Giới Thần

Chương 1020: Chương 1020: Đáng sợ thần mộc công




“Ách...xì.....là ai đang mắng ta”

“Thật nhẫn tâm, người tốt như ta mà kẻ vô lương nào lại nỡ đi nói xấu hủy hoại thanh danh ta”

Ở phòng Thiên vừa mới cầm được bộ Thiên Niên Thần Mộc Công còn chưa mở ra đã bị một chàng hắt xì dội tỉnh

“Haiii...thật là buồn chán ah, dày vò trong gian phòng này cũng thật quá buồn tẻ đi, không biết bây giờ mấy người Huyết lão ca đang làm cái gì”

Tay Thiên chậm rãi mở ra một quyển sách mới cứng, bên trong ghi chi chít chữ.

Đây là quyển thiên niên thần mộc công 3 tầng đầu được nhân gian mã hóa thành hình thức tu luyện đơn giản dễ hiểu nhất.

“Uhm...tầng 1: quan trắc, trích huyết, giao lưu, dung hợp.

Oh...thật giống như đang nuôi và thôn phệ sinh mạng vậy..”

Tay Thiên nhanh chóng lật sang tầng 2.

“Tầng 2: hấp tinh hoa, nhập thể nội, dưỡng thần mộc...con mẹ nó, cai này không phải là ăn thịt thực vật sao”

“Tầng 3: bố thiên trận - dịch thời không...ách, lấy mộc, thổ, thủy, kim, hỏa bày đại trận thúc đẩy thời gian sinh trưởng....”

“Ngũ hành bổ khuyết trận”

Mắt Thiên sáng lên như 2 vì sao, tay vứt cuốn sách này xuống cầm lên quyển sách ố vàng dầy kịch bên cạnh, tốc độ lật sách vô cùng nhanh.

Vừa lật đến tầng thứ 4, tam đại đan điền liền điên cuồng vận động.

Quyển sách này được viết bằng một loại ngôn ngữ tối nghĩa khó hiểu đến kinh người, từ tầng 4 trở đi liền chủ yếu giảng về trận pháp, cách luyện trận và khắc phù, cách khắc ra những phù văn mộc hệ thượng cổ.

Nói cách khác từ tầng 4 trở đi môn công pháp này liền đụng chạm đến 2 lĩnh vực tuyệt đỉnh là trận đạo và phù đạo. Đặc biệt là từ tầng 6 trở đi không ngờ còn phải có yêu cầu trận phù song đạo đạt đến tông sư địa thánh sư kinh khủng trình độ.

Khi lật đến tầng thứ 8, Thiên liền chậm lại tốc độ lật sách, tam đại đan điền điên cuồng vận động.

Bên trong đó không ngờ lại xuất hiện những ký tự còn cao cấp hơn phù tự rất nhiều đã đến trình độ “bảo tự”

Một tầng thứ 8, thứ 9 không ngờ lại phải hoàn chỉnh được tới 1500 Bảo Tự mới có cơ hội luyện ra trận đồ.

Thiên dùng trọn vẹn 1 ngày mới có thể hoàn chỉnh thu lấy 1500 bảo tự này vào quy nguyên đan điền, không ngờ bảo tự này vừa tiền vào đan điền liền có được linh tính mạnh mẽ uy lực không thua gì huyền phẩm thần thông bình thường.

Thiên lật sách tới tầng thứ 10, ngay lập tức một đám văn tự đập vào mắt làm hắn phát hoa lên.

“Huyền tự...không ngờ ở đây lại là huyền tự trong truyền thuyết...”

Mỗi một đạo huyền tự đều biến ảo bất định, thiên biến vạn hóa, nắm bắt được 1 đạo huyền tự đã khó mà hoàn toàn thấu hiểu được nó lại càng khó.

Mỗi một chữ này Thiên phải cần ít nhất 1 giờ mới có thể lĩnh ngộ ra, trọn vẹn chi có 1000 chữ nhưng Thiên không ăn không ngủ phải mất suốt 1 ngày đêm mới hoàn toàn lĩnh ngộ xong.

Hắn không những không mệt mỏi mà còn hứng trí bừng bừng lật tiếp sang tầng thứ 16.

