Giới Thần

Chương 218: Chương 218: Hà Phàm run rẩy




"Uhm....mỹ phẩm và thực phẩm chức năng của công ty đã không còn 1 chút lòng tin của khách hàng....doanh thu quá thấp...hàng tồn kho thì nhiều, công nhân thì nợ lương...haaiii....công ty bây giờ thật là chỉ còn cái vỏ rỗng ruột..."

Thiên cười nói "là 1 cái vỏ không sai....nhưng đó lại là 1 cái vỏ tốt....mà vỏ tốt thì còn có rất nhiều cách để sử dụng...."

2 Mắt Hà Phàm sáng lên, không sai...đúng là 1 câu đơn giản làm thức tỉnh người trong mọng...trong đầu ông bắt đầu hiện lên vô số kế hoạch...

Dưới cặp mắt doanh nhân lõi đời như ông, 1 câu mà Thiên nói rất đơn giản nhưng lại có thể cho ông 1 lời góp ý hiệu quả không gì sánh được....

Trong đầu ông bắt đầu lóe lên 2 từ...

Cải cách

Không sai...nếu như cải cách thì chỉ có nước chết mà thôi...nhưng mà cải như thế nào ?...

Bất chợt nhìn lại sang Thiên, cậu ta vẫn rất thoải mái thong dong như không hề có chuyện gì, Hà phàm bất giác cảm thấy ngưỡng mộ....loại tâm cảnh phẳng lặng như nước hồ thu này chính là thứ tốt nhất của 1 người doanh nhân nên có...bản thân ông là người lớn tuổi và đứng ở vị trí cao nhưng khi nhìn Thiên, ông lại cảm thấy mình thua kém...thua kém cả về tâm lý lẫn cả năng lực..

Ông thậm chí còn nghĩ, nếu như hắn muốn thể hiện...thì mình cũng chỉ thể làm 1 cấp dưới của hắn mà thôi, nhưng dù là thế nhưng ông vẫn không hề có cảm giác ganh gét hay hơn thua mà ngược lại còn rất mãn nguyện nữa

Thời khắc nước sôi lửa bỏng này không ngờ ông lại thu được cảm giác yên tâm khi nhìn Thiên, thậm chí vô hình chung đã xem hắn như 1 chỗ dựa tâm lý

Từ khi gặp hắn đến giờ, 1 lần thì cứu vợ mình, 1 lần thì cứu mình, sau đó lấy lại đủ cổ phần công ty cho mình, sau đó lại giúp mình đấu trí đấu lực với anh trai....đến thời khắc này, ngồi trên vị trí tổng giám đốc nhưng Hà Phàm vẫn cảm thấy mình còn chưa thể tách khỏi sự bảo bọc của hắn

1 cảm giác vô cùng kỳ lạ...nhưng lại vô cùng chân thật

"Con có cách gì hay sao...." Hà Phàm trưng cầu

"Cách thì có....cha phải nhớ...mình bây giờ là người của thanh bang...1 chỗ dựa không gì vững chắc bằng..."

Hà Phàm như bừng tỉnh đại ngộ......không sai...công ty Thiên phúc cũng nhờ có thanh bang mà vực dậy từ đáy vực thẳm....còn ông....ông cũng có thể chứ...

"Được...con nói tiếp đi...cha nghe nè" rốt cuộc vì 1 chút hi vọng mà người cha như ông đã đẩy con gái thân yêu vào miệng cọp thêm 1 lần nữa

"Sản phẩm mới..."

Thiên gật gù nói tiếp

"Cha nghĩ sao nếu có 1 sản phẩm khiến người yêu động vật có thể giao lưu và khống chế vật cưng của mình mà không cần phải dây xích, không cần chuồng...thậm chí có thể nói chuyện, chia sẻ với nó,...thả nó tự do ngoài môi trường,...tới giờ lại về ăn...chim chóc...chó mèo...thậm chí cả khỉ, gấu, heo...tất cả đều có thể cùng con người sống và sinh hoạt cùng với con người....còn chó nghiệp cũng có thể giao lưu với con người....làm việc không thua gì 1 cảnh sát thực thụ..."

Lời Thiên còn chưa nói xong, hà phàm đã há hốc mồm ra....trong đầu ông thật không thể tưởng tượng nổi vào những điều mà Thiên đang nói....tất nhiên ông ngạc nhiên không chỉ vì sự thần kỳ mà hắn đang nói mà điều ông ngạc nhiên là vì ông tin....

Ông tin rằng Thiên nói ra...thì hắn chắc chắn sẽ làm được...

