Giới Thần

Chương 596: Chương 596: Chương 597: Khủng Bố Kiếm Ý




Sương Nhi sợ hãi mở hé 2 mắt, ngay lập tức nàng ngây ngẩn nhìn lại.

Phía trước, trọng kiếm của Kiếm Thập Tam chậm rãi hiện ra vô số vết nứt, ngón tay Thiên chỉ chạm nhẹ lên 1 điểm trên kiếm rồi rụt về nhưng ngay lúc đó.

Vô số tầng sát khí mỏng được ngưng tụ đến cực hạn lại hóa thành vô số đợt sóng nhỏ lăn tăn dần dần tràn về phía thanh kiếm giống hệt như sóng biển vỗ vào bờ cát.

Nhưng những đạo sóng biển nhỏ xíu này lại nhiều vô số kể, qua không biết bao nhiêu lần điệp gia tràn tới, đầu tiên liền phá uy lực kiếm thứ 5 của Kiếm Thập Tam một cách đơn giản.

Điểm quan trọng là mỗi lần sóng biền này tràn tới 1 chút sau đó lại tràn về, trên đường tràn về này nó lại giao nhau với những đợt sóng khác tràn đi, lực phá vỡ đáng sợ chính là chỗ đó.

Càng đáng sợ hơn là sau đó, những đợt sóng lăn tăn này giống như kỳ nhông bám tường vẫn tiếp tục không ngừng nghỉ tràn tới mũi kiếm, thân kiếm...

Sóng nhỏ tràn tới đâu là vết rạn nứt tràn ra tới đó, thanh trọng kiếm làm bằng thâm uyên tinh kim cứng rắn phi thường không ngờ bây giờ đây lại bị những đợt sóng này phá thành những mảnh vụn nhỏ rớt xuống.

Những mảnh kim loại vừa tách khỏi kiếm, trên đường rớt xuống đất nó vẫn không ngừng bị những đợt sóng nhỏ này tràn tới sau đó lại bị chia nhỏ nát vụn...liên tiếp như vậy không ngừng cho tới khi rớt xuống đất thì lúc đó, chúng đã trở thành những hạt mạt sắt nhỏ mịn không thể nhỏ hơn được nữa.

Kiếm Thập Tam ngây người như tượng trước cảnh tượng này diễn ra, đến cả trọng kiếm trên tay đã hóa thành phấn mạt, bàn tay nhẹ hững và những đạo sóng gợn đang lan đến da tay hắn cũng không biết.

Từ loại gợn sóng này, hắn nhìn thấy được một loại đẳng cấp quá mức cao xa, chênh lệch so với của hắn....

cùng là vận dụng sát ý.

Cùng là vận dụng trọng lực

Cùng là vận dụng kiếm đạo

Cùng là kiếm pháp “trọng lãng sát kiếm”

Nhưng của hắn luyện, bỗng nhiên giống như thô thiển đến cùng cực.

Trong lòng hắn giống như có vô số thứ đang bị lật đổ...có cái gì đó như vỡ vụn ra nát bấy.

”Không...không thể nào...trọng lãng kiếm sao có thể luyện như vậy....ngươi...là ngươi ngu xuẩn...là ngươi ngu xuẩn nên mới luyện sai...”

Ngay lúc này, một cơn đau đớn từ bàn tay truyền tới làm hắn thức tỉnh khỏi điên dại.

Trên bàn tay, vô số đợt gợn sóng li ti vừa truyền đến làn da liền khiến kết cấu bên trong da thịt không ngừng bị phá vỡ.

Những đạo sóng li ti này không chỉ lan ra xa từ ngón tay tới bàn tay mà còn lan sâu vào trong từ da tới thịt xương.

Chúng giống như có được ý chí riêng không ngừng 1 đường thẳng tiến mà tới, chúng lan tới đâu là trực tiếp phá vỡ kết cấu nơi đi qua, ngón tay chẳng mấy mà hóa thành xương trắng sau đó xương trắng rơi rụng thành mạt xương rớt xuống.

Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều không nhịn được lạnh hết sóng lưng.

Đối với đám “khán giả” bình thường thì chỉ sinh ra 1 suy nghĩ đáng sợ lật đổ thường thức bình thường của họ.

Nhưng đối với 3 tuyệt đại thiên kiêu Nhan Nhi, Hiên Viên Tuấn, và Cổ Võng lại thấy được rất nhiều thứ mà ngay đến cả họ cũng giống như có cái gì đó trong suy nghĩ của mình bị lật đổ.

