Giới Thần

Chương 450: Chương 450: về nhà​




Sân bay quốc tế John F. Kennedy

Máy bay hạ cánh, vào lúc 6 giờ tối hôm đó

Phía dưới máy bay, 6 chiếc siêu xe lamborghini sáng loáng đã chờ sẵn

Khi đám 4 người Hoàng Chính Hào vừa ló đầu ra khỏi máy bay là 12 người này răm rắp cúi chào

Có thể thấy được 1 đoàn người 12 thành viên ở đây, ai cũng là những người có máu mặt trên thế giới, quần áo giày dép và khí chất đều là kẻ đứng trên người ta

Khi đứng trước đám người này, 3 người Hoàng Chính Hào cũng thể hiện ra sự lãnh ngạo và khí chất bề trên của mình

Hoàng Chính Hào dẫn đầu đi tới, 2 bên là vertuypaosan và Thu Sương, còn Thiên thì đi phía sau Thu Sương

Vẻ mặt Thiên khi nhìn lão Hoàng Chính Hào mà thấy hơi lạ lẫm, có lẽ hắn không quen với cái khí chất bề trên của lão Hào,....mà cũng có lẽ...hắn quen với 1 lão Hào tức giận đỏ mặt, miệng không ngừng gầm thét tức tối khi hắn vay tiền thôi

Còn Thu Sương thì khác, dù bà có hơi thể hiện sự đáng kính của mình nhưng mà điều đó chỉ làm cho khí chất của bà càng thêm khí phái mà thôi

Cái sự dịu dàng và từ mẫu đó vẫn y nguyên không hề bị mất đi

Có đáng gét cũng Chỉ đáng ghét có mỗi cái lão vertuypaosan đang vênh cái mặt lên chảnh chó không thèm nhìn ai kia thôi

Tên này là 1 mẫu người điển hình của “ham nịnh hót”, chỉ nghe mấy người kia khen 1 câu “tam gia lại càng thêm uy phong” là đã vênh cái mặt lên trời, chảnh chó không thèm trả lời 1 ai, đuôi chó cũng chỉ lên trời

Cái điệu bộ tựa như muốn nói “ đại gia ta sắc nước hương trời...đám đàn em ah...cứ tha hồ mà ngưỡng mộ đi”

Càng nhìn Cái điệu bộ thối tha này của lão, Thiên nhìn mà chỉ muốn gỡ chiếc ra lên ịn lên cái mặt lão

“Chào nhị gia, chào tam gia,..kính chào phu nhân....chào thiếu gia..”

12 tên phía dưới lần lượt chào từng người, còn Thiên cũng bị họ mặc định là thiếu gia

Tất nhiên là cái tin tức 3 người Hoàng Chính Hào đi đón Thiên về gia tộc cũng không còn là bí mật, và cả chuyện không biết Thiên có được gia tộc chấp nhận hay không cũng không quan trọng

Tại vì chỉ 1 bộ mặt của Hoàng Chính Hào thôi là đã đủ để cho đám người này nịnh nọt Thiên như chó con rồi

Cũng thật không hiểu nổi Hoàng Chính Hào có cái địa vị kinh khủng gì mà đám người này phải khom lưng luồn gối tới cỡ đó

Thiên quan sát thấy thậm chí trong nhóm 12 người này còn có 4 nam nhân có thân thể rắn chắc, võ nghệ cũng không tệ, mà khí chất lại ẩn chứa 1 chút thiết huyết của quân nhân, hiển nhiên là những kẻ không tầm thường trong quân đội

Còn 1 người khác thậm chí còn có những biểu lộ rất khôn khéo của 1 nhà ngoại giao, hiển nhiên cũng không phải kẻ tầm thường

12 gương mặt này, Thiên chậm rãi nhớ rõ sau đó cũng không quan tâm.

