Giới Thần

Chương 233: Chương 233: leo cửa sổ​




Hơi thở của Tiểu Khiết đã gửi tới, đường đi cũng từ đó mà trở nên rõ nét, vấn đề tìm đến địa cầu sẽ không mất nhiều khó khăn với vợ chông tiêu phụ nữa

Tuyệt tiên trận bộc phát đã phong bế toàn bộ không gian bán kính 10 dãy tinh hà xung quanh, mà trong phạm vi này lại vừa khéo không quá xa với địa cầu cho lắm.

Ở nhà, Thiên vẫn lặng lẽ khống chế 1 phần không gian tuyệt tiên này, nhiệm vụ cứu người báo tin đã hoàn thành, đã tới lúc Thiên phải bắt đầu với kế hoạch của riêng mình

Đối với đám tiên binh kia, chí ít vẫn còn có chút tác dụng đối với hắn....

Không phải tiên giới từng nô dịch vô số yêu linh, yêu thú đó sao....

Hừ....ngay cả bảng phong thần cũng cố ý đưa rất nhiều yêu tộc có ban lãnh vào để tranh thủ bóc lột

Vậy thì tốt...ăn miếng thì trả miếng...

Nô dịch sao...Thiên cũng biết.

Trận cuồng bạo của đôi vợ chồng sau bao nhiêu uất ưc bộc phát cuối cùng cũng dần tan....

Chiến trường để lại là hơn 3 ngàn xác chết tiên binh nằm khắp nơi, tiên bảo mảnh vỡ lả tả...

Thở ra được 1 hơi bình ổn lại tâm trạng, đến bây giờ đôi phu phụ này mới kịp cảm nhận lại lực lượng đang tuôn trào trong cơ thể

Cảm giác ẩn ẩn liên hệ với xung quanh, sự giao hòa với vô tận không gian quanh mình....năng lượng từ các vì sao chuyển tới....cảm nhận được đại đạo tương trợ

Lại nhìn về hoa văn mầu đỏ từ tâm ngọc vừa tạo ra....1 luồng ký ức kinh người lập tức xẹt qua trong đầu

Người như vợ chồng này là 1 thương nhân có tiếng mấy trăm năm thứ gì mà chưa từng thấy...tâm cũng sớm trở nên rất bình thản với sự đời

Nhưng mà cho dù là vậy....ngay hôm nay đây...ngay tại vị trí này đây....không ngờ chính mắt họ đã thấy....chính tai nghe...chính bàn tay được sờ....và họ cảm nhận được....

Tuyệt Tiên Ma Trận

Thứ đại trận khủng bố và đáng sợ...nhất trong cả cửu giới

Trước giờ loại trận này cũng chỉ truyền lưu bằng miệng và 1 ít sử sách ít ỏi mà thôi, qua bao nhiêu năm tháng sớm đã bị mọi người xem là truyện vui....

Vậy mà không ngờ hôm nay....họ lại được tự tay sử dụng....được cảm nhận loại uy lực khủng bố mà nó mang lại....như vậy họ mới hiểu...nếu dùng 2 chữ kinh khủng để miêu tả...thật sự vẫn còn quá...quá khiêm tốn

Dùng không gian suốt bán kính 10 tinh hà để sử dụng....toàn không gian đều tận lực tương trợ, đại đạo tương trợ.....không những mang tới lực lượng không gì sánh được cho cơ thể mà còn không gây 1 chút tai họa ngầm....

Đây là loại khái niệm gì

Khẽ hít vào mấy ngụm lương khí tiêu thúc nói với vợ bằng giọng hổn hển:

"Hân nhi....con chúng ta....nó...nó mang lại ...nó tìm được viện trợ gì đây....đây..."

Hân nhi cũng đang cố gắng bình ổn lại nhịp tim nói : "là như thế nào thiếp không biết....nhưng mà quan trọng là chúng ta an toàn rồi..."

Hạnh phúc ôm lấy chồng bà bây giờ mới bình lại được cơn sợ hãi, hít vào từng hơi không khí, cảm nhận mạch đập trở lại

"Uhm....được rồi....chúng ta nên đi tìm con thôi...bây giờ sẽ không còn người cản đường nữa...mình tranh thủ đi...."

Đôi phu phụ dìu nhau lặng lẽ ngự không bay về 1 phía trong 1 dãy tinh hà muôn mầu đang uốn lượn mà không hề biết rằng phía sau họ.

Mảnh không gian chứa vô vàn xác chết tiên nhân kia lại chậm rãi chuyển động sau đó 1 cái hố đen nhỏ xuất hiện rồi cuốn toàn bộ chúng vào trong

Trả lại sự bình yên cho Mảnh vũ trụ này

............

Tại Thiên tháp, sau khi xong việc Thiên lặng lẽ làm 1 cái cá cược rất bất lợi cho mình

"Tâm ngọc này...là vật đính tình của nàng cho ta....bây giờ ta cho nàng mượn lại....mấy bữa là phải trả ta"

"Đính tình....chàng nằm mơ...."

"Nè....không được nhõng nhẽo ta...ta sẽ cưới mà...."

"Ah...chàng....chàng quá vô sỉ rồi đó....hứ.."

"Hihi....được rồi....nàng không thắc mắc...vật đính tình của ta đưa lại cho nàng là gì sao...."

"Kệ chàng ..không muốn biết..."

"Có chắc không...

"Chắc..."

"Chắc không hà...nói lại nha...không là hồi nữa năn nỉ ta cũng không đưa đâu..."