Nhìn thấy từng đạo gợn sóng đáng sợ kia lan ra, trong đầu họ liền “ông” lên một tiếng, một loại suy nghĩ khiến nhân tâm sun sợ sinh ra “trọng lãng kiếm ý”

Thiên thu lại thế đứng xoay người lại bước đi, miệng hắn chỉ vọng lại 1 câu.

”Nhớ đừng bao giờ xưng thiên tài trước mặt ta...lại càng đừng bao giờ làm kẻ thù của ta”

Sau đó Thiên nắm bàn tay nhỏ lạnh ngắt của Sương Nhi, trong lúc cô còn đang sững sờ liền kéo nhẹ.

Lúc Thiên bước đi, khí thế trên thân hắn bình hòa điềm đạm nhưng lại khiến ánh mắt người xem cảm nhận được 1 sự to lớn vô cùng.

Hiên Viên Tuấn nhìn Thiên, tròng mắt lập tức hiện lên một nét đố kỵ lẫn gét bỏ.

Cổ Võng nhìn Thiên lại thoáng hiện 1 sự hung bạo trong mắt.

Duy nhất chỉ có Nhan Nhi, cô nhìn hắn, cảm nhận loại khí chất tự tin trên người hắn...không ngờ rằng loại khí chất đó lại là thứ cô thích nhất, trong lòng liền khó nhịn được cảm giác tò mò và thần bí.

Nhưng cô không hề biết rằng cảm giác tò mò đó, là khởi điểm của đại đa số những thiếu nữ điên cuồng trong tình yêu.

Ngay lúc này, 3 người lang gia đã đi tới, vừa hay lúc nhìn thấy bóng lưng của Thiên dần đi khuất.

Ngay lúc này 1 tia lửa hận liền lóe lên trong mắt họ, ngay sau đó Lang Thế Thành liền thả ra lĩnh vực diệt trừ kiếm ý “trọng lãng” trên thân Kiếm Thập Tam.

Tròng mắt khẽ hiện một tia ác độc, Lang Thế Thành khẽ nói.

”Cơ duyên mà sư phụ nói...là hắn hay sao?”

Sau đó 2 tên Lang Thế Thiên, Lang Tiếu Thiên cũng hiểu ý liền nói “hẳn là như vậy”

”Vậy được...vậy ta mang tên này về cho sư phụ”

Sau đó 3 người này mang Kiếm Thập Tam đi mất.

Mục đích của họ khi ghép 2 chữ “cơ duyên” vào người Kiếm Thập Tam chỉ duy nhất vì 1 lý do.

”Kẻ thù“...kẻ thù của Thiên.

Nếu tên này đã là kẻ thù của Thiên...vậy thì họ sẽ không ngần ngại giúp hắn mạnh lên, chế tạo ra 1 kẻ thù thật sự cho Thiên.

Đáng tiếc là suy nghĩ sai lầm này của họ, chỉ là một trò con nít không đáng để Thiên quan tâm.

.....

Sau buổi chiến đấu này, mọi người đều giải tán làm việc khác, chỉ riêng có cô bé Nhan Nhi còn hơi sững lại ở đó tựa như nhớ lại cái gì đó.

Mắt đẹp khẽ ánh lên 1 tia khéo léo, môi hồng khẽ mỉm cười, nàng đưa bàn tay trắng nõn mũm mĩm lên xoa nhẹ trên mặt.

Không hiểu đây là loại ảo thuật gì mà chỉ mấy cái xoa này thôi khuôn mặt xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành đã nhanh chóng trở nên bình thường sau đó thậm chí còn hơi chút xấu xí, trên má tuy khó che 2 lúm đồng tiền duyên dáng nhưng lại có thêm 1 cái nốt ruồi thịt lớn bên má phải, thay nhẹ 1 thân quần áo, nàng cười lên một cái tinh nghịch rồi đi thẳng về phía nhà ăn.

lúc này Thiên và Sương Nhi lại tiếp tục ngồi vào bàn ăn

Bà chủ ở đây rất khéo tính đã chừa lại một mâm đồ ăn ở đó chờ họ về.

Chỉ là bưng mâm đồ ăn ra lại là một cô gái có nốt ruồi lớn bên má phải.

”Uhm...đa tạ..” Thiên tiếp nhận khay đồ ăn rồi mỉm cười với nàng 1 cái.

”Sương Nhi, nàng lo ăn đi...”

”Thiên ca...huynh mạnh..mạnh nhu vậy sao?”

”Uhm...cũng tạm được...đủ để bảo vệ muội thôi”

”Lần trước...huynh đã cứu muội 1 lần...bây giờ không ngờ lại...”

