“Thẩm.. Thẩm tổng…. vẫn là nên..” Hạ Nhật ngượng ngùng lui về phía sau hai bước, gò má hiện một tầng ửng hồng.
Thẩm Tu Viễn cũng không nghĩ Hạ Nhật nhanh như vậy đã muốn rời đi, nhìn gương mặt xấu hổ không biết phải làm sao của cậu, anh câu dẫn cười một cái, nói: “Tôi vẫn nhớ.. buổi trưa cậu đã đồng ý theo tôi đi ăn. Hơn nữa Nhạc Nhạc rất thích cậu, hôm nay là sinh nhật nó, cậu ở lại cùng tôi chung vui với Nhạc Nhạc đi, nhất định nó sẽ rất vui.”
Đây cũng không phải Thẩm Tu Viễn viện cớ lung tung, thề với trời cao, hôm nay chính là sinh nhật Nhạc Nhạc.
“Hể???” Hạ Nhật há hốc mồm, chó mà cũng có sinh nhật sao??
Nhạc Nhạc kiêu ngạo ngẩng đầu: Đúng a, chủ nhân sẽ tổ chức sinh nhật cho tui đó
~~Hạ Nhật ngồi xổm xuống, vuốt ve cằm Nhạc Nhạc, thành tâm thành ý chúc mừng.
“Nhạc Nhạc, sinh nhật vui vẻ.”
Nhạc Nhạc giơ chân trước lên vỗ vỗ vai Hạ Nhật: Cùng vui cùng vui. Người anh em, bữa nay sinh nhật tui, nể mặt cái thân này mà ở lại ăn cơm đi, chủ nhân tôi là đầu bếp giỏi đó
~~Hạ Nhật thầm nghĩ, nếu còn từ chối nữa thì thật không hay, vì vậy nắm lấy tay Nhạc Nhạc nói, “Được rồi, vậy làm phiền anh.”
Thẩm Tu Viễn thông suốt nhìn một người một chó, biểu tình có chút vi diệu, ai có thể giải thích cho anh biết được không, rốt cuộc Nhạc Nhạc hơn anh ở chỗ nào? Cơ mà.. kết quả này cũng không tồi, không phải sao?
Nhìn thức ăn trên bàn, Hạ Nhật lần thứ hai há hốc miệng.. đây là.. Đây đều là Thẩm Tu Viễn làm sao? Cà dầm tỏi, tôm bóc vỏ chưng trứng, súp lơ xào, rau diếp đắng trộn, canh nấm hương cô. Màu sắc đẹp mắt, mùi hương gọi mời, đùa sao?!
“Thẩm tổng, anh còn biết làm cơm..” Hạt Nhạt sùng bái khen ngợi.
Nhìn mấy sợi tóc tơ trên đầu Hạ Nhật, Thẩm Tu Viễn có chút ngứa tay, đến lúc hoàn hồn lại, anh đã đưa tay lên xoa đầu Hạ Nhật rồi, xúc cảm cũng không tệ.
Thẩm Tu Viễn thu tay về, che giấu tâm tình khẽ ho một tiếng: “Khụ.. Biết một chút mà thôi.. Cậu nếm thử xem, không biết có hợp khẩu vị hay không.”
Thẩm Tu Viễn gắp cho Hạ Nhật một ít súp lơ xào.
Vị thanh nhã thơm ngon, vốn không thích súp lơ, thế nhưng Hạ Nhật nhịn không được gắp thêm một miếng.
“Thẩm tổng, không ngờ tay nghề của anh lại tốt như vậy, chắc chắn sau này sẽ là một người chồng tốt.”
Thế giới quan của Hạ Nhật lại được update, cậu vẫn cho rằng một người vừa có tiền vừa có quyền như Thẩm Tu Viễn, chắc chắn anh sẽ không vào bếp đâu. Quản gia, dạ tiệc, xe xịn, mỹ nữ, vân vân và vân vân, không phải người có tiền đều như vậy hay sao?
Nhìn biểu tình như đi lạc vào cõi tiên của Hạ Nhật, Thẩm Tu Viễn chợt vui vẻ, mỗi lần tiếp xúc với Hạ Nhật, không rõ vì sao, tâm tình của anh luôn rất tốt.
“Leng keng ~”
Nhạc Nhạc nghe thấy tiếng chuông cửa liền vội nhảy xuống ghế, theo Thẩm Tu Viễn đi tới huyền quan. Thế nhưng Thẩm Tu Viễn vừa mở rộng của, Nhạc Nhạc liền rối rít chạy, còn không quên cắn quần Hạ Nhật kéo cậu vào buồng trong, kêu “Gâu gâu” vài tiếng: Người anh em, có kẻ xấu!
Nhạc Nhạc rất vội, muốn giấu Hạ Nhật đi, đáng tiếc.. đã không kịp nữa rồi.
“Tiểu Nhạc Nhạc
ba ba tới thăm con nè
ba ba nhớ con muốn chết ~~ sinh nhật vui vẻ nha bảo bối ~” Một thân ảnh nhào tới, ôm lấy Nhạc Nhạc ở phía sau Hạ Nhật.
“Gâu gâu..” Chủ nhân! Người mở cửa nhanh như vậy làm gì, người ăn nhầm cái gì sao? Người như vậy sao em trốn đi kịp.!! Arggg! Có thể đóng cửa làm lại được không!!!
Nhạc Nhạc ai oán tốc độ mở cửa của chủ nhân, cũng thật may, bàn tay quỷ này vẫn chưa chạm vào người anh em của mình.
Hạ Nhật 囧 nhìn về phía quản lý, anh còn đang lộ ra biểu tình mê gái hướng Nhạc Nhạc giở trò, cho dù bị Nhạc Nhạc tặng một vuốt ở trên mặt, cũng không tức giận mà chu môi hôn Nhạc Nhạc.
“Gâu!!” Ở trước mặt người anh em sao tui có thể để hắn tùy tiện khi dễ! Xem đây, nhị hắc vô ảnh cước!!!
Nhạc Nhạc ra sức giãy dụa, Lục Hạo Nhiên bị đạp liên tục, không thể chân chính âu yếm “con trai”.
Lần chạy trốn thành công thứ 512 của Nhạc Nhạc, YES!!