Lại một trận quay cuồng nữa tràn đến, Thiên trợn mắt há mồm hét lên “Linh Tự”

Nhất chữ nhất linh, nhất chữ nhất hồn

Tựa như bút tích của thần, như thiên đạo như pháp tắc.

Mỗi chữ đều ẩn chứa sinh mệnh ý nghĩa chứa lấy cả một thế giới với bao nhiêu biến hóa khôn lường.

Linh Tự này, mỗi chữ đều ẩn chứa cấm kỵ địa ý và một tia thiên ý mạch lạc, đã tự thành áo nghĩa thậm chí còn mạnh hơn một đạo địa phẩm linh phù.

Phải biết rằng địa phù đã là một điểm đặt chân cao không thể với tới.

Mà linh phù lại càng là lĩnh vực nhân loại trăm vạn năm nay vô lực sờ tới một chữ “linh” là tương đương với có hồn có phách, có sinh mệnh.

Mà một đạo địa phẩm linh phù sẽ là kinh khủng đến mức độ nào, nhân loại dù có tưởng tượng cũng vô pháp tưởng tượng tới huống chi là vẽ thành.

Một đạo địa phẩm linh phù, bây giờ dù là Thiên cũng phải mất không ít công sức mới có thể vẽ thành.

Vì lý do tu vi bản thân không theo kịp, chỉ một biển tinh thần lực lại phải mất tới 7 phần đi ngăn lại phản nghịch chi ý từ cấm kỵ lực, 3 phần còn lại tuy rất lớn nhưng cũng chỉ đủ mô dạng chậm rãi khắc họa mà thôi

Bất chợt một niềm vui bất ngờ ập đến, Thiên nghĩ tới một chuyện rất đáng để người kích động.

Linh tự - Huyền tự - Bảo tự.

Mỗi loại phù tự đều sẽ dẫn ra huyền diệu lẫn uy lực không thể tưởng cho phù văn, khuếch đại không biết bao nhiêu lần cho thần thông và đặc biệt là...

Có được chúng, từ nay Thiên có thể khắc ra những loại phù văn cấp cao hơn một cách dễ dàng hơn nhiều, địa phẩm cũng không khó như vậy nữa thậm chí Thiên phẩm cũng có hi vọng thành công.

Chợt hắn đưa ánh mắt nhìn đám linh tự mà hệt như dâm tặc đang nhìn mỹ nữ đang lõa thể vậy.

Doãn Kế Anh mà thấy hắn bây giờ e rằng đã lột chiếc dép ra phang vô mặt hắn từ lâu.

Thật là tiện...chân chính tiện tiện ah.

300 đạo linh tự này, Thiên mất trọn vẹn 1 ngày nữa mới hoàn chỉnh lĩnh ngộ, đáng tiếc khi hắn mở ra đến tầng thứ 17 thì lại là một tờ giấy trắng, chỉ duy nhất có ghi một chữ “mộc” vô cùng bình thường.

Chính xác hơn là người sao chép quyển sách này tới đây là bó tay hết phép, ở Thiên Phù Giới này có một loại phù lục có tên là “sang thế phù” có thể sao chép toàn bộ thần vận chữ viết thậm chí là cả ý cảnh bên trong sang một quyển sách trắng khác.

Bình thường những đạo Linh Tự này mà muốn sao chép, e rằng dù là “sang thế phù” cũng phải mất vài trăm tấm hoặc vài chục tấm địa phẩm mới đủ, Thần Mộc Tông này cũng thật là xài sang, đáng tiếc họ cũng không có đủ năng lực sao chép nốt được thần vận trong một chữ “mộc” cuối cùng kia.

Có điều cũng không sao, bằng vào tam đại đan điền phân tích Thiên vẫn có thể cảm thụ được rất nhiều huyền diệu phát ra từ nó, nếu như bây giờ nó là nguyên vẹn từ bản gốc thì e rằng Thiên cũng vẫn chưa đủ năng lực để lĩnh ngộ ra.

“Uhm...chờ ta có thực lực cao chút, tu luyện thần mộc công này đến tầng thứ 15, 16, rồi đến cái môn phái ngu xuẩn đó xem Thần Mộc Công bản gốc cũng không trễ”

Chuẩn bị sẵn tâm lý, Thiên đang chuẩn bị ngồi xuống tu luyện thì lúc này, một giọng nam tử đã vang lên.

