“Rầm...rầm...rầm” 2 chiếc vuốt rồng bấu chặt vào đất bóp nát bấy 1 đám đất đá phía dưới, trên thân rồng, long uy sâm ngục khủng bố phả ra.
Bên dưới lôi đài, mấy chục tuyển thủ cùng trăm ngàn khán giả đều run sợ, chỉ thoáng chịu chút long uy mà chân đã nhũn ra trên đất.
Lắm người còn són cả đái ra quần, nữ nhân đều kêu la sợ hãi.
Dưới chỗ ngồi tuyển thủ, mấy chục tuyển thủ đều run lẩy bẩy nhìn lên long ảnh trên cao kia, ở đây chỉ cách lôi đài có gần 30 mét, long uy này phả tới trọn vẹn bao phủ lấy họ.
Nhìn thấy nụ cười trên mặt Thiên cùng với đạo long ảnh này, suy nghĩ trước kia của họ về Thiên lập tức bị lật đổ.
Với loại chiến đấu như thế này, dù là bất kỳ ai trong bọn họ đều không đủ tư cách xen vào.
Trên bàn khách mời.
Long Hoa mắt sáng rỡ nhìn xuống.
Lang Thông Thiên vỗ bàn cái rốp.
”Long ý....thật sự là long ý, thậm chí còn đạt tới 5 thành”
Sau 1 phút ngạc nhiên, ánh mắt lão ta liền thu lại sự rung động đổi lại thành 1 sự ganh gét lẫn thâm độc, sát khí trên thân bất chợt lan tràn.
Điều này Long Hoa Nhìn rõ vào trong mắt.
Bên dưới.
”Long ý....tốt, Hoàng Thanh Thiên...ngươi xứng để ta dùng đến 1 chút chân lực....nhưng dù là long ý thì sao....hahahahahaaha....” vừa nói xong, hắc sát ma quân và chính nghĩa thư sinh liền trở về bên người hắn sóng vai.
Bầy lang cũng được Thiên thu hồi lại, 1 mình hắn cùng cự đại long ảnh đứng đối diện với 3 người Lang Thế Thiên.
Thiên cười 1 cái không nói gì, 2 tay cử 1 cái long vuốt liền bộc phát ra 1 trận bạo nổ trong không khí.
”Ngươi nói quá nhiều....” chưa nói xong thì song trảo đã trảo tới.
”Hừ... “ Lang Thế Thiên cử lên song thủ vỗ tới, tiếng không khí bạo nổ sinh ra không ngờ 1 chưởng này lại bộc phát ra lực lượng hơn 500 tinh.
”Rầm.....phanh...” long trảo vừa chạm vào cự quyền của Lang Thế Thiên liền sinh ra 1 trận bạo hưởng khủng khiếp, dư uy phát ra dễ dàng nghiền nát 1 mảnh đất đá phía dưới.
”Ngaaaaaooooooo....” long hình vung lên long trảo 1 trảo đập bay hắc sát ma quân, long vĩ quất 1 cái vỗ bẹp chánh nghĩa thư sinh, chiến lực không gì sánh kịp.
”Rầm..rầm...phanh...phanh...” bên dưới bụi bay mù mịt, tiếng nổ mạnh vang vọng khiến người điếc tai.
May mắn đám khán giả bên dưới vừa nãy bị 2 tiếng long ngâm làm ù hết màng tai chứ nếu không thì bây giờ sẽ lại chịu 1 lần tra tấn nữa.
Tiếng long ngâm ban nãy mặc dù ẩn chứa 500 tinh lực lượng đủ để mạt sát hết tất cả tuyển thủ và khán giả ở đây nhưng phạm vi lực lượng bộc phát lại bị Thiên thu nhỏ lại chỉ trong phạm vi lôi đài, người chịu ảnh hưởng lớn nhất chỉ có Lang Thế Thiên mà thôi.
Loại chưởng pháp mà Lang Thế Thiên sử dụng có tên là “kinh thiên chưởng” 1 loại chưởng pháp huyền phẩm đỉnh phong vô cùng mạnh mẽ của riêng hắn.
Loại chưởng pháp này có thể giúp 2 bàn tay hấp thu phù lực rèn luyện cơ nhục và dự trữ vào các đốt xương và cơ bắp, đến khi đại chiến sẽ có thể bộc phát ra tất cả.
1 chiêu này của Lang Thế Thiên sớm đã được hắn luyện tới đỉnh, 1 chưởng bộc phát ra liền trực tiếp tăng phúc gấp đôi lực lượng thân thể, 1 chưởng vỗ ra là hơn 700 tinh lực lượng vô cùng kinh người.
Còn Thiên, hắn cũng chỉ bộc phát ra lực lượng nhỉnh hơn con số này 1 chút mà thôi.
Khói bụi tán đi, dưới lôi đài đã bị đào thành 1 cái hố đất sâu, Thiên và Lang Tiếu Thiên mỗi người đứng ở trên 1 bên bờ đất.