Xưa nay đều vậy...hắn nói cái gì là đều đúng...chưa từng trật 1 lần

Nhìn lại ánh mắt mơ màng nhưng nghiêm túc của Thiên, Hà Phàm nhẹ hít vào 1 ngụm lương khí cố gắng bình ổn lại tâm lý để phân tích vấn đề

Thật sự quá mức tưởng tượng nếu như điều đó có thể thực hiện...... loại thông tin này không khó tiêu hóa nhưng khi tiêu hóa nó lại khiến ông càng thêm khó tin

Sắc mặt Hà Phàm liên tục chuyển đổi, từ hoảng sợ sang trầm tư rồi lại hoảng sợ sau đó lại nghi vấn...rốt cuộc ông bắt đầu mê man

Bắt gặp ánh mắt kiên định từ Thiên, Hà Phàm bắt đầu dẹp bỏ đi nghi vấn để vào vấn đề, ông lập tức hỏi 1 câu mà ông muốn nghe nhất

"Con nói thật không ?"

Thiên không hề nói, nhưng ánh mắt của hắn đã nói lên tất cả...kiên tâm và lấp láy tia sáng trong suốt

Lại hít vào 1 ngụm lương khí ông nói...." con...con có thể cho ta thử hay không...."

"Được....cha chờ con xíu..." nói xong Thiên đưa tay lên miệng nhẹ huýt sáo mấy cái

Trong ánh mắt khó tin của Hà Phàm, 1 đàn chim sẻ đã bay qua cửa sổ hót ríu rít tìm kiếm 1 hồi sau đó bay tới gần người Thiên dụi dụi cái đầu vào tay hắn.

Thiên cười tươi rói đùa nghịch với mấy chú chim vui tính sau đó đưa 1 cái khuyên lớn bằng gang tay cho Hà Phàm, 6 cái khuyên nhỏ lại đeo vào cổ 6 con chim nhỏ

Hà Phàm gấp gáp đeo cái vòng lớn lên cổ....Ngay lập...2 mắt ông trợn trắng lên...cả người lập tức ngây ra

Lọt vào tai ông là vô số luồng thông tin nhỏ phân làm 6 chính là của 6 con chim, mỗi luồng đều là ý niệm gần gũi như đứa con xa nhà được gặp lại người thân

"Cha....cha đi chơi với con đi..."

"Cha....cha...cha tới nhà con đi"

"Cha...mấy đứa nhỏ của con ở nha đó...cha tới xem chúng đi...."

"Cha ăn chưa...để con đi kiếm sâu..

"Cha ....."

Loạn thất bát tao, nhiều vô kể

Nhưng chung quy lại, có 1 điều vô cùng chân thật đó là ông có thể nghe hiểu được ngôn ngữ và suy nghĩ của chúng, thậm chí....ông có cảm giác...nếu ông muốn, còn có thể truyền đạt suy nghĩ của mình đến chúng

Điều này...quả thật quá mức thần kỳ....thần kỳ tới không thể tin nổi

Không phải nhân loại đã bao nhiêu năm cố gắng nghiên cứu ra cách để học và hiểu ngôn ngữ động vật đó sao....

Có rồi....bây giờ thì có rồi đó...có rồi đó

1 sự việc lần đầu trên thế giới không ngờ lại xuất hiện tại đây...ngay thời khắc này...và chính ông là người thử đầu tiên

Thật không thể tin nổi

Giọng ông lắp bắp hỏi

"Đây...đây là thật sao ?...đây là thật sao ?....."

"Thật chứ...cha xem mà còn không tin nữa ah..." Thiên cười nói

"Thiên..con....loại vật này...có thể sản xuất số lượng lớn hay không..."

"Có....nhưng thứ gì ít...thì nó mới quý...cha hiểu không..."

"Uhm...hiểu hieu....hahaha....ta hiểu ..."

"Chưa hết đâu cha....cha quên mình còn mấy chục ngàn công nhân đang thất nghiệp ah..."

"Ờm...con nói...nói tiếp đi."

"Thứ cần ra ít...thì vẫn phải hạn chế,....nhưng máy móc và nhà xưởng đáng giá hàng trăm tỷ lại không thể bỏ đó hoang phế được...."

"Mỹ phẩm thì không nên bán nữa....nhưng dược liệu thì khác..thì lại có 1 thứ.....nó không những có thể tận dụng được máy móc có sẵn, vừa sản xuất đại trà, lại có thể Bán để làm từ thiện lấy lại danh tiếng đã mất..."

"Con....con...đinh sản xuất cái gì..." lần này Hà Phàm đã bắt đầu run rẩy khi cảm nhận được 1 sự thật rằng....Thiên...lại sắp có thêm 1 thứ công nghệ gì mới nữa...

1 cái vòng cổ có thể giao lưu với sủng vật đã làm ông quá rung động rồi...

Quả thật, ngay sau đó Thiên lại nói 1 câu làm ông rung động sâu sắc hơn nữa

"Thuốc sao...thuốc mà có thể cứu người tốt nhất trừ cứu mệnh hoàn ra...thì còn cái gì mà người khác phải cần tới mức phát điên lên nữa"

Hà Phàm trầm tư 1 lát sau đó tay chân lập tức run rẩy như muốn nói cái gì đó....

Thiên đưa cho ông 1 ánh mắt khiếp đảm nhân tâm nói

"Có thể cứu được tất cả các loại ung thư, thậm chí cả nhiễm HIV......vậy thì cha nghĩ sao"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.