Trong ánh đèn không ngừng lay động trên sân khấu, khán giả đều lâm vào trạng thái hồi hộp tột đỉnh, nhất thời toàn trường quay trở nên lặng phắc như tờ.
Vừa đặt bước chân đầu tiên ra sân khấu, ánh đèn liền chiếu xuống Điền Viên, sáng bừng bộ quần áo cậu mặc.
Bí đao nổi tiếng với khả năng pha trò của mình mà cũng nhất thời á khẩu.
Điền Viên đã dỡ lẻ từng món đồ của trang phục GIRDEAR ra. Thân trên là áo viền đăng ten cao cổ màu đen, cậu xé toạc tay áo làm nơi đó rủ tua rua lên nước da màu mật và đường cong cánh tay đẹp mắt, khỏe khoắn.
Thân dưới là áo viền đăng ten màu kem dáng dài, cậu cũng xé tay áo đi, buộc quanh người mình theo chiều ngược lại khiến nó trở thành một bộ váy dài xẻ tà.
Đồng thời Điền Viên cũng xé rất nhiều dải viền đăng ten to to nhỏ nhỏ trên đồ GIRDEAR rồi đeo lên cổ mình làm vòng. Cách thể hiện này gần như thay đổi hình ảnh của GIRDEAR song thấm nhuần chất bohemian, còn tái hiện được sự ưa chuộng đến mức cố chấp của người châu Á dành cho đăng ten. Mái tóc ngắn của cậu hơi rối bù, từng động tác đều dẻo dai giống hệt một chú báo dè chừng trong thành phố, vừa có vẻ khinh miệt cũng vừa uể oải, vậy mà vẫn toát vẻ oai phong mạnh mẽ.
Simon sốc trước màn trình diễn của cậu. Giờ thì nó mới hiểu làm sao bản thân lại đi chú ý đến một Điền Viên rất đỗi nhạt nhòa thường ngày, chính là vì khi đứng dưới ánh đèn, cậu sẽ lột xác thành một vị vua nắm giữ toàn cục diện trong lòng bàn tay khiến tất cả mọi người đều phải ngạt thở. Dáng vẻ bình thường của cậu còn làm họ cảm thấy đó chẳng qua là tầm mặt nạ che giấu bộ mặt thật, hết thảy cũng chỉ vì để cậu biến hóa chớp nhoáng trên sân khấu, mang đến sự kinh ngạc khó tin.
Dưới ánh đèn là Vương quốc của cậu, tại nơi đây, cậu bảo vệ Vương vị của mình chặt chẽ.
Từng cử chỉ, nét mặt cậu đều không có điểm nào dị lạ nhưng cuốn hút mọi tầm mắt, không ai có thể dời mắt khỏi cậu, chỉ biết đuổi theo nhất cử nhất động của cậu trong vô thức.
Điền Viên bước lên, cầm micro điện đeo bên tai, hỏi, “Tôi có thể xin hai phút nhạc không?”
Bí đao nhìn về phía đạo diễn, đạo diễn trường quay lập tức kích động ra hiệu đồng ý với ông ta.
“Hai phút nhạc?”
“Somewhere over the rainbow.”
“Vậy cậu sẽ dùng hai phút nhạc này làm gì?” Nữ MC cười ta, “Cậu muốn nhảy điệu Latin một mình chăng?”
“Không, nên tôi muốn mời một bạn nhảy nữa.”
Nữ MC hơi nhướng mày, cười cười không nói.
Điền Viên nói xin lỗi khe khẽ, đoạn bước đến trước ban giám khảo, đưa tay cho Phí Anh Lệ, “Có thể mời chị nhảy một điệu không?”
Khán giả ồ lên ngạc nhiên, ai cũng tưởng cậu sẽ mời nữ MC làm bạn nhảy.
Phí Anh Lệ vẫn ngoáy cây bút chì trong tay, ánh mắt sắc sảo, thâm sâu xoáy thẳng vào cậu, không đồng ý cũng không khước từ.
Điền Viên khiêm nhường nói, “Tôi có thể nhảy bước nữ.”
Cậu nói hết sức rõ ràng làm các khán giả hứng thú hẳn lên, ngay cả Phí Anh Lệ cũng không giấu nổi vẻ hứng khởi trong đáy mắt.
Cô ta quyết định đứng dậy, lên sân khấu.
Toàn trường quay ồn ào, ầm ĩ hơn cả lúc Phạm Triết Tây xuất hiện.
