Lúc mà Thiên trở về còn chưa đầy 1 ngày thì toàn bộ Kinh Châu này đã náo động đến đến rung trời.
Ngày hôm nay hắn đi tới Kinh Châu cũng là lúc huyết tinh vấy lên tới hoàng thành, 5 vị địa thánh vẫn giống như sát nhân cuồng ma ai khuyên ai cản cũng nhất quyết không dừng tay.
Tựa như đối với họ bây giờ không có bất kỳ cái gì quan trọng hơn giết người.
Tuy là khi tới kinh châu sự thẳng tay sát phạt của họ cũng tiết chế rất nhiều chỉ giết đại đa số những tên bại hoại và đặc biệt là những thành phần thuộc về các đại thế lực đối địch với Dương gia, đối với chúng thì 5 tên cường giả này giống như thù cha hận mẹ giết người quả thật là hạ đủ tàn nhẫn.
Một đêm hôm qua, họ hủy đi một phân viện của Vương gia khiến cho địa thánh vương gia nổi giận, một trận chiến kinh thiên động địa liền diễn ra.
Nhưng mà không hiểu nổi vì sao lúc này cả 5 tên địa thánh lại thần kỳ tụ tập lại, rốt cuộc Vương gia thảm bại lui binh, quá trình giết người lại một lần nữa diễn ra mà Vương Gia chỉ dám ngậm miệng.
Một trận chiến qua đi, nửa tòa vương gia phủ đệ đã bị hủy, 16 tên công tử bột quần là áo lụa bị giết kèm theo 600 nô nhân.
Một đêm này chính là cực độ sỉ nhục của Vương gia trong trăm năm nay.
Tốc độ của 5 tên địa thánh nhanh vô cùng, một đêm nay họ không chỉ tẩy rửa một vương gia mà còn có lục gia, Loan gia, Phùng gia, Tam gia....cùng với trăm dặm quý tộc phạm vi Kinh Châu đều bị máu rửa sạch tinh.
Cũng trong một đêm đó toàn bộ Hắc Đồng, Bạch Dực, Tinh Linh 3 tộc đều bị cứu đi không còn một người.
3 nàng Ale, Ngả Lệ, Bạch Y cũng không hề dừng tay, họ lại tiếp tục gấp gáp dọc theo cảm ứng huyết mạch mà mở rộng ra phạm vi tìm kiếm của mình.
Trong sự cảm ứng của Thiên, số lượng nhân thủ trong 3 viên thế giới châu đang không ngừng tăng lên.
Quang châu đã có thêm 200 người
Mệnh châu đã có 260 người.
Đáng thương nhất chính là Tinh châu lại chỉ có vẻ vẹn 20 người và hơn 3 vạn xác chết, cô bé Ale đã khóc tới sưng mắt, cả người giống như lâm vào trạng thái sắp điên mất.
3 viên thế giới châu này dung hợp đặc thù lực lượng thuộc về 3 chủng tộc cho nên nhân loại khi tiến vào thế giới châu liền trong thời gian ngắn sẽ phá đi phong ấn kích phát ra chân chính lực lượng trong huyết mạch.
Một viên Mệnh châu chỉ với gần 300 người nhưng lại phát ra sinh mệnh lực gần 1 triệu tinh, khí vận lực lại càng đáng sợ đã đến gần 3 triệu tinh đáng sợ lực lượng.
Bạch dực tộc lại càng đáng sợ hơn, chỉ với 200 người nhưng loài giống thiên sinh mang cực hạn huyết mạch quang minh này lại có được hơn 1 triệu tinh lực lượng.
Thảm thương nhất là Hắc Đồng tộc, số lượng quá ít nhưng tinh thần lực và thiên bẩm năng lực dẫn tinh tú ngoại lực lại càng khủng bố hơn, chỉ 20 người nhưng tinh thần lực lại không thua gì 1 triệu tinh.
Có thể hiểu được tại sao chủng tộc này lại từ rất sớm đã bị người ganh gét hủy diệt, thậm chí đến cả thiên ý cũng khó nhịn được gét bỏ, nhân tộc lại càng như xem đại địch mà đối xử, ngàn năm dày vò rốt cuộc họ đã bị hành hạ đến mức độ sắp tuyệt chủng rồi.
Đáng hận nhất là kẻ phía sau màn đã dùng cường đại thần thông cưỡng ép giam giữ phong ấn linh hồn họ vào trong thể nội khiến cho siêu cường năng lực tinh thần bị xóa bỏ, trí khôn cũng chỉ còn lại mức độ bản năng không khác gì thú vật, với điều kiện đó nhân tộc tham lam ích kỷ liền như sói đói nước đục thả câu.
Bi thảm chủng tộc...liền diễn ra
Bạch Dực và Tinh linh dù mạnh cũng không đến nỗi thảm như vậy nhưng mà dù sao họ cũng đều có được những năng lực nghịch thiên của mình.
Đó là lý do khiến nhân loại hay thiên ý đều phải ganh tỵ gét bỏ phải dùng mọi thủ đoạn mà trừ bỏ.
Không sao....chỉ cần họ chưa tuyệt chủng, vậy thì Thiên đã xuất hiện...hắn thuận theo thiên ý đến đây làm một Dương Tiêu với biết bao phiền phức, nhưng hắn lại sẽ nghịch Thiên bao dung cho sự sinh tồn của 3 chủng tộc này.
Rồi sẽ có một ngày, cái gai nhọn này sẽ quay trở lại đâm vào mông lũ người ích kỷ đó.
