Hà Bá Cũng Không Nhặt Rìu

Chương 42: Chương 42: Thiếu






Tuy gan của Thẩm Miểu lớn chút, gây ra lũ kích thước không nhỏ, nhưng ở trên thực tế trợ giúp cho Hoắc Dần không nhỏ.diễ♦n☽đ♦àn☽lê☽q♦uý☽đ♦ôn

Bởi vì sau trận lũ trên núi, trong núi không yên ổn, thỉnh thoảng còn sẽ có hòn đá trượt xuống, cho nên Hoắc Dần cho đội binh canh dưới chân núi rút lui một khoảng thời gian.

Người ở dưới chân núi khó đi lên, người trên núi cũng khó mà xuống.

Nhưng mà có chút chuyện tương đối tốt, hiệu quả giống như lúc đầu Hoắc Dần vây khốn Lộc Phong Trại, nhân số bọn họ càng nhiều, lương thảo cần có thì càng nhiều hơn, một trận lũ đã khiến kho lúa của bọn họ trống trơn, chớ nói chi là đồ ăn khác, rất nhiều sơn phỉ luân lạc tới mức gặm vỏ cây, chân núi còn có đội binh sức lực dư thừa canh giữ.

Trong núi còn lại gần ba ngàn người quả thật hận không thể ôm đại thụ khóc một trận, trận này rõ ràng không có cách nào đánh.

Liên tiếp ba ngày trời quang, cuối dùng đường trong núi dễ đi chút, Hoắc Dần cho mấy người đi lên trước dò đường, xác định có mấy đường có thể lên núi thì cho hộ vệ Giáp, Ất dẫn đội binh lên núi.

Chuyện trừ phiến loạn đã định, người nuôi dưới tay hắn cũng không phải là phế vật, vả lại làm giỏi vô cùng, không xảy ra chuyện gì không may, Hoắc Dần vô cùng yên tâm giao việc này cho bọn họ.

Mà Hoắc thiếu gia, Tri phủ đại nhân bây giờ đang ở phủ Tri phủ, nhìn đồ mà màu đỏ để may hỉ phục, mắt cũng híp lại.

Hoắc phu nhân mang theo sáu người may hỉ phục xếp thành một hàng đứng ở trước mặt của Hoắc Dần, trên mặt nở nụ cười, khóe miệng cũng sắp toét tới mang tai rồi, cười hài lòng nhìn tấm vải thượng đẳng màu đỏ, còn vẫy tay với Hoắc thiếu gia: “Dần Nhi đến xem này, chim uyên ương này nhìn thật đẹp.”

Hoắc Dần mở quạt ra che hai mắt của mình, dưới ánh mặt trời kia tấm vải đỏ trước mặt quả thật chói mắt, chớ nói chi là phía trên dùng chỉ sáng chỉ bạc thêu uyên ương nghịch nước long phượng kết đôi.

Hoắc Dần khoát tay áo: “Mẫu thân, những chuyện nhỏ nhặt này người làm chủ là được.”

Hoắc phu nhân trợn mắt: “Cái gì gọi là chuyện nhỏ? Con thành thân có thể là chuyện nhỏ ư? Con cũng biết sau khi con nói con kết hôn, phụ thân con vui mừng đến bệnh không dậy nổi, bây giờ còn đang ở trên giường chảy nước miếng đấy!”

Hoắc Dần: “......”

Một lát sau hắn nói: “Vậy thì con phải xin lỗi phụ thân rồi.”

Trên thực tế Hoắc phu nhân hơi khoa trương, khi Hoắc lão gia biết Hoắc Dần muốn thành thân quả thật vui mừng quá mức có chút dấu hiệu ngất xỉu, chỉ là sau khi mời đại phu xem, đại phu nói cũng không có gì lo ngại, tuy Hoắc lão gia lớn tuổi, nhưng thân thể coi như cường tráng.

Hoắc phu nhân vui mừng cầm mũ phượng lên, phía trên tràn đầy kim trâm, trên kim trâm còn có các loại bảo thạch, màu sắc rực rỡ, quả thật không vào được mắt Hoắc Dần.

Hắn lắc cây quạt nói với hộ vệ Bính bên cạnh: “Chúng ta trộm chuồn đi đánh cờ thôi.”

Hộ vệ Bính nghiêm túc cất cao giọng: “Đại nhân! Đại sự đón dâu, làm phiền ngài nghiêm túc một chút!”

Hoắc Dần: “......”

Hộ vệ Đinh cho hộ vệ Bính một cái nhìn khen thưởng, cưới này cũng không phải là cưới ai khác mà là Hà Bá Ngô Châu đấy, dầu gì cũng là thần tiên, hơn nữa còn vô cùng tốt với bốn hộ vệ bọn họ, bọn họ đã nhận định ngoại trừ phu nhân này ra ai tới cũng không được.

Lúc này Hoắc Dần muốn trộm lười? Không có cửa đâu!

Nên thử y phục thì thử y phục! Nên cho ý kiến thì cho ý kiến! Không cho được ý kiến cũng phải ở bên cạnh vỗ tay gật đầu phối hợp!

Hoắc phu nhân thỏa mãn thở dài: “Đúng rồi, mấy ngày này ta quan tâm đến chuyện sính lễ cho con, con còn chưa nói với ta Thẩm cô nương là con cái nhà ai, bên chúng ta chuẩn bị đầy đủ hết cũng vô ích, còn phải để ta và phụ thân con tự mình tới bái phỏng mới phải.”

Hoắc Dần mở trừng hai mắt, hé miệng nói: “Hôm qua đã bái phỏng rồi.”

Hoắc phu nhân dừng một chút: “Sao ta hoàn toàn không biết?”

Hoắc Dần đưa tay sờ sờ cằm, hai chân gác ở trên cái băng ngồi, ừ một tiếng thật dài sau đó nói: “Buổi sáng hômqua, không phải con lôi kéo ngài và phụ thân cùng đi miếu Thổ Địa trong thành sao?”

Hoắc phu nhân mấp máy môi: “Nhưng trong miếu Thổ Địa không có người khác mà.”

Hoắc Dần gật đầu: “Thần Thổ Địa ở đó.”

Hoắc phu nhân vỗ vào trên bả vai Hoắc Dần: “Thằng nhóc con, muốn nói với con chính sự con còn trêu ghẹo mẫu thân! Tuổi đã cao còn không nghiêm chỉnh chút!”

Hoắc Dần hắng giọng một cái, trả lời: “Mẫu thân, con đang nói chính sự với người đấy, hôm qua con ngài và phụ thân cùng đi miếu Thổ Địa, chính là muốn dâng hương cho Thổ Địa gia đấy. Sính lễ ư...... Không cần chuẩn bị quá nhiều, ngày sau mỗi tuần con đều dẫn Miểu Miểu đi miếu Thổ Địa tâm sự với ông ấy là được rồi. Chỉ là vật tế người phải chuẩn bị cho ta chút, heo sữa quay là phải


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.