CHƯƠNG 38. TRIỀN MIÊN
Ryou lấy dưa chua, rót thêm hai ly trà mới trở lại bên người Edgar.
Lúc này Edgar đã nói chuyện điện thoại xong, nhìn Ryou như có điều suy nghĩ.
“Làm sao vậy?” Ryou đặt hết đồ lên tủ đầu giường, “Ăn cháo trước đi!”
“Ừm!” Edgar bưng chén lên,” Anh có một tin tốt, một tin xấu, em muốn nghe cái nào trước?”
“Tin xấu!” Ryou cầm đôi đũa, nghĩ nghĩ, lựa chọn nói.
“Vừa rồi Ben nói, series Fallen Angel của anh tiếng vang vô cùng tốt, phần hai hiện tại leo lên đứng đầu bảng doanh thu, cho nên muốn rèn sắt khi còn nóng, kịp thời đẩy ra phần ba, nên kêu anh nhanh về trình diện.” Edgar vừa nhấm nháp món ngon vừa nói.
“Đó là chuyện tốt ah, sao có thể xem là tin xấu chứ!” Ryou nở nụ cười, nâng chén chạm chạm chén của Edgar: “Chúc mừng anh, em dùng cháo thay rượu!”
“Mới cùng một chỗ nghỉ ngơi mấy ngày thì lại phải tách ra, dĩ nhiên không tốt!” Edgar vẻ mặt than vãn, “Đúng rồi, sao em không hỏi anh chuyện tốt là gì?”
“Ah, vậy chuyện tốt là gì?” Ryou rất phối hợp, phối hợp khiến Edgar nhịn không được trở đầu đũa gõ cậu, Ryou cười né tránh, “Em hỏi rồi sao anh còn đánh em?”
“Em hỏi một chút cũng không nghiêm túc!” Edgar phê bình Ryou như thế, nhưng lập tức bản thân cũng nhịn không được cười ha hả.
“chẳng qua, Lori, em bây giờ thật sự hồng rồi.” Cười xong Edgar nghiêm mặt nói: “Em diễn trong Fallen Angel tuy không nhiều lắm, nhưng lại được khen ngợi như nước, thu hút chú ý của rất nhiều người đấy!”
“Vậy thì thế nào!” Ryou hoàn toàn không thèm để ý hồng hay không, đôi khi cậu thậm chí hi vọng bản thân một chút cũng đừng để người ta chú ý.
“Nhóm N bộ và E bộ đối mặt không giống nhau, cho dù là Adrian cũng phải đến E bộ mới bắt đầu hồng, cho nên có thể nói em là người đầu tiên ở N bộ và E bộ đều hồng, thậm chí còn có người đuổi kịp và vượt qua xu hướng đấy!” thật ra Edgar cũng không quá mong muốn chuyện trở nên như vậy, nhưng dung mạo và khí chất Lori quyết định cậu không thể nào bị xem nhẹ.
“Em rất hồng sao?” Ryou rủ tầm mắt, nếu là ngôi sao nghe được bản thân rất hồng, hẳn là sẽ vô cùng vui mừng, nhưng làm một diễn viên GV biết tin tức này, cảm thụ trong lòng lại là hết sức phức tạp.
“Em chưa bao giờ lên mạng sao?” Edgar hơi ngạc nhiên nhìn Ryou: “Nghe Ben nói, trên website công ty có rất nhiều tin nhắn về em, hơn nữa có người còn xây dựng web riêng cho em, không có sự nổi tiếng nhất định những điều này không có khả năng!”
“Vậy sao?” cách nói này Ryou vẫn là lần đầu tiên nghe nói, “Diễn viên GV cũng có web riêng? Anh cũng có sao?
“Đương nhiên,” Edgar nở nụ cười: “rảnh rỗi em nên dạo qua trang web của mình, thật sự sẽ bị cảm động đấy, bởi vì phần lớn ủng hộ cũng không phát sinh từ dục vọng, mà thực tế chính là một loại quan tâm chân thành không vì mục đích giới tính gì.”