Phí Anh Lệ vẫn diện bộ suit đen đặt may cao cấp phong cách trung tính, còn Điền Viên là bộ đồ GIRDEAR đã qua chỉnh sửa rất mực đặc sắc. Khán giả lúc này đã nhận ra bộ đồ sửa của cậu quả thực giống váy dạ hội xẻ tà của dân Latin, thậm chí qua những động tác chuyển động của cậu, họ có thể thấy cả quần lót màu đen của cậu nữa.
Nhạc nền nổi lên, Phí Anh Lệ quả nhiên không phụ lòng công chúng, bước nam điệu Latin mà cô nhảy cực kỳ tiêu sái, cùng bước nữ vô cùng thành thạo của Điền Viên, hai người phối hợp ăn ý với nhau như thể là cặp bạn nhảy lâu năm rồi vậy.
Dường như tới tận giờ phút này, rất nhiều khán giả mới biết Nữ hoàng độc miệng, chua cay này cũng là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp. Cô phóng khoáng mà quyến rũ, thể hiện vẻ đẹp đồ nam của nữ giới đạt mức độ hoàn mỹ. Bên cạnh đó, bước nữ của Điền Viên vẫn mang dáng dấp mạnh mẽ của phái mạnh, tiết tấu thiên nhiên trong điệu nhảy người Latin làm cậu chẳng hề ẻo lả chút nào dẫu cho cậu có đang nhảy bước nữ đi chăng nữa.
Thòi gian hai phút trôi qua thật nhanh, nhưng đã đủ phô bày màn ngoạn mục nhất của họ.
Bí đao bùi ngùi xúc động, “Dù kết quả có thế nào, nhưng đây có lẽ là một trong số những màn biểu diễn đáng nhớ nhất trong nghề của tôi.” Ông ta cao giọng, “Một bước lội ngược dòng hoàn hảo, Jamie Điền đã dùng cách thức trừu tượng đẹp nhất, sáng tạo nhất để thể hiện trang phục của GIRDEAR!”
Dưới khán đài vang lên tiếng vỗ tay rộn rã tựa sấm nổ, ai cũng công nhận đây chính là màn biểu diễn tuyệt vời nhất của cuộc thi. Thu Hàn Lâm ngồi khoanh tay, nay bất giác buông lỏng. Điền Viên trên sân khấu kia rực rỡ quá, chói mắt quá, hắn không sao đồng nhất cậu bây giờ với hình ảnh quê mùa trước kia làm một được nữa. Bài trình diễn kiệt xuất của cậu tựa thanh kiếm xuyên thẳng qua tim hắn. E rằng Thu Hàn Lâm hãy còn vướng mắc mãi với chuyện Điền Viên không còn thích mình. Hắn coi đấy là cậu dốt, cậu không biết thân biết phận, nhưng cậu của ngày hôm nay sáng chói biết mấy, phải đến khoảnh khắc này hắn mới hiểu mình đã đánh mất điều gì. Một cái nháy mắt ngắn ngủi vậy thôi, hắn không còn rõ mình đang ghen tuông hay đang ân hận.
Song song lúc này, trong phòng phát sóng, Phạm Triết Tây xem trọn vẹn chương trình chẳng một lần chớp mắt. Dương Chấn Vũ đứng sau thở dàỉ một hơi, “Khá khen thay Nicon, quả là một bậc thầy thời trang, không chỉ sở hữu con mắt tinh tường mà còn biết cách áp dụng ý tưởng riêng lên một thằng nhóc bỏ đi do mình tìm được, để rồi giúp nó tỏa sáng.”
Phạm Triết Tây đứng lên, lạnh lùng gọi trợ lý của mình “Đi thôi.”
Chờ anh ta đi ra ngoài, Trần Hướng Minh mới cau chặt mày, “Dương, chúng ta bắt tay để đôi bên có lợi, anh việc gì phải kích động Triết Tây? Nguồn cấp vốn mà đổ bể sẽ ảnh hưởng đến vận mệnh của Sect, mà át chủ bài của Sect chính là Triết Tây, chắc anh cũng không mong tài sản của mình đổ sông đổ bể chứ?”
Dương Chấn Vũ mân mê hàng râu của mình, “Thì chính bởi vậy, tôi mới phải dặn cậu ta nên nỗ lực.”
Trần Hướng Minh lạnh lùng nói, “Yên tâm, tôi tin Triết Tây sẽ thuyết phục được Nicon.”
Sau khi thống kê kết quả, ngôi vị quán quân được trao cho khách mời Phạm Triết Tây mang tính chất xã giao, Simon kém điểm chút đỉnh, làm á quân, còn quý quân giải ba thì vẫn đành là Điền Viên sau Simon thôi.