Trên trời cao 3 đạo hư ảnh vẫn đang ầm ầm đại chiến, nhưng hắc sát ma quân và chánh nghĩa thư sinh đã bị đánh cho tả tơi như xơ mướp, hư ảnh sớm đã mờ nhạt hơn trước nhiều.
Bên dưới. Thiên vẫn như không có chuyện gì, vạt áo trên thân vẫn không nhiễm 1 hạt bụi.
Đối diện hắn, Lang Thế Thiên lại chắp tay sau lưng, sắc mặt thoáng chút nghiêm trọng, 2 cánh tay sưng đỏ hơi run, hiển nhiên là trận va chạm vừa nãy hắn thua thiệt.
Lực lượng của Lang Thế Thiên quả thật không cách nào vượt qua được Thiên, chưởng đầu tiên hắn chỉ dùng 500 tinh, thì Thiên lại dùng 600 tinh lực lượng.
Chưởng thứ 2 hắn dùng 650 tinh thì Thiên lại dùng 800 tinh.
Đến khi chưởng thứ 3 thứ tư hắn dùng đến cực hạn 900 tinh của mình thì Thiên lại dội lại bằng 1500 tinh.
10 chưởng vỗ ra là 10 lần Lang Thế Thiên hắn đau nhói bàn tay, hắn cứ tăng lên bao nhiêu thì Thiên tăng lên bấy nhiêu.
1 suy nghĩ đáng sợ bắt đầu mọc lên trong đầu Lang Thế Thiên
”Cực hạn lực lượng của Thiên là bao nhiêu?”
Nhưng mà hắn không dám hỏi, nếu hắn hỏi câu này thì cũng đã đồng dạng là hắn thừa nhận sự thua kém của mình.
Nhưng câu hỏi đáng sợ này lại không ngừng quanh quẩn trong đầu hắn. Chân thật chi nhãn cực lực triển khai, Lang Thế
Thiên cố dùng cách ngu xuẩn này để tìm cho mình câu trả lời, đáng tiếc rằng cách này vô ích.
”Tiện nhân.... mau thành thật nói ta biết, lực lượng cơ thể ngươi là bao nhiêu?” giọng Lang Thế Thiên vẫn giống như kẻ bề trên sai khiến kẻ dưới quát ra.
”Không nhiều không ít....đủ để giết ngươi”
”Hừ....còn dám già mồm...nói mau”
Trả lời lại hắn cũng chỉ có 1 chưởng vồ tới.
”Rầm...rầm...hự...” cát bay đá chạy tán đi, Lang Thế Thiên bị 3 trảo này xé mất 1 mảnh áo, cào ra 1 vết máu trên ngực, cánh tay vô lực thõng xuống.
”Khốn kiếp....ngươi muốn chết” Lang Thế Thiên cuồng nộ, trên thân hắn 1 tầng phong ấn rốt cuộc bị xé tan.
Lang Thế Thiên lấy ra 1 viên đan dược mầu xanh bỏ vào miệng
”Rắc...rắc...” dược lực vừa tan, cơ thể hắn liền phát ra những âm thanh vỡ vụn sau đó lực lượng thân thể bắt đầu điên cuồng kéo lên.
375....379....380...385....
Rốt cuộc trước cặp mắt ngạc nhiên của mọi người, lực lượng thân thể hắn đột phá tới 390 tinh, càng đáng sợ hơn đó là hắn dẫn động ra thiên mệnh trong thân kích phát tất cả 6 môn võ học cùng 4 đạo huyền phẩm phù văn trong đan điền bắt đầu ngưng tụ thông thiên kiều.
Bầu trời bắt đầu tối lại, mây đen ùn ùn kéo tới báo hiệu cho lôi kiếp sắp kéo tới.
Lôi kiếp....không sai, chính là tiểu thiên cơ lôi kiếp.
”Hahahahaahaha....Hoàng Thanh Thiên...để ta cho ngươi biết lực lượng thật sự của ta...hahahahahaa”
Mang theo lực lượng hủy thiên diệt địa, Lang Thế Thiên hợp thể lại cùng 2 đạo công đức hư ảnh vốn đã tả tơi xơ mướp của mình.
Lực lượng 1 chiêu của hắn trực tiếp bị kéo lên tới 2000 tinh, trong đan điền dựng dục 1 tòa cự đại thiên trụ, trên thân trụ là những hoa văn huyền diệu đến cùng cực.
Trụ này to phải gấp 3 lần nhân trụ, trụ này vừa ra, thiên ý nhàn nhạt trên trụ liền khuyếch đại lực lượng sãn có trên thân Lang Thế Thiên lên gấp đôi.
Thiên trụ này càng bắc càng cao, cùng với thiên mệnh chi kiều ẩn chứa toàn bộ võ học cũng sánh vai kéo thẳng lên ngực.
Thiên ý càng ngày càng mạnh hơn, thiên mệnh cũng càng ngày càng rõ ràng hơn, lực lượng được tăng phúc liền kéo căng ra càng ngày càng lớn hơn.