”Đừng nói mấy lời như vậy...ở ngoại môn ta chỉ mình nàng là đồng hương...nên đùm bọc lẫn nhau”

Nghe được 2 chữ “đồng hương” này cô gái tiếp tân có nốt ruồi lại nhoẻn miệng cười nhẹ 1 cái.

Rõ ràng là nàng đang ở đây nghe lén hắn nói chuyện, có lẽ vì nhìn thấy động tác hắn nắm tay Sương Nhi mà hiểu nhầm.

”Phải rồi Thiên ca...đồng hương của chúng ta vẫn con 3 người mà...huynh còn nhớ lần trước đã dùng 1 đạo trì dũ thuật không...trong lúc đó huynh đã cứu được 3 người họ”

”Uhm...vậy sao...tốt, nàng giúp ta liên lạc với họ”

”Hihi...dạ”

........

Kết thúc 1 buổi sáng oanh động, buổi chiều ở nhà Thiên chỉ mài phù chỉ và khắc 13 đạo phù văn “tụ nguyên” sau đó lại tu luyện

Trong quy nguyên đan điền 7 thanh kiếm quyết cơ bản đã có được 5 thanh

”thiên lang kiếm ý” liền hợp với yếu quyết chữ “điệp”

”Cửu Thiên kiếm ý” hợp với yếu quyết chữ “cực”

”Lôi hỏa kiếm ý” hợp với chữ “vẫn”

”Phá diệt kiếm ý” ứng với yếu quyết chữ “phá”

”Trọng lãng sát kiếm” ứng với yếu quyết chữ “lãng”

5 loại kiếm ý này sinh ra giao động lại càng mạnh hơn so với trước, khả năng hấp thu phù lực lại nhanh hơn 1 thành.

Suốt 1 ngày hôm sau Thiên chỉ ở nhà cầm kiếm tu luyện kiếm pháp.

”Trọng lãng sát kiếm” chỉ có phẩm vị huyền phẩm sơ giai, áo nghĩa cũng không phải quá khó luyện, trong 1 ngày này Thiên đã luyện kiếm ý và kiếm thế “trọng lãng” đến cực điểm ngưng luyện ra 1 thành kiếm phách mới dừng.

Sau đó 10 ngày tiếp Thiên lại tiếp tục luyện “lôi hỏa kiếm” tới tình trạng kiếm phách và “cửu thiên kiếm ý”, “phá diệt kiếm ý” đến 5 thành.

2 môn công quyết này phẩm cấp quá cao, toàn là địa cấp trở lên cho nên không thể ngày 1 ngày 2 mà luyện thành được.

Đến ngày thứ 10, chính là lúc thời khắc hắn chờ đợi đã tới.

Hắc bạch công đức phân thân của hắn luyện thể tới đỉnh

Chỉ 1 vạn tinh lực lượng, sau khi khai thác hết tiềm lực, trong đan điền 2 đạo địa cấp bất tử phù văn liền bốc lên vô cùng lực lượng ngưng tụ thành 1 đạo thiên mệnh trụ, được sự thúc đẩy của nhân trụ từ 2 môn công pháp mà tạo thành 1 đạo cực phẩm thiên mệnh chi kiều.

2 môn ma công và 2 môn chánh công tuy chỉ có 2 tầng đầu nhưng lại ngưng tụ ra số mệnh vô cùng lớn lao lại cộng thêm địa cấp phù văn “bất tử” kết hợp quả thật chính là tuyệt phối.

Khi đạo thiên mệnh chi trụ này chống trời cao mở rộng đan điền, bên ngoài liền kéo tới phù lực giống như gió lốc.

Trời cao giống như nổi bão lớn, tiếng phù lực lao nhanh tạo thành âm thanh rít gào đáng sợ.

Trên trời cao, mây đen lại phủ kín, điện chớp mây giang kéo tới kinh khủng, cường độ mạnh phải gấp mấy lần lúc Lang Thế Thiên độ tiểu thiên cơ lôi kiếp

Đan điền mở rộng ra không ngừng, phù lực liền lấp đầy vào không ngừng, phía dưới chân đan điền thiên mệnh đậm đặc ngưng tụ thành 1 đạo thiên trụ to lớn huyền ảo.

Thiên trụ này vừa thành liền hội tụ số mệnh toàn thân và khắp trời đất lại thậm chí cả một phần khí số khổng lồ của cả Thiên Kiếm môn mà bắt đầu trưởng thành, hoa văn trên trụ phức tạp huyền diệu đến cùng cực, trên trụ là 1 loại ý chí khủng bố mà cô đọng, ý chí này chính là thiên ý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.