2 tên Vu Tiểu Sài, Tiểu Xá Bình lập tức run lên, ánh mắt có chút sợ hãi trốn tránh.
”Ân công, cũng không phải đâu...chỉ là chúng ta bị té...”
”Không dần dấu giếm ta, ám thương trên người các ngươi vô cùng nghiêm trọng nếu không kịp chữa trị, cả đời cũng đừng mong tu luyện....nói đi”
”Ân công,...chúng ta không sao, một chút phiền phức chúng ta có thể tự giải quyết...”
”Ân công...ta....”
Còn có chút lưỡng lự, 2 tên này quả thật gặp phiền phức hơn nữa là phiền phức lớn nếu không họ cũng không đến nỗi tiều tụy đến như vầy.
Nhưng mà họ thân phận thấp hèn mà người bức hiếp họ lại có thân phận không thể trêu chọc, ân công đối với họ có ơn họ không thể lại liên lụy tới ân công nữa.
Thà rằng để họ chịu chút khổ cực còn hơn, dù sao thì cũng đã thành quen.
Thiên nhíu lại chân mày, hắn nhìn thấy rõ những tổn thương trên thân 2 người này, trong thoáng chốc trong lòng hắn cháy lên một trận sát khí.
”Bành...xẹt....” sát khí bốc lên khiến một mảnh không gian xung quanh chợt lạnh xuống, áp lực tràn ra.
”Ta tới đây, không có nhiều bạn bè....qua trận tai nạn đó, sinh mạng còn sống đã rất ít, người có thể tiếp tục bước chung con đường với ta đã không còn bao nhiêu...
”Tới Thiên Kiếm Môn, ta vẫn tưởng rằng có thể xem nó như căn nhà thứ 2 cho mình nương náu nhưng mà....lại khắp nơi bị khinh khi.
”Các ngươi không chết dưới tay ma nhân, không chết dưới miệng hung thú mà bây giờ thì sao....lại chết dưới tay nhân loại đồng môn, cái nơi mà các ngươi khát vọng hướng tới....
”Trong mắt ta, sinh mạng rất quý giá....quý giá đến độ có thể đánh đổ cả một quốc gia, đồ diệt cả gia tộc, diệt môn cả tông phái, chỉ cần là huynh đệ....”
”Các ngươi.....là huynh đệ của ta”
Vu Tiểu Sài lập tức ngây người.
Tiểu Xá Bình ngây người.
Thiết Vô Danh ngây người.
Sương Nhi ngây người.
Kể cả Nhan Nhi cũng ngây người.
Sát khí trên người Thiên tựa như thâm uyên bỗng chốc liền biến thành ấm áp thanh tân, một trận lực lượng kỳ dị mà tươi tốt bỗng nhiên kéo tới.
Mộc hệ phù lực tựa như bị cái gì đó dẫn dắt mà ùn ùn kéo về.
Ngồi ở đó, tay Thiên chậm rãi xòe ra, một đốm ánh sáng mầu xanh chậm rãi cháy rực lên.
Trước sự chấn động chưa tan của mọi người, tay Thiên lại đẩy ra
Ngay lập tức mộc hệ lực lượng từ bàn tay hắn hóa thành 5 đạo tia sáng cùng lúc bắn vào cơ thể 5 người.
Thương tật và độ hạn hẹp kinh mạch của họ trong thời gian nháy mắt liền biến mất không còn.
Nhưng thứ nằm trong viên cầu đó cũng không phải chut thuần túy là thần thông “nhiên mộc” và thứ họ nhận được cũng không phải thuần túy là một lần chữa thương mở rộng kinh mạch.
Đạo tia sáng chiếu vào người họ rất nhanh liền dung nhập vào cốt nhục gân mạch, mộc hệ lực lượng lập tức liền dọc theo kinh mạch hòa tan ra chữa lành mọi thương thế, mở rộng rèn luyện gân cốt nhục thể.
Sau đó vỏ bọc bên ngoài của viên cầu này tan ra, phần nhân trong đó liền hiển lộ.
