Giới Thần

Chương 237: Chương 237: Côn lôn sinh biến




Từng chiếc sủng thú khuyên được bán ra, là sẽ có từng con thú cưng thấu hiểu tu đạo gia nhập yêu giới

Hàng trăm hàng ngàn chiếc sủng thú khuyên được bán ra, là yêu giới lại có thêm hàng trăm hàng ngàn yêu dân mới

Cách này không những có thể giúp vô vàn thú loại có thể thoát khỏi lồng giam mà còn có thể giúp chúng bước chân vào tu đạo khai thông linh trí....

Con người không phải rất ích kỷ đó sao, không phải rất ta đây đó sao, không phải rất tự xem mình là đúng đó sao....xem thường....không thích gia nhập thanh bang....không cầu thần cầu đạo...không thờ tổ đạo tiên long sao....được....vậy thì sủng thú của ngươi sẽ theo....

Ngươi chỉ có gần trăm năm tuổi thọ là chết đi rồi hóa thành 1 nắm cát....còn sủng vật của ngươi sẽ sống mãi và thành yêu thành thần phi Thiên độn địa

Ngươi thông minh, ngươi tài giỏi nhưng kết quả của ngươi sẽ không bằng được chính 1 con thú nuôi mình không xem trọng

Lúc đó nhân tâm con người mới có cơ hội giác tỉnh lại từ vô tận vinh quang, phú quý và danh vọng....dứt mình ra khỏi những thứ chóa mắt, che mờ lương tri đó đi để 1 lần cuối cùng biết hối hận trong đời

Ý nguyện của Thiên, chính là như vậy...không nhiều không ít....chỉ cầu cứu về những yêu thú trong lồng giam bằng sắt...và nhân tâm con người bị nhốt trong lồng bằng phú quý, danh vọng

1 phần thôi....cũng đủ để làm thế giới này sạch sẽ hơn, tinh khiết hơn

Mấy vạn yêu thú gia nhập, các yêu vương, yêu hoàng đều tất bật giảng đạo chăm lo cho tộc đàn của mình

Không khí yêu giới lập tức trở nên nhộn nhịp tất bật không tưởng nổi

Yêu giới hiện giờ cũng chỉ có những thành viên mới này là chưa hóa hình, còn lại tất cả đều đã tu tới kim đan kỳ, hóa hình kỳ trở lên

Ở đây, yêu tộc ai nấy đều có thực lực mạnh hơn rất nhiều lần tu vi, chỉ mới tu vi kim đan nhưng thần thông lại có tới 6,7 thậm chí mười...pháp lực, yêu lực đều mạnh tới không tưởng nổi...so với yêu giới trước đây

Yêu giới bây giờ đã trở thành 1 hình thức tối ưu, tối cường nhất từ trước tới nay......mọi lực lượng đều quy nguyên lại 1 mối, mọi đại đạo, thần thông, pháp tắc đều quy lại 1 mối....yêu dân hay mọi sinh linh khác khi tu đạo ở đây đều dễ dàng cảm ngộ hơn nhiều so với bên ngoài....cho nên tại sao Thiên chỉ dùng thời gian không tới 1 năm đã biến 1 yêu giới từ con số 0 mà trở thành 1 tiểu thế giới mạnh mẽ như bây giờ

..................

Cùng lúc những sự kiện bên này diễn ra thì tại 1 nơi khác lại đang rất âm thầm lặng lẽ

Côn lôn phái

Nơi này chính là 1 đỉnh núi cao, linh khí lợn lờ, mặc dù linh khí nơi đây không nhiều, không tinh khiết bằng trong yêu giới nhưng nếu so với nơi khác thì ở đây đã là 1 nhân gian tiên cảnh rồi

