Giới Thần

Chương 565: Chương 565: Chương 566: Thí Luyện




Trong thời điểm mà 2 cha con Tiêu gia còn đang bàng hoàng khó hiểu thì lúc này không khí lại 1 lần nữa rộn lên.

”Hoàng thượng có chỉ....mời gia chủ tiêu gia tiếp chỉ”

Cả tiêu gia chỉ còn lại có 2 người Tiêu Hạo

”Thần tiếp chỉ”

”Thượng thiên hạ chỉ, hoàng đế chiếu dụ. tiêu gia mấy mươi năm gian thần lộng hành vẫn không làm việc có lỗi với quốc gia....hiện những kẻ bất trung, bất nghĩa với hoàng triều đều đã chết. Nay là thời điểm hoàng quốc ta cần nhân tài....trẫm cho tiêu gia cơ hội thần phục, kẻ thần phục sẽ hồi kinh tiếp tục giữ trọng trách quốc gia, kẻ không phục....giết”

”Khâm thử”

Gia chủ tiêu gia run rẩy ngơ ngác bước lên tiếp chỉ.

2 cha con họ nhìn nhau 1 cái trong mắt hiện lên rung động

”Cha...không lẽ là kẻ đó”

”Không sai...chính là kẻ đó...”

”Là đế hoàng trong miệng hoàng thượng đó sao?”

”Uhm...hẳn là vậy, thế gian...không có kẻ nào khác có thể sai khiến được hoàng thượng...haiii, 2 thành lĩnh vực đổi lấy sinh mạng mấy trăm tộc nhân...thật đáng giá”

”Đúng vậy, trời cao cho tiêu gia ta cơ hội...lần này nhất định phải tranh thủ, chỉ tiếc cho hơn trăm tên tham sống sợ chết kia”

”Cũng không có gì đáng phải sót, loại người như vậy trước không phản thì sau cũng sẽ phản, tiêu gia nuôi những người như vậy

..uổng phí”

”Uhm...cha, chúng ta hồi triều thôi”

.........

Xong việc ở tiêu gia cũng đã là gần 9 giờ sáng, mọi người sớm đã tập trung ở ngoài thí luyện đài từ lâu.

Thiên thu thập được thêm 3 đạo lĩnh vực “trọng vực” và “long hoàng vực”, cùng với “kiếm vực” là 3 đạo lĩnh vực mới, mỗi loại chỉ có 1, 2 thành.

Nhưng khi tiến vào Thất Diệu Đan Điền thì chỉ cần bấy nhiêu đó mà thôi, tuy là việc tu luyện lĩnh vực là 1 chuyện rất khó khăn và chậm chạp nhưng Thất Diệu Đan Điền của Thiên lại là nơi nuôi dưỡng chuyên nghiệp cho các loại vũ kỹ mà. Hắn cần gì phải lo

”Long hoàng vực” chiếm lấy 1 chỗ bọc lấy “cửu long phách thiên trảo” và long trảo thủ, chủ chưởng tất cả vũ kỹ long hệ và trảo hệ.

”Trọng vực” bọc lấy “hằng cổ tru tâm quyền” và lang trảo chủ chưởng hết về vũ kỹ quyền pháp.

.....

”Thiên ca...huynh làm gì mà tới trễ vậy” Axe nhào tới chỗ Thiên, kéo hắn vào 1 chỗ xếp hàng.

”Uhm...ta có chút việc...nàng xong chưa”

”Vẫn chưa...”

Lúc này nhóm người Tịnh lão tiến tới.

”Tiểu Thiên...các con tự tham gia thí luyện nha...ta và 2 lão già này đi trước, hẹn gặp lại con ở Thiên Kiếm Môn”

”Được...hẹn gặp lại”

Tịnh phú cũng bước lại.

”Tiểu Thiên đệ...ta hộ tống đệ đến đây thôi...tạm biệt”

Thiên cũng không biết Tịnh Phú là người của thế lực nào, hiển nhiên là không phải người của Thiên Kiếm môn, mà lại càng không thuộc về nhân gian phàm phu.

Công pháp mà Tịnh Phú tu luyện giống như gắn liền với việc kinh doanh kiếm tiền, rất kỳ lạ.

”Uhm...thí luyện này gồm những gì vậy”

”Ah...đây, huynh thấy đó không...là cái khối đá lớn đó đó....cái đó là dùng để đo chính xác lực lượng”

”Chỉ có những người có được từ 200 tinh lực lượng trở lên thì mới được vào vòng trong”

”Muội nghe người ta nói năm nay Thiên Kiếm môn hạ rất thấp yêu cầu tuyển dụng, như mọi năm thì phải tối thiểu 250 tinh mới được chọn...toàn là thiên tài không đó”

”Năm ngoái bị loại nhiều lắm” Axe cứ ở bên cạnh hắn nói chuyện líu lo hết chuyện này lại tới cái khác”

”Uhm...vậy còn cái đài tỉ thí kia là để làm gì?”