“Tiểu nhân, Tả Mang xin cầu kiến thiếu chủ...”

“Kẹt...” Thiên đẩy cửa đi ra.

“Thiếu chủ, nhiệm vụ ngài giao, chúng ta đã hoàn thành, xin ngài kiểm tra...”

“Được...dẫn ta đi”

Thiên được dẫn tới quảng trường tập võ hồi trước nhưng mà hắn còn chưa tới đã lập tức phải trợn mắt sợ hãi.

Ở phía trước đo, một đám đầu người lúc nhúc phải có tới cả vạn người ah, số lượng cũng không đáng nói nhưng đáng nói là một đám người này, đa số đều là lão binh, 2 phần còn chân tay cụt, 3 phần là những tráng niên thế hệ kế thừa, hẳn là cha chúng đã vô vọng tái đầu quân nên đưa con trai thay thế.

Một đám người này gom lại một chỗ, quả thật có thể nói một từ vô cùng phù hợp đó là.

“Ô hợp”

Một đám tàn quân ô hợp.

Trong quân đội, những người như thế này e rằng đã sớm bị đuổi đi cho đỡ tốn cơm.

“Thiếu chủ, bọn họ tuy già, trẻ, bệnh tật kém cỏi nhưng lại tuyệt đối một lòng trung thành có thể tuyệt đối đáng tin”

“Uhm...đáng tin, ngươi lo xa quá rồi”

Đối với Thiên thì 2 từ đáng tin này còn phải lo sao, hắn có hàng ngàn cách để biến 1 người từ không đáng tin trở thành đáng tin.

Chỉ là đối với hắn thì người dù có như thế nào thì hắn cũng không lo, bệnh yếu già trẻ thế nào đều không sợ, đó không phải vấn đề mà hắn lo lắng.

“Uhm...các ngươi có nguyện ý về dưới trướng của ta”

“Thiếu chủ...”

“Tốt....ngày hôm nay, ta truyền cho các ngươi 1 bộ quyền pháp, chỉ cần chăm chỉ luyện tập sẽ có tác dụng không tưởng, Tả Mang...ngươi làm huấn luyện viên...ta cho ngươi 3 ngày, chỉnh hợp cho ta một tốp quân này thành chính quy cho ta”

“Dạ...thưa thiếu chủ”

Thiên nhập kính ảnh vào 1 vạn quân này sau đó mang 35 chiêu thượng cổ thần quyền truyền thừa cho họ.

Thông thường thì mỗi nhân loại sẽ bẩm sinh thiên hướng về một hoặc vài loại sinh linh huyết mạch cao quý mà tiến hóa, cho nên 35 chiêu quyền này cũng sẽ phân biệt ra năng lực đặc thù của từng người.

Vạn vật đều quy nguyên, người, long, phượng, quy, xà hay rắn rết côn trùng thì khi tiến hóa lên cũng sẽ đi đến một tình trạng chung của tạo hóa.

Cơ duyên của mỗi người là cố định, điểm cuối và mệnh số cũng là cố định nhưng mà một khi có Thiên ở đây, mọi thứ cố định đều sẽ bị phá tan.

3 ngày sau, còn tùy vào một đám này chăm chỉ như thế nào, tùy vào năng lực và ngộ tính như thế nào sẽ tự động phân hóa.

Xưa nay binh là chỉ chọn tinh, không chọn đa, nhưng Thiên tin rằng quân hắn chọn sẽ chỉ có tinh...hắn chưa hề lo lắng điều đó.

Nhưng 1 vạn người cũng không phải là số ít, đặc biệt là cơm ăn và phòng ở, tuy Dương phủ không hẹp nhưng cũng không chứa nổi 1 vạn người, cho nên trong 3 ngày này đám người này sẽ phải chia tổ, chia nhóm tận dụng hết mọi không gian mà luyện tập, còn Thiên...hắn phải gấp gáp đi lo chuyện cơm ăn nhà ở cho họ.

“Haiiii...đáng tiếc ah, không có tiền...tình hình này thì chắc lại phải đi vay nợ nữa thôi”

“Uhm...Thần Mộc Công là cần hạt giống thần mộc để tu luyện, cũng phải đi tìm...Kinh Châu này..”

Kinh Châu này, người hắn có thể nhờ được cũng không còn ai ngoài Doãn Kế Anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.