“Tiểu huynh đệ...hẳn là mệt rồi phải không, lại đây ăn một bữa bổ sung tinh huyết”
Huyết Trường Hà dĩ nhiên là nghĩ Thiên bị ma nữ này hấp dương bổ âm mà tiêu hao.
Mấy ngày này song tu quần lạc tuy bên trong ảo cảnh che khuất nhưng lão có thêt thấy được khí huyết của hắn không giảm đó là lý do lão không ngăn cản hắn.
Suốt mấy ngày qua lão cũng không có rời đi vì sợ lúc đi rồi thanh niên này sẽ bị ma nữ hấp khô dương nguyên mà chết, lão ở lại canh chừng thủ vệ cho hắn.
Nhìn Long Tiên lão bằng hữu sinh tử khó đoán một ngày lão cũng sót ruột nhưng lại không thể bỏ mặc được ân nhân cứu mạng mình đang khó đoán sinh tử.
Chờ được tới thời gian này lão đã là cực hạn, nhìn thấy mưa vần gió vũ sắp tan lão liền vào rừng miễn cưỡng săn được một đầu hung thú cấp thấp heo rừng về làm thịt nướng chờ hắn đậy ăn
Tấm lòng này, cho dù là đại đa số nhân đạo chánh nghĩa chính môn đại phái đều không có được.
”Tiểu huynh đệ yên tâm, ta không có hạ độc...tuy ta tu luyện ma công đã giết người không ít nhưng đều không thẹn với lương tâm”
Nghe lời lão nhưng Thiên vẫn chậm rãi làm việc của mình.
Chỉ thấy hắn lấy một chiếc lá khô, tay tựa như tinh vũ tán hoa vẽ liền mấy cái lên đó sau đó
”Tinh...” một âm thanh báo hiệu phù lục được khắc thành vang lên.
Chiếc lá này sau đó lại được Thiên đặt lên mi tâm Tư Mã Linh ngay lạp tức chiếc lá tan biến hóa thành tinh điểm phù văn tán lạc bao vây lấy nàng vào trong.
Vân vụ trong môi trường liền khắp nơi kéo về ngưng kết thành một cái giường bằng mây trắng bao phủ cả tấm thân trần nhue nhộng của nàng đưa nàng vào giấc ngủ say
Thiên quay mặt đi tới chỗ đống lửa, đám mây này cũng lẳng lặng bay theo sau lưng
”Tay không khắc phù...Vân Vụ Phi Sàng phù.....thật là diệu, tiểu huynh đệ ngươi còn có tài hoa bậc này”
Thiên vui vẻ vạch ngón tay thành kiếm rạch những đường trên thịt heo sau đó lấy gia vị trong Thất Diệu Phù Giới ra rắc lên, chờ lửa vàng lại kéo chút mật ong lấy từ một tổ Tử Phong Ma Nhĩ chính là một giống ong loại vừa được thu vào đây.
Ong này lực chiến đấu không cao chỉ có trung cấp hoàng phẩm hung thú nhưng mấy ngày nay được phân thân niết bàn khắc phù tu luyện đã tấn thăng thành huyền phẩm đỉnh cấp mệnh danh huyền thú Tử Tinh Ma Phong.
Mật của nó ngon ngọt vô cùng lại càng có dinh dưỡng và có lợi cho tu hành, nhận được ân huệ của Thiên chúng lại có sản lượng mật cực cao khi ở nói nhiều hoa cỏ tại Thất Diệu Phù Giới cho nên Thiên rất dồi dào loại mật ong quý giá này.
Đặc biệt là khi ong chúa tấn cấp, cả bầy ong cũng lần lượt tấn cấp sao đó ong non cũng tấn phẩm, mật ong chất lượng càng thêm lớn mạnh.
Bây giờ mang một bình mật ong này ra bán, giá cả tuyệt đối là không nhỏ.
”Uhm...thật là thơm...” Huyết Trường Hà hít hà.
