Hà Bá Cũng Không Nhặt Rìu

Chương 38: Chương 38: Thiếu






Thẩm Miểu thấy hộ vệ Đinh đến, lập tức thở phào nhẹ nhõm, hộ vệ Giáp, Ất, Bính, Đinh dầu gì đã từng là tử thị đại hoàng tử nuôi, thế nào cũng mạnh hơn sơn phỉ.

Quả nhiên, hộ vệ Đinh đi lên đánh cho hai sơn phỉ kia gục ngã, một chân giẫm ở trên lưng một người, một tay khác cầm kiếm, để ở trên vai người còn lại.lê quý đôn

“Nói! Người nào phái các ngươi tới?” Hơi nhún chân, sơn phỉ kia không nhịn được kêu ra tiếng, chỉ sợ là xương hông gãy rồi.

Thẩm Miểu tiến lên một bước: “Không cần hỏi, bọn họ là trên Chu Sơn, hiển nhiên là nhận được chỉ thị của tam hoàng tử.”

Hai sơn phỉ kia thấy Thẩm Miểu biết thân phận của bọn họ, lập tức khiếp sợ, mới vừa cô gái này lại đột nhiên xuất hiện, lại điều khiển nước che mờ cặp mắt của bọn hắn, bọn họ còn tưởng rằng là cao thủ tuyệt đỉnh, không ngờ không chịu nổi một kích, bây giờ nghĩ lại, chỉ cảm thấy lạnh cả người.

“Rốt cuộc ngươi là ai?” Một người trong đó hỏi.

Thẩm Miểu vẫn chưa trả lời, hộ vệ Đinh dẫn đầu nói cho bọn hắn biết: “Vị này là Hà Bá của sông Hoàn Thành Ngô Châu Thẩm Miểu Thẩm đại tiên, còn là phu nhân tương lai của đại nhân nhà ta.”

Thẩm Miểu mím môi: “Câu trước nói đúng, câu sau...... Còn phải xem lại.”

Hộ vệ Đinh ai một tiếng: “Không cần phải xem lại, ta cùng với đám A Giáp đã nói xong, dù sao cũng uống rượu mừng, nếu phu nhân không đồng ý, chúng ta sẽ ở trong sông không đi.”

Thẩm Miểu: “......”

Không hổ là người của Hoắc Dần, vô lại hơn người bình thương nhiều.

Thẩm Miểu hỏi hắn: “Hai người kia xử trí như thế nào?”

Hộ vệ Đinh nói: “Ta muốn giết bọn họ, tránh khỏi cản trở, nhưng mà nếu như bọn hắn không muốn chết, nuôi cũng được.”

Thẩm Miểu nhíu mày: “Nuôi?”

Hộ vệ Đinh gật đầu.

Một khắc đồng hồ sau, hai sơn phỉ bị sợi dây trói trên cây to ở hậu viện Quý phủ, trong miệng không nhét đồ, tay chân đều không thể cử động, một người một bên, nhìn không thấy đối phương.

Hộ vệ Đinh nói với hai bọn họ: “Thế cục trong triều đã ổn định, các ngươi cũng không còn tác dụng nữa đâu, nếu các ngươi không muốn chết, ở đây đợi đại nhân đón các ngươi vào kinh thành nói ra chuyện của tam hoàng tử, làm tốt còn có thể bị xử lý nhẹ, nếu các ngươi muốn chết, thì cứ cắn lưỡi tự sát, tiết kiệm ta động thủ dơ bẩn kiếm của ta.”

Hai người kia nghe lời này, trong lòng không biết tư vị gì, tóm lại bị bực bội nóng nảy, thân phận có cũng được mà không có cũng chẳng sao này, chết cũng được mà không chết lại càng không được.

Hộ vệ Đinh cười hắc hắc: “Về sau mỗi ngày một bánh bao.”

Sơn phỉ a một tiếng: “Chỉ một cái?”

Hộ vệ Đinh mở miệng: “Thấy bộ dạng của ngươi cũng đẹp, cho ngươi một nửa, một người khác ăn nửa.”