“Thật vậy?” Ryou đối với cách nói của Edgar nửa tin nửa ngờ, chúng ta như thế cũng có thể nhận được thứ tình cảm này sao?
“Ừm, khi quá chán nản dạo dạo, sẽ cảm thấy cuộc sống của mình cũng không thất bại như thế!” Edgar nhìn Ryou, “Nếu không anh mua máy tính cho em, như vậy…”
“Không cần,” Ryou vẫn không xa xỉ như vậy, tuy cậu không rõ tình hình kinh tế của Edgar lắm, nhưng cũng không muốn anh tiêu tốn như vậy: “chuyện này sau này hãy nói a, ăn trước.”
Edgar nhún nhún vai, anh rất rõ suy nghĩ của Ryou, Ryou mặc dù không nhắc tới, nhưng Edgar rất rõ món nợ cậu đang mang hẳn là rất to lớn, đây có thể nhìn ra từ việc cậu cơ bản không mua thêm cho mình thứ gì.
Mà chính mình, mặc dù tiền thuốc men của chị rất nhiều, nhưng bằng thù lao phim NO. 1 hiện tại, mỗi tháng vẫn là có dư không ít, Edgar rất muốn trực tiếp đưa tiền tiết kiệm của mình cho Ryou trả nợ, nhưng theo hiểu biết anh của với Ryou, Ryou nhất định sẽ không đồng ý, nên anh muốn tha hồ mua vài món đồ cho Ryou, nhưng việc này cũng không vội, từ từ sẽ đến a!
“Anh đi rửa chén a!” Hai người ăn xong, Edgar thấy Ryou dọn dẹp, chủ động đề nghị.
“Được rồi, ông lớn ngài vẫn cứ nằm đi a, chỉ vài cái chén em làm được rồi.” Nhưng đề nghị này rất nhanh bị Ryou bác bỏ, để lại Edgar tươi cười tức tối, Ryou tiến vào phòng bếp.
Nghe phòng bếp truyền đến tiếng nước, Edgar đột nhiên cảm thấy rất thỏa mãn, gia đình mình đã từng có, nhưng khi đó không biết quý trọng, mãi đến sau khi mất đi phiêu bạt bên ngoài lâu như vậy, anh mới hiểu gia đình là thứ bao nhiêu khó khăn bao nhiêu quý giá!
Cuối cùng, Edgar hôm nay lại có cảm giác thuộc về gia đình, hóa ra hạnh phúc không khó như anh tưởng tượng, một việc nho nhỏ chỉ cần đúng người, cũng thế có thể cảm nhận được sâu sắc như vậy.
“Đang suy nghĩ gì đấy?” Ryou dọn dẹp xong, vào phòng thì thấy Edgar hai mắt nhìn trần nhà cười ngây ngô.
“Ngồi dây!” Edgar vỗ vỗ mép giường, ra hiệu Ryou ngồi bên cạnh anh.
Ryou vẻ mặt nghi ngờ ngồi xuống, nhịn không được cũng ngẩng đầu nhìn trần nhà, trên đó có gì sao?
“A!” Thấy bộ dạng Ryou, Edgar không khỏi nở nụ cười, anh vươn tay ôm Ryou vào lòng, ghé vào tai cậu nói nhỏ: “Anh đang nghĩ, trước khi đi chúng ta thật sự làm một lần nhé, để anh dịu dàng yêu em!”
Nghe nói thế, mặt Ryou lập tức đỏ lên, cậu và Edgar từ khi kết giao đến nay cũng chưa từng thật sự thân mật, lần đó quay phim không tính, những lần khác đều là dùng tay dùng miệng gì gì đó.
Thấy Ryou không có ý phản đối, Edgar hôn lên gáy Ryou, tay xuyên qua quần áo xoa xoa da thịt Ryou.