Simon ma mị, Điền Viên ngẫu hứng, và Phạm Triết Tây tao nhã... Mọi khán giả tại trường quay cảm thấy lần này đến xem quả thật không uổng.
Sau khi phát sóng cuộc thi, chủ đề Thiên Vương càng được đưa ra thảo luận râm ran, nhiệt liệt, nhất là phần thi cuối cùng của Điền Viên làm người xem hào hứng cực độ.
Phí Anh Lệ đọc hết số tạp chí trong tay, đoạn dừng mắt tại ảnh chụp Điền Viên trên trang bìa. Từ sau khi làm sậm da, Phí Anh Lệ phải khen Điền Viên như thể biến thành người khác, màu da mật ong khắc họa đường nét khuôn mặt cậu thêm rõ ràng như được chạm trổ, nhất là đôi mắt, mơ màng khó lòng tả xiết, vừa uế oải, vừa gợi cảm.
Cô đang cầm kế hoạch đề xuất. Mọi thứ tự đã được quyết định. Trận cuối cùng sẽ mang tên là “Đêm việt quất“.
(Tên một bộ phim của đạo diễn Vương Gia Vệ sản xuất năm 2007, từng dự thi tại Liên hoan phim Cannes, kể về cuộc hành trình khám phá tâm hồn của một cô gái trẻ khi đi dọc theo nước Mỹ để tìm kiếm câu trả lời cho những câu hỏi về tình yêu đích thực của mình)
Lấy cảm hứng từ câu thoại kinh điển trong phim: Băng qua con đường không khó, chủ yếu là có ai đang chờ bạn nơi đâu đường hay không. Người giành giải quán quân để đứng nơi đầu đường sẽ nhận được sự chú ý từ công chúng. Người ấy sẽ là mục tiêu cho người người, nhà nhà nhìn đến, là Thiên Vương thế hệ mới được sinh ra của châu Á. Chờ đợi, chọn lựa, lãng mạn nửa mê ly nửa buồn bã, chính là tất cả những gì “Đêm việt quất” muốn biểu đạt.
Thế nhưng sự chờ đợi đấy đã được chốt hạ từ trước khi cuộc thi diễn ra rồi, Simon sẽ là giải nhất, giải nhì là thí sinh Jan đền từ Thái Lan luôn luôn quy củ, và giải ba cuối cùng sẽ thuộc về một thí sinh người Nhật Bản. Còn Điền Viên, cậu sẽ bại trận trong đêm của những trái việt quất. Cảnh tượng bị đào thải bất ngờ của cậu sẽ là cao trào mãnh liệt nhất cho bữa tiệc, sau khi bị rút kiệt giá trị lợi dụng, cậu sẽ bị loại bỏ không tiếc thương.
CDEA đã chuẩn bị sẵn sàng cho sự “bất ngờ” này, mọi phương tiện truyền thông liên quan bắt đầu đăng tin tiêu cực về cậu. Một số bình luận viên thời trang cho rằng phần trình diễn của cậu chỉ là hào nhoáng phù phiếm. Một số chuyên mục báo thì lộ tin Điền Viên mắc bệnh “sao”, thường xuyên từ chối trả lời câu hỏi của MC, coi thường fan v.v...
Phí Anh Lệ biết đây mới chỉ là bắt đầu, sớm muộn gì CDEA cũng sẽ tung quả bom nguyên tử giấu trong tay mình ra, nổ tan nát toàn bộ thanh danh của cậu ngay trước đêm chung kết, sau đó đường đường chính chính đá cậu ra rìa. Cô đọc kỹ lại bản kế hoạch lần nữa. Bình sinh cô đã ký không ít những bản kế hoạch tương tự, chỉ có lúc này là lần đầu tiên thấy khó mà hạ bút nhường vậy. Cô cũng không biết tại sao, bởi lẽ cô đâu phải là người nhân từ? Nhưng mà, Điền Viên đã làm cô xúc động rất nhiều, có thể là vì thế giới bên ngoài sọt rác kia của cậu, có thể là vì một khúc Somewhere over the rainbow... Cô buộc phải thừa nhận, Điền Viên đã rung động được trái tim đã bị bao phủ bởi lớp chai sạn rất dày của cô.
Suy xét gần nửa buổi, rốt cuộc cô cũng ký tên mình lên bản kế hoạch. Chẳng qua ký xong, phảng phất như cô lại nghe thấy tiếng cậu: “Không, ý tôi là chị tiếp xúc quá nhiều với rác nên mất lòng tin vào thế giới bên ngoài sọt rác rồi“. Hít sâu một hơi, cô gạch gạch ba con chữ kia đi rồi nhét nó xuống dưới các giấy tờ khác. Thế giới bên ngoài sọt rác... Cô cười khổ. Chỉ sợ mình đã rơi vào sọt rác mất rồi, làm sao còn khả năng nhìn thấy thế giới bên ngoài nữa đây?
