Giới Thần

Chương 477: Chương 477: Địa Ngục Ma Khuyển Vs Diêm La Vương​




Từ thân Tiểu Hắc...Ma khí như thâm uyên địa ngục khủng bố ập tới....mạnh đến nỗi ngay cả Max cũng cảm thấy khó thở.

”Rống....” không hề hóa ra đệ nhị hủy diệt ma thân, Tiểu Hắc trong cơn điên cuồng đã dùng đệ nhất thân “vạn cẩu chi hoàng” có lực lượng và hung tính khiếp người nhất ra sử dụng....

Như 1 tia chớp lóe lên trong trời đêm....Tiểu Hắc dùng 1 tốc độ không gì sánh nổi vọt tới, thân thể nó không hóa lớn nhưng khí thế lại như trời cao sập xuống...

”Ngoàu.....ngoàu...” mang theo lực lượng mạnh mẽ khủng bố tựa như 1 viên thiên thạch va chạm vào mặt đất...hàm răng sắc bén của Tiểu Hắc táp vào người Max.

”Răng rắc....răng rắc.. “ lại 1 lần nữa mảnh không gian này bị gặm nát bấy, không gian tan nát cùng với cả Max cũng không chút lực phản kháng bị xoắn thành 1 bó máu me đầm đìa.

Còn chưa kịp khiếp sợ thì 1 táp kế tiếp lại táp tới....Max giống hệt như 1 đám đùi ghẻ bị nhào nát....

Tiểu Hắc như 1 con chó điên, tốc độ của nó nhanh tới nỗi bỏ qua hết mọi trở ngại về không gian...cái đầu hóa thành trăm vạn đạo tàn ảnh, thân hình đen thui úc ẩn lúc hiện....

Cắn....giằng xé...

Tiểu Hắc như 1 con chó điên vô cùng khủng bố...

Thân thể Max không phải là thân thể máu huyết bình thường, nó là được cấu tạo từ đốm ma hỏa và trăm tỉ quỷ sai tổ hợp thành.

Vốn dĩ với tấm thân thể này, hắn sẽ bất tử trước mọi công kích vật lý, nhưng mà đó lại là giới hạn ở mức độ thấp...

Mỗi 1 nhát cắn của Tiểu Hắc đều mang theo khủng bố lực lượng và vô tận hung uy cấp bậc huyền ma....dưới cỗ áp lực này, những quỷ sai cấp thấp như vậy sao có thể chịu nổi chứ.

Tốc độ của Tiểu Hắc quá là nhanh, nhanh tới nỗi Max không thể có được 1 chút thời gian phản kháng....không có 1 chút khả năng chống cự....trong tiếng gầm thét điên cuồng của Max, từng nhát cắn liên thanh vẫn không ngừng cắn vào người, giằng xé nát bấy cơ thế hắn, ma hỏa bị cắn cho tứ tung không thể tụ tập trở về, vô số quỷ sai không ngừng bị cắn chết.

Đến ngay cả tòa 18 tầng địa ngục tháp kia cũng không có cách nào ngăn cản được bước tiến điên cuồng của Tiểu Hắc...

1 nhát cắn là dễ dàng táp mất 1 góc của ma tháp....trong cơn giận dữ, sợ hãi Max bỏ mặc hết tất cả không quan tâm....hắn lấy ma tháp ra phòng ngự che chắn nhưng mà...

”Ngoàu.....crốp...” tốc độ khủng bố của Tiểu Hắc không phải là 1 tòa tiểu tháp vừa được luyện thành có thể kháng cự....không tới 3 giây, tòa ma tháp hung uy ngập trời này đã bị Tiểu Hắc nhai nát nuốt mất.

Không còn vật gì che chắn, Max lại điên cuồng kháng cự từng nhát cắn kinh người đó....hắn cố chạy tới chỗ những người Huyền Không đang ở gần nhưng vô ích...