Thiên lại hỏi

”Cái đó đương nhiên là để quyết đấu rồi, muội nghe nói là sau 3 vòng sơ tuyển thì ai đủ điều kiện sẽ lên đài tỉ thí...người có chiến lực cao, thắng hạng cao không những được tặng đan dược mà còn được chọn trực tiếp làm nội môn đệ tử nữa”

”Nghe nói năm này phần thưởng cho người đạt giải nhất là 1 viên long hổ nhân đan có thể trực tiếp giúp luyện thể giả kết ra thêm 1 tòa thượng phẩm long hổ nhân trụ nữa....” nói xong cô bé này lại xuýt xoa mấy cái.

”Ờ...chỉ là 1 viên nhân trụ mà thôi, nàng làm gì mà có vẻ mê luyến nó vậy...”

”Huynh không biết đâu....võ học, đan dược, hay bảo vật trong môn phái phân cấp tuy không khác ở ngoài nhân gian....nhưng mà phẩm cấp thực sự thì cao hơn nhiều....nhiều lắm, huynh đừng có so sánh mấy cây nhân trụ rác rưởi ở ngoài với trong tông môn...không so được đâu” Axe khả ái nói.

”Hi...”Thiên không nhịn được béo cái má nàng 1 cái.

”Nè...các nàng định lên cùng 1 lôi đài với ta sao....không sợ gà nhà đá gà nhà ah”

”Ờ ha....chết rồi, vậy ta đi gặp nhị tỉ....Thiên ca, tạm biệt huynh nha”

....

Tạm chia tay 3 cô gái, Thiên ngoảnh mặt nhìn xung quanh cái bình đài này.

Phía trước trạm thí luyện thứ nhất là 1 khối đá ngũ sắc lớn có rất nhiều phù văn liên kết trực tiếp với 1 cái trụ nước.

Trên cái trụ nước này lại có rất nhiều con số rải đều giống như đo nhiệt độ, những tu luyện giả lên đài vung 1 đấm thật mạnh lên khối đá liền khiến đám phù văn trên đá lan tỏa tới cái ông nước kia, phù văn lan tới đâu là mực nước sẽ dồn tới đó.

Nước này có mầu đỏ rực, mỗi lần trào lên trên ống sẽ để lại 1 vệt mầu dạ quang giúp người xem thấy rõ được con số trên đó.

”Binh....vù” 1 nam tử to lớn đấm 1 đấm vào thạch trụ, phù văn liền bung tỏa.

”230 tinh...hợp cách..” ngay lúc phù văn tán đi, quy nguyên đan điền liền vận động.

Thiên bất ngờ, không ngờ đây lại là 1 đạo phù văn mới lạ mà hắn chưa từng biết.

Phải biết rằng mấy ngàn loại phù văn mà Thiên học được từ Tịnh lão là đã bao hàm gàn như trọn bộ những thứ có được ở ngoài nhân gian, cho nên mấy ngày nay dù hắn xem chiến đấu ở mức độ nào thì vẫn không hề học được cái gì mới, còn bây giờ không ngờ chỉ 1 viên đá lại có được thứ nằm ngoài phạm trù hiểu biết của nhân gian...tông môn, quả thật là không tầm thường ah.

”Dẫn truyền” đó là tên của loại phù văn này, nó có thể giúp lực lượng trực tiếp dẫn truyền đến 1 chỗ khác mà không hết thất thoát hư hao.

Lực lượng đấm ra của tu luyện giả ở đây chính là được “dẫn truyền” trực tiếp tới cái bệ nước kia sau đó nước sẽ bị áp lực này đẩy tràn lên ống. Bằng cách này đúng là có thể đo lường được rất chính xác lực lượng của 1 người.

”Thật là tinh diệu...còn tốt hơn mấy cái cân tạ ở trái đất ah”

”Rầm...xào...”

”192 tinh...không hợp cách”

”Rầm...xào...”

”199 tinh..không hợp cách”

....

Người coi giữ ở chỗ này có 2 tên, 1 tên đứng chỗ cột mực nước, cứ ai vừa đấm xong là lại hô to, kẻ nào hợp cách thì đi vào trong tên khác sẽ ghi tên lại.

2 tên đệ tử này tu vi mỗi người đều là nhân cấp trung kỳ, trên thân mặc 1 bộ trường bào mầu xanh giữa áo có 1 biểu tượng tam kiếm quy tâm, trên mặt mỗi người đều ẩn hiện 1 chút ngạo khí không cách nào che dấu.

Những lúc nghe thấy có người lực lượng chỉ đạt có 200, 250 tinh thì sắc mặt họ đều không dấu được 1 chút khinh thường.