Cô bỗng thấy muộn phiền hết sức, bèn rút bản kế hoạch kia cầm đi cùng chìa khóa của mình, sau đó lái xe rời khỏi CDEA, tình cờ trông thấy xe Dương Chấn Vũ lái nhanh qua xe mình. Dẫu chỉ là thoáng qua, nhưng cũng đủ để cô nhìn thấy cả ngôi sao mới nổi đang ngồi trong xe đó. Cô minh tinh này gần đây rất được CDEA nâng đỡ, CDEA còn đặt sản xuất cả một bộ phim truyền hình đang quay dành riêng cho cô nàng. Phí Anh Lệ cảm thấy cô nàng cũng tiềm năng bình thường thôi, vẫn mãi thắc mắc làm sao đạo diễn nhà mình coi trọng cô nàng đến thế, giờ thì tìm được nguyên nhân rồi.
Nhìn cảnh người đàn ông năm xưa hùng hồn tuyên bố sẽ thu phục giang sơn vì mình nay thay hết cô gái này đến người phụ nữ khác, hỏi có đau lòng không ư? Phí Anh Lệ nghĩ tim mình đã sớm chết lặng, chết từ khi y nói với cô rằng, hà có gì phải tay không nắm giữ giang sơn, y có thể thay phụ nữ, y cũng không bận tâm cô thay đàn ông, mọi người đều đã trưởng thành, hứng lên thì vui vẻ một dịp cũng là một loại nhu cầu. Kể từ đó, Phí Anh Lệ cũng thay đàn ông như thay áo, mà toàn là các sao nam. Thay càng nhiều, cô càng khó ưa đàn ông trong giới giải trí để rồi càng cay nghiệt hơn, thành thử vô số người gọi cô là “Bà hoàng độc miệng“. Nhưng kể cả như vậy thì, họ vẫn là những con sóng, sóng sau vẫn đè sóng trước, xô về phía cô, vì cô đâu chỉ là “Bà hoàng độc miệng”, cô còn là Nữ hoàng của CDEA.
Phí Anh Lệ hít sâu một hơi, thầm nghĩ cũng tốt đấy chứ. Cô là Nữ hoàng của CDEA, không gì quan trọng với cô hơn CDEA kể cả là thanh xuân, kể cả là lý tưởng cô đã trút ra để đánh đổi. Cô quyết định sau khi trở về sẽ ký bản kế hoạch nọ. Xe cô lái đến quán bar quen, ở đây có gian phòng cô đã thuê dài hạn thường dùng để thết đãi bạn bè, đối tác, thỉnh thoảng cũng sẽ đến uống rượu một mình, tận hưởng sự yên ắng giữa chốn náo nhiệt.
Đại Sơn mang loại rượu ưa thích vào cho cô, Phí Anh Lệ hào phóng đặt tờ tiền giá trị lớn vào khay anh chàng.
“Chị còn cần gì không?” Đại Sơn hỏi đầy ẩn ý.
Phí Anh Lệ hiểu anh chàng đang hỏi cô cần gọi nữ tiếp viên vào không. Khoảng hai năm trở lại đây, có lúc nhàm chán thì Phí Anh Lệ cũng sẽ chơi đùa với phụ nữ, chỉ có điều chuyện này hơi sốc. Phí Anh Lệ kiêu kỳ cũng không dám để ai biết, do đó cô không dám chơi đùa với sao nữ của CDEA mà chỉ gọi mấy khuôn mặt mới mới ở chỗ Đại Sơn mà thôi.
Thực chất, Đại Sơn là một tú ông trong giới này. Không ít diễn viên hoặc người mẫu ít tiếng tăm nếu kẹt quá đều nhờ anh chàng làm mối, giới thiệu cho đại gia nào đó, bán mấy buổi tối. Nếu giá tốt, Đại Sơn cũng không ngại bán cả mình.
Đó là lý do lúc mới gặp, Phí Anh Lệ khinh thường Điền Viên hết sức. Hiềm nỗi sau khi biết Điền Viên thậm chí không hay biết gì việc Đại Sơn làm tú ông, cô lại nao nao khó tả. Cô vẫn luôn thắc mắc, rốt cuộc vì nguyên cớ nào mới khiến Đại Sơn luôn cố gìn giữ hình tượng trong sạch trước mặt cậu ta?