Đau đớn....

Bất lực....

Sợ hãi...

Khủng bố...

Những cảm giác vô cùng xa lạ bắt đầu sinh ra trong đầu Max....đây là lần đầu tiên trong đời hắn thất bại như vậy....thật là đáng buồn cho hắn.

Lần đầu tiên trong đời hắn gặp phải khuất nhục....đó cũng đồng thời là lần khởi đầu cho 1 quãng đời tăm tối vô bờ sắp tới....và thật là đáng buồn hơn cho hắn....hắn thất bại..

Lại là trong tay...1 con chó..

- Vật này là cái gì....sao lại không sợ lực thiên phạt...ah....sao...con chó này...mạnh như vậy...

- Khốn kiếp...mau cút....cút cho ta.

- Ahh....ma ngục của ta...ma ngục của ta....

- Lực lượng của ta đang bị sói mòn....là quỷ sai của ta đã bị thôn phệ...con chó khốn nạn....ta muốn ngươi chết...

- Hộc...hộc...không lẽ...không lẽ lại chết như thế này sao....không lẽ lại chấp nhận chết như thế này sao...ta không cam tâm...

Ngay lúc này Tiểu Hắc lao vút lên táp thẳng 1 cái vào cổ Max...1 cái táp này trực tiếp cắn nát bấy phần cổ của hắn.

Tiểu Hắc ...nó là 1 con chó điên, tròng mắt của nó vẫn hiện lên vô tận bạo ngược và giận dữ....nó lại 1 lần nữa điên cuồng táp tới...cuối cùng, ngay cả cái đầu của Max cũng bị nó cắn nát bét...đốm ma hỏa kia cũng bị nó 1 táp vô ý nuốt chửng.

Để lại 1 bãi chiến trường tan hoang....Tiểu Hắc tru lên 1 cái sau đó vểnh cái mũi lên ngửi quanh khắp nơi...

Đến khi nó không còn cảm thấy được hơi thở của tên đốn mạt kia nữa, nó mới chịu thu lại hàm răng đang gầm gừ, tròng mắt trở lại bình thường.

Tiểu Hắc lại ngoe nguẩy cái đuôi chạy về phía chủ nhân của mình giống hệt như 1 con chó nhà ngoan ngoãn.

Về tới cạnh chủ nhân của mình rồi, lúc này mọi người mới giật mình hoảng sợ nhìn lại bằng cặp mắt khó tin.

30 giây....

1 vị Diêm La Ma Vương khí tức đáng sợ, hung uy ngập trời bị 1 con “chó nhà” cắn chết tươi chỉ trong ...30 giây.

Bị cắn đến nỗi không cách nào phản kháng.....đến nỗi ma vương cũng muốn quỳ lậy....đến nỗi tiếng gào thảm thiết cũng không nhịn được.

Lại nhìn thấy con chó đen đang ngoáy tít cái đuôi cụt, miệng thè lè không ngừng nịnh nọt liếm tay Thiên kia....mọi người mới giật mình tưởng như chuyện vừa qua là 1 giấc mọng.

- Ông nó nè...

- hả...hả..

- Nhóc Thiên ...nó nuôi chó từ khi nào vậy ?

- Sao tôi biết được...chắc mới đây không lâu ah...

- Ông nè. Con chó đó....là con chó khủng bố vừa rồi đó sao ?

- Chắc là vậy đó...ah mà hình như không giống lắm....nhưng đúng là nó chứ ai...

- Hừ...hỏi cũng như không...

- Anh ba, con chó Nhóc Thiên nuôi....mạnh ..mạnh quá.

- Uh....chú vertuypaosan không nên xem thường cháu nội ta nha...cháu ta sao có thể mềm nhũn như chú nghĩ được.

- Hừm...ghê tởm....đắc ý cái gì...khép cái miệng lại dùm đi...nước miếng chảy lòng thòng kìa

- Hahahaha...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.