Giới Thần

Chương 216: Chương 216: tái chiến Hà Tiến - luyện ngục liên hoa​




Phòng họp trụ sở công ty Toàn An.

Giờ này hiện đang rất nhiều người....

"Anh có biết hôm nay cuộc họp này là bàn chuyện gì không...." 1 người hỏi với sang người bên cạnh

"Ah....chỉ nghe thấy ông Hà Phàm tập trung cuộc họp lại....cũng không biết nữa....họp hội đồng quản trị mà...chắc tại mấy ông phiếu cao lại đấu đá ấy mà...."

"Ờ....tốt nhất là đừng để lão tiêu chấn hoa kia thắng là được....càng nhìn lão tôi lại càng thấy gét..."

"Gét thì làm được gì....tốt nhất là cứ yên phận đi là tốt nhất...lắm mồm là chết đó..."

"Công ty này...thiệt là....ông Hà toàn thì như 1 con thú dữ cắn người,...còn lão hoa thì....ui thôi...khinh người chết đi được....2 người dó coi chừng...chết rồi không có ai khóc đâu...hừ" 1 thanh niên khác xía vào

"Ờ...thôi..thôi....tới giờ rồi kìa..."

Lúc này 3 người Hà Toàn, Hà Tiến và Hà Phương đi vào, ai nấy sắc mặt đều âm trầm, người khác nhìn vào mà đều thấy khó ưa được

Dạo này công ty toàn an đã rơi vào bước đường rất khó khăn, thu nhập vào không bằng 10% chi tiêu, lương công nhân đã khất hơn 1 tháng, các ngân hàng cũng đang tính lãi xuất lên cao...nguy cơ phá sản đã như trước bờ vực thẳm

Cả công ty đã lâm vào tình trạng vô cùng căng thẳng, nếu như không phải các nguồn thu bất hợp pháp từ các hoạt động mờ ám còn tạm gánh gồng được cho công ty thì bây giờ đã mỗi người 1 nẻo rồi

Nhưng mà dạo này thanh bang và nhóm chấp pháp nguyễn việt hoạt động thanh trừ quá mạnh mẽ, các vụ buôn bán ma túy và vũ khí đã hoàn toàn bị dẹp bỏ....việc làm ăn cả trong sáng lẫn ngoài tối đều lâm vào nguy cơ phá sản vô cùng cấp bách, mấy ngày nay cha con hà toàn đều đau đầu nhức óc để nghĩ cách xoay chuyển, tính tình cũng trở nên cáu gắt vô lý không khác gì chó dữ

Hà tiến sau khi hồi phục được mấy ngày cũng bị buộc phải làm việc, dị năng của hắn mấy ngày nay phải đi khắp nơi làm việc, các công ty lớn nhỏ bị hắn kéo về làm đồng minh chết chung....nhưng đây chỉ là cách chữa phần ngọn...không trị được gốc

Trầm tư ngồi 1 lát, cuối cùng...nhân vật chính cũng đã tới

Hà Phàm

Lần này tiến vào, vẫn là 3 người với hồng và Thiên.

Nhìn thấy thân ảnh quen thuộc đi theo sau cùng Hà Phàm, tâm trạng hà toàn liền rung lên

"Rầm....Hà Phàm....em....sao lại đi cùng với nó.." Hà Toàn chỉ thẳng vào mặt Thiên tức giận vỗ bàn nói

"Anh Toàn....tại vì em thấy bản thân mình không được an toàn, cho nên mới nhờ ...con rể tương lai đến bảo vệ đó mà....anh làm gì mà phản ứng mạnh vậy"

Lần trước nói chuyện với tiêu chấn hoa thì Thiên nói mình kiêm "con rể tương lai", còn bây giờ thì lại bị Hà phàm nói Thiên là "con rể tương lai"

Hà Thu đáng thương, không ngờ chỉ trong 2 ngày mà đã bị cha con vô sỉ này nhà này ngấm ngầm bán đứng 2 lần

"Hừ,...mày có biết nó là ai không....mày là 1 thằng phản bội...mày phản bội công ty,...phản bội hà gia...và phản lại cả tao....mày...mất dậy..."

Mấy ngày hắn nay, điệu bộ chửi người này của Hà Toàn chính là thường xuyên, ai nhìn cũng quen mắt, quen tai mất rồi

"Ah...anh toàn ne....so với việc tàn nhẫn giết ruột thịt của mình...vậy thì em tuyển 1 " con rể" ngoan là quá sức nhân tính đấy..."

"Rầm...lẻng. xẻng...mày nói gì..." cái bàn lớn bị Hà toàn vỗ 1 cái gần như nát bấy, chỉ còn lại 1 bộ 4 chân và mặt bàn te tua

Lần này Hà Phàm không thèm để ý tới người anh này nữa, ông ấy quảnh mặt nhìn sang mọi người nói

"Các vị,...rất cám ơn vì hôm nay các vị đã bớt chút thời gian vàng ngọc để đến đây nghe tôi trình bày...."

"Phàm....mày điên ah...ở đây mày được phép nói chuyện sao...ở đây tao mới là chủ tịch..."

"Anh Toàn....anh là chủ tịch...không sai...nhưng đó chỉ là trước kia mà thôi...còn bây giờ sẽ khác..."

