Dược hương này chỉ hơi một chút tiết ra liền có thể phủ khắp 5 dặm phạm vi nội thành.
Dược hương thơm phức nức mũi, người bình thường bệnh tật chỉ hít 1 cái liền khỏe mạnh, bệnh tật tiêu trừ.
Võ giả chỉ hít mấy hơi liền tăng một cấp luyện thể kỳ.
Hung thú, sủng vật hít mấy hơi liền mở ra linh trí tấn cấp.
Trẻ con trong phút chốc liền ngừng khóc.
Chợ búa ồn ào phút chốc tĩnh lặng như châm rơi.
Tiếng người bàn tán lập tức im bặt.
Các phòng nghị sự, cơ quan lập tức im bặt.
Hoàng cung khiếp sợ.
Địa thánh khó tin.
Ngay lập tức, thế giới nhân loại muôn hình muôn vẻ lập tức liền lặng ngắt trong chốc lát sau đó vỡ tung lên.
Vô số cặp mắt tức thì đổ dồn về phía Doãn phủ.
Lập tức mấy luồng hơi tức địa thánh liền bộc phát trên bầu trời sau đó hóa thành những vệt sáng lao tới Doãn phủ.
Chỉ một chút tàn dược, đan hương liền phủ cả thành
Đan hương vừa ra, thiên địa liền chấn động.
Trong Doãn phủ.
Mấy cặp mắt lập tức mở lớn vì ngạc nhiên.
Đan hương này....quá không thể tin nổi.
Doãn Thiên Nam vốn trọng thương nhưng chỉ hơi hít vài hơi liền bình phục đỉnh phong.
Dược phu nhân hít vài hơi liền như trẻ lại bao nhiêu tuổi.
Tỷ muội Doãn Lục Anh, Doãn Minh Anh hít mấy hơi liền rục rịch tăng lên tu vi nhân cảnh đỉnh.
Doãn Thiên Quân hít vào một chút, thiên mệnh trụ liền có dấu hiệu xây dựng lại, vết rách đan điền liền khép lại.
Ở trong Doãn phủ, dược hương nồng đậm gấp mấy lần bên ngoài, cho nên chỉ chốc lát khi dược hương tán ra đã khiến một đám người nhận được lợi ích không tưởng.
Chờ Dược hương chậm rãi nhạt đi, Doãn Thiên Nam đã hoàn toàn khang phục thậm chí ngăn cách tầng 1 địa thánh bao lâu không động rốt cuộc có 1 tia chạm đến.
Doãn Thiên Quân đã hồi phục Thiên Mệnh Trụ được 1/5, đan điền giảm một nửa, cơn đau giảm nhiều.
Ngay lập tức, 5 cặp mắt nhìn nhau đều hiện lên vô cùng khiếp sợ, không gì tưởng nổi khiếp sợ.
Ngay lúc này, một luồng khí áp chợt dâng lên...chính là băng kiếm vực của Bá Chương.
Băng kiếm vực này đang không ngừng mở rộng, không ngừng cô đọng, không ngừng trở nên mạnh mẽ.
“Ầm...ầm...” một lực trùng kích kinh người sinh ra, nguyên tòa Doãn phủ đều bị chấn cho rung rinh.
Trên người Bá Chương không có hiện tượng dược lực phát tiết, tại vì thân thể hắn mạnh mẽ có thể thừa thụ được hết mọi dược lực từ từ tiêu hóa lại thêm kinh nghiệm và lĩnh vực cho nên hắn khống chế rất tốt.
Nhưng hắn càng không bị tiết ra dược lực thì hiệu quả của hắn lại càng thêm kinh người.
Chỉ thấy tiềm lực trên cơ thể hắn chẳng mấy chốc liền tăng lên đến đỉnh.
8 vạn tinh lực lượng, cực hạn lực lượng địa cảnh sơ kỳ. Đồng thời cũng là con số trong mơ ước, trong truyền thuyết ghi chép lại.
8 vạn tinh lực lượng này, một mình hắn đã có được thực lực tương đương với địa thánh tầng 2 không thua gì Doãn Thiên Quân lúc đỉnh phong.
Thậm chí với một thiên mệnh trụ cực hạn, thân thể cực hạn, tiềm lực cực hạn, lĩnh vực bền chặt như sắt thép, Bá Chương thậm chí còn có được lực bạo phát và tính dai còn lớn hơn nhiều lần
Nếu để hắn chiến với một cường giả địa thánh tầng 2 với 8 vạn tinh lực lượng bình thường khác thì tuyệt đối sẽ nắm chắc phần thắng.
Nhìn thấy một địa thánh cực hạn cứ như vậy sinh ra ngay trước mắt, mấy người ở đây đều kinh hãi đến khiếp người.