Giờ đây tựa hồ cô đã hiểu láng máng. Con người, đôi khi luôn muốn gìn giữ lại một hình ảnh trong sạch về mình, đặc biệt là trước mặt người luôn tin rằng bạn rất trong sạch.
Uống cạn ly rượu, Phí Anh Lệ châm cho mình một điếu More, đoạn ngửa đầu lên ghế.
“Anh không thể làm vậy, Triết Tây.”
“Nicon, nếu anh không làm vậy, em sẽ tiêu, Sect cũng thế là hết. Lẽ nào anh đưa em lên cao là đế đến một ngày đẩy em xuống vực, tan xương nát thịt hay sao?”
“Triết Tây, Điền Viên không phải của mình anh. Cậu ấy có cuộc đời của mình, cậu ấy có tiền đồ của mình!”
“Em sẽ đền bù mà, Nicon, dù anh không làm vậy, cậu ta cũng không thắng được đâu. Anh hiểu rõ hơn em, cậu ta sẽ thua càng thảm hại hơn mà thôi!”
Phí Anh Lệ phát hiện Đại Sơn đi ra đã quên đóng cửa.
Cô đứng dậy, mở cửa, bên ngoài là hai người áo quần xốc xếch. Phạm Triết Tây quỳ dưới đất ôm chân Lý Bạc Nhiên, vùi vào chân anh tựa một đứa trẻ.
Lý Bạc Nhiên thấy cô, hình như khá hoảng hốt.
Cô tựa vào cửa, hút một hoi thuốc, “Nicon, cậu ấy nói thật đấy. Anh tìm dịp nào khuyên Điền Viên tự rút lui đi, nếu không cậu ta chỉ có nước thua càng thảm.”
Lý Bạc Nhiên yên lặng một lát, “Trước kia anh rời Sect, bởi vì Sect là tấm lòng anh muốn bảo vệ em, không để em bị tổn thương. Xưa kia anh không muốn em bị tổn thương, thì bây giờ anh cũng không muốn Điền Viên bị tổn thương, anh rất tiếc vì chuyện này... anh không giúp gì được.” Nói rồi, anh gạt tay Phạm Triết Tây, bỏ đi nhanh chóng. Phí Anh Lệ nhìn thấy tay áo khoác màu đen của anh phất gió rất cao, đủ tưởng tượng ra bước chân của anh vội vã đến mức nào.
Phạm Triết Tây vẫn đang quỳ dưới đất. Tầng ba quán hầu như đều là buồng dành cho khách VIP, nhưng cũng không đảm bảo sẽ không có ai thấy cảnh anh ta quỳ.
Rất nhiều người tưởng CDEA là của Dương Chấn Vũ, sự thật người giữ nhiều cổ phần công ty nhất chính là Phí Anh Lệ năm xưa bỏ hết vốn liếng để thành lập nên nó. Nhưng Phí Anh Lệ biết đã từ rất lâu rồi, Dương Chấn Vũ sớm có dự định thoát khỏi tầm mắt cô để tự dựng nghiệp, dốc hết tài sản cho Sect, cũng tương đương là dốc hết cho Phạm Triết Tây.
Im lìm một chốc, cô mới bước lên kéo Phạm Triết Tây dậy, “Đứng lên nào, kẻo bị ai thấy, không hợp với địa vị Thiên Vương của cậu chút nào.”
Phạm Triết Tây đứng lên, đi theo cô vào buồng, sau đó xốc nhẹ vạt áo khoác, đỉnh đương ngồi xuống đối diện cô, chẳng thể nhìn ra ban nãy anh ta còn kích động không đứng nổi, phải quỳ gối van xin một người. Anh ta ngồi trên ghế thoải mái là thế, Phí Anh Lệ công nhận, bản thân Phạm Triết Tây đã là một món đồ xa xỉ chỉ dùng để ngắm nghía, thưởng thức, anh ta đẹp tuyệt vời mà không khuyết thiếu phong cách, không cần tạo dáng cầu kỳ mà chụp từ mọi góc độ vẫn đẹp. Đây không chỉ là kết quả tập luyện nhiều năm, Phí Anh Liệu hiểu rõ, nó còn là ngôn ngữ cơ thể trời sinh cực hoàn hảo.
Cô hút thuốc, Phạm Triết Tây nhíu mày làm như rất ghét bỏ mùi thuốc.
Phí Anh Lệ nhún vai, “Tôi không đi cai thuốc vì cậu như Nicon đâu. Nếu tối nay muốn tâm sự, thì chịu khó chịu đựng mùi thuốc của tôi đi.”
Hàng lông mày dài mảnh của Phạm Triết Tây khẽ nhướng lên, anh ta cười nói, “Tôi đây mà sợ không tìm được ai khác tâm sự hay sao?”