Nói xong, cũng không quản hai người kia bực tức gì, chỉ một câu nói: “Không chịu nổi thì cắn lưỡi tự sát, chết cũng sạch sẽ.”

Rồi sau đó đi tới trước mặt Thẩm Miểu, nhìn thấy vết thương trên cánh tay Thẩm Miểu, lập tức cau mày: “Là thuộc hạ tới chậm, khiến phu nhân bị thương, ta sẽ mang phu nhân đi tìm đại phu.”

Thẩm Miểu khoát tay áo: “Không cần gấp gáp, đợi lát nữa ngâm ở trong nước là được, dù sao cũng chỉ bị một vết thương.”

Hộ vệ Đinh thở dài: “Hai người này là con của ông chủ Quý?”

“Một là nhi tử, một là con dâu.” Thẩm Miểu quay đầu lại nhìn về phía Quý công tử: “Lúc này ngươi đã biết là ta thật sự tới cứu ngươi chưa?”

Quý công tử nghe lời này, lập tức lôi kéo Trần Lộ quỳ xuống: “Là ta có mắt không tròng không biết đại tiên!”

Thẩm Miểu giật giật khóe miệng, xưng hô này thật sự khó nghe vô cùng.

“Đứng lên đi.” Thẩm Miểu nói xong, hai người kia mới do do dự dự đứng lên, Thẩm Miểu hỏi bọn hắn: “Các ngươi có biết ban đầu phụ thân ngươi làm cái gì không? Quan hệ giữa tam hoàng từ trong kinh thành với sơn phỉ với Trần huyện lệnh, các ngươi biết bao nhiêu?”

Quý công tử thở dài: “Cha cũng không nói với ta những thứ này, ta hoàn toàn không biết.”

Thẩm Miểu lập tức cau mày: “Lúc này nguy rồi, ông chủ Quý đã chết, những chứng nhân khác đoán chừng cũng đều bị giết, vậy phải làm sao bây giờ?”

Hộ vệ Đinh lắc: “Phu nhân không cần lo lắng, gần đây tam hoàng tử đã bắt đầu tự loạn trận cước, coi như đại hoàng tử không đối phó hắn, hắn cũng kiên trì không nổi nữa.”

“Nói thế nào?”

Hộ vệ Đinh cười hì hì tiến tới trước mặt Thẩm Miểu nói: “Đại nhân soạn ra một lời đồn cho truyền khắp trong kinh nói tam hoàng tử cũng không phải do Quý phi sinh ra, miệng mồm mọi người khó bịt kín, tin tức đã truyền tới trong tai hoàng thượng, cho dù tam hoàng tử thật sự là con của hoàng thượng thì sợ rằng cũng không thể không phải là một hoàng tử giả.”

Thẩm Miểu há miệng, trong lòng không thể không nói quả nhiên Hoắc Dần là người âm hiểm, loại thủ đoạn này cũng có thể sử dụng được, hoàng thất bận tâm nhất là mặt mũi, một người nói lung tung, thì giết một người, mười người nói lung tung cũng có thể giết mười người, ngàn vạn người nói...... Chỉ có thể tin lời đồn này.

Thẩm Miểu ha ha một tiếng: “Hắn vẫn là một kẻ thất đức trước sau như một.”

Hộ vệ Đinh lắc đầu: “Nếu tam hoàng tử không phải giả, cũng sẽ không hốt hoảng, là chính bản thân hắn sai lầm thôi.”

Thẩm Miểu mím môi: “Hẳn là...... Là thế lực sau lưng tam hoàng tử phạm sai lầm.”

Hộ vệ Đinh cười hắc hắc: “Không nói chuyện này nữa, chọc phu nhân không vui.”

Thẩm Miểu gật đầu: “Ừ, nếu chuyện bên này đều giải quyết, vậy chúng ta rời đi thôi, báo chuyện này cho Trần Huyện lệnh, trấn Phù Dung vẫn dưới quyền quản lý của ông ta, xem ông ta xử lý hai sơn phỉ này


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.