"Hứ...ai mà thèm..." miệng thì nói vậy nhưng 2 mắt to lại lén lén nhìn xem hắn có cái gì

Thấy thái độ đó của nàng, Thiên cười lên rạng rỡ vô sỉ đưa bàn tay bẩn ra giả bộ nắm tay tiểu khiết giống y như của mình rồi đánh lạc hướng "uhm...nàng xem thứ nàng muốn bây giờ nhất là cái gì...."

Cảm thấy nhiệt độ lạ từ bàn tay truyền tới, đang định giật ra thì lại bị câu nói kế tiếp của hắn làm quên mất

"Không phải cha mẹ nàng sao....vậy thì...."

Thiên vô sỉ nói..."ta sẽ lấy họ làm vật đính tình của ta....chờ sau này họ trở về thì ta đưa nàng....rồi nàng trả ta miếng ngọc kia....ah.."

Đang lúc nàng định lấy tay lại thì Thiên lại vô sỉ răn dậy

"im...không được cựa...đây là chuyện chung thân đại sự đó..."

"Nè..im nha...ta đang nói chuyện quan trọng ah...ahhhhh.....đau...ngaaaaoooooooo"

1 tiên nữ sắc nước hương trời cứ như thế bị hắn trêu ghẹo làm hư

Còn 2 con người đáng thương vừa thoát nạn kia thì lại bị người ta vô sỉ đem bán mất từ lúc nào không biết

..................

Lúc này ở biệt thự hà gia

"Cạch...cạch....cạch....ta đánh chết ngươi....ta đánh chết ngươi....tiểu Thiên xấu xa....tiểu Thiên vô lương tâm....dám không nghe điện thoại của ta.....bổn cô nương đấu tranh cả ngày mới mặt dày đi gọi cho ngươi....vậy mà ngươi dám không nghe máy....không biết giờ này đang ở đâu....không biết chừng là lại bị cô gái nào đó dụ dỗ mất rồi....ahhhhh....tên xấu xa....làm gì mà không nghe máy của ta.....ta đánh chết ngươi....."

Bạn biết là cô ấy làm gì không ?

Đấy, trên giường là cái điện thoại, mà trong điện thoại là hình của 1 tên nam nhân khốn kiếp đẹp trai, tốt bụng hoa gặp hoa nở....

Và tên này đáng buồn là rất giống Thiên....rất giống đấy....và lại càng đáng thương cho hắn là...

Hắn may mắn được lưu vô điện thoại người đẹp Hà Thu nhưng lại bị người ta dùng cái gối không ngừng hung hăng đập lên, miệng lại không ngừng nguyền rủa hắn đừng bị cô gái đẹp nào đó dụ mất

Ngược lại Còn hắn thì lại nhởn nhơ trong Thiên tháp không có sóng điện thoại, chọc ghẹo 1 mỹ nhân khác

"Ay za....chét rùi....32 cuộc gọi nhỡ...ai mà ra tay tàn nhẫn vậy....hả....không xong...không xong....ở trong Thiên tháp cả gần ngày trời không có sóng điện thoại"

"Alo...."

"Hihihi....bé thu dễ thương....bé thu xinh đẹp....bé gọi anh có chuyện gì không....bộ nhớ anh lắm hả....ui...chuchoa...." Thiên làm vẻ nịnh nọt hết mức nhưng còn chưa nói xong thì đã bị 1 giọng nói dễ thương không ngừng phun mua xuân tới tấp tới

"Anh làm gì mà cả ngày rồi mói chịu nghe máy hả....anh lại đi với ai....đi với con nào có phải không....hay là lại bị đứa con gái nào dụ mất rồi....đầu óc cũng quên hết không thèm nhớ ai lun phải không....."

Thiên vô cùng đáng thương và chịu nhịn đón nhận tràng ca cải lương "dịu dàng" đầy máu me

"Sao hả....bị nói trúng rồi phải không....không nói được gì lun phải không...sao anh không nói "không đúng" đi....sao anh không nói là đi "ăn nhậu" gì đó nữa đi...."

"Anh mau trả lời cho em...cả ngày hôm nay anh đi đâu....nói mau...."

Giọng Thiên bên kia hổn hền vang lên

"Từ từ...để anh sử lý 2 con chó trước đã...."

"Ahhhhh....chó gì....anh lấy lý do gì nữa hả....chó cái gì mà chó....anh muốn chết phải kkkkk....mau trả lời....trả lời mau...."

"Hờ...hờ...hực...hục...anh cũng muốn trả lời lắm....nhưng mà...cửa sổ phòng em cao...cao...quá...hực...hực..."

"Em bảo anh cho em lý do...anh lấy lý do như vậy đó hả....lý do như vậy mà anh cũng nói được....anh bảo em tin sao đây.....ủa...ủa...mà cửa sổ....cửa sổ gì...."

Chưa nói xong thì đã nghe 2 tiếng cạch cạch ở phía sau vang lên

Ngoảnh đầu lại nhìn, Thu đang giận muốn chết mà nhìn thấy cảnh này cũng không nhịn nổi cười...cơn giận cũng tiêu tan lúc nào không biết

Phía trước cửa sổ, 1 cánh cửa đã hé ra 1 chút, phần hé ra đó Thiên đang khép nép cố đưa 1 cánh tay và cái đầu vô trong, trên đầu là mái tóc rối dính đầy lá cây và mạng nhện, 2 mắt đáng thương nhìn Thu, miệng lại méo mó làm như sắp khóc...bộ dạng đáng thương và chật vật không chịu nổi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.