Hạ Lưu Vô Sỉ Thông Thiên Lộ

Chương 259: Chương 259: Không ổn, bảo bảo hạnh phúc muốn chết…




Nhân quả tuần hoàn, đã có “Nhân” thì ắt phải có “Quả” nếu là người bình thường thì có thể khịt mũi cho qua, nhưng Nam Cung Mị Ảnh là tu sĩ, mặc dù không thể nhìn thấy, nhưng nàng biết rõ “Nhân quả” cái thứ này nhất định tồn tại.

Tên mập ra tay “dạy dỗ” ba người kia nặng tay như vậy, mặc dù là để trả thù cho Phượng tỷ, nhưng hắn và đám người kia cũng không quen biết, phần “nhân” mà hắn tạo ra là rất lớn, về sau phần “quả” mà hắn nhận lại cũng không kém đi bao nhiêu.

Mà đã quen biết với Phượng tỷ, nên Nam Cung Mị Ảnh cũng sẽ ra tay giúp đỡ một chút, còn kết quả như thế nào thì vẫn còn phải nhìn vào tạo hóa của tên mập mới được.

Những chuyện này, Phượng tỳ cũng không biết được, Nam Cung Mị Ảnh cũng không nói ra.

Nếu Phượng tỷ đã lo lắng tên mập sẽ bị “hãm hại” thì Nam Cung Mị Ảnh cũng thuận nước đẩy thuyền, gật đầu đáp ứng một tiếng, rồi lấy từ nhẫn trữ vật ra một bình Huyết Khí Đan, bên trong chỉ còn một viên duy nhất, cùng một chiếc nhẫn màu xanh lam, đưa cả hai thứ cho Phượng tỷ rồi nói.

- Chiếc nhẫn này, tỷ hãy để hắn luôn luôn mang trên người, nó là một kiện pháp bảo hộ thân, có thể cứu hắn một mạng.

- Còn chiếc bình này có chứa cùng loại thuốc mà lúc trước ta đã đưa cho tỷ, hiện tại ta chỉ còn một viên duy nhất, nên tỷ hãy biết trân quý một chút, chỉ được phép sử dụng khi hắn cận kề cái chết mà thôi.

Nhận lấy hai món đồ từ Nam Cung Mị Ảnh, Phượng tỷ cảm động gật đầu.

- Cảm ơn em…

“Không có gì.” Nam Cung Mị Ảnh mỉm cười đáp lời một tiếng.

…..

Không biết Lâm Cường đã cùng những người kia nói chuyện như thế nào, nhưng chỉ mất vài giờ thì bọn họ đều đồng dạng mang theo nụ cười, vui vẻ rời đi, Trung Quốc cũng không tiếp tục làm loạn nữa.

Tất cả bọn họ rời đi, chỉ còn duy nhất Tổng Thống Mỹ ở lại mà thôi, ông lấy lý do rất đơn giản.

- Hiện tại dị tượng khắp nơi như vậy, nếu bây giờ trở về thì liền phải giải thích với đám phóng viên, ta không quản chuyện này, cứ để viên chỉ huy đau đầu đi, còn tôi thì ở lại đây nghỉ phép vài ngày nửa tháng, tham quan cảnh đẹp của Việt Nam.

Với lý do này của Tổng Thống Mỹ, những người khác căn bản không tin, bởi họ hiểu rõ tên này chỉ muốn ở lại đây theo chân Lâm Cường tiếp xúc với thần tiên, tìm một ít chỗ tốt mà thôi, hiện tại cả thế giới ban ngày bầu trời mây đen kịt, còn ban đêm thì càng đen hơn, đã như vậy thì còn tham quan cảnh đẹp cái gì? Nhưng bọn họ cũng không nói ra, bọn họ còn phải trở về để báo cáo tình hình.

Lâm Cường khi nghe lý do này thì cũng không nói gì, chỉ hừ lạnh một cái rồi không để ý.

Chỉ riêng Tổng Thống Mỹ được hưởng đặc quyền này mà thôi, ngay từ lúc còn trẻ, lúc đó Tổng Thống Mỹ cũng chưa nhậm chức, Lâm Cường một thân một mình sang Mỹ tìm kiếm Yêu Ma thì bọn họ đã tình cờ gặp nhau và kết thân, dù cho hai người có nhiều lúc cãi nhau tới đỏ mặt, nhưng mối quan hệ giữa hai người vẫn rất tốt.