”Rầm...rầm...rầm...phanh....phanh...” lực lượng trên tay Lang Thế Thiên lên tới con số khủng bố....4000 tinh.
Dưới chưởng lực này Thiên vẫn thong dong dùng 1 lực lượng lớn hơn phân nửa đối chiến. Sự việc vẫn không hề khác với lúc nãy.
”Zaaaaaa.....” bàn tay đã sớm đau đớn tê dại nhưng Lang Thế Thiên...hắn muốn phát điên rồi. Hắn không cách nào tin nổi lực lượng như vậy mà vẫn không làm gì được Thiên....hắn không tin.
Ngay lúc này.
”Rắc....rắc...” 1 đạo lực lượng kinh khủng từ cơ thể bắt đầu phun trào, thông thiên kiều và thiên trụ rốt cuộc đã nối thông nhân đan tới đỉnh chống cao lên 150m, chiều rộng đan điền lan rộng ra hết cỡ 1 mảnh chu vi 300m² đẩy tu vi của hắn lên cảnh giới nhân cảnh.
Lực lượng thân thể tức thì được nhân lên gấp 9 lần 390 tinh biến thành 3510 tinh, cộng thêm 2 đạo công đức lực lượng chứa 3000 tinh thành 6510 tinh, cùng với thiên ý từ thiên trụ tăng phúc gấp đôi lên thành 13200 tinh.
”Khặc....khặc...lúc chết của ngươi tới rồi đó....hahahaha”
Lại vung lên nắm tay, Lang Thế Thiên như 1 con trâu điên nhào tới.
”Phanh....Rầm...rầm...phanh...phanh...” tiếng kêu chát chúa vang lên. 10 tiếng....tương đương với 10 chưởng.
Chỉ 10 chưởng thôi đã tách ra, càng đáng ngạc nhiên đó là lần này sự việc vẫn không hề khác biệt so với trước.
Chỉ có 1 sự khác biệt duy nhất đó là cặp mắt Lang Thế Thiên không còn “nhìn” mà trực tiếp trợn trắng lên như gặp quỷ.
Tại vì trước 13 vạn tinh lực lượng này, Thiên vẫn ổn định thủ thắng, lực tay hắn vẫn bộc phát ra lực lượng còn kinh khủng hơn dội ngược lại tuyệt đối lực lượng trên nắm đấm của Lang Thế Thiên.
Luyện thể cảnh bộc phát ra lực lượng mười mấy vạn tinh lực lượng, ngay cả cường giả nhân cảnh như hắn cũng vô pháp kháng lại....đây là loại khái niệm gì....là loại chuyện kinh khủng tới cỡ nào.
Ngay lúc này...
”Crắc....crắc..”lôi điện trên bầu trời loằng ngoằng, báo hiệu cho tiểu thiên cơ lôi kiếp sắp được phát động.
”Hoàng Thanh Thiên...chờ ta độ xong lôi kiếp sẽ trực tiếp...băm nhỏ ngươi ra..hừ”
Sau đó
”rắc...” 1 đạo lôi điện mầu đen lóe lên trên bầu trời.
Nhìn thấy loại lôi kiếp này, Thất Diệu Đan Điền cùng quy nguyên đan điền nhất loạt cuộn trào.
Vô số đạo thông tin liền trào vào óc hắn. Trong 1 tia lôi điện nhỏ này không ngờ lại có tới mấy trăm loại thông tin ồ ạt kéo tới.
Lang, hổ, phượng, rồng, lân, quy, cự linh, tinh linh, nguyên tố, ma đạo, quỷ đạo, nhân đạo,....thể loại trăm trăm ngàn ngàn nhiều không đếm xuể nhưng mỗi thứ đều rất mờ mịt không quá rõ ràng.
Loại ảo diệu như vậy nếu nhân thể tiếp nhận sẽ có thể ngẫu nhiên hấp thu được 1 loại trong số đó thành của mình...đó sẽ là cơ duyên của hắn.
”Thiên cơ lôi kiếp“....thiên cơ...cơ duyên....quả nhiên danh xứng với thật”
Ánh mắt Thiên lóe lên 1 tia kích động sau đó cả người liền lao tới như 1 đạo tia chớp.
Trên thân hắn 5 đạo hào quang bộc phát, tốc độ liền như điện xẹt.
”Oành....hahahahaha....cơ duyên...để ta xem cơ duyên của ta là gì...hahahahaaha...”
Ngay lúc này, lúc mà đạo tia chớp kia vừa hạ xuống, 1 đạo tia sáng còn nhanh hơn liền lướt tới đón đầu.
”Xịt...” 1 âm thanh nhỏ bé vang lên sau đó bầu trời dần tán đi kiếp vân.
Lang Thế Thiên đứng lặng người trước không trung bất lực nhìn đại cơ duyên của mình bị 1 đạo tia sáng nhanh không gì sánh được nuốt trọn.