............................................
Không hề cảm nhận được sự tồn tại của hệ thống
Hạ Cơ quên mất đã phiêu đãng trong không gian được bao nhiêu năm. Nàng từ trong miệng của người khác nghe qua đủ loại chuyện xưa về chính mình, yêu dâm thành tánh, một vợ nhiều chồng.
Hạ Cơ đã quên mất chuyện tình yêu của nàng từ trong miệng mọi người có chân thật hay không? Chỉ là năm này sang năm nọ, ngày qua ngày nhìn người người đoàn tụ, người người biệt ly, hay đồng dạng những chuyện tình yêu lặp đi lặp lại làm cho nàng sinh ra điểm chán ghét. Cho dù chuyện diễn ra thế nào cũng khó mà gợi lên buồn vui của nàng.
Rốt cuộc cũng có một ngày, hệ thống tìm tới nàng. Giao cho nàng các nhiệm vụ theo yêu cầu của hệ thống. Bởi vì thế giới này Hạ Cơ làm quá nhiều điều ác, làm cho Hạ Cơ của các thế giới khác đều không thể có được hạnh phúc của chính mình. Vậy nên nhiệm vụ của Hạ Cơ chính là sửa chữa lại sai lầm của mình, xuyên vào Hạ Cơ trong từng thế giới, phát huy năng lực của nàng, cho các Hạ Cơ khác có được tình yêu và hạnh phúc.
Đương nhiên, vì đạt được mục đích, hệ thống cũng sẽ cung cấp cho kí chủ những trợ giúp tương ứng.
Nhiệm vụ lần này Hạ Cơ là xuyên vào nguyên chủ tên là Tiểu Hạ. "Đồng nhân bất đồng mệnh*" câu nói này nói về cô nàng Tiểu Hạ bất hạnh cũng không có gì quá đáng. Vị Hạ Cơ hiện đại này lại không giống với Hạ Cơ ở cổ đại trường tụ thiện vũ*, cũng không bằng nàng có thể lợi dụng ưu thế của bản thân thoải mái đem nam nhân đùa bỡn trong lòng bàn tay. Thật vất vả mới thích một chàng trai, nhưng bởi vì quá thẹn thùng không dám chủ động mà bỏ lỡ mất dịp tốt. Lần này nhiệm vụ của Hạ Cơ chính là phải thay đổi cốt truyện, khiến cho chàng trai ấy yêu mình.
(* Đồng nhân bất đồng mệnh: hình như là cùng chung 1 người nhưng số phận lại khác nhau.
*Trường tụ thiên vũ: mạnh vì gạo, bạo vì tiền tức là phải có điều kiện thuận lợi thì hoạt động mới có hiệu quả.)
Thì ra người con trai này tên là Tần Sở, là khách thuê trọ của Tiểu Hạ. Nhà của Tiểu Hạ là do cha mẹ vì không muốn cô ở thành phố lớn sống quá khó khăn nên đã phấn đấu mua cho cô. Mặc dù có cha mẹ hết sức giúp đỡ, nhưng công việc Tiểu Hạ vẫn như cũ không mấy thuận lợi. Mỗi tháng lãnh được mấy ngàn cũng chỉ miễn cưỡng lo được cho sinh hoạt của chính mình, chứ đừng nói đến hiếu kính cha mẹ. Không có cách nào, cô đành phải đem phòng ở cho thuê.
Tần Sở chính là người thuê phòng ở nhà cô. Tiểu Hạ vừa mới tốt nghiệp đại học chưa lâu, còn chưa trải sự đời. Nhìn dáng vẻ đoan chính của Tần sở, nói chuyện lễ độ, không suy nghĩ nhiều liền cho hắn vào ở.
Nào biết Tần Sở chính là phú nhị đại đang náo loạn với người nhà mà dọn ra ở riêng, không có cách nào mới lựa chọn thuê phòng Tiểu Hạ.
Cùng với Tần Sở chung nhà lâu ngày, cô liền bị dáng vẻ anh tuấn của anh làm cho xuân tâm nhộn nhạo. Tiểu Hạ cùng Hạ Cơ vốn là tương đồng, dáng người của cô nàng tự nhiên cũng không kém.