Những người khác rời đi, tên mập thì đi tiễn bọn họ, mặc dù việc này chẳng có ý nghĩa gì, nhưng đây là việc nên làm, nơi này chỉ còn lại Lâm Cường cùng Tổng Thống Mỹ hai người, lúc này Lâm Cường mới hừ một tiếng.

- Ở lại thì ở, chúng ta dù gì cũng đã quen biết một khoảng thời gian khá dài, tôi phải nhắc lại cho ông nhớ kĩ.

- Đừng đánh chủ ý lên người Mị Ảnh, bởi vì làm vậy chẳng khác nào ông đang đem mạng mình ra đùa giỡn đâu.

“Haha, đững nghĩ nhiều như vậy, tôi đã biết rồi, thật sự tôi chỉ muốn ở lại đây chơi đùa vài ngày mà thôi.” Tổng Thống Mỹ cười hắc hắc.

Lâm Cường bất đắc dĩ lắc đầu một cái, rồi xoay người rời đi, Tổng Thống Mỹ cũng đi theo.

“Này tiểu Cường, rốt cục ông cùng Mị Ảnh… à không, vị thần tiên kia có quan hệ như thế nào?” Tổng Thống Mỹ một mặt nhìn khung cảnh xung quanh, hiện tại nơi này là ban ngày, mặc dù mây đen che phủ, nhưng vẫn còn có thể nhìn thấy rõ đường đi, một mặt lên tiếng hỏi.

“Nó là con dâu của tôi.” Lâm Cường vẻ mặt không đổi sắc, tùy ý trả lời, chuyện này cũng không có gì phải giấu, một khi Tổng Thống Mỹ gặp mặt Mị Ảnh thì ông cũng sẽ biết thôi.

Nghe được câu trả lời này, Tổng Thống Mỹ sắc mặt kinh ngạc, hâm mộ không thôi.

- Này, nếu vậy chẳng phải là con trai anh đã cưới một vị thần tiên sao? Như vậy về sau anh còn gì để lo lắng a?

Lâm Cường thở ra một hơi, lắc đầu rồi cũng không trả lời, Nam Cung Mị Ảnh là tu sĩ, Lâm Thanh Phong con trai ông cũng đồng dạng, hiện tại con trai ông lại đang chuẩn bị hóa rồng, sau khi chuyện này xong, không nhanh thì chậm, cả hai người nhất định sẽ rời khỏi thế giới này, để trở về Thông Thiên Đại Lục, đối mặt với biết bao nguy hiểm, làm thế nào ông có thể yên lòng đây?

Lâm Cường không trả lời, Tổng Thống Mỹ cũng không biết phải nói gì tiếp theo, hai người một đường im lặng đi về phía trước.

Cả hai đi được một lúc thì Nam Cung Mị Ảnh quỷ dị xuất hiện trước mặt, lễ phép cúi đầu nói.

- Phụ thân, hiện tại người cũng không thể tiếp tục đi về phía trước, hãy cùng con đi tới chỗ khác.

Ngươi hiểu cảm giác xung quanh mây đen che phủ, ngoài bản thân ra thì không có ai, nhưng bất thình lình lại xuất hiện một bóng người trước mặt sao?

Mặc dù đi cùng Lâm Cường, nhưng đối với Tổng Thống Mỹ thì đây vẫn là lần đầu tiên ông tới đây, lại trùng hợp rơi vào tình cảnh như thế này, Nam Cung Mị Ảnh đột nhiên xuất hiện khiến ông giật bắn người, Lâm Cường tay che trán, khóe miệng co quắp, trong lòng khổ không thể tả.

- Mị Ảnh, cha đã nói với con bao nhiêu lần, đừng đột nhiên xuất hiện như vậy a.

- Cha cũng có tuổi rồi, con cứ làm như vậy thì trái tim già cỗi của cha cũng không chịu nổi đâu.

“Con đã biết, thưa phụ thân.” Nam Cung Mị Ảnh mỉm nhanh chóng cúi đầu nhận sai, sau đó lại liếc nhìn về phía Tổng Thống Mỹ.