Trên đỉnh núi là 1 khu kiến trúc bình thản, giản dị mà lộng lẫy nguy nga, khắp cả ngọn núi đều bị san thành 1 mặt phẳng thẳng tấp như kiếm gọt....trên đó mọc lên hàng ngàn những phòng ốc, thậm chí cả linh điền, linh viên,...rộng rãi bao la

Phía dưới, tại 1 gian phòng luyện đan, 1 nam tử trung niên, thân cao thước 7, khuôn mặt chữ điền, trên thân phả ra nhiệt lực khủng bố đang không ngừng bắt những thủ ấn huyền diệu đánh vào đan lô phía trước

"Binh...xẹt...xẹt..." tốc độ tay của nam nhân này giảm dần, nhưng tiếng động trong lô lại không ngừng xẹt xẹt vang lên

"Pbưnggg...." nắp lô mở ra, bên trong đã nằm 16 viên đan dược mầu xanh tròn lẳn....

Lúc này khuôn mặt trung niên này quay lại mới thấy.....thật không ngờ....đây là 1 người không chút xa lạ gì

Thạch Trung Kiên

Chính là 1 thành viên thanh bang đã bị côn lôn phái Thường Thanh Đạo Nhân bắt giữ.

Sau 1 thời gian tra khảo nghiêm cẩn, cuối cùng đến khi 1 vị đại trưởng lão núi linh dược sơn tới nói chuyện cầu hòa mới được Thạch trung kiên đồng ý, sau cùng trung kiên cố ý tiết lộ ra 1 loại đan phương tăng nguyên đan làm cho cả môn phái này đều mừng rõ không thôi.

TTK từ đó trở thành 1 luyện đan sư sáng giá nhất trong môn phái, đãi ngộ cũng cao mà danh vọng cũng cao tuyệt, loại thuốc mà ông ta luyện ra tuy ít nhưng 1 viên tuyệt phẩm tinh nguyên đan luyện ra, đến cả cao thu hóa thần kỳ cũng thèm thuồng

Nhờ đó, TTK được đi tới gần như tất cả mọi nơi trong côn lôn phái này, linh diền, linh viên, tàng bảo khố, tàng kinh các...thậm chí cả cấm địa, mật động. Thậm chí cả không gian động Thiên ông cũng từng đi qua....

Và đương nhiên, tất cả mọi hành tung của ông ta đều bị giám sát chặt chẽ, chỉ là người côn lôn phái dù có tinh ranh, cẩn thận tới đâu thì họ cũng không thể tưởng được 1 môn "luyện long công" có thể luyện hóa toàn bộ 1 mảnh thổ địa và không gian quanh đó thành của mình...

Thạch trung kiên thu hồi 16 viên tuyệt phẩm tinh nguyên đan, miệng hiện ý cười

"Hừ...lần này nữa thôi...chỉ cần tìm ra và luyện hóa được đạo tổ động Thiên là ta có thể trở về....chủ thần....con sắp được trở về rồi....con sắp hoàn thành nhiệm vụ mà nguời giao rồi..."

.....,......

Ngày hôm sau

Nơi đây là 1 mật thất rất kỳ lạ, khắp nơi là những viên tinh thạch đủ màu được gắn thành từng đạo hoa văn bất quy tắc trên đất, trên tường, thậm chí cả trên trần nhà

Ánh sáng đủ màu từ những viên tinh hạch này phát ra lại phối hợp với nhau tạo thành từng đạo hư ảnh long phượng, tiên nhân, ma quỷ...thể loại đủ cả

Chính giữa, ngồi là 18 vị đại trưởng lão trong bổn phái, tất cả có 12 nam và 6 nữ, ngồi giữa là 1 trung niên nam tử thân thể cường tráng, râu đen 3 chỏm, tiên phong đạo cốt, phía sau đeo 1 thanh kiếm bản to, khuôn mặt hao hao với vị kiếm vương hiện đang theo bên Đế Thiên

Đó chính là cha ruột kiếm vương tên là thánh kiếm đạo nhân, chưởng giáo chí tôn côn lôn phái