Tần Sở liên tiếp thể hiện hảo cảm với Tiểu Hạ nhưng bởi vì cô quá mức rụt rè lại không biết cách đáp lại nên hắn cũng từ bỏ. Vừa lúc Tần Sở gặp lại mối tình đầu của mình về nước. Tuy hắn không quá thích bạn gái cũ này của mình, nhưng lại không chịu nổi cảnh cô ta đau khổ theo đuổi, cuối cùng dọn khỏi nhà của Tiểu Hạ. Để lại cho Tiểu Hạ mối tình yêu thầm không có kết quả.
Tuy nói Tiểu Hạ cũng được coi như là mình của một thế giới khác, nhưng không biết cố gắng cũng không phải là phong cách của nàng. Lần này nàng thay thế Tiểu Hạ, giúp cô đạt được tình yêu của mình.
Hạ Cơ vừa mở mắt, chung quanh là một mảnh tối đen. Hạ Cơ suýt chút nữa cho rằng mình lại trở về hình dạng quỷ hồn suốt ngày đi phiêu đãng ở khắp nhân gian.
Một lúc sau đôi mắt dần thích ứng được với bóng tối. Hạ Cơ có thể thấy được tia sáng ngoài cửa sổ. Hạ Cơ tỉnh lại chuyện thứ nhất cần làm chính là đi vào toilet, nhìn xem thân thể của mình. Làm quỷ đã lâu, Hạ Cơ nhìn vào trong gương thấy được vẻ đẹp đầy đặn cùng với tuổi trẻ đầy sức sống liền giơ khóe miệng lên. Hạ Cơ rốt cuộc cũng đã trở lại.
Cô gái trong gương cùng nàng lúc trẻ giống nhau. Gương mặt trái xoan cổ điển cùng với mắt hạnh hẹp dài quyến rũ câu dẫn, một bên khóe mắt còn có một nốt ruồi nhỏ, tô điểm cho gương mặt thêm câu hồn. Môi không son mà đỏ, mi không vẽ cũng thanh tú. Cổ thon dài, bộ ngực no đầy cao ngất, hai chân thẳng tắp thon dài, bộ dạng cực kì quyến rũ.
Thì ra mỗi một đời dung mạo dáng người của nàng đều được trời cao ưu ái, quyến rũ câu nhân như vậy.
Hạ Cơ một bên thưởng thức dáng vẻ của chính mình, một bên tiếp thu tin tức mà hệ thống cung cấp. Hôm nay là ngày đầu tiên Tần Sở chuyển đến. Lại từ chỗ bạn tốt biết được bạn gái cũ kết giao với một "Kẻ có tiền", một bên cảm thấy tan nát cõi lòng, một bên lại thấy vì chính mình trả giá cho đoạn tình cảm này mà không đáng, rồi tới quán bar tự chuốc say.
"Răng rắc."
Hạ Cơ nghe được tiếng mở cửa. Lúc này trời vừa rạng sáng, Tần Sở hẳn là vừa mới từ quán bar trở về. Là cao thủ tình trường, Hạ Cơ tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội cùng nam chủ thân cận.
Hạ Cơ chạy nhanh đến chỗ tủ quần áo trong phòng, mong muốn tìm một bộ đồ ngủ gợi cảm. Không nghĩ tới Tiểu Hạ đúng là một cô gái bảo thủ, áo ngủ tất cả đều đem cơ thể đầy đặn che đậy hết, đúng là phí phạm dáng người. Hạ Cơ cuối cùng quyết định mặc quần lót ren, ở trên người mặc áo sơ mi trắng tới đùi rồi đi ra ngoài.
Tần Sở không hổ chàng trai có thể khiến nguyên chủ động lòng, lúc này anh ta đã uống say, ngồi trên ghế sofa chân dài vắt trên bàn. Cà vạt nới lỏng treo ở trên cổ, nhìn hỗn độn nhưng cũng thật gợi cảm. Nút áo sơ mi mặt trên đã bung ra, hầu kết chuyển động. Hạ Cơ đã lâu chưa chạm vào đàn ông nào còn nhẫn nại được.
