và hèn yếu.
Và cảnh giới thông thần chính là bước nhảy vô cùng quan trọng trong cuộc đời 1 tu luyện giả, đồng thời cũng là giai đoạn quyết định của 1 thiên tài và phế vật.
Tại vì khi thông thần tới đỉnh sẽ tự động ngưng tụ ra thông thiên trụ có ẩn chứa tất cả tu vi thần thông và phù đạo áo nghĩa của 1 con người, ở cảnh giới này thậm chí còn có thể giúp nhân loại thức tỉnh những loại huyết mạch thiên kỳ bách quái, thần thông năng lực đặc thù vô cùng kỳ diệu.
Và nhờ đó mà tương lai của 1 người liền từ đây mà bị quyết định.