GV Ký Sự

Chương 41: Chương 41: Gặp Lại




CHƯƠNG 41. GẶP LẠI

“Lát chắc là có một người bạn muốn đến.” Ryou để điện thoại xuống, nói với Kurotaka và Unnan, “Thật ngại, không hỏi mấy anh trước một tiếng!”

“Thiết” Kurotaka lắc đầu, “thêm người thêm náo nhiệt, quen thêm một người bạn, chuyện nhỏ ấy cần hỏi cái gì?”

“Chúng tôi quen không?” Unnan nghĩ chu đáo hơn một chút, hỏi thêm một câu.

“Là Edgar, mấy anh hẳn là biết a?” Ryou cười cười, gọi phục vụ lấy thêm mấy chai bia.

“Sao không biết, NO. 1 của bộ chúng ta ah!” Kurotaka vỗ đùi, “Đúng rồi, cậu lần này hợp tác quay phim cùng anh ta, hèn chi mà!”

“Edgar người này vô cùng nói nghĩa khí, quan hệ tốt với anh ta rất quan trọng.” Unnan đề nghị Ryou: “Hơn nữa xem xu thế sau này cơ hội hợp tác giữa E bộ và N bộ càng ngày càng nhiều, để Edgar mang cậu làm quen một số người, con đường sau này dễ đi hơn nhiều.”

“Edgar rất lợi hại sao?” Ryou rất tò mò, Edgar là người thế nào trong mắt người khác?

“Đương nhiên, Ben thỉnh thoảng cũng phải nhường Edgar ba phần, cậu nói anh ta có lợi hại hay không?” Kurotaka nói đến chuyện này mặt mày hớn hở: “Anh ta gia nhập rất sớm, cho nên nhân mạch rất rộng, hơn nữa anh ta quả thật có năng lực khiến người ta tâm phục khẩu phục, ngoại hình diễn xuất, nghiêm túc chuyên nghiệp gì gì đó không cần phải nói, quan trọng nhất là chính là chỗ đối nhân xử thế không thể chê!”

Nói xong Kurotaka duỗi ngón tay cái ra.

“Ừm, nghe nói trước đây bộ chúng ta có diễn viên bị một số tên côn đồ bắt chẹt, bị Edgar biết được, không nói hai lời liền đến thăm hang ổ bọn chúng, cho nên bây giờ lưu manh gần đây đều thật không dám chọc nghệ nhân công ty chúng ta.” Unnan nói thêm.

“Không thể nào? Edgar có bản lĩnh này sao?” Lần này Ryou thật sự hết hồn rồi, thời gian cùng Edgar cũng không ngắn, cậu sao không biết Edgar còn có một mặt này.

“Sao không? Nghe nói Edgar thực sự từng luyện võ, nào là Karate, Judo, dù sao chính là rất có thể đánh.” Kurotaka vẻ mặt sùng bái.

Quá khoa trương, Ryou rất muốn cười, nhưng nhịn được, một hồi nhất định phải hỏi Edgar đây có phải là thật không, hay mới chỉ là lời đồn.

Đang nghĩ ngợi, Edgar đẩy cửa vào, Ryou hướng anh vẫy vẫy tay.

Edgar đi tới, khuôn mặt cứng ngắt, biểu cảm nghiêm túc.

“Đàn anh!” Kurotaka, Unnan cùng Ryou đều đứng lên, chào hỏi Edgar.

Edgar gật gật đầu với bọn Kurotaka, nhưng không nói chuyện, càng không để ý Ryou.

“Giận rồi?” Ryou biết sơ sơ Edgar đang tỏ ra hờn giận gì đó, cố nín cười Ryou đến trước mặt Edgar nháy nháy mắt mấy cái, “Giận thật à?”

Edgar nhìn Ryou một cái, lập tức dời tầm mắt đi.

Ryou vừa thấy Edgar như vậy, biết anh sắp căng không nổi rồi, mà Kurotaka và Unnan liếc mắt thấy bộ dạng mất hứng của Edgar có chút không biết phải làm sao: “Xem ra là giận thật, có người đỉnh đầu cũng bắt đầu bốc khói rồi!”

“Nói bậy, làm gì có!” Edgar vô ý tiếp lời, nói dứt lời mới kịp phản ứng âm mưu của Ryou.

“Ha ha!” Ryou cười ha hả.

Edgar nhịn một chút không được, cuối cùng lắc đầu cười ra tiếng: “Đã đến lại không nói cho anh, còn phải để người khác nói cho anh biết tin tức này, em nói em đáng bị đánh không!”

“Em thật vừa đến thì gọi cho anh, là anh không mở máy, còn trách em!” Ryou vừa đánh trả Edgar, vừa gọi phục vụ thêm vài món ăn.

“Không mở máy?” Edgar không tin lấy di động của mình ra, “Ah, anh quên mất chuyện này, ban nãy lúc họp tắt máy.”

“Hừ hừ!” Ryou liếc mắt nhìn nhìn Edgar, bộ dạng anh đổ oan em như thế làm sao bây giờ.

“Tự mình phạt rượu!” Edgar cũng có chút xấu hổ, cầm chai bia bên cạnh, mở ra muốn rót vào miệng.

“Ah lấy ly uống!” Ryou đưa tay ngăn hành động trực tiếp cầm chai uống của Edgar, đưa cho anh một cái ly.

“Uống như vậy không sảng khoái!” Edgar nhỏ giọng nói, nhưng vẫn cầm ly, rót bia vào.