“Không tìm được.”
Anh ta ngả lưng vào ghế đệm, thản nhiên nhìn cô hồi lâu mới bảo, “Cũng không thành vấn đề. Đằng nào chị cũng không có người tâm sự, đúng không?”
“Cậu biết mình giống gì không?” Móng tay sơn màu đậu đỏ của cô chỉ thẳng vào anh ta, “Cậu giống một đứa trẻ bị nuông chiều thành hư, quá ích kỷ, tư lợi, chuyên quyền, độc chiếm, không chịu chừa đường sống cho ai.”
Vành môi nhạt màu, mong mỏng của anh ta nhếch nhẹ, chế giễu, “Tôi nghe Dương Chấn Vũ nói chị rất có cảm tình với cậu Điền Viên kia, hôm nay xem ra đúng là vậy.”
Cô nhíu mày. Phạm Triết Tây vỗ tay, nói, “Thôi bỏ đi, chị Phí, chúng ta là người quen lâu năm không gặp, tình người trong cái giới này đều nhạt như nước ốc, quen nhau suốt hơn mười năm như chúng ta liệu được mấy ai?”
Phí Anh Lệ dường như cũng ngậm ngùi theo anh ta, “Phạm Triết Tây, cậu đã đứng tại vị trí này mười năm rồi. Sect đã lớn mạnh thế rồi, cần gì cậu phải...”
“Chị lo tôi không thể thuyết phục Nicon ư?” Phạm Triết Tây ẩn chuông gọi thêm ba chai Kim Lực, lại cười, “Chị Phí, tôi cược với chị, Nicon cuối cùng vẫn chọn đứng về phía tôi thôi, vì đó không phải lựa chọn của anh ấy, mà là bản năng của anh ấy.”
Phí Anh Lệ mấp máy môi toan nói gì đó thì Đại Sơn đã mang rượu vào, cô đành ngậm miệng.
Phạm Triết Tây khui rượu, nói chậm rãi, “Biết vì sao tôi muốn để Nicon tự mình giải quyết thằng nhóc ấy không? Nó vốn chẳng đáng cho tôi nhắc đến, chẳng qua tôi muốn Nicon hiểu, không một ai có thể khỏa lấp khoảng trống trong trái tim anh ấy sau khi tôi đã rời đi.”
Phí Anh Lệ đáp trả anh ta bằng vẻ mặt lạnh nhạt, “Cậu nghĩ mình đã nắm chắc thắng lợi hay sao? Tôi báo cho cậu biết, nếu có thể thuyết phục Điền Viên gia nhập CDEA, tôi sẽ dốc hết sức lực để trợ giúp cậu ta lên đỉnh cao!” Cô uống cạn ly rượu, đoạn đặt mạnh nó xuống mặt bàn, ngạo nghễ bỏ đi.
Dọc đường ra khỏi hành lang khách VIP, gió bên ngoài se se lạnh, bỗng nhiên cô thấy chếnh choáng. Gắng lắc đầu, cô thấy hình ảnh trước mắt mình nhập nhòe hẳn đi, lòng cô rúng động. Lăn lộn trong làng giải trí quá nhiều năm, quá rành tình cảnh này, cô lập tức hiểu ra mình đã mắc mưu ai đó, liền vội vã trở lại hành lang khách VIP, sau đó đi đường khác rẽ sang một mé sảnh quán bar, ra hiệu gọi Đại Sơn.
Anh chàng tất tả chạy tới, “Chị Phí sao vậy?”
“Hình như có ai đó giở trò.” Tầm mắt cô bấy giờ đã hoàn toàn mơ hồ, đến nói chuyện cũng phải gồng mình.
“Phạm Triết Tây?” Đại Sơn hoảng hốt đỡ cô lui sang một góc, ngoái đầu bắt gặp vài gã đàn ông đô con hết nhìn Đông lại ngó Tây ở cửa quán bèn nói vội, “Chị Phí, có vẻ không ổn lắm, tôi đưa chị đi bằng cửa sau.”
Phí Anh Lệ rã rời, chỉ có thể để Đại Sơn nửa ôm nửa dìu thoát đi bằng cửa sau, kế tiếp là Đại Sơn phải bế cô chạy khỏi con hẻm yên ắng, lái xe cô đưa về nhà. Cũng may anh chàng từng có tình một đêm với Phí Anh Lệ nên biết nhà cô ở đâu.