Ryou nhắm mắt lại, môi Edgar và hơi ấm phả ra làm cho cậu cảm thấy tê dại, không tự chủ ngã về phía sau dựa vào người Edgar, Edgar bắt lấy cơ hội từ cằm Ryou du di đến môi cậu.
Thay đổi phương hướng một chút, Edgar đặt Ryou trên giường, kéo áo thun trên người cậu lên, Ryou phối hợp nâng hai tay lên, cởi áo ra, Edgar bắt đầu mở quần Ryou.
Không biết có phải vì hôn môi phân tâm, Edgar lại tháo cả buổi cũng không thể tháo dây lưng của Ryou, anh hơi buồn bực rời môi Ryou, nhìn trong tay.
“Ngược rồi!” Ryou cũng theo ánh mắt Edgar nhìn sang, vừa thấy thì hiểu vấn đề xảy ra ở đâu, cười cười đẩy tay Edgar, tự mình mở.
Hóa ra khóa dây lưng của Ryou hình dạng chữ thập, không quá phân trên dưới trái phải, Ryou có thể lúc đeo thuận tay nên khóa bên trái, nhưng Edgar theo lẽ thường cho rằng ở bên phải, cho nên mở thế nào cũng không ra.
“một đời anh minh của anh ah!” Edgar than van, lại có thể phạm sai lầm đơn giản như thế, quả thật khi yêu con người thường trở nên ngu ngốc.
Ryou bị điệu bộ khoa trương của Edgar chọc cười, như an ủi mà dùng tay cởi nút áo Edgar.
Rất nhanh, hai người *** nhìn nhau, Edgar không hài lòng Ryou cởi xong quần áo thì rụt tay lại, kiên định kéo tay của cậu sờ lung tung trên người mình.
“Thích không?” khi Ryou và Edgar cùng cười đùa, trong lúc vô tình đụng phải phân thân Edgar, Edgar lập tức xấu xa hỏi.
Khuôn mặt Ryou lại đỏ rồi, rũ hai mắt nơi đó của Edgar lại rõ ràng trong mắt, vội vã ngước mắt lên, lại vừa vặn chạm phải ánh mắt dài hẹp của Edgar.
Không biết hướng mắt đi đâu, Ryou dứt khoát nhắm lại, nhưng trước khi nhắm, cậu còn khẽ gật đầu, xem như trả lời câu hỏi ban nãy của Edgar.
Thấy Ryou có vẻ ngượng ngùng như thế, Edgar cảm giác trong lòng mình cháy dâng lên một mồi lửa.
Tay Edgar vốn giữ chặt cổ tay Ryou trượt xuống cùng Ryou mười ngón đan xen, đồng thời dùng miệng thay tay an ủi khắp người Ryou.
Thân thể Ryou thon dài mà cân xứng, hơn nữa không biết có phải vì thời gian dậy thì còn chưa trọn vẹn, lông trên người rất nhạt gần như không có, cho nên Edgar cảm thấy làn da Ryou như có sức hút, mịn màng trắng nõn như thế.
“Ah!” lúc Edgar hôn vào eo Ryou, trong miệng Ryou bất giác phát ra một tiếng rên rỉ.
Xem ra Ryou hẳn là rất sợ nhột, Edgar cười trộm, hơn nữa Ryou thật sự rất mẫn cảm, đặc biệt là bên trong đùi, nhè nhẹ lướt qua phân thân của cậu thì có phản ứng.
Edgar gần như si mê lưu luyến ở trên người Ryou, nhưng khiêu khích như vậy đối với tính trải nghiệm không phải rất nhiều của Ryou mà nói xem ra quá mạnh mẽ rồi, cậu không tự chủ mà nhẹ nhàng giãy dụa phần eo, thay đổi tư thế hai chân.
