Hạ Cơ

Chương 29: Chương 29: Chương 5




Sở Bách ở phía sau cái lưng bóng loáng, nho nhỏ như Hồ Điệp Cốc tinh tế gặm cắn lên. Mỗi một chút, đều có thể khiến Hạ Cát phát ra tiếng rên rỉ to. Ở trên lưng lưu lại một cái vệt đỏ thật sâu.

Tay đem quần lót đang cố định ở hai bên mông lôi kéo, vải che cuối cùng trên người của Hạ Cát cũng rớt xuống mặt đất.

Sở Bách từ phía sau ôm lấy eo thon của cô, một tay ôm ngang cô bế lên. Hạ Cát thét một tiếng kinh hãi, ôm lấy cổ Sở Bách.

"Anh Bách." Hạ Cát thấy Sở Bách gắt gao nhìn chằm chằm vào cơ thể không mảnh áo che thân của mình, mặt đầy thẹn thùng.

"Em thật đẹp." Câu này của Sở Bách là lời nói thật. Một thân da thịt tuyết trắng, cổ thon dài, hai bầu vú no đủ đứng thẳng, hai viên đậu đỏ đã sung huyết đựng thẳng lên. Eo thon nhỏ không đủ để bàn tay nắm chặt, hai chân thon dài thẳng tắp. Ngay cả ngón chân cũng hồng nhạt mê người.

"Anh thích em sao?" Hạ Cát vẻ mặt ngây thơ hỏi. Tuy rằng cô thích anh Bách, nhưng mà loại chuyện này phải là hai người thích nhau mới có thể làm.

"Cái này đợi lát nữa sẽ trả lời em." Sở Bách cười, vẻ mặt không có ý tốt.

Vào phòng, Sở Bách trực tiếp ngồi ở trên ghế, Hạ Cát ngồi ở trên người anh. Phía trước chính là một cái hộp quà màu trắng.

"Đây là lễ vật em tặng cho anh." Phát hiện điểm này Hạ Cát rất vui vẻ, cô và những người khác được đối đãi không giống nhau.

"Đúng vậy." Tay Sở Bách còn ở trên hai bầu vú của Hạ Cát xoa không ngừng. Mặt trên của nhũ thịt trắng nõn phiếm màu đỏ nhợt nhạt. đầu v* cũng bị hung hăng mà đứng lên.

"Ưm~" Hạ Cát một tiếng rên rỉ yêu kiều.

"Không cần, đau quá, anh Bách." đầu v* bị hai ngón tay Sở Bách kẹp chặt, không ngừng xoa nắn.

"Thật sự không cần?" Sở Bách không tin hỏi, hai bên đều bị đối đãi thô lỗ như vậy. Phía dưới Hạ Cát trào ra một cổ hoa dịch, làm ướt cả quần tây của Sở Bách.

"Không cần." Hạ Cát khẳng định trả lời.

"Được rồi." Sở Bách thả tay.

Bầu ngực của Hạ Cát thiếu đi bàn tay của người đàn ông an ủi, cô lại cảm thấy hư không khó chịu.

"Để anh nhìn xem em tặng cho anh cái gì?" Sở Bách cầm lấy hộp quà màu trắng, ngón tay thon dài linh hoạt tháo băng màu trắng ra. Bên trong là một cái cà vạt màu xanh biển.

"Thật xinh đẹp." Sở Bách nghiêm túc nói.

"Nhưng mà, phụ nữ đưa cho đàn ông cà vạt là để chứng minh cô ấy muốn trói chặt người đàn ông này, ý của em chính là như vậy sao?"

Hạ Cát không dự đoán được anh sẽ nói trắng ra như vậy, càng không nghĩ tới nó bị mở ra bằng phương thức này. Hạ Cát không có mặt mũi trả lời.

"Theo anh thấy, em không cần phải phí tâm tư như vậy." Ngón tay Sở Bách chui vào bên trong chân Hạ Cát. "Em chỉ cần đem nơi này mở rộng ra là tốt rồi."Hai tay Sở Bách đem đùi của Hạ Cát mở rộng ra, tiểu hoa giữa hai chân đã hơi ươn ướt, mặt trên còn có giọt sương mê người.

Hạ Cát ngoan ngoãn đem đùi của mình mở ra, tùy ý để hai ngón tay Sở Bách chen vào nơi tư mật chưa người nào khám phá. Hai mảnh hoa môi đã bị Sở Bách kéo căng ra, xúc cảm mềm mại không thể tưởng tượng được.

Hai ngón tay còn không thỏa mãn mà dùng sức hướng sâu vào bên trong, cực kì ẩm ướt, mị thịt một tầng lại một tầng đem ngón tay cuốn lấy, cố gắng mút vào. Hai ngón tay có tiết tấu ở bên trong ra ra vào vào, tiếng thở dốc trong miệng Hạ Cát cũng ngày càng nặng. Trong chốc lát, liền nghênh đón trận cao trào đầu tiên.

"Thoải mái không?" Sở Bách ghé vào bên tai cô hỏi.

"Thoải mái." thanh âm của Hạ Cát mềm mại.

"Đợi lát nữa sẽ càng thoải mái."

Hạ Cát bị người đàn ông ném lên trên giường, nhanh chóng cởi hết quần áo của mình xuống. Đè lên thân thể như ngọc của cô.

Hai tay trực tiếp ở dưới háng đem hai chân tách ra. Dùng lửa nóng của mình gắt gao chống lại hoa huy*t của Hạ Cát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.