Khốn ma
Tên như ý nghĩa, chính là tập trung ma tính lại một chỗ, 10 hồn quy 1, sau đó 10 hồn này lại quy hết về Ma Vị mà tụ về, lấy tuyệt đối ma ý làm hồn, nhân thể chỉ chứa ma lực làm căn cơ và ma ý làm ý nghĩa. Hơn nữa mệnh cách khí vận, thần thông...tất cả nhân sinh có được đều hết thảy nhập vào ma vị.
Tất cả cùng hỗn hợp lại thành một, lúc này cảnh giới ma tu sẽ bước sang một bước ngoặt hoàn toàn mới.
Lấy ma đạo đặt chân, mang rễ tủy xúc tua của tế đàn Ma Vị này cắm mầm vào thể xác, dẫn sinh ra một loại thôn phệ và khốn dẫn vạn loại ma vật.
Ma Vị vừa ra, tự sẽ có quyền năng thống ngự vạn ma dưới cấp.
Ma Ý vừa thành, sẽ có thần năng nhận ma và khống ma.
Nhân loại bình thường đều có ít hoặc nhiều tà tâm, và loại tà tâm này chỉ cần một chút mồi lửa liền sẽ có thể dẫn nhân nhập ma đưa hắn vào vô tận hung sát, vô cùng cuồng bạo, linh hồn sẽ dần nhuốm lấy sát ý mà phản nhân quả lực lượng mà sinh ra ma hồn.
Ma hồn này dưới sự khống chế của Ma Ý sẽ không khác gì những khôi lỗi chỉ biết khát máu giết chóc. Khi sống sẽ là chi lực lượng cường đại dưới Ma Vị, khi chết sẽ trở thành dinh dưỡng cho Ma Vị hấp thu.
Truyền thừa ma đạo này chỉ cần đến cấp độ này sẽ có thể rất nhanh..rất nhanh đưa toàn dân ma hóa, biến thế tục thành lò sát sinh, biến tu luyện giả thành Ma Khôi.
Khống Ma chính là như thế.
Đáng sợ mà khủng bố, còn hơn cả thiên tai, tốc độ lây lan và chết chóc còn hơn cả ôn dịch.
Nhìn đến tầng công pháp này, ngay cả Thiên cũng tức thì nổi da gà, thầm nghĩ trong lòng vị ma thần truyền công pháp này thật không biết còn đáng sợ tới cỡ nào, đồng thời trên Thiên Phù Giới này còn có mấy người nhận được truyền thừa thế này nữa.
Ma công tầng thứ này, Khống Ma khi đến tay Thiên tất nhiên sẽ không được sử dụng như thế, hắn có bện pháp để phát huy ra tính khủng bố của nó, nhưng lại không phải để biến cho nhân gian thành địa ngục.
Hắn còn thầm nghĩ thấy may mắn khi khống chế được lão ma đầu này trong tay, nếu không e rằng thế tục giới sẽ rất nhanh phát sinh vô số đồ sát.
Lại liếc mắt qua nhìn Hắc Vũ một cái, phải sử dụng nó như thế nào...trong lòng Thiên bắt đầu rơi vào trầm tư.
”Ah, Phù Hội chuyển sang giai đoạn thứ 2 rồi...” Sương nhi hô lên làm Thiên thức tỉnh.
Đưa mắt nhìn qua liền thấy phía trước xuất hiện một cái sân lớn, trên đó được xích lấy 16 đầu Hắc Tích Long.
Hắc Tích Long là á hệ long tộc, xx mệnh danh là đại địa chi tử, có được phòng ngự vô cùng khủng bố, hơn nữa còn có được khả năng phục hồi rất nhanh.
