CHƯƠNG 52.
Kiệt Tử kéo Trịnh Hòa tới bên mình, Trần Minh thì cầm cần câu ngồi cạnh Bạch tiên sinh, nhỏ giọng nói: “Chủ tịch, máy theo dõi đã lắp đặt xong rồi.”
Bạch Ân nhíu mày: “Sao lại là máy theo dõi, đang thắc mắc nguyên nhân gì các cậu chi nhiều thế, ra là dùng ở phương diện này.”
Trần Minh lộ vẻ xấu hổ, hắn cũng biết lần này bọn họ hơi làm biếng, cúi đầu không nói.
Bạch Ân nhấc cánh tay, cá bay lên khỏi mặt nước, quẫy quẫy vài cái trên không trung rồi rơi xuống trước mặt ông. Trần Minh đi lên, bắt cá, thả vào xô, lại gắn mồi vào lưỡi câu. Bạch Ân hỏi: “Trần Minh, cậu sẽ nhiệt tình như thế với người mới gặp lần đầu sao?”
Tay Trần Minh khựng lại, rụt về.
“Thôi, ” Bach Ân phất tay: “Giờ không tiện nói, tối tôi đi tìm cậu.”
“Dạ.” Trần Minh đứng bên cạnh ông, trầm giọng nói.
Bạch Ân không để ý đến hắn, lại quăng lưỡi câu vào hồ, nói: “Trịnh Hòa, lại đây.”
“Ai nha.” Trịnh Hòa vui vẻ chạy đến, Kiệt Tử cũng đi theo, Bạch Ân nhận ra thái độ né tránh của Trịnh Hòa đối với Kiệt Tử, ông nhìn Kiệt Tử, gương mặt xinh đẹp của cậu ta đầy nghi hoặc.
Hai người này, đúng là….Bạch Ân nhíu mày.
Trịnh Hòa ngửa đầu, đặt hai ngón tay giữa hai hàng lông mày của Bạch Ân, nghiêm túc nói: “Nhíu mày không tốt.”
“Biết.” Bạch Ân nắm chặt tay Trịnh Hòa, đặt lên môi, hôn nhẹ: “Nghe lời em.”