Nhìn thấy tình huống này, Edgar không tiếp tục trêu đùa Ryou, bắt đầu dùng ngón tay giúp Ryou nới lỏng phía sau.
“Đau không?” thấy Ryou hơi nhíu mày, Edgar cảm thấy có chút miễn cưỡng, xuống giường từ trong túi lấy ra một chai dầu ô liu nhỏ.
“Anh mang theo dầu ô liu bên người?” Ryou nhìn Edgar, rất ngạc nhiên: “Còn có thể dùng cái này sao?”
“Là luôn luôn mang bên người, đôi khi lúc da hay bờ môi khô hanh dùng cái này rất hiệu nghiệm, hơn nữa bởi vì cái này có thể ăn được, anh cảm thấy an toàn hơn dùng mỹ phẩm.” Edgar vừa nói vừa nhỏ dầu ô liu lên hậu huyệt Ryou, “Dù sao cũng có tác dụng bôi trơn, hẳn là cũng có thể.”
Có dầu ô liu bôi trơn, khuếch trương của Edgar thuận lợi hơn nhiều, hơn nữa có lẽ là Ryou trẻ tuổi, bất luận là tính co dãn hay tính bền của cơ bắp đều cực kỳ tốt, rất nhanh có thể tiếp nhận Edgar rồi.
“Không có mũ…” Đều chuẩn bị xong rồi, Edgar mới phát hiện một vấn đề khó xử khác.
Trước kia, BCS Edgar thường mang theo bên người, nhưng từ sau khi quen biết Ryou không còn hứng thú đánh dã thực, hơn nữa lần này đi vội vàng, Edgar không nhớ ra được một chuyện như vậy.
Bây giờ nhớ thì cũng muộn rồi, nhìn hai bên một chút, nơi này của Ryou cũng sẽ không có, Edgar rất khổ não, cũng đến mức này rồi, chẳng lẽ còn phải dừng lại chạy ra ngoài mua rồi trở về tiếp tục sao?
Trời ạ, hóa ra việc tốt thường hay gặp trắc trở là ý này sao?
“Không cần mũ!” May mắn Ryou khá quyết đoán, hơn nữa ngừng ở chỗ này cậu cũng chịu không được.
“Lỡ anh bị AIDS thì sao?” Edgar vẫn có chút do dự.
“Vậy em cùng anh chết!” Tạm thời miễn bàn việc này có khả năng hay không, dù sao công ty định kỳ cũng sẽ tổ chức kiểm tra sức khoẻ, quan trọng nhất Ryou thật sự nghĩ nếu thế giới không có Edgar không có gì đáng để cậu lưu luyến.
Nơi mềm mại nhất trong lòng vì lời này của Ryou kích động rồi, Edgar nhịn không được cuối xuống hôn Ryou một trận, mới từ từ tiến vào trong cơ thể cậu.
Hoàn toàn khác biệt với đóng phim, tiếp tục như thói quen nhưng nội tâm cũng sẽ có tự động bài xích, cho nên Ryou cảm nhận lúc quay phim, cảm thấy là bị chiếm lĩnh, bị xâm nhập, nhưng hiện tại, hành vi này đại biểu cho cậu và Edgar kết làm một thể, dù cho có đau nhức Ryou cũng cảm thấy có cảm giác thỏa mãn trên tâm lý.
Kan cảm thấy cũng như thế, lúc này anh không còn là Edgar, bên cạnh không có quấy nhiễu của ánh mắt người khác, của camera, và của ánh đèn huỳnh quang, mặc dù động tác cũng sẽ không có quá nhiều khác biệt, nhưng ý nghĩa thì hoàn toàn không giống, đây mới thực sự là tình yêu thuộc về mình, mới là biểu đạt tình cảm chân chính của mình.
Kan và Ryou cứ như vậy kịch liệt dây dưa cùng một chỗ, cảm nhận đối phương, giải phóng chính mình!