Nghịch thiên ý, vì đó cho nên Thiên bắt buộc phải hi sinh 3 viên thế giới châu tại vì chỉ có nó mới có thể ngăn cách được 2 thế giới thiên mệnh, cắt đứt đi liên hệ với Thiên Phù Giới.
Hắn dùng 5 tên địa thánh và huyết sát lực lượng để che lấp đi sự biến mất của 3 chủng tộc họ, từ nay 3 chủng tộc này không còn thuộc về Thiên Phù Giới nữa đã chân chính thoát khỏi gót sắt của lũ ích kỷ đó....
Buổi sáng ngày hôm nay vốn dĩ tưởng rằng đó sẽ là một ngày bình yên rảnh rỗi nhưng mà khi Thiên còn chưa kịp ăn xong bữa sáng thì lại bị làm phiền.
Từ trên thiên không, một trận cự đại uy áp ẩn chứa hoàng giả đế uy hoành hành không kiêng kỵ liền phủ xuống.
Đạo khí thế này còn ẩn chứa cự đại lực uy hiếp giống như một tòa cự sơn ép xuống, rất rõ ràng đây chỉ là lập uy.
Không quá lâu sau đó, từ ngoài phủ đệ một giọng thái giám khàn khàn bị lĩnh vực này khuếch trương lên gấp nhiều lần.
“Thánh chỉ tới....lệnh cho dương gia Dương Tiêu lập tức tiếp chỉ”
Một câu này vang vọng kéo khắp Dương phủ không ai không nghe thấy, chấn cho màng tai đều rung rung.
Ngay sau một câu này vang lên, toàn dương phủ liền bị một luồng cường đại uy áp lớn hơn gấp nhiều lần phủ xuống.
Ngồi trên bàn ăn, Thiên hơi nhìn nhìn lên trời nhưng miệng vẫn ăn cơm, tay vẫn chậm rãi gắp thức ăn một chút gấp gáp cũng không có.
Áp lực trên bầu trời mặc dù mạnh nhưng khi rơi vào phạm vi Vạn Quỷ Hợp Thần trận liền bị trận này hấp đi 6 phần, tứ thánh trụ chống đỡ mất 3 phần....thứ mà vị địa thánh hoàng gia này tưởng rằng vô địch khả kháng thì trong Dương phủ này, lại chỉ là một chút gió mạnh không đáng kể mà thôi.
Khí áp của một cường giả là đến từ lực lượng, lực lượng mật độ cực cao mà kết tụ thành, địa thánh thì lực lượng lại nằm trực tiếp trong lĩnh vực, mà lĩnh vực lại phải có linh hồn lực duy trì.
Cho nên kể từ khi tên địa thánh ngu xuẩn này vừa phủ lĩnh vực xuống đây thì bi cảnh của hắn đã đến.
Trung tâm dương phủ, lại một đạo thiên mệnh trụ nữa đang chậm rãi được dựng lên, vô số đạo phù văn mầu tro ẩn sâu bên dưới bắt đầu vận động, vô số tia lĩnh vực bị những đạo phù văn này kéo vào trong sau đó dựng lên tòa nhân trụ thứ 5 này.
Trên bầu trời, khí tức kia vốn dĩ đang như cuồng hung mãnh thú uy nghi bất khả xâm phạm thì trong phút chốc liền trở nên giằng co mệt nhọc.
Thiên cố ý giảm tốc độ vận chuyển của Tứ Trụ trận khiến cho quá trình hấp phệ giày vò này trở nên chậm lại, vừa đủ cho ông ta lôi kéo được cầu viện vừa đủ cho lão có thể nuốt đan dược khôi phục không chết ngay
Trên thế gian này, giết một người hoặc phế một người cũng chưa hẳn đã là tàn nhẫn nhất.
Trong khi tòa thiên trụ thứ 5 lại chưa thể hoàn mỹ dựng lên thì giết đi hay hấp khô một địa thánh là chuyện không cần thiết.
Muốn tới đây lập uy, vậy thì nhận một chút trái đắng cái đã.
Dương phủ từ nay....không phải là ai đến cũng có thể giương cánh bay qua, lại càng không phải muốn tới là tới muốn đi là đi, muốn mang tâm thù địch đến đây thì phải chuẩn bị sẵn tâm tư trả giá.
Tên thái giám bên ngoài sau khi hô một câu tiếp chỉ liền vênh cái mặt lên trời chờ người ra tận nơi đón tiếp nhưng mà hắn tu vi thấp kém không hề biết được vị địa thánh đi theo hậu thuẫn cho mình còn đang lâm vào hoàn cảnh gì.
Ở bên trong, mọi việc vẫn như thường diễn ra Thiên vẫn chậm rãi vừa ăn cơm vừa xem kịch.
Nửa giờ sau.
“Dương Tiêu....lập tức tiếp chỉ cho ta, nếu còn dám chậm trễ chớ trách bổn quan nghiêm phạt”
30 phút sau.
“Dương Tiêu....ngươi xem thường lệnh vua, tội không thể tha thứ, bổn quan cho ngươi cơ hội cuối cùng....lập tức tiếp chỉ”
30 phút sau.
“Khốn kiếp...Dương Tiêu, bổn quan đã năm lần bảy lượt cho ngươi cơ hội, ngươi không biết trân trọng vậy thì....chớ trách ta độc ác...Hoàng Xứ, mau bắt Dương Tiêu về kinh quy án”
“Cẩm vệ quân đâu...niêm phong Dương gia, bắt hết phản tặc cho ta...”
Theo sau đó là một đoàn binh quân mặc áo giáp viền vàng hông đeo kiếm tay cầm một đôi xích còng nghe lệnh liền khí thế hừng hực xông lên.