“Một hồi anh thì uống sảng khoái, chỉ có em xui xẻo, không muốn lần nữa vác anh lên lầu!” Ryou như thế bẻ lại phàn nàn của Edgar.

“Không đâu, đây chỉ là bia, sao có thể uống say!” mặt Edgar hơi đỏ, “Anh đã nói em lần trước là ngoài ý muốn rồi, sẽ không như vậy nữa.”

Trên mặt trực tiếp bày ra hai chữ không tin, Ryou chẳng muốn tranh luận cùng Edgar, cầm bia rót đầy ly cho Kurotaka và Unnan.

Chú ý vẻ mặt kỳ lạ của Kurotaka và Unnan, Ryou lén giẫm Edgar một cước, quên ở đây còn có người ngoài, hai người dường như tỏ ra thân mật quá rồi.

“uhm?” Edgar vô duyên vô cớ bị tập kích, vẻ mặt vô tội nhìn về phía Ryou, theo ánh mắt Ryou nhìn hướng Kurotaka và Unnan, lập tức lĩnh hội ý tứ, bắt đầu dồn dập mời bia hai người, dẫn dắt dời đi lực chú ý của bọn họ.

Kurotaka và Unnan không phải kiểu tâm tư đặc biệt tinh tế, rất nhanh ném nghi ngờ ở sau ót, cho rằng hai người chẳng qua sau khi quay phim quen biết tình bạn tương đối tốt.

Một bữa cơm bốn người ăn rất thỏa thích, lúc chia tay, Ryou cùng bọn Unnan, Kurotaka còn hẹn ngày nào đó lại cùng uống rượu.

“Sao em có thể quen bọn họ?” Edgar nhớ rõ bọn Unnan hẳn là chưa cùng Ryou hợp tác.

“Lúc em còn là người mới bọn họ đến E bộ trợ giúp, vừa vặn ở chung phòng.” Ryou và Edgar sóng vai cùng đi, hấp dẫn ánh mắt của người đi đường dồn dập tập trung trên người bọn họ.

Chú Doanh nói không sai, vốn cũng rất dễ làm người khác chú ý, nhưng nếu Ryou và Edgar đứng chung một chỗ, mức độ nổi bật ít nhất phải cao hơn gấp đôi.

“Ra là thế.” Edgar chợt nhớ tới gì đó: “Đúng rồi, Lori, biết cuộc họp ban nãy anh họp cái gì không?”

“Em làm sao biết!” Ăn no rồi, dưới ánh nắng mặt trời, Ryou cảm thấy có chút lười biếng.

“Là về series Fallen Angel của anh, chúc mừng em, hiện tại nhân vật Tatsuhiko đã trở thành một trong những nam chính rồi.” Edgar nói xong lấy ra một điếu thuốc châm lên.

“Không thể nào?” Ryou bật cười, thay đổi quá lớn, ban đầu ngay cả vai phụ cũng miễn cưỡng, sao thoáng cái lại thăng cấp thành vai chính rồi?

“Ben vốn cũng không đồng ý, anh ta cảm thấy kịch bản này có một nam chính của E bộ là đủ rồi, không cần phải thêm nữa, nhưng anh và Chú Doanh đều rất kiên trì.” Edgar làm sao có thể dễ dàng buông tha cơ hội quý báu thân mật nhiều hơn với Ryou. Tuy không có khả năng, nhưng từ đáy lòng anh hi vọng Ryou chỉ phối diễn cùng anh thôi: “Tất nhiên, anh tư tâm anh cũng không phủ nhận, nhưng quan trọng nhất là anh cảm thấy em thật sự có thực lực này, Chú Doanh chính là chứng nhận, chú thậm chí còn biểu hiện mãnh liệt hơn anh.”

“Vậy ah!” Ryou nhìn Edgar một cái, cậu vốn muốn nói Edgar sao có thể thiên vị, kết quả lại bị anh chặn trước.

“Nhưng Chú Doanh rất lợi hại đấy, chỉ nói một câu nói liền thuyết phục được Ben, cậu là kiên trì chủ nghĩa bè phái hay muốn lượng tiêu thụ?” Edgar nhớ đến tình huống lúc đó, không khỏi cười ra tiếng, “Chú Doanh bảo đảm, có Tatsuhiko em diễn tham gia vào, phim này tuyệt đối sẽ vỗ tay tán thưởng thêm ăn khách, hơn nữa cũng chỉ có em có thể diễn sống động Tatsuhiko.”

“Con người Chú Doanh thật sự rất tốt!” Ryou vô cùng biết ơn Chú Doanh, cảm thấy bắt đầu từ phỏng vấn, y vẫn cứ giúp đỡ mình.

“Chú Doanh cũng không phải với ai cũng tốt như vậy, tuy chú quả thực sự tán thưởng em, nhưng quan trọng là em chính xác có phần bản lĩnh thật sự này, nếu không chỉ thích Chú Doanh cũng sẽ không đề cử em, chú luôn luôn bắt bẻ diễn viên đóng kịch bản của mình.” Edgar sờ sờ đầu Ryou, “Buổi chiều cùng anh đi lấy kịch bản a, Chú Doanh nhìn thấy em nhất định sẽ rất vui.”

“Ừm!” Vừa hay Ryou cũng muốn giáp mặt cám ơn Chú Doanh, hơn nữa kịch bản phần 3 của Fallen Angel phát triển thế nào cậu cũng rất tò mò?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.