"Tới, uống nước." Hạ Cơ đỡ đầu nam nhân đang nằm liệt trên sô pha lên.
Nam nhân hơi hơi nhướng mắt, mày kiếm mi dài, trong nháy mắt phảng phất như muốn đem hồn phách của Hạ Cơ bay mất. Quả nhiên đúng là đồ gây họa.
Bờ vai cô gái gầy yếu mềm mại, trên người còn có nhàn nhạt mùi hương hoa đào, làm cho người khác vui vẻ, tinh thần thoải mái. Khiến cho nam nhân hận không thể vĩnh viễn nằm ở trên người cô.
Tần Sở tuy rằng uống say, đi đường không tốt nhưng thần trí còn xem như minh mẫn. Tần Sở giả vờ vô lực ngồi dậy, muốn dựa trên vai cô gái nhiều thêm chốc lát, nhưng đôi mắt lại vô ý nhìn tới cảnh đẹp mê người.
Hai điểm hồng mai trước ngực không chịu cô đơn mà đứng thẳng lên, đem áo sơ mi trắng hiện rõ ra hai đỉnh núi đầy đặn. Tần Sở xem đến khát khô cả miệng, trong lúc nhất thời vừa uống một ngụm nước lớn, lơ đãng liền bị sặc nước, phun thẳng lên ngực Hạ Cơ.
Nhìn cô gái trước mắt vội vàng lấy khăn giấy trên bàn lau chỗ bị ướt, hai điểm hồng mai trước ngực càng lau càng dựng đứng. Tần Sở không nhịn được nuốt nước miếng.
Hạ Cơ là người như thế nào, sao nhìn không ra ánh mắt Tần Sở nhìn mình? Nhìn ánh mắt Tần Sở như sói như hổ là biết con cá đã mắc câu, lại giả vờ nhìn Tần Sở bằng ánh mắt hết sức mê mang, giống như không biết nên làm thế nào cho phải?
Nhưng mà nhìn cô hoảng hốt tay chân loạn xạ ở trong mắt Tần Sở lại giống như con thỏ nhỏ đáng thương vô tội, rượu vốn dễ dàng làm cho người ta trở nên thú tính. Tần Sở lại chính là một chàng trai đang trong thời điểm cơ thể trẻ tuổi như long như hổ, mỹ nhân ở ngay phía trước, quần áo lại ướt đẫm, hiện rõ cảnh xuân, làm sao hắn nhẫn nại cho được?
Hắn tiến đến, cô lui lại.
"Tới đây, để tôi lau cho cô." Giọng Tần Sở trầm thấp, một tay đem Hạ Cơ kéo vào trong lòng ngực.
Hương thơm đặc trưng của chàng trai cùng với cơ thể hơi hơi mùi rượu, khiến Hạ Cơ không uống cũng muốn say. Ngoan ngoãn nằm ở trong ngực của nam nhân.
Nhìn cô gái thuận theo đối với Tần Sở không khác gì một loại tín hiệu cam chịu, rút khăn giấy, tại chỗ hồng mai bị ướt trước ngực lau lên.
Thân thể này của Hạ Cơ vẫn chưa trải sự đời, Tần Sở lại cố ý khiêu khích, chạm nhẹ một chút, lau một chút, liền đem hồng mai trước ngực lau đến dựng cứng như hòn đá nhỏ. Khiến Hạ Cơ không kiềm chế được, từ trong miệng rên nhẹ một tiếng, như âm thanh chuyên dùng để dụ dỗ người.
Tần Sở càng nghe càng phát hoả, lực đạo dần dần không nghe theo khống chế. Càng chà sát nhanh, đem bụng dưới Hạ Cơ tiết ra dòng dịch thể, Hạ Cơ biết thời điểm tới rồi.
"Đủ rồi, đủ rồi, dừng lại đi." Âm thanh cô gái trẻ như kẹo đường ngọt lịm, như đang cùng người yêu làm nũng.