Editor: Thủy Lương
Beta: Cà Pháo
Hôm nay, Hạ Cơ đang xem tài liệu lại thấy có chút không hiểu. Lần trước rõ ràng Bạch Triết đã chỉ qua cái này rồi, sao bây giờ lại không nhớ ta? Hạ Cơ dùng sức gõ gõ đầu, cái trí nhớ này!
" Cốc cốc cốc!" Người ở bên trong không có phản ứng. Tên tiểu tử Bạch Triết này chắc chắn là đang đeo tai nghe chơi game rồi.
Hạ Cơ trực tiếp mở cửa đi vào. Bây giờ đang là thời điểm mấu chốt, Bạch Triết gắt gao nhìn thẳng vào màn hình. Hạ Cơ nhìn những ngón tay thon dài của Bạch Triết lướt nhanh trên bàn phím. Game thú vị như vậy sao?
Lúc này tuyệt đối không thể quấy rầy cậu. Hạ Cơ ngoan ngoãn đứng ở một bên. Thanh âm gõ bàn phím càng lúc càng nhanh vang bên tai, xem ra trò chơi sắp kết thúc. Quả nhiên, không quá hai phút, Bạch Triết liền ngừng lại.
" Có chuyện gì sao?" Bạch Triết còn chưa trong cuộc chiến thoát ra. Nhìn chằm chằm màn hình một khoảng thời gian, có chút hoa mắt.
" Cậu xem, tôi lại không nhớ rõ lắm." Hạ Cơ khom lưng đem tài liệu đặt lên bàn.
Bạch Triết vừa cúi đầu, ánh mắt liền tập trung vào một mảng trắng nõn trước ngực Hạ Cơ. Hạ Cơ hôm nay mặc một chiếc áo ngủ hai dây màu trắng, trước ngực hơi rộng, Bạch Triết thậm chí có thể nhìn thấy điểm thâm thâm trước ngực. Cô không có mặc áo lót! Phát hiện ra chuyện này khiến cho người Bạch Triết rung động.
Hạ Cơ còn ở bên tai cằn nhằn nói không ngừng, Bạch Triết lúc này thầm nghĩ muốn hôn lên cái miệng đang nói nói luyên thuyên kia. Hạ Cơ không phải kẻ ngốc, dần dần phát hiện ánh mắt của cậu không thích hợp.
" Nhìn cái gì mà nhìn?" Hạ Cơ ôm lấy ngực mình. Hai luồng nhũ thịt bị đè ép có vẻ đầy đặn hơn.
Bạch Triết vội ngụy trang thành bộ dáng không kiên nhẫn. "Nhìn, chị phải có mới nhìn được chứ. Muốn hỏi tôi cái gì, đưa lại đây xem nào!"
Hạ Cơ cảm giác mình vội vàng đến phòng cậu có lẽ là một sai lầm. " A, đây." Hạ Cơ đưa tài liệu cho Bạch Triết.
"Chị đứng xa vậy sao tôi có thể giảng cho chị được?" Bạch Triết liếc Hạ Cơ với biểu tình ngu si.
Kiến thức của Bạch triết rất rộng có thể đem những chỗ khó hiểu lý giải thành đơn giản dễ hiểu. Cậu không làm giáo viên thì thật đáng tiếc. Mà cậu mà làm giáo viên cũng quá là uổng phí tài cao vào việc nhỏ này.
Hạ Cơ nghe rất nghiêm túc. Ngoan ngoãn đứng bên cạnh Bạch Triết, bộ dáng giống học sinh tiểu học khiến cho tim Bạch Triết mềm mại. Nhưng trước ngực hai bầu mềm mại vẫn hấp dẫn lực chú ý của cậu. Nếu không phải quen biết Hạ Cơ, biết cô là người như thế nào, bằng không với cái bộ dạng này chạy vào phòng của đàn ông, thật sự rất khó để không nghĩ lung tung đấy.
" Được rồi, hôm nay cậu vất vả rồi. Lát làm cho cậu một bữa ăn khuya."
Hạ Cơ đã bị Bạch Triết luyện ra thành một bảo mẫu tiêu chuẩn. " Tôi không muốn ăn khuya, tôi muốn ăn em!" Câu nói từ nội tâm của Bạch Triết. Biểu hiện ra ngoài lại là:
" Đi thôi, tôi muốn ăn cánh gà chiên coca, thịt kho tàu móng heo, tôm hùm đất...." Cộng thêm vẻ mặt ngạo kiều.
"Nghĩ cũng hay quá đấy!" Hạ Cơ lấy tập tài liệu gõ lên đầu Bạch Triết.
"Chị đúng là người đàn bà đanh đá!" Bạch Triết rống lên.
Dười khẩu vị kinh khủng của Bạch Triết mà tay nghề của Hạ Cơ tiến bộ không ít. Mấy món đồ ăn, sắc hương vị đều đủ. Bạch Triết ngửi thấy mùi liền đi ra.
" Làm không tệ nha!" Bạch Triết đối với tay nghề của Hạ Cơ rất vừa lòng. " Chỉ là sao trên người chị lại có mùi rất lạ!" Bạch Triết cúi xuống cổ Hạ Cơ nói. Hạ Cơ bị hơi thở ấm áp của hắn phun ở cổ làm cho đỏ mặt.
" Mùi khói dầu!" Bạch Triết đưa ra kết luận.
Hạ Cơ bị Bạch Triết nói như vậy, tất nhiên là cho cậu một kích. Rồi mới trở lại phòng ngủ thay quần áo. Hạ Cơ trở lại phòng hung hăng nghĩ, đây mới là bản tính của tên nhóc này! Độc miệng!
- -----------------????----------------
Cà Pháo: Bão chương như đã hứa với mn rồi đây, cám mơn tất cả mn đã ủng hộ Pháo dù truyện ra rất rùa bò. Yêu mn nhiều lắm ????????