Không thể nghi ngờ, một địa thánh cực hạn như vậy chính là vật báu vô giá, tiềm lực vô hạn, chắc chắn có thể luyện đến thiên nhân, tu vi tiến cấp sau này một đường thẳng tiến không chút khó khăn, dễ dàng đến khiến người ngưỡng mộ.
Một địa thánh như hắn, cho dù là các siêu cấp thế lực đều đỏ mắt mời chào.
Chỉ là nếu xét về tiềm lực, thì Doãn Kế Anh còn đáng sợ hơn, nhân cảnh đỉnh đã có 1 vạn 1500 tinh lực lượng bản nguyên, một khi tấn cấp lên địa cảnh thì tuyệt đối chính là đáng sợ.
Chỉ 1 viên đan dược, tạo ra một siêu cấp cực đỉnh thiên tài...đan dược nghịch Thiên cấp bậc này thật quá đáng sợ.
Bất chởt sắc mặt mọi người đại biến.
“Không tốt...gây họa rồi”
Doãn Thiên Quân vừa nói xong thì một luồng uy áp kinh người liền tàn sát bừa bãi ập xuống.
“Doãn gia thật to gan...dám dùng mê dược đầu độc bá tánh, thật là tội không thể tha” giọng nói này phát ra sát ý kinh người, kéo theo đó là một thân ảnh nam tử mặc hoàng bào, thần thái uy nghiêm lạnh lùng hạ xuống.
“Ah...là nhị hoàng tử sao, không ngờ nhị thái tử bây giờ đã có tu vi bán thánh, thật không thể tin nổi” Doãn Lục Anh nhìn thấy người tới liền sợ hãi co rúm.
Tại vì nhị hoàng tử này, chính là vị hôn phu tương lai của nàng, 1 năm trước chính hoàng thượng đã ban hôn, ép Doãn gia làm lễ đính hôn.
“Hừ...Doãn phủ muốn tạo phản hay sao, sao lại tụ tập đầy đủ như vậy...uhm..”
Vừa nói xong nhị thái tử liền chú ý tới chấn động lực lượng còn chưa tan trên người Bá Chương, ánh mắt liền co rút lại sau đó đưa ánh mắt tới nhìn Doãn Kế Anh. Lập tức hắn liền ngây người.
Doãn Kế Anh...
Nếu phải nói 2 chữ “xinh đẹp” để miêu tả nàng thì thật quá mức phàm tục.
Nàng bây giờ, đã xinh đẹp đến độ khiến người ngộp thở, nam nhân đều cảm thấy mình vô pháp ngăn cản được rung động khi nhìn thấy nàng.
Cái đẹp này...nhân loại không cách nào so sánh.
Không bút mực nào có thể tả xiết.
Không họa tiết nào có thể miêu tả đủ.
tựa như như không ăn phàm nhân khói lửa thoát khỏi phạm vi của trần tục thô thiển.
Tựa như tiên tử trên trời, thánh khiết mà vũ mị, xinh đẹp đến không cách nào hình dung.
“Uhm...thật xinh đẹp, xứng với bổn thái tử...Doãn gia nghe đây, từ này Doãn gia sự vụ sẽ toàn bộ do bổn thái tử quản lý, 10 ngày nữa ta sẽ làm lễ kết hôn với đại tiểu thư, còn nàng nữa...Doãn Minh Anh, Doãn Kế Anh sẽ đồng thời hầu hạ bổn thái tử”
Tên này vừa xuất hiện liền bá đạo một câu muốn thu cả 3 tỷ muội Doãn gia về cho mình.
“Nhị thái tử hẳn là có nhầm lẫn ah...Doãn Minh Anh còn chưa đủ 18, Doãn Kế Anh lại mới 17...sao có thể...”
“Hừ....Doãn gia các ngươi muốn tạo phản hay sao, ngay cả lời bổn thái tử cũng dám cãi...” nhị thái tử quát lên, thái độ vô cùng hung hăng.
“Doãn Thiên Quân ngươi nghe đây...độc dược mà các ngươi thả ra rất có nhiều điểm đáng nghi, lập tức dâng lên đây cho ta...”
Nhị thái tử này mở miệng liền uy hiếp, khép miệng là ra lệnh, khí thế bá đạo mà hung hăng
“Tam tiểu thư....không phải là một tên không ra gì như ngươi có thể nhúng chàm...còn dám hỗn láo với nàng, coi chừng ta tát nát miệng ngươi...” giọng Bá Chương chợt vang lên.
Ánh mắt nhị thái tử lập tức co lại, khí thế hung hăng bạo ngược trên thân lại càng mạnh mẽ bộc phát.
“Ngươi là cái gì....dám dùng giọng nói này nói chuyện với bổn thái tử...hừ, “
“Ta là ai không quan trọng...quan trọng là ngươi đã phạm vào điểm mấu chốt của ta...” Bá Chương mạnh miệng.