Những người này đối với hắn....không có mấy quan trọng, thời gian hắn ở lại thế giới này hẳn cũng không còn nhiều

Hắn không có thời gian rảnh bận tâm đến mấy chuyện không đâu này

Sau khi tiếp nhận sự tiếp đón của 12 vị đại sứ, nhóm người Thiên được đãi 1 bữa tiệc thịnh soạn tại nhà hàng nổi tiếng Eleven Madison Park

1 bữa cơm hàng triệu đô cứ như vậy bị tiêu tốn, mà không những vậy vừa mất tiền mà những vị đại sứ kia còn niềm nở khéo léo nịnh nọt và đưa tiễn 4 người ra về tận nơi

Tiếp nhận 1 chiếc siêu xe không biết của hiệu gì vertuypaosan bắt đầu lái xe thẳng theo những con đường xa lạ

Còn Thiên thì rất vô tâm nằm ngắm nhìn phong cảnh nơi đất khách quê người đầy lạ lẫm

Siêu xe đen nhánh không ngừng lao vút đi trong trời đêm đầy ánh sáng nơi thành phố xa hoa, sau đó lại vượt qua những tòa nhà cao chót vót

Không biết qua bao lâu, Thiên chỉ biết là nơi này thật quá mức chóa mắt, những thứ hắn nhìn thấy được ở nơi đây thật quá mức xa hoa so với việt

“Kít...” đầu xe dừng lại

Phía trước Thiên là 1 mảnh đất rộng lớn với vô số những tòa nhà to lớn dạm vàng dát ngọc lung linh mê người, tất cả chúng lại được bọc lại bằng 1 hàng tường rào cao và 1 cái cổng lớn thật lớn

Trước cổng có ghi rất rõ chữ “đại tộc Fifteen Targeted”

Ngay lúc này, 6 tia sáng đỏ xuất phát từ cặp mắt của 6 con sư tử lớn bằng kim loại đứng trên nóc cổng liền chiếu thẳng vào trong xe

Tia sáng này xuyên qua cả kính xe và sắt thép để chiếu vào trong, lần lượt từ vertuypaosan tới Hoàng Chính Hào, Thu Sương rồi tới chỗ Thiên với Tốc độ vô cùng nhanh tựa như 1 loại kiểm tra thân phận nào đó

“Mời vào...” 1 giọng nói máy móc vang lên

Thiên ở trong xe mà cảm thán, thế giới còn cái loại công nghệ cỡ này hả trời

Nhưng mà ngay khi hắn còn chưa kịp trả lời câu hỏi đó thì lại phải 1 lần nữa há miệng ra ngạc nhiên

Nhà....phía trước hắn ...đây mà là nhà sao, sao không nói mẹ nó là cái siêu cấp cung điện luôn đi

Không nói chi là có bao nhiêu căn nhà, nội mà chỉ đếm cái tiểu đình thôi đã thấy mà khiếp rồi, diện tích cái khuôn viên này cũng rộng 1 cách đáng sợ

Nhà nối tiếp nhà, khuôn viên kế tiếp khuôn viên, mỗi thứ ở đây đều lộng lẫy và quý giá đến đáng sợ

Không khí trong này cũng thoáng hiện lên sự im lặng, trang nghiêm và ...1 sự áp lực..đúng vậy, là 1 sự áp lực vô hình

Những căn nhà khác tất sẽ phải có tiếng nói cười, tiếng con nít khóc hay là tiếng động gì đó

Còn ở đây, trăm nhà đều như trăm, tất cả đêu im lặng tựa như 1 khu nghĩa địa

Người vẫn có xuất hiện bên những hàng ghế và tiểu đình, nhưng hiên nhà....những cánh cửa sổ vẫn thấp thoáng bóng người. Nhưng mà xe của vertuypaosan chạy vào vẫn không hề khiến họ có động thái gì chào đón

Chiếc xe chạy đi mà giống như đi vào 1 cung điện ma

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.