Hắc Tích Long chính là tọa kỵ trong mơ của vô vàn võ giả trên Thiên Phù Giới này, tuy nhiên bọn chúng long tính cao ngạo, vô cùng khó thuần, nhiều lắm cũng chỉ có thể là quan hệ trao đổi lợi ích, lại càng không thể mang ra “cưỡi”
Hơn nữa chúng bổn tính hung ác, thích ăn thịt nhân loại võ giả lại càng có sức ăn vô cùng lớn, rất là tỉ lệ thuận với thể tích to lớn của nó.
Vì như thế cho nên chúng cũng chỉ thể là vật trong mơ của con người, để xích đó xem chơi mà thôi, chẳng có ai dại mà đem thả ra sau đó hung mãnh nhảy lên đại chiến 300 hiệp, lấy đức phục long, lấy võ chứng đế mà thuần phục nó. Chết là có luôn
16 con Hắc Tích Long này được mang ra là đã chứng minh cho tài lực, thực lực đáng sợ của Độc Mễ gia.
Đơn giản là vì muốn bắt được 1 con, tối thiểu cũng cần tới 10 vị địa thánh đỉnh cấp cường giả, hơn nữa sợi dây xích có thể xích được nó ở đây cũng tuyệt đối là cấp bậc địa cấp trong truyền thuyết, còn là chưa nói tới phải nuôi chúng bằng cái gì.
Thấy Hắc Tích Long được mang ra, cả đám khán giả đông nghẹt liền trầm trồ khen ngợi lẫn thán phục, lời nịnh hót lại càng không thể thiếu như mưa phun rả ríc.
Trên đài, các vị phù sư giống như được chia ra làm 2 phe, một phe dùng phù chú công kích, một phe dùng phù chú trị liệu hoặc tăng phúc.
”Oanh....oanh...” trên đài mỗi vị phù sư trước khi phóng phù sẽ tự giới thiệu trước mọi người về tính chất, công hiệu và phẩm cấp của phù.
Phù cũng là được chia theo từng cấp mà thi triển khiến cho người xem tận mắt thấy được uy năng của từng loại, đây chính là một hình thức quảng cáo chân chính.
”Thiên ca, Đi qua bên đây nè, chỗ này chỉ là trình diễn phù thôi ah”
Sương nhi kéo tay hắn đi vào trong.
Chỗ này là một gian rất yên tịnh, yên tĩnh đến không cả có tiếng châm rơi khác hẳn so với bên ngoài.
Ở đây còn có một đám người đang nhìn đăm đăm vào trong thần tình nghiêm trọng.
Bata chợt Thiên nhìn thấy một bóng người và cô ấy cũng nhìn thấy hắn, tức thì liền không nói một tiếng tự giác tiến lại.
Chính là Thượng Quan Tuyết, cô bé này mê khắc phù như vậy dĩ nhiên phù hội này sẽ không nghề nào vắng mặt.
”Thiên ca, huynh đến khi nào?” nàng truyền âm cho hắn nhưng mà vừa nói xong lại ngượng ngùng thu lại.
Truyền âm là năng lực đặc thù chỉ có nhân cảnh mới làm được, nhưng mà Thiên lại chưa có tấn cấp nhân cảnh.
Đang định dùng tay diễn tả thì lúc này giọng nói của Thiên lại vang lên trong đầu
”Ta mới đến, nàng đi một mình thôi ah”
Thượng Quan Tuyết mở lớn mắt ngạc nhiên
”Thiên ca, huynh tấn nhân cảnh rồi sao?”
”Cũng chưa, còn lâu lắm”
”Nhưng sao huynh có thể truyền âm được”
”Ta không truyền âm, là linh hồn truyền tin thôi, sau này linh hồn lực nàng cao cũng có thể làm được”
”Ah, vậy ah...muội đến một mình, Hồng muội vẫn còn luyện kiếm với sư phụ”
”Uhm”
Đang nói chuyện thì lúc này một trận bạo tạc sinh ra, một đám phù sư đều vì bị giật mình mà cắt ngang quá trình khắc phù dẫn đến một loạt phù lục khắc dở bị hư hỏng, tiếng huyên náo liền sinh ra