CHƯƠNG 10. SƠ CÔNG
Chương trình trên TV đang chiếu không có gì mới, ba thanh niên bộ dạng ngái ngủ hướng về TV.
“Này, chúng ta chơi trò chơi quốc vương đi?” Denny đột nhiên nhảy xuống giường, như ảo thuật mà lấy ra một con súc sắc từ đầu giường: “Người ném được số lớn nhất có quyền yêu cầu hai người khác hoàn thành một việc.”
Brant cùng Lori liếc mắt nhìn nhau, cảm thấy rất hứng thú mà sáp lại.
Ba người ngồi vây tròn trên một cái giường, đề nghị Denny đổ trước: “Sáu điểm sáu điểm sáu điểm, ai, sao chỉ có bốn điểm thế?”
Lúc Brant đổ súc sắc không có quấy nhiễu như Denny, cho nên vận khí hình như cũng kém một chút, lại đổ ra con số cực phẩm một điểm, lập tức bị Denny cùng Lori cười nhạo.
“Còn cậu, nhanh đổ ah.” Denny đem con súc sắc nhét vào tay Lori, cuống cuồng thúc giục.
Lori nắm con súc sắc trong tay, thổi một hơi, mới quăng xuống.
“Ah, là ba điểm, ha ha, tôi lớn nhất, tôi là quốc vương.” Con súc sắc xoay tròn cuối cùng dừng lại, Denny vui vẻ mà cười to, “Tôi ngẫm nghĩ xem nên cho các cậu làm gì tốt đây? Vậy đi, hai người các cậu biểu diễn nụ hôn nồng nàn kiểu Pháp đi!”
“Trò cũ ah!” Lori nghe những lời này, lập tức rất không nể tình chế nhạo Denny, nhưng vẫn ngoan ngoãn tiến đến, cùng Brant kịch liệt hôn môi.
Brant ban đầu tính chí (ham muốn tính dục) chưa cao chỉ là bị động tiếp nhận, nhưng trong nháy mắt Lori muốn thối lui, Brant đột nhiên vươn tay, đè cổ Lori, bắt đầu mãnh liệt tiến công môi Lori.
Lori dường như hơi bị dọa sợ, giãy mấy lần nhưng không được, chỉ có thể để mặc Brant muốn làm gì thì làm.
“Này, hai người các cậu kiềm chế một chút được không?” Hồi lâu, Denny bị gạt sang một bên bất mãn mở miệng.
Brant cuối cùng thả Lori, vươi đầu lưỡi giống như có chút thỏa ước mong nguyện liếm liếm môi trên của mình, dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Lori, mà Lori lại rủ tầm mắt, tránh ánh mắt nóng bỏng của Brant.
“Chơi tiếp” Brant nở nụ cười, quay người chủ động cầm con súc sắc, lần này may mắn dường như đứng về phía y, năm điểm.
“Rất lợi hại, nhưng tôi còn có cơ hội.” Denny cầm con súc sắc lắc, “Mở! Ah, tại sao lại là bốn điểm?”
Lori ha ha cười cười, “Xem ra anh hôm nay bạc vận không tốt, ah, cũng là năm điểm đây này!”
Vậy mà gặp phải thế hòa, Denny mãnh liệt yêu cầu đấu thêm một trận, Brant lại cười tà nói: “Thêm điều kiện a, người thua ném bao nhiêu điểm thì thoát bao nhiêu món quần áo.”
“Cái này đặc sắc!” Denny gần như kéo mạnh Lori ném con súc sắc, kết quả là hai điểm.
“Được, lần này xem như anh thắng, tôi thoát hai kiện là được!” vừa thấy con số mình ném, không chờ Brant ném, Lori cười trực tiếp nhận thua, cởi bỏ áo sơ mi và áo lót bên trong.
“Xương quai xanh rất khêu gợi đi!” Brant vừa nói vừa lấy tay sờ soạng thân trên trần trụi của Lori.