“Hừ,...còn dám hỗn láo, Doãn Thiên Quân...ngươi nuôi chó thật là ngoan...Doãn phủ các ngươi quả thật là lớn gan”
Doãn Thiên Quân còn đang định nói thì lúc này một đạo cự đại khí thế còn bá đạo hung hăng hơn đã phủ xuống.
“Không sai, nhị thái tử nói không sai...Doãn gia này quả thật rắp tâm làm phản, tội không thể dung thứ...có thêm một con chó liền nổi lên phản tâm...đáng tru, đáng giết”
“Rầm...” Doãn Thiên Quân tức giận xung thiên vỗ tay lên ghế.
“Thiên Tàn Khuyết...lại là Tiện nhân ngươi”
“Hahahahaha...không ngờ phải không..,uhm..Doãn phủ các ngươi tăng thêm một thánh nhân, không tệ...đáng tiếc..vẫn không đủ cho ta giết, lần trước để ngươi sống thật là làm ta ăn ngủ không yên ah....lần này, để xem ngươi làm sao chạy thoát lòng bàn tay của bổn tọa đây...”
“Ngươi...” Doãn Thiên Quân đỏ bừng mặt.
Ngay lúc này, lại thêm một luồng thánh vị khí áp nữa tràn tới.
“Lão Thiên ngươi thật quá dài dòng,...phế lời ít thôi, bổn tọa chỉ nói 1 câu...giao ra thần đan diệu dược...ta tha Doãn gia ngươi một mạng, nếu không....chết...”
“Vương Kiếm Minh...ngươi thật vô pháp vô thiên, dưới chân thiên tử ngươi còn trắng trợn cướp đoạt sao” Doãn Thiên Nam sát khí bừng bừng quát lên, khí thế có chút vô lực.
Nếu chỉ 1 Thiên Tàn Khuyết thì hắn tự tin một Bá Chương đã có thể đối phó, cục điện cũng sẽ không bết bát, nhưng nếu thêm một Vương Kiếm Minh thì liền khác.
Doãn Thiên nam hắn không có tự tin chiến thắng được hắn, nếu vậy thì thêm 1 bán thánh nhị thái tử này nữa Doãn phủ không ai có thể đối phó được.
“Nhiều lời dài dòng....cút cho ta...” vừa tới, Vương Kiếm Minh liền lạnh như băng vươn ra trảo hướng Doãn Thiên Nam công tới, khí thế bạo tàn mà tuyệt tình.
“Không sai...Doãn gia các ngươi giống hệt như một con dán vậy, dẫm các ngươi 1 lần, 2 lần đều không chết...thật là đáng gét, Doãn Thiên Quân...hôm nay, sẽ là ngày chết của ngươi...”
“Ầm...gào...” Thiên Tàn Khuyết triển khai một đạo dây leo hư ảnh đầy gai nhọn chứa độc tính kèm theo mùi hoa thơm, vừa ra liền công tới Doãn Thiên Quân.
“Hừ...cút cho ta...” Bá Chương lập tức lao lên, băng kiếm vực liền triển khai, chớp mắt liền đại chiến với Thiên Tàn Khuyết thành một đoàn.
“Hahahaha....Doãn Thiên Quân, ngươi thấy chưa, Doãn phủ các ngươi còn già mồm cứng đầu....ngày hôm nay bổn thái tử vừa muốn thần đan, vừa muốn hưởng dụng mỹ nữ..các ngươi ngăn được sao...hahahahahaahaha....”
Nói xong hắn liền vươn tay bộc phát ra 3 ngàn tinh lực lượng muốn chộp tới Doãn Kế Anh xinh đẹp như tiên nữ, miệng cười lên đê tiện.
“Tiểu mỹ nữ...bổn thiếu thích ăn trái xanh ah, chờ nằm dưới háng ta để xem nàng còn cái gì khí chất tiên tử nữa không....hahahahaha...”
Đáng tiếc lúc này Doãn Kế Anh đang bị cự đại dược lực công tới khắp kinh mạch, cơ thể đã rất khó khống chế, một chút năng lực phản kháng cũng không có, nhìn thấy bàn tay dơ bẩn đó đang không ngừng vươn tới mà uất ức lẫn phẫn hận đan xen.
Nếu bị người ta cưỡng bức như vậy, nàng thà chết...
“Tiêu ca ca...mau đến cứu ta...”
Với tu vi bán thánh của nhị thái tử, dù là đôi tỷ muội Doãn Lục Anh đều vô pháp theo kịp, Doãn Thiên Quân và Bá Chương đều bất lực.
“Hahahahaha...mỹ nữ, tới đây cho bổn thái tử nào...vô dụng thôi, phản kháng cũng vô dụng thôi...hahahahaha....”
Chỉ là ngay lúc này, một giọng nói bình thản mà ung dung lại bất ngờ vang lên.
“Oh...hình như ta bỏ lỡ mất thứ gì đó rồi thì phải”