”Haha...lão ma đầu ngươi cũng thật dễ ăn, heo rừng nướng nhạt cũng ăn được ah...” Thiên hào sảng chọc ghẹo
”Hahahaha....ta lang bạt phong trần mấy ngày nay miệng vơ được gì liền ăn cái đó, sức đâu mà để ý ăn ngon hay không ngon...” Huyết Trường Hà nói thật
”Uhm...cầm lấy” Thiên ném bình mật ong cho lão
”Tiểu huynh đệ.. ngươi làm gì...” Huyết Trường Hà thấy Thiên tiến tới chỗ Long Tiên đang hôn mê liền không chịu rời
”Hừ, lão đầu ngốc....ngươi lấy tinh huyết duy trì cho hắn thì được mấy ngày, trọng điểm là kiếm ý đang tàn phá trong thân thể ah....tránh ra, để đó cho ta...” Thiên nhỏ tuổi nhưng nói chuyện với lão lại không chút nào phân cao thấp.
Vừa nói liền trúng trọng điểm yếu hại sau đó còn vô tư đuổi lão đầu này ra ngoài.
”Ờ, tiểu huynh đệ ngươi còn biết chữa bệnh sao?....”
”Không biết....nhưng cũng có thể cứu được người, không có đần như lão!
Huyết Trường Hà: ( *-*)
Lão hơi nhích người Thiên liền thế chỗ vào đó, tay sờ qua khắp thân Long Tiên lĩnh vực kiểm tra toàn diện thương thế.
”Uhm...không sai, còn cứu được”
”Bộp....bộp...bộp...” sau đó tay Thiên hóa thành những đạo tàn ảnh không ngừng điểm mạnh lên các khiếu huyệt củ lão trong thoáng chốc liền giải trừ kiếm ý ăn mòn thân thể.
”Xào....” nhiên mộc thần thông hội tu mộc hệ thiên đạo lực lượng tràn vào nối liền các nơi thương tổn, lại thêm một đạo trì dũ thần thông hoàn toàn khiến vết thương liền da kết vảy, công trình chữa bệnh của Thiên liền xong xuôi
Thời gian trước sau còn không mất quá 3 phút, tốc độ và sự liền mạch này khiến Huyết Trường Hà há lớn miệng rộng.
Nhưng mà Thiên còn chưa xong việc, bỗng nhiên lúc này hắn lại lấy ra từ Thất Diệu Phù Giới 12 cây linh dược bày ra trước mặt.
Tay chấn một chưởng liền vỡ nát thành mạt vụn, tay khác lại nhanh như chớp giật họa ra một đạo phù văn trong không trung.
Bổ Thiên Phù
Chính là loại phù văn tiềm sinh có trong bổ thiên đan, một loại cực phẩm bổ huyết thánh đan, hồi phục thể lực khí huyết, chân nguyên cực nhanh thậm chí còn có thể cố bản bồi nguyên trợ tu luyện giả tăng lên tu vi.
Phù văn này vừa thành dị biến liền sinh ra, lúc này Huyết Trường Hà liền được nhìn thấy một cảnh tượng mà lão có thể thề rằng lần đầu tiên lão thấy cũng là lần lão cả đời khó quên nhất một lần luyện dược.
”Tinh....tinh...tinh....tinh....” những âm thanh đặc trưng của phù văn được luyện thành nhưng khi âm thanh này vang lên, một đám vụn dược liền chuyển động.
Dưới sự vận động của phù văn, những hạt dược tính tinh hoa trong 12 cây dược liệu liền bị tách ra sau đó sáp nhập vào phù văn dẫn dần mà tạo thành những viên đan dược no tròn bóng bẩy phiêu phù tại không gian không rớt xuống.
Một loại lực lượng tự nhiên sinh ra, đan dược không có bất kỳ ánh sáng lóa mắt hay dược hương phiêu tán, chỉ có một loại lực lượng tự nhiên này tràn ra đầy trầm ổn.
”Siêu...siêu phẩm....thánh đan, tiểu đệ ngươi là....Dược Tông Sư”