Lori ban đầu không quá để ý, nhưng lúc Brant có xu thế tiếp tục trượt xuống, cười cười né tránh bàn tay không thành thật này.
“Oa, sáu điểm đây này!” Denny đột nhiên kêu to, hai người bên kia mới phát hiện không biết lúc nào hắn cũng ném súc sắc.
“Cái gì ah, không thấy được, không tính!”
“Đúng đấy, mới vừa rồi chính là tôi thắng rồi, còn chưa đưa ra yêu cầu mà, sao cậu có thể trộm đi?”
Vừa rồi lực chú ý của Lori và Brant không ở bên này, ai biết Denny dùng mánh khóe gì ném được sáu điểm, tức khắc hai người mặc kệ bắt đầu ồn ào sôi nổi.
“Này này, các cậu cũng quá vô lại đi, hơn nữa Brant không phải mới vừa đưa ra điều kiện sao, Lori cũng cỡi rồi cậu còn cái gì không vừa lòng sao?” Denny cũng không phải là đèn cạn dầu, đoạt lấy con súc sắc, ngăn chặn cơ hội cố gắng lật lại của hai người kia: “Cùng lắm thì điều kiện này tôi chiếu cố các cậu một chút.”
Nói xong như có như không liếc qua liếc lại giữa Brant cùng Lori, Brant hiểu ý Denny, lập tức im lặng, chuyện tốt thế này y đúng là hạnh phúc để xem.
“Này, vậy cũng không được, Denny anh cũng đừng làm càn!” Lori cũng có phần hiểu ra, cho nên vẫn mặc kệ, quay sang muốn đoạt con súc sắc trong tay Denny, nhưng một mình cậu tác chiến làm sao có thể chiếm được thuận lợi.
“Được rồi, Lori cậu cũng đừng vùng vẫy giãy chết nữa, Brant người ta cũng đã đồng ý rồi, có phải hay không?” Denny cười tránh Lori, thấy Brant rõ ràng gật đầu đồng ý với câu hỏi của Denny, Lori từ bỏ, cam chịu số phận ngồi một bên.
“Như vậy mới đúng nha, Brant cảm thấy hứng thú với Lori như vậy, đương nhiên phải cho cậu ta cơ hội.” Denny cười xấu xa, “Bây giờ quốc vương tuyên bố, đề mục lần này là: do Lori ôm Brant!”
“Phốc!” Vẻ mặt vốn oán niệm của Lori khi nghe được lời của Denny…, lập tức cười đến vô cùng vui vẻ.
Mà nụ cười trên mặt Brant cứng lại, y cuối cùng biết cảm giác tự chui vào rọ là thế nào rồi.
“Ah, tôi nói chơi thôi, vừa rồi Denny rõ ràng ăn gian, lần này hẳn là không tính!” Brant chỉ vào Denny, vẻ mặt vô tội.
“Muộn rồi, lời quốc vương phải nghe theo a, anh nên vâng lời đi nha!” Lúc Lori nói những lời này vẻ mặt hơi kỳ lạ, Brant và Denny cũng là như thế, ba người sửng sốt nửa giây, bỗng nhiên cùng cười ha hả.
“Ngừng ngừng, ba người các cậu sao có thể cùng cười vậy?” tiếng đạo diễn kêu ai truyền đến từ bên cạnh.
“Thực xin lỗi!” Lori cười ngã xuống giường, “Nhưng lời thoại này thật kỳ quái!”
“Đúng vậy a, hơn nữa Lori nói trịnh trọng như vậy, rất buồn cười ah.” Denny nằm bò trên giường, cười đến lăn qua lăn lại.
“Sửa một chút đi, đổi thành “không nên chống cự” là được rồi, nếu không thì cảm thấy tôi giống hệt phụ nữ nha!” Brant cười lắc đầu, y nửa thật nửa đùa đề nghị, ngay tại chỗ lại dấy lên một trận cười, lần này ngay cả nhân viên công tác bên cạnh cũng không ngoại lệ.
không ngoại lệ.