Và đây chính là động Thiên thứ 3 của côn lôn phái, là nơi linh khí dầy nhất, các vị trưởng lão và chưởng giáo tất cả đều ở đây bế quan tu luyện

Trên thân mỗi người đều ẩn chứa hào quang bộc phát ra từ vị trí đan điền, mang theo hơi thở mạnh kinh người, linh khí từ những viên tinh thạch trên tường cũng theo từng nhịp hô hấp của họ mà bị bóc ra

Gian phòng im ắng và ngột ngạt vô cùng, nhưng mà bất chợt 1 đôi tia sáng như 2 thanh kiếm bén gót phóng ra....

"Xẹt....xẹt..." thánh kiếm đạo nhân mở bừng 2 mắt

Khí áp không gian xung quanh liền tăng mạnh, áp lực làm những viên linh thạch bên cạnh "rắc...rắc" nứt vỡ, mặt tường cứng rắn phía trước cũng bị đục thành 2 lỗ lớn sâu hoắm

"Hử..." giọng ông ta giật mình vang lên

"Thánh kiếm...có chuyện gì..." 1 vị nữ tu tóc trắng 2 mai hỏi

"Hồn đăng kiếm vương đã tắt..."

"Hả....kiếm vương chết rồi...." 1 giọng nói già nua uy nghiêm phát ra từ 1 trưởng lão già khọm

"Ta phải xuất môn điều tra....ta phải chém tên hung thủ đó ra hàng trăm ngàn mảnh...hừ...."

Lúc này 1 vị trưởng lão tầm trung niên gọi tới

"Thánh kiếm...

"Nghiêm Trưởng lão có gì chỉ bảo..."

"Lần trước huyền ẩn chết, lần này lại tới kiếm vương...chuyện này tất có liên hệ...mấy ngày vừa rồi ta có nghe được chuyện bên việt nam xuất hiện 1 tổ chức..."

"Ta hiểu rồi...trưởng lão...chắc chắn chỉ có nó mà thôi, côn lôn ta xưa nay không mấy danh tiếng, nhưng lại không có kẻ nào nghe tên mà dám giết người...."

Đang lúc này bỗng nhiên lông mày Thánh Kiếm nhíu lại....sau đó là 1 con hạc giấy xuất hiện

Xoe nhẹ lên con hạc giấy, tiếp nhận luồng thông tin từ đó, lông mày ông ta lập tức cau lại, khí tức bạo ngược lập tức dậy sóng

"Có chuyện gì..." 1 vị lão bà hỏi

"Chính là cái tên Thạch Trung Kiên hôm rồi mói thu....không ngờ lại làm phản rồi...."

"Hừ...dám phản lại côn lôn phái ta...chán sống rồi..."

"Hừ...nó trốn được sao...ta đã gieo tuyệt mệnh trùng vào đan điền nó....sinh mệnh nó là nằm trong tay lão thân ta....ta muốn nó chết là nó chết..."

"Huyền bà...bà tạm để hắn sống đi...để âm dương phi tầm của ta tìm được hang ổ của nó trước....lúc đó chúng ta giết vẫn còn kịp mà...."

Lúc này thánh kiếm đạo nhân tức tối gào thét nói

"Tìm...nhất định phải tìm bằng được nó về đây....nếu không chúng ta tổn thất sẽ không nhỏ..ta phải lột 3 lớp da của nó ra mới trút được mối hận này."

"Hả...mất mát cái gì ah...

"Hừ....3 đại linh điền, 3 linh viên, 2 động Thiên...tàng kinh các, bảo khố phòng, thần binh các....tất cả...đều biến mất..."

"Cái ..gì...ngươi nói thật không...."

"Uh.."

"Khốn kiếp....mau...mau cho đệ tử xuất sơn truy tầm....bằng tất cả mọi giá cũng phải tìm được bảo khố trở về...."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.