Ngay lập tức.
Một loại kiếm đạo ý chí sắc bén tự nhiên liền bộc phát bành trướng.
”Oành....oành...” loại ý chí này mềm mại tựa như mùa xuân sắc bén mà dễ chịu vừa bộc phát liền tràn ngập khắp mảnh không gian ngấm sâu vào trong ý thức, đánh mạnh vào mảnh tinh thần khắc vào đó.
Loại ý chí này vừa ra liền khiến 5 con ngươid này ý thức như rung lên, một loại khái niệm kinh người lọt vào nhận thức của họ.
Kiếm ý.....là kiếm ý trong truyền thuyết.
Không những vậy còn là mộc hệ kiếm ý khó lĩnh ngộ nhất trong các hệ kiếm ý.
Chỉ trong thoáng chốc 5 con người này liền lâm vào vô hạn kích động lẫn sợ hãi nhưng mà họ còn đánh giá vấn đề quá đơn giản.
Tại vì ngay khi đạo mộc hệ kiếm ý này khắc sâu vào tâm hải liền tiếp tục chảy tràn tựa như liên miên bất tuyệt kiếm ý không ngừng gia tăng, vô vàn ảo diệu lũ lượt tràn đến vùi lấp linh hồn họ trong khiếp sợ.
Kiếm ý sơ ngộ
Kiếm ý nhất trọng....nhị trọng...tam trọng....ngũ trọng,..lục trọng...bát trọng....
”Oanh....” khủng khiếp một đạo mộc hệ kiếm ý tràn vào đẩy kiếm đạo của từng người họ đến một tầng thứ không thể tưởng tượng.
”Leng....keng..” khủng bố một loại ý chí oanh động trong thức hải.
Thập trọng - kiếm ý đại viên mãn
Chính là cảnh giới phản phác quy chân, tâm động là kiếm, tâm biến là kiếm, tâm lặng là kiếm, tâm nộ là kiếm....cảnh giới kiếm đạo tối đỉnh trong truyền thuyết... Mệnh danh
Kiếm Chi Thần
Nhưng sự việc còn chưa dừng lại ở đó, mộc kiếm chi ý vừa tan liền như một làn sóng nhẹ nhàng dập tắt, chỉ vừa kịp thở một hơi thì ngay lúc này viên cầu nơi ngực họ lại chấn động.
”Leng keng.... Phù....” một đạo ý chí kiếm đạo mang theo hỏa nhiệt chi ý vụt tới lại một lần nữa nhấn chìm họ trong đại thế.
”Oanh....oanh....” hỏa chi kiếm ý bộc phát giống như 1 làn sóng tràn đến không ngừng khắc sâu vào trong thức hải họ.
10 phút sau, hỏa kiếm ý liền đạt đến viên mãn 10 thành sau đó lại một lần nữa lập lại, một làn sóng kiếm ý nữa kéo tới
Thổ chi kiếm ý
10 phút sau
Kim chi kiếm ý
10 phút sau
Thủy chi kiếm ý
10 phút sau:
Trọng lãng kiếm ý
10 phút sau
Liễu điệp kiếm ý.
Lần này Thiên dùng toàn bộ vốn liếng của mình trực tiếp mang 7 loại kiếm ý đại viên mãn mà mình sở hữu truyền thừa toàn bộ cho 5 người này.
Kiếm ý
Đối với người khác là thứ vô cùng đáng giá, và đặc biệt là với những bần dân thấp kém như 5 người này thì lại càng là vô giá.
Cũng là kiếm ý, nhưng đối với Thiên...hắn muốn có bao nhiêu là có bấy nhiêu, chỉ cần có công pháp là sẽ có tất cả
Cho nên hắn không tiếc một chút quà mọn này, hắn muốn chính là để bần dân như họ tìm về tiếng nói
Hắn muốn là tìm một ít bằng hữu đáng tin
Và hắn cần tìm....chính là một thế lực.
Một thế lực đủ mạnh để trợ hắn kháng đại địch trong tương lai