Phí Anh Lệ khi này đã mềm nhũn như bún, Đại Sơn đành phải vác cô lên vai, gọi cửa. Người giúp việc nhà Phí Anh Lệ luống cuống mở cửa. Anh liền vác cô vào nhà, ai dè cô bị xốc ngược liền nôn thốc tháo lên người anh chàng luôn. Đại Sơn không còn cách nào khác, phải vào phòng tắm theo chỉ dẫn của cô giúp việc, thay đồ, tiện thể tắm rửa. Nhà Phí Anh Lệ không thiếu quần áo, người giúp việc chu đáo dặn nam giúp việc chọn một chiếc áo phông cỡ rộng, Đại Sơn thay đồ xong liền cáo từ.
Sáng hôm sau Đại Sơn nhận được chi phiếu Phí Anh Lệ gửi cho, anh chàng cười ngoác mang tai, xuýt xoa Nữ hoàng CDEA thật là sòng phẳng, chuyện kia chẳng mấy chốc bị vứt ra sau đầu. Thế nhưng anh chàng chẳng thể biết rằng, sắp có một trận phong ba hãi hùng còn đang chờ phía trước.
Vẻn vẹn một ngày sau, Đại Sơn vừa ra khỏi cửa nhà, còn chưa đến bãi đỗ xe đã thấy hai viên cảnh sát mặc thường phục tiến đến, chìa giấy chứng nhận rồi áp giải anh chàng đi. Khoảng một ngày sau nữa, đủ loại báo chí đăng tin, ngôi sao mới nổi đang được yêu mến của công ty CDEA - Tống Ninh Nhi - đi tố cáo Đại Sơn với cảnh sát tội lợi dụng cô làm người yêu hòng uy hiếp, dụ dỗ cô đi bán dâm cho các đại gia. Cô ta còn trình ra vài đoạn ghi âm cuộc nói chuyện giữa mình cùng Đại Sơn và tin nhắn SMS Đại Sơn gửi cho mình.
Thông tin từ phía cảnh sát cho biết, khả năng lớn là Đại Sơn là tú ông của đường dây bán dâm lớn nhất làng giải trí. Cuộc điều tra truy ra được vô số nhân vật nổi tiếng liên đới, chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà báo chí đều xôn xao dự đoán sẽ có những ngôi sao nào được xác nhận có tham gia đường dây mại dâm này. Rồi sau đó lại có tin, đã xác nhận được ít nhất một người mẫu nam mới nổi bị tình nghi có liên quan.
Rõ ràng là trắng trợn ám chỉ các người mẫu của cuộc thi Thiên Vương, mà khi công chúng còn tò mò rốt cuộc là ai, Tuần san người nổi tiếng - tờ tạp chí thông tin sự kiện nổi tiếng nhất - đã đăng ảnh nhắc đến mối quan hệ thân thiết giữa Đại Sơn với Điền Viên, từ cảnh họ ôm vai bá cổ cho đến các tình tiết ngày thường khác. Nhất thời trên mạng bùng nổ, fan Điền Viên lập tức phủ nhận tin đồn, fan người khác thì tranh thủ giậu đổ bìm leo, ào ào ném đá. Sau đó Tuần san người nổi tiếng lại tung quân bài chí mạng, đăng một loạt ảnh chụp thẻ dán trên giấy đăng ký tạm trú của cậu, tóc húi cua, kính gọng đen, lôi thôi, lếch thếch và quê kệch không lời diễn tả, khó ai có thể hình dung cậu và Điền Viên tiêu sái nhảy điệu Latin trong đêm “Chiếc hộp Pandora” làm một.
Trên mạng lại ngập tràn tin đồn từ vài người tự xưng là người thân quen cạnh cậu, cho biết Điền Viên là tình nhân được một số đại gia bao nuôi, chứ không làm sao một người mẫu rẻ tiền từ quê lên như cậu lại mặc đồ hàng hiệu, mặc cả áo sơmi sọc carô may riêng cao cấp? Người tung tin thoắt ẩn thoắt hiện hết sức bí hiểm, chỉ bỏ lại một câu “Tin hay không tùy các bác” trên diễn đàn nhưng cũng đã thừa sức dấy lên một con sóng lớn, cuốn phăng ý kiến khôn ngoan của số đông. Nhiều người, đặc biệt là nam, đều phản đối: Chúng ta sẽ để một thằng trai bao làm Thiên Vương châu Á hay sao?
Các fan của cậu mà cũng phải lập topic, hỏi có tin được Điền Viên thật không? Vì sao cậu, một người mẫu nhà quê lên tỉnh, một người mẫu chìm nghỉm chẳng nhận được bao đồng cát sê, lại diện toàn đồ hàng hiệu, lái siêu xe đắt đỏ?