Để ý tới ánh mắt của Nam Cung Mị Ảnh, Lâm Cường ho nhẹ một cái rồi giới thiệu.

- Mị Ảnh, đây là bạn của cha,hắn hiện tại là Tổng Thống Mỹ, nhưng con cũng đừng để ý tới hắn, hắn chỉ muốn tới đây để “tham quan” một chút mà thôi.

Tổng Thống Mỹ khóe miệng co quắp, ngay cả tên mà cũng không nhớ? Có thể loại bạn bè nào như vậy sao? Trong nội tâm nghĩ loạn, nhưng sắc mặt của ông cũng không thay đổi, chỉ mỉm cười gật đầu.

Nam Cung Mị Ảnh tùy ý gật đầu một cái.

- Nếu đã là bằng hữu của phụ thân, thì ngươi có thể tiến vào trong, nhưng ở bên trong, ngươi không được phép làm loạn.

Mặc dù Nam Cung Mị Ảnh chỉ nói một câu, cũng không có hành động gì khác, nhưng Tổng Thống Mỹ liền cảm thấy một thân mồ hôi lạnh chảy đầy người, phải biết trước mặt ông là vị thần tiên hàng thật giá thật, tùy ý liếc mắt một cái liền hạ gục hàng trăm người a, nếu ông cả gan dưới mí mắt nàng làm loạn thì chẳng phải thật tâm muốn chết sao?

“Haha… chú biết mà…, chú chỉ đi theo Lâm Cường tham quan xung quanh mà thôi, có ông ta ở bên, chú sẽ không làm loạn đâu.” Nhanh chóng gật đầu khẳng định, khi thấy Nam Cung Mị Ảnh không tiếp tục để ý xoay người rời đi, thì Tổng Thống Mỹ mới thở ra một hơi nhẹ nhõm.

“Không ổn, bảo bảo sợ muốn chết a.” Tổng Thống Mỹ khóc không ra nước mắt, mong ước nhỏ nhoi muốn tìm một ít chỗ tốt từ Nam Cung Mị Ảnh liền đổ sông đổ biển.

Nam Cung Mị Ảnh còn không làm gì, chỉ liếc mắt một cái thôi mà thân thể ông đã run rẩy chảy đầy mồ hôi lạnh thì còn có thể làm gì nữa?

Ngay lúc này ông mới thực sự nhận ra rằng, trước đó Lâm Cường không nói đùa, nếu ông thật sự làm loạn thì nàng liền giết, ngay cả Lâm Cường cũng không ngăn được.

Vứt bỏ đám kế hoạch trong đầu, Tổng Thống Mỹ liền nhẹ nhõm, vui vẻ cười ngây ngô, bởi vì từ ban đầu, ông đã xác định lý do chính mà ông tới đây là để “tham quan”, đồng thời “trốn việc” thôi, còn kế hoạch tìm một ít chỗ tốt cũng chỉ là lý do phụ, thành công thì tốt, còn không thì cũng không sao.

Nam Cung Mị Ảnh chầm chậm đi phía trước dẫn đường, phía sau là Lâm Cường cùng Tổng Thống Mỹ hai người, cả ba người đều im lặng không nói, một lúc sau Nam Cung Mị Ảnh dừng lại.

Dưới cái nhìn tò mò của Lâm Cường cùng Tổng Thống Mỹ, chỉ thấy trên tay nàng xuất hiện một chiếc nhẫn nhỏ, đưa nó hướng về Tổng Thống Mỹ rồi cúi đầu lễ phép nói.

- Là bằng hữu của phụ thân, thì cũng tính là thúc thúc của ta cùng phu quân, lần đầu gặp mặt bất ngờ không chuẩn bị gì.

- Chiếc nhẫn này là một kiện pháp khí hộ thân, lúc trước ta từng dùng, hiện tại đã không cần nữa, nhưng nó có thể cứu được thúc thúc một mạng, chỉ cần thúc thúc luôn mang nó trên người là được rồi.

Hạnh phúc tới quá đột nhiên, Tổng Thống Mỹ không biết phải phản ứng như thế nào, chỉ biết trợn mắt kinh ngạc, ngây ngốc gật đầu tiếp nhận chiếc nhẫn mà thôi.

….Hết Chương 260….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.