Mọi người nghe thấy câu nói này, sắc mặt đều 1 bộ "ra là vậy"

"Hừ,...chú phàm nè....chú thèm cái ghế của ba cháu tới mức phát điên luôn rồi sao..." hà tiến đứng lên mỉa mai

"Đúng vậy đó....dắt theo 1 thằng oắt con làm ngựa giống cho con mất dạy kia để ra uy sao....hạ tiện như vậy...chú lại còn chọn làm con rể cho được....cháu nể chú rồi đó...cả em Thu nữa...không biết nên thương hại hay nên xem thường đây" hà phương vốn dĩ ganh gét với diễm, gét lây sang cả Thiên, nhưng giọng điệu của cô ta thật sự là mắng người cũng không khác gì chó cắn...vô cùng chói tai

Đối với loại người này, Thiên không có sức để ý, hắn tiến vào cũng không thèm nhìn 1 ai, 1 bộ vô cùng thong dong kiếm 1 cái ghế ngồi xuống sau đó gác cái chân lên bàn

Nãy giờ ăn 2 chưởng của hà toàn, nguyên cái bàn này cũng chỉ có chỗ của hắn là còn nguyên mà thôi

"Chú Phàm...cháu không biết chú dùng thủ đoạn gì để có được cổ phần....nhưng mà..." giọng hà tiến dừng lại 1 chút rồi nói tiếp

Từ miệng hắn nhẹ nở 1 liên hoa rồi phun ra 1 câu "tốt nhất là chú nên bỏ ý định đó đi..."

Âm luật vừa ra là tan vào không gian, giống hệt như 1 lời nguyền ấn chú vào người, rõ ràng dị năng của hắn đã phá xác thành điệp, tiến hóa thêm 1 tầng mới. hà Phàm cũng lập tức rơi vào mơ màng chút ít

Trong đầu ông, chân khí, và vương vị cũng lập tức phản kháng lại, nhưng tu vi của ông còn quá non kém, mà dị năng của Hà Tiến lại mạnh hơn hẳn trước kia, không tới 4 lần hô hấp đã sắp bị đánh bại

Nhưng mà ngay thời khắc thắng bại trong gang tấc này, 1 giọng nói liền vang lên

"Hừ..." không lớn không nhỏ nhưng lại vừa đủ đánh tan dị năng của hà tiến

Tròng mắt co rút, hà tiến đầy hung bạo quay mặt sang nhìn người vừa phát ra âm thanh này

"Hừ....tiện nhân....mày quyết định sẽ chống lại tao sao...." 10 liên hoa phóng ra, huyết hồng như máu tươi...sát khí ngợp trời như Thiên quân vạn mã, như ngàn vạn mũi tên sắp bắn tới....khí thế như dời non lấp biển muốn nhấn chìm lấy 1 nhân loại nhỏ nhoi như Thiên, tắm hắn trong máu đỏ

Nhưng mà, dù loại liên hoa vong chú này uy lực cỡ nào, dù nó ẩn chứa ma tính nặng cỡ nào thì trước mặt Thiên, nó vẫn chỉ là 1 loại tiểu đạo...nhỏ nhoi và yếu ớt không khác gì 1 bong bóng nước

Thậm chí hắn còn không cả thèm làm gì, thì đám liên hoa huyết đỏ đó cũng không thể tiến tới gần được Thiên trong 10 bước

Khẽ ngước mắt lên, chạm nhau với ánh mắt hà tiến, Thiên khinh thường nói

"1 lần bài học còn chưa đủ giúp mày nhận thức được sự thấp hèn của mình hay sao....vậy thì tốt....hôm nay để tao chịu bẩn tay...giúp mày hiểu được điều đó..."

34 chữ, giống như từng làn sóng lớn xô đẩy nhau tới, chữ sau mạnh hơn chữ trước...càng về sau...áp lực lại càng lớn hơn...liên hoa trong suốt theo từng đợt bung tỏa ra như mỹ cảnh nhân gian, nhưng sát khí ẩn dấu bên trong lại như luyện ngục hồng lô...vô biên hạo hãn

Tiếp nhận từng chữ, sắc mặt Hà Tiến lại càng thâm trầm hơn, sự sợ hãi cũng như rắn rết gặm nhấm tâm trí, tới khi chữ cuối mà Thiên vừa nói xong, hắn cũng đã lâm vào luyện ngục nhân gian, ma quỷ gớm giếc không ngừng nhào tới cắn xé, mùi máu tanh ập vào mũi, từng ngụm thịt...từng miếng da không ngừng bị xé xuống, hơi nóng từ vạc dầu tràn tới làm phổng rộp làn da,....

"Ahhhhh......." cơn khủng khiếp tràn tới linh hồn khiến Hà Tiến như sắp tan vỡ, từ khi bị Thiên đả thương lần trước, hắn đã nhận thức được rất nhiều điều, tu vi cũng từ đó mà tiến cấp...và chính sự tiến cấp này khiến máu thù hận lại càng sôi trào lên,...sự tự tin vô địch đã có đủ

Hà Tiến lại như 1 mãnh thú trở về sâm lâm...dùng máu tanh để hoàn trả lại hận thù. Nhưng mà...

Nhưng mà không ngờ, đối thủ mà hắn coi thường...bây giờ lại kinh khủng tới như vậy

Loại luyện ngục ma liên này....thật sự quá kinh khủng, dù là biết đó là ảo giác nhưng linh hồn vẫn không ngừng bị cắn xé...đáng sợ nhất đó là dị năng....dị năng của hắn....tài sản quý giá nhất của hắn....nó đang không ngừng bị những ma quỷ kia cắn xé nuốt gọn...trong hoàn cảnh này hắn mới hiểu....mình yếu ớt và bất lực tới cỡ nào.

Cũng từ đây, sợ hãi mới chân chính làm Hà Tiến lâm vào khủng hoảng, tiếng la hét khiếp đảm bắt đầu vang lên, cảm giác lúc này của hắn...đó là...chỉ hận không thể chết đi thật nhanh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.