Điền Viên gần như không dám lên mạng, càng không dám mở di động hay ra khỏi nhà. Chỉ cần cậu thoáng lộ ra, tức khắc những lời chất vấn sẽ đổ ập xuống đầu cậu như thể đất trời điên đảo, làm cậu cảm tưởng mình như một con chuột cắm cúi chạy, xung quanh là đám đông hò nhau đập cậu.
Bởi dạo trước quá bận rộn nên lâu lắm rồi Điền Viên không đi làm cùng Lý Bạc Nhiên, mà nay cậu chỉ thiết tha được nghe Lý Bạc Nhiên nói với cậu, “Sáng mai đi làm với tôi“. Thế nhưng, từ đầu chí cuối, anh vẫn chẳng hề thốt lên câu này.
Ngoài dọn dẹp nhà cửa, Điền Viên ủi đi ủi lại quần áo cho anh. Cậu xếp lại tủ quần áo đến nỗi chúng không có nổi nửa nếp nhăn, cậu treo mũ gọngàng. Bữa tối hàng ngày là thời gian vui vẻ nhất của cậu, vì cứ sau một tiếng rưỡi, Lý Bạc Nhiên sẽ về nhà đúng giờ. Tuy nhiên hôm nay có chút bất ngờ, anh về nhà khá sớm, cậu đang lúi húi nấu cơm, không biết anh về, phải khi anh ôm lấy cậu từ đằng sau thì cậu mới nhận ra.
Điền Viên giật mình, đánh rơi đồ ăn xuống bồn. Mùi hương của anh làm người cậu mỗi lúc một rạo rực, liền xoay lại đột nhiên, đè anh xuống bàn cơm. Hai người hôn nhau nồng nhiệt, cậu siết lấy anh rất chặt, chặt đến mức anh bất thần thấy đau.
“Điền Viên... Từ bỏ cuộc thi đi, nhé?”
Điền Viên thoắt chốc cứng đờ, buông anh ra.
Xúc cảm rừng rực mới rồi tựa hồ bị dội cả chậu nước lạnh, thế nên bầu không khí càng trở nên xấu hổ.
“Ý tôi chỉ là...”
Lý Bạc Nhiên hơi cúi đầu, nhưng Điền Viên đã cướp lời anh ngay trước khi anh kịp nói hết, “Trận đấu này, tôi tuyệt đối không từ bỏ.”
“Nói thật, có rất nhiều con đường đi đến thành công, không tất yếu cứ phải cuộc thi này mới được.”
“Đối với tôi... kể cả từ bỏ không làm người mẫu nữa, tôi vẫn quyết theo cuộc thi này đến cùng!”
Điền Viên quả quyết trả lời thậm chí có phần nóng nảy thực sự làm Lý Bạc Nhiên kinh ngạc. Mặt cậu đỏ lên tuy bề ngoài vẫn tỏ ra bình tĩnh, nhưng rõ ràng, đôi mắt cậu chồng chất những bất bình và phẫn nộ.
“Ừ, tôi biết rồi.” Lý Bạc Nhiên cúi đầu, vỗ nhẹ lên eo Điền “Đừng nghĩ nhiều nữa, nếu cậu đã quyết... vậy cứ làm đi.” Anh xem đồng hồ đeo trên cổ tay, “Hôm nay tôi về sớm để báo với cậu, tôi có việc đi bàn bạc với người ta nên không ăn cơm nhà, cậu cứ nấu rồi tự mình ăn đi. Nhớ đi ngủ sớm.”
Anh nói xong một lúc, Điền Viên mới sực nhớ mình đang chắn đường anh liền cuống quýt tránh ra, anh mới đứng thẳng lên, với lấy chiếc áo khoác đặt cạnh, nói tôi đi đây.
Cậu nghe tiếng đóng cửa, bản năng cảm giác có vài điều gì đó đang từ từ vuột trôi khỏi cậu mà không cách chi níu giữ. Thức ăn đều đủ đầy, cậu vẫn tỉ mẩn nấu bữa tối tươm tất. Điền Viên bây giờ không chỉ biết làm bít tết bò rất ngon, mà còn nhiều món nhẹ khác kiểu Trung Hoa, kiểu Nhật, kiểu Tây Ban Nha cũng làm được. Suốt nửa năm nay, cậu tiến bộ cực nhanh ở khoản nấu nướng.
Vừa mới rót một ly rượu thì nghe chuông cửa vang, Điền Viên gần như mừng quýnh, hối hả lao đi mở cửa, quên bẵng cả chuyện nếu là Lý Bạc Nhiên thì tự anh đã có chìa khóa nhà.