Nhân loại ở luyện thêt cảnh lực lượng tối đa sẽ là 400 tinh. Nhưng từ 300 tinh trở lên thì đã được tính là những thiên tài...trên 300 tinh thì 1 tinh, 3 lượng cũng là vô cùng quý giá và được ghi lại kỹ càng.

Từ sáng tới bây giờ, có vẻ là vẫn chua có được ai đạt được đến 300 tinh cho nên 2 tên này mặt mũi chán nản vô sắc ah.

Thiên đang mê mẩn ngắm nhìn thì lúc này, 1 đạo âm thanh ngứa tai đã truyền đến.

”Ah...không phải Thiên sư đệ đây sao....uhm...có vẻ xanh xao ah, đói ăn mấy ngày rồi phải không...hahahaahaha” lời này nói ra chính là từ miệng 1 tên công tử mặc áo bào xanh rất quen thuộc.

Mộng Hằng.

Thiên bất ngờ nhìn hắn 1 cái sau đó nhìn thấy lần lượt Vũ Quân, Tiêu Khắc, và đặc biệt là Lang Tiếu Thiên....nhìn thấy tên này hắn liền hiểu.

”Thì ra là 1 lũ chó tham sống sợ chết...” Thiên không hề kiêng kỵ nói ra.

”Hoàng Thanh Thiên...ngươi muốn chết sao?” Mộng Hằng hét lên

Thiên không rảnh để ý chúng, hắn yên phận đứng vô xếp hàng của mình, thì ra mấy tên này nãy giờ đứng ở hàng thứ nhất ngoài cùng, còn Thiên lại xếp hàng thứ 3 ở tuốt dưới cho nên nãy giờ không nhìn thấy chúng.

”Hừ...lần này Tịnh đại sư đã đi, ngươi chỉ còn lại 1 mình thôi....đồ tiện dân khố rách áo ôm...ngươi còn dám càn rỡ”

Vũ Quân thù hận trợn cặp mắt trắng dã nhìn Thiên hét lên.

”Uhm...ta hình như chưa có nói gì ah....chó sủa, cũng nên lựa người nha” Thiên đáp

”Khốn nạn...” Lang Tiếu Thiên băng lạnh nhìn tới Thiên, sát khí bạo ngược trên thân không chút kiêng kỵ đổ dồn tới, miệng hắn nghiến răng.

”Hoàng Thanh Thiên....tốt nhất là ngươi bò qua được 3 vòng đầu....rồi rửa cổ chờ tới lôi đài chiến đi...khặc...khặc.....”

....

Cả 3 tên kia đồng loạt nhìn Thiên 1 cái âm lãnh rồi hả hê bước lên 1 bước.

Hàng của Thiên vẫn còn khoảng 3, 4 chục người nữa mới tới, nhưng 1 lần chạm trán nhàm chán này lại chỉ còn lại 6 người.

Lúc này hàng thứ nhất, Tiêu Khắc đã đến lượt, hắn ta rất ngạo mạn lướt ánh mắt khinh bỉ nhìn xuống Thiên 1 cái rồi tiến tới khối đá.

Tiêu Khắc rất có khí độ chào vị sư huynh Thiên Kiếm môn 1 cái rồi mới bước tới khối hắc thạch.

Vị sư huynh kia cũng chỉ hờ hững đáp lại hắn 1 chút, trên mặt không có lấy 1 chút biểu tình khi nhìn con người, nhưng mà ngay khi 1 đạo âm thanh vang lên thái độ đó của hắn liền cấp tốc thay đổi 180 độ.

”Rầm...bình” 1 đấm này cực mạnh vung tới, cột nước bị bắn mạnh lên rồi trực tiếp chạm tới mốc gạch 300 tinh để lại 1 vệt đỏ chói lóa mắt trên đó.

”300 tinh...cấp bậc thiên tài..hợp cách” vị sư huynh này vui sướng hét lên giống như bắt được vàng, thái độ của hắn khi chào Tiêu Khắc niềm nở hơn trước hẳn.

”Tốt...người tiếp theo”

Lần này lên đài chính là Mộng Hằng, không chút khác biệt hắn vẫn khinh miệt đảo mắt nhìn Thiên 1 cái rồi lên thử.

Vị sư huynh kia nhậy cảm phát hiện ra tên này là 1 nhóm với Tiêu Khắc nên thái độ khi chào cũng khác hẳn

”Sư đệ....mời”

Mộng Hằng vận hết toàn bộ lực lượng trong thân, gân xanh loằng ngoằng trải dài khắp tay chân sau đó bộc phát ra 1 đấm cực mạnh.

”Rầm....binh” lại 1 âm thanh như vậy nữa vang lên.

”Tốt...300 lẻ 4 lượng...cấp bậc thiên tài...hợp cách”

Sau đó Vũ Quân lên đài.

”Rầm..binh....”

”Hahaha...303 tinh...thiên tài cấp bậc...sư đệ mời”

Kế tiếp